Ukonga hỏi ngược lại: "Nếu không thì ở đâu?"
Căn phòng này, không chỉ có thể nướng đồ ăn, còn có thể bố trí tế đàn.
Ukonga cười nói: "Không có việc gì, cả ba người bọn họ đều cực kỳ am hiểu
trận pháp, De Carloster am hiểu việc phá giải trận pháp, Protaras am hiểu bố trí
trận pháp, Philias am hiểu khống chế trận pháp.
Trận pháp giám sát, trận pháp duy trì khu sinh hoạt, và trận pháp phòng ngự của
trường học, bọn họ đều đã từng xâm nhập vào, mở một cửa sau riêng cho cái
phòng này.
Cho nên, cái phòng mà ngươi đang đứng bây giờ, chính là nơi an toàn cũng như
bí ẩn nhất trong toàn bộ trường chúng ta.
Cổng khu ký túc xá chỉ cần khóa trái, trừ phi ngươi dùng Pháo Ma Tinh tới bắn,
nếu không thì cũng không mở ra được."
"Thì ra là như vậy… "
Karen không khỏi nhớ tới mình và Neo, bọn họ cũng để lại cửa sau trong trận
pháp phòng ngự của toà nhà tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật, thì ra, hơn một nghìn
năm trước, Trật Tự Thần Giáo đã có cái truyền thống này.
Giáo Hoàng Điên và Protaras bắt đầu bố trí tế đàn, Ukonga thì nằm ở trên
giường của hắn để bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức.
Karen chủ động đi tới hỗ trợ, ngay từ đầu, bọn hắn chỉ là để Karen phụ một chút
việc nhỏ, nhưng sau một lúc, Protaras hơi nghi ngờ một chút mà hỏi thăm:
"Ngươi hiểu trận pháp à?"
"Học qua một chút."
"Đây cũng không phải chỉ là một chút, ta có thể phát giác ra được, ngươi hiểu
về khuôn mẫu của loại trận pháp này, nhận biết nó rất rõ ràng."
"Đã từng nhìn thấy ví dụ tương tự trên sách."
"Trên sách?" Protaras cười cười, "Loại sách trận pháp cấp bậc này muốn tìm
cũng không dễ đâu."
Lúc này, Ukonga nằm ở trên giường mở miệng nói: “Cho nên, ta cũng không tin
hắn xuất thân từ thế gia Thẩm phán quan gì, người là đang cố ý giấu diếm thân
phận của mình, đầu óc của ai bị úng nước thì mới tin lời mà hắn nói."
"Giữ bí mật cũng không sao." Giáo Hoàng Điên chủ động đứng về phía Karen,
"Mỗi người đều có mục đích mà mình không tiện công khai, chỉ cần trước mắt
chúng ta là thật lòng cùng nhau làm việc, là được rồi."
Karen cảm thấy, Giáo Hoàng Điên trước lúc “điên”, thật sự rất giống với “vị
Philias” mà Neo đã từng ăn kia;
Tính cách của bọn họ, đều cực kỳ ôn hòa, nếu muốn hình dung một cách cụ thể,
đó chính là cực kỳ phù hợp với khí chất của Ánh Sáng.
Tế đàn cũng không cần quá lớn, đường kính cũng chỉ hai mét, chia thành ba cái
bậc thang.
Nhưng tế đàn càng nhỏ, yêu cầu cũng sẽ càng cao, bởi vì rất nhiều đường vân
trận pháp tinh xảo cần phải nén lại trong một phạm vi nhỏ hơn
Karen để ý đến Giáo Hoàng Điên và Protaras cũng bắt đầu nhắm mắt lại bố trí,
Karen cũng nhắm mắt lại, cố ý để cho mình hoà cùng tiết tấu của bọn họ.
Rốt cục, trước lúc 0 giờ, tế đàn hoàn toàn bố trí xong.
Sau đó, Karen lại bố trí xong một cái trận pháp cảm ứng một mình.
Protaras ở ngay tại bên cạnh nhìn xem, hỏi: "Sao vậy, ngươi có người thân làm
trong Không Gian Phong Ấn à?"
"Có một người bạn." Karen trả lời như vậy.
"Răng rắc …" "
De Carloster đẩy cửa tiến vào, hắn khiêng trên vai một cái tủ lớn, sau khi đóng
cửa, tha cái tủ xuống, mở ra, bên trong lại là một cái càng cua khổng lồ, đỏ rừng
rực, tản ra mùi thơm rất đậm.
"Nào nào, lại ăn bữa khuya đi, lúc nãy khi ta đi ngang qua khu nghiên cứu yêu
thú, thuận đường nhảy xuống hồ nước bẻ một cái càng, mang về cho các ngươi
nếm thử."
"Ta đói muốn chết rồi, bây giờ ta cần được bồi bổ!"
