Karen nhìn về phía Andy: “Thưa ngài, nếu như kế hoạch này thật sự có thể
được tiến hành, vậy tương đương với việc Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta sẽ có
thêm một nơi có thể mở ra lỗ hổng của Ban quản lý đại khu, có thể có trợ giúp
tăng tốc độ thu hồi quyền lực của Đòn Roi Kỷ Luật ở các đại khu khác. Mặt
khác, bố trí một cái cơ quan như thế này ở đại khu thành phố York, trên danh
nghĩa có thể xác định mô thức quản lý của Đòn Roi Kỷ Luật, chúng ta có thể
thiết kế thêm bộ môn giám sát tương ứng.”
Andy Laukoff lấy tay sờ lên cằm của mình, nói: “Ý nghĩ này của ngươi rất to
gan, nhưng ta cảm thấy, Người Cầm Roi chắc hẳn là sẽ cảm thấy hứng thú với
việc này.”
“Đúng vậy, phần lớn chức năng của Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta chỉ vừa mới
khôi phục, xem như khôi phục địa vị trên danh nghĩa, quyền hạn trên danh
nghĩa đã lấy trở về từ Ban quản lý đại khu, nhưng không có nhân lực, bộ môn
và năng lực vận hành tương ứng, chúng ta vẫn không thể nào tránh được việc bị
hạn chế bởi Ban quản lý đại khu, mà nếu như chúng ta có thể có được hệ thống
vận hành nội bộ riêng... Vậy thì quyền hạn của Đòn Roi Kỷ Luật ở đại khu sẽ
có thể được xác thực và vận hành thông suốt
Dù sao, độ khó trong việc đi giám sát người khác chắc chắn sẽ nhỏ hơn so với
tự đi giám sát chính bản thân mình.”
“Ha ha ha.” lúc này Paray cười ra tiếng, “Nếu như trong một đại khu có hai hệ
thống giống nhau cùng hoạt động, đó sẽ là một sự lãng phí lớn đến chừng nào.”
Karen đáp lại một cách đương nhiên: “Đúng vậy, vậy thì để Ban quản lý đại khu
ngừng lại, chúng ta sẽ tiếp nhận.”
“Ha ha, tên nhóc cậu, giọng điệu thật đúng là không nhỏ nhỉ.” Paray yên lặng
móc từ trong túi ra một gói thuốc lá, sau khi tự rút cho mình một điếu thì đưa
một điếu khác sang cho Karen.
Karen đưa tay nhận lấy điếu thuốc, cũng may, mặc dù anh cai thuốc, nhưng vẫn
luôn có thói quen đêm bật lửa theo trên người, chủ động châm thuốc giúp cho
Paray.
Paray ngồi thẳng lên nhằm ngăn gió thổi.
Chờ sau khi Paray phun làn khói thuốc đầu tiên ra, Karen nói: “Bộ môn mới, hệ
thống mới, bao nhiêu khí cụ và thiết bị, cần phải tiến hành một đợt mua mới.”
Paray nghe nói như thế, liếm môi một cái, lại yên lặng hút mạnh một hơi thuốc.
Ngoại trừ những món Thần khí được phụng dưỡng trong Thần Điện, những
món Thần khí còn lại trong Thần Giáo trên cơ bản đều do Không Gian Phong
Ấn cất giữ.
Ngày bình thường, thu nhập thêm của Không Gian Phong Ấn trên mặt nổi là
đến từ việc “báo cáo chi tiêu” của các Thần khí;
Mà trên thực tế...... Thật ra Không Gian Phong Ấn nắm giữ toàn bộ công nghệ
chế tạo thiết bị cao cấp nhất trong Thần Giáo, ích lợi và dây chuyền sản nghiệp
liên quan của nó, kéo dài đến trong rất nhiều hệ thống và bộ môn của Thần
Giáo.
Trên danh nghĩa, bọn họ quả thật tham dự không nhiều, nhưng trên mặt lợi
nhuận, bọn họ thật sự không thấp, cũng không còn cách nào khác, ai bảo bọn họ
nắm giữ kỹ thuật cao cấp nhất đây?
Chuyện này vẫn là do Wilker nói cho Karen, bởi vì thầy của cậu ta, Đại tế tự
Rasma tiền nhiệm, đã từng nhậm chức ở Không Gian Phong Ấn.
