Ukonga gật gật đầu: "Đúng đúng đúng, ta đã từng quen với một nữ tín đồ của
Lôi Đình Thần Giáo, cô ta khiến ta cảm nhận được cái loại cảm giác như bị điện
giật khi làm chuyện trên giường lần đầu tiên trong đời, không phải dùng biện
pháp miêu tả phóng đại đâu nhé."
Protaras hỏi: "Là cái lần mà ngươi về phòng với cái đầu cháy xém à?"
Ukonga: "Đó là do ngươi không nhìn thấy phía dưới quần của ta, tạo hình trông
hệt như một con nhím."
De Carloster "Ha ha" một tiếng: "Sao ta lại phải đi thảo luận cái gì là tình yêu
với cái con lợn giống như ngươi nhỉ."
"Ít ra thì ta sẽ không giống với một người nào đó, dắt theo cô gái mình theo
đuổi đi vào không gian chăn nuôi cấm để trộm trứng rồng, để cả hai phải ngâm
mình trong bãi phân suốt ba ngày ba đem, chắc lúc đó tẩm ướp hương liệu rất
thấm nhỉ?"
"Lần đó là ngoài ý muốn, là chuyện ngoài ý muốn! Với lại, lần kia nhờ hai
chúng ta nấp ở đó, cuối cùng an toàn rời khỏi, còn không có bị phát hiện.”
"Cho nên cô ta mới không đồng ý làm bạn gái của ngươi, bởi vì cô ta vừa nhìn
thấy ngươi thì sẽ liên tưởng đến cái đầm lầy đầy phân kia."
Karen nhắc nhở: “Nướng xong rồi.”
Ukonga cúi đầu nhìn một chút: "Ồ, đúng rồi, chuẩn bị cắt thịt, mấy đứa con trai
của cha, đem đĩa lên đây, để cha lấy đồ ăn cho mấy đứa nhé."
De Carloster lấy phần dồi đã nấu xong, cắt ra, đặt lên đĩa.
Giáo Hoàng Điên thì bày đồ ăn kèm;
Protaras bắt đầu rót rượu.
Tất cả đã chuẩn bị hoàn tất, lúc đám người nâng ly, Protaras hô: "Nào, trước hết
hãy kính một ly cho các dũng sĩ An Tức dũng cảm của chúng ta!"
"Cạn ly!"
"Cạn ly!"
Sau khi uống xong, Ukonga trêu chọc nói: "Protaras, ngươi thật sự nên biết ơn
rằng tính tình của Philias tốt, không bỏ thuốc vào ly của ngươi để ngươi đến Kỵ
Sĩ Đoàn thứ nhất để báo danh."
Giáo Hoàng Điên nói: "Đều là bạn học, cũng là bạn bè..." Dừng một chút, hắn
tiếp tục nói, "Hắn hiện tại còn chưa đủ tư cách để gia nhập vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ
nhất, thuốc chết thì cũng không được vào, đáng tiếc, ít nhất phải chờ sau khi
hắn đủ tư cách, bỏ độc chết rồi thuận tay thanh tẩy xác của hắn mới hả giận."
"Ha ha ha ha." Protaras nở nụ cười, "Nói thật thì trong lòng ta rất chờ mong,
chờ mong Ánh Sáng của các ngươi đến lúc nào mới có thể kiên cường một chút,
dứt khoát khai chiến với Trật Tự chúng ta, ta cũng rất muốn biết Kỵ Sĩ Đoàn
thứ nhất của chúng ta mạnh đến chừng nào."
Giáo Hoàng Điên nói: "Bên phía Trật Tự các ngươi có thể chủ động khai
chiến."
Protaras lắc đầu: "Chúng ta đâu có ngu? Thời gian đứng ở bên chúng ta."
"Mùi vị cũng không tệ." sau khi nếm thử một miếng thịt gà thì De Carloster nói.
"Quả thật không tệ." Ukonga cũng thay đổi đánh giá, "Cho nên tiêu đề luận văn
của cô Malena có thể ghi là “Làm sao để cải tiến chất thịt của gà tây trở nên
ngon hơn”?"
Karen ăn một miếng, cảm thấy rất non mềm và mọng nước.
Mặc dù, anh biết thứ mình đang ăn vào lúc này là giả, nhưng khi cảm giác mô
phỏng hoàn toàn giống như hiện thực, giới hạn thật giả, cũng đã trở nên mơ hồ.
"Đúng rồi, buổi chiều là môn gì thế?" Ukonga hỏi.
"Ngươi lại muốn trốn học à? Xem ra ngươi không muốn tốt nghiệp rồi nhỉ."
Protaras nói.