Ukonga nhảy xuống từ trên giường.
Một cái càng cua lớn như thế, phần thịt bên trong, đủ để cho những người trong
phòng ăn no căng bụng, không, là cho dù có no căng thì cũng không hết.
"Ngươi không ăn sao, De Carloster?" Karen hỏi.
"Ta ăn gạch cua, nên thấy no rồi."
Ukonga rất bất mãn nói: "Ngươi ăn phần ngon nhất, vậy mà chỉ mang về cho
chúng ta một cái càng thôi à?"
De Carloster có chút bất đắc dĩ nói: "Lúc đầu có thể mang về cho các ngươi
mấy món càng tốt hơn, ta vừa xử lý xong con cua này, bên kia đã có người đến,
trong tình huống nguy cấp khi đó, ta còn có thể nhớ đến các ngươi mà bẻ một
cái càng đem về, các ngươi hẳn là nên thấy cảm động đi."
Sau khi ăn xong bữa ăn khuya, mọi người chuẩn bị chính thức chơi đùa.
Những người khác đứng ở bên cạnh, nhìn xem Karen đi vào trong trận pháp
cảm ứng, Karen sờ lên chiếc nhẫn trong tay, một bộ mặt nạ màu bạc xuất hiện ở
trên mặt của anh, tay phải đặt ở phần túi trong, chỗ đó có chứa một đồng xu
Varax đã được phong ấn.
Hư giả là hư giả nhưng nó sẽ ảnh hưởng đến hiện thực.
Mượn nhờ sức mạnh của trận pháp cảm ứng, Karen bắt đầu thầm kêu gọi trong
lòng:
"Loya … Loya … Loya …"
…
Không Gian Phong Ấn.
Kết thúc buổi huấn luyện đặc biệt hôm nay, sau khi giám sát tiến độ nghiên cứu
phương án của những cái khí linh kia, Loya về trở về "Chỗ ở" của mình, cô theo
thói quen nằm trong ngực của Khí linh đàn hạc Nữ Thần Mills mà ngủ, cô bé
thích cảm giác được ôm này, ấm áp và dịu dàng, nữ khí linh thì nhẹ nhàng khẽ
vuốt phía sau lưng Loya.
"Loya … Loya … Loya … "
Loya đang ngủ say, khẽ nhíu mày, cô giống như nghe được một âm thanh thân
thiết lại quen thuộc vang lên bên tai, nhưng lại cực kỳ không chân thực.
Là anh Karen à?
Chắc chắn không phải, lúc anh Karen gọi mình sao có thể yếu ớt như thế, hẳn là
đang nằm mơ mơ tới anh Karen rồi, hì hì, thật là một giấc mơ đẹp.
Nữ khí linh vừa tiếp tục vuốt ve phía sau lưng cho Loya, vừa nhìn xem khoé
miệng cô bé khẽ mỉm cười.
Loya đang nghĩ đến chuyện gì đây, chắc chắn lại là đang nghĩ đến anh Karen
của mình rồi nhỉ.
Thật tốt, cô bé còn cảm thấy mình có thể nằm mơ đây.
Trên mặt nữ khí linh lộ ra vẻ từ ái, khí linh, là không biết nằm mơ, bởi vì trạng
thái tồn tại của bọn họ rất đặc biệt, nhưng khí linh, có thể ảo tưởng, ngươi có thể
trong lúc ảo tưởng mà cho rằng mình đang "Nằm mơ".
Dù sao thì trong những năm tháng bị phong ấn dài đằng đẵng, là những tồn tại
có trí tuệ thì dù sao cũng phải tìm kiếm một chút phương pháp để giảm bớt sự
nhàm chán và cô độc vô tận này, cho dù là nó cực kỳ hoang đường, thậm chí,
càng hoang đường càng tốt.
Lúc này, một cảm giác buồn ngủ không biết từ đâu tới, nữ khí linh cảm nhận
được một ý thức hoảng hốt một hồi, trong lúc mê mê mang mang, cô cảm thấy ý
thức của mình tiến vào một cảnh tượng hư ảo khác.
A, đang có chuyện gì vậy?
Đây là cảm giác nằm mơ sao?
...
Trong Không Gian Phong Ấn, đàn hạc của Nữ Thần Mills, đặt ở nơi đó, nó yên
tĩnh và tường hoà.
"Loya … Loya … Loya …"
Bóng người nhàn nhạt của Karen xuất hiện ở nơi này, anh đang tìm kiếm Loya.
Lúc này, nữ khí linh đi ra từ bên trong đàn hạc.
Karen nhìn về phía cô ta, hỏi: "Xin hỏi, Loya đâu rồi?"
Nữ khí linh đầy vẻ nghi ngờ mà hỏi thăm:
"Ngươi là ai, sao ngươi vào được đây, còn nữa, Loya là ai?"