Cái hệ thống Không Gian Phong Ấn này, kích thước không lớn, nhưng đúng là
một công việc béo bở, Rasma là Đại tế tự phù hợp với đường lối chính trị của
Trật Tự Thần Giáo đó là một Đại tế tự “Cô nhi” hoặc gọi là không có gia thế
đứng sau, nhưng trước lúc nhậm chức Đại tế tự còn được cố ý sắp xếp để nhậm
chức ở Không Gian Phong Ấn, cũng không thiếu sự trợ giúp đến từ nơi này.
Karen đứng lên, nói: “Ta cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời, ta cũng cho rằng
chúng ta chắc chắn có thể thành công.”
Jango đưa tay vuốt vuốt trán của mình, nói: “Chuyện này nếu thành, sức hấp
dẫn quả thật rất lớn, thế nhưng một khi có sai lầm, sự truy xét từ phía trên sẽ rất
khó xử.”
Andy nói: “Karen, sau ít hôm thì ngươi cũng sẽ tham gia Đoàn điều tra để đến
Hoang Mạc Thần Giáo phải không?”
“Đúng vậy, thưa ngài, ngày kia sẽ tập trung để xuất phát.”
“Chờ đến khi ngươi quay trở về sau nhiệm vụ điều tra, Gaspol ở bên này chắc
hẳn cũng đã sắp xếp xong xuôi, thuận tiện thì để cho Gaspol đưa ra đề xuất này
đi.”
Đây xem như là một thủ đoạn để chuyển nguy cơ sang nơi khác, một khi
chuyện này xuất hiện vấn đề, không phải nói rằng các vị đang ngồi ở đây sẽ
không cần phải chịu trách nhiệm, nhưng ít ra có một người gánh trách nhiệm rõ
ràng.
Karen không nói gì, thật ra anh cũng không quá để ý đến chuyện ai sẽ gánh
trách nhiệm nếu việc này thất bại, bởi vì thời gian của anh có hạn, Karen có thể
không cân nhắc đến kết quả mạo hiểm trên phương diện chính trị.
“Ta cảm thấy chuyện này không cần phải làm phiền ngài Trưởng khu, tự ta có
thể đưa ra đề nghị, ta cũng nguyện ý chủ động gánh vác tất cả kết quả.”
Thế nhưng mà câu nói này của Karen, bị ba vị đại lão xem nhẹ, cho rằng chỉ là
lời nói mát trong hoàn cảnh này.
Paray phẩy phẩy tàn thuốc, nói: “Ta cảm thấy chuyện này có thể thành công hay
không, vẫn phải xem xét tình thế phát triển tiếp theo sau, nếu như gần đây lại có
gì biến động, hoặc là lại có thêm lời đồn về Thần linh của Thần Giáo nào trở về,
đến lúc đó thì giới hạn chấp nhận của Giáo Đình đối với cách làm này của
chúng ta sẽ càng cao hơn.”
Jango nhìn về phía Paray, nói: “Để cho mấy món Thần khí trong Không Gian
Phong Ấn đưa ra lời tiên đoán, nói rằng bọn chúng cảm ứng được khí tức của
chủ nhân bọn chúng đang trở về?”
Paray lắc đầu: “Cái này thì cũng quá giả dối, hơn nữa dễ khiến cho ta bị dính líu
vào quá sâu, thật ra thì lần này cũng có một cơ hội không tệ, Karen, ngươi có
hiểu được ý của ta không?”
“Hoang Mạc Thần Giáo?” Karen hỏi.
Paray lại phun ra một làn khói, nói: “Mặc kệ là Hoang Mạc hay vẫn là Sa Mạc,
nếu ngươi đã tham gia vào Đoàn điều tra lần này thì tất nhiên là sẽ có không
gian nhất định để tiến hành thao tác, đến lúc đó báo cáo điều tra nên viết như
thế nào, tự bản thân ngươi xem xét mà xử lý, hoặc, nếu ngươi có thể bịa đặt ra
tin tức vị Thần nào đó trở về thì càng không thể nào tốt hơn được nữa, ha ha.
Ta đã từng nghe nói, công việc của Đoàn điều tra tiền nhiệm được tiến hành
không mấy suôn sẻ.”
“Việc này khá khó khăn, thưa ngài.”
“Cho nên mới giao cho ngươi đi xử lý, Trưởng khu Karen, chúng ta rất tán
thưởng năng lực của ngươi.” Paray dập tắt tàn thuốc, giang hai tay ra, “Tóm lại,
ngươi có thể chuẩn bị cái bàn lớn đến chừng nào thì chúng ta sẽ có thể phụ trách
bày lên trên chừng đó món ăn.”