"Ta cũng không thấy có gì quan trọng, ta cũng không phải loại ham học, ta cũng
không có ý định tham gia chính trị, ưu điểm duy nhất cũng chỉ là có chút thiên
phú trên phương diện tu hành, ha ha, đây cũng là nguyên nhân mà khi trước cha
ta không bóp chết ta."
De Carloster nói: "Cha ngươi quả thật đã rất hiền lành, nếu đổi lại là ta thì sẽ
nghĩ biện pháp ngược dòng thời không, sau đó bắn ngươi lên trên vách tường."
"Ha ha ha." Ukonga cười ra tiếng, "Lần đầu tiên nghe được lời mắng người còn
có thể nhắc đến lời cấm kỵ đấy."
Karen tò mò hỏi: "Sao vậy?"
Giáo Hoàng Điên trả lời: "Gia tộc của Ukonga vốn đề cử hắn, cuối cùng hắn
cũng thông qua được sàng lọc, có được tư cách kế thừa “Truyền thừa” của Trật
Tự Thần Giáo các ngươi, nhưng hắn cuối cùng lại cự tuyệt."
Protaras nói: "Vẫn may là Ukonga không trở thành Thần tử, nếu không bây giờ
lúc ăn cơm với hắn thì chúng ta phải quỳ mà ăn đấy."
"Này này này, làm Thần tử có gì tốt? Con người chỉ có một đời này, ta cảm thấy
ta cũng chỉ có thể sống đến bảy mươi tuổi."
De Carloster nhắc nhở: "Ngươi không biết kiềm chế, có thể sống đến năm mươi
tuổi cũng rất không tệ."
Karen thầm nghĩ: Không, hắn ta sống hơn một ngàn tuổi.
Ukonga nói: "Cho nên, thật vất vả mới có được cuộc đời này, dựa vào cái gì
muốn trở thành vật thay thế cho người khác, trở thành con rối mang nhãn hiệu
của người khác?"
Protaras hỏi: "Dù đó là các vị kia sao?"
Ukonga hỏi ngược lại: “Là ai vừa mới buông lời giáo dục ta rằng phía dưới trật
tự thì người người bình đẳng thế?"
Protaras nói: "Nhưng Thần tử có tác dụng rất lớn đối với Thần Giáo chúng ta."
Ukonga: "Vậy ta sẽ tranh thủ, về sau trở nên có tác dụng hơn Thần tử."
De Carloster trêu chọc nói: "Ngươi đang nói đến phương diện truyền bá sao?"
"Thế nào, không được à? Mấy cô gái mà ta quen bây giờ, về sau nhất định sẽ
hối hận khi dùng biện pháp tránh thai với ta."
Protaras bất đắc dĩ vỗ trán: "Ukonga, ngươi chọn sai ngành rồi, ngươi nên đến
khoa chăn nuôi yêu thú để giải quyết vấn đề khó khăn trong việc gây giống cho
các loại yêu thú mạnh."
"Hai chuyện này có giống nhau đâu."
"Không, là vì ta cảm thấy năng lực của ngươi rất mạnh, có thể vượt qua vách
ngăn sinh sản."
"Cảm tạ ngươi đã khích lệ, ta hiểu sự sùng bái mà ngươi dành cho năng lực của
ta."
"Ngươi thấy vui là được."
"Cho nên, các ngươi vẫn chưa trả lời ta, buổi chiều là môn gì thế, ta cần cân
nhắc có nên thay đổi lịch trình không, quản lý thời gian một chút."
Điên Giáo Hoàng nói: "Môn học tự chọn của chúng ta giống nhau, buổi chiều là
môn Cảm Nhận Thần Khí, người của Không Gian Phong Ấn cũng đã đến."
Ukonga nói: "Vào lớp ngồi nhìn Thần khí có ý nghĩa gì, bảo vật cũng bỏ trong
cái lồng chụp, chỉ có thể nhìn từ xa, chả có gì thú vị, nếu có thể vào trong
Không Gian Phong Ấn để đi dạo thì tốt, nói không chừng còn có thể tâm sự với
mấy thiếu nữ Khí linh xinh đẹp, bọn họ mặc dù là tồn tại ở thể linh hồn, nhưng
khí linh càng mạnh là có thể để cơ thể gần như thực chất hoá, ta muốn trải
nghiệm loại cảm giác tuyệt vời kia một chút. De Carloster, ngươi cảm thấy thế
nào?"
"Ta thì không có vấn đề, chỗ nào ta cũng dám đi." De Carloster vỗ vỗ ngực, "Ta
thật sự không sợ, nhưng điều kiện tiên quyết là, làm sao để đi?"