Karen trở về căn phòng trong ký túc xá, mở mắt ra, trông thấy bốn người trẻ
tuổi, đang nhìn mình với vẻ mặt chờ mong.
Giống như là bốn đưa con trai, trông thấy cha mình đi làm về, mong chờ được
nhìn thấy món quà vặt được bỏ trong cái giỏ mà cha chúng mua về.
Ukonga hỏi: "Người cha yêu quý của ta, ngài cuối cùng có thành công không?"
Karen nhẹ gật đầu, trả lời: "Thành công, đã bỏ tọa độ vào."
Ngay sau đó, Karen đi ra khỏi trận pháp cảm ứng, ngồi xuống chiếc ghế trước
bàn đọc sách, suy nghĩ của anh bây giờ có chút phức tạp, muốn sắp xếp một
chút cho tốt.
"Mệt mỏi à?" Giáo Hoàng Điên đi đến trước mặt Karen lo lắng mà hỏi thăm,
"Ngươi cũng vất vả rồi."
Karen lắc đầu, ra hiệu mình không sao.
"Ngươi giống như không chỉ mệt mỏi mà còn có tâm sự? "
"Không, không có, Philias, ngươi không cần lo lắng.”
"Có đôi khi không cần thiết phải ra vẻ kiên cường, có một số việc có thể chôn ở
đáy lòng, có một số việc, thì có thể nói ra."
"Philias?"
"Ừm, ngươi nói đi."
"Các ngươi cũng không thấy tò mò về thân phận của ta hay sao? "
"Tại sao phải tò mò? Ngươi là học sinh cũng được, là giáo viên cũng được, là
những người khác cũng chẳng sao, tại sao phải tò mò đây? Phải biết rằng, ở đây
còn có ta, ta là tín đồ Ánh Sáng, ở trong tình cảnh này, chúng ta cũng có thể làm
bạn bè, chớ nói chi là ngươi, huống hồ, ngươi vẫn còn là một tín đồ Trật Tự."
"Là như vậy sao … "
"Có nhiều thứ, nhìn có vẻ rất quan trọng, nhưng thật ra cũng không có quan
trọng đến thể, chủ yếu là được quyết định bởi phương thức mà ngươi đối đãi với
nó."
De Carloster cầm trong tay một quả cầu thuỷ tinh, cười hô: "Hoàn toàn chính
xác, chúng ta đã thành công, tọa độ đúng là bên trong Không Gian Phong Ấn."
"Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu đi." Ukonga không kịp chờ đợi nói.
De Carloster nói: "Tốt, vậy chúng ta chuẩn bị bắt đầu, Philias, ngươi đến chủ trì
việc vận hành của tế đàn đi."
"Được rồi, để ta."
Giáo Hoàng Điên đưa tay vỗ vỗ bả vai Karen, đi đến phía trước tế đàn, từng tia
sức mạnh Ánh Sáng tràn ra từ trong cơ thể hắn, thấm vào trong tế đàn, tế đàn
bắt đầu vận hành.
Ít nhất là ở trong niên đại này, mặc dù Trật Tự đang trong trạng thái đối lập
chống lại Ánh Sáng, nhưng khi sử dụng sức mạnh Ánh Sáng, còn không đến
mức bị người người kêu đánh.
"Này, uống chút nước đi." Protaras đem một chén nước đưa cho Karen.
"Cảm ơn." Karen tiếp nhận nước chén, uống một ngụm.
"Lại uống thêm cái này." Protaras đưa cho Karen một bình thuốc bổ sung thể
lực, cấp bậc cực kỳ cao, lúc tiểu đội tinh nhuệ của Đòn Roi Kỷ Luật chấp hành
nhiệm vụ nguy hiểm, cũng không được cung cấp loại thuốc như vậy.
Đương nhiên, Protaras có lẽ cũng không phải là tiêu xài xa xỉ, nhìn vào tác
phong làm việc của cái phòng này, đi ngang qua khoa nông nghiệp thì xách một
con gà về, đi ngang qua khoa yêu thú thì bẻ một cái càng cua, nói không chừng
bình thuốc này là tiện tay bỏ túi khi đi ngang qua khoa dược.
Ai có thể nghĩ tới đây, bốn vị đại nhân vật trong mắt hậu thế, lúc tuổi còn trẻ tập
hợp chung một chỗ, lại xem trời bằng vung đến như vậy.
Lúc này Ukonga cũng chủ động đi đến phía sau Karen, đưa tay bắt lấy bả vai
Karen, giúp Karen xoa bóp.
"Ôi, vất vả, vất vả rồi!"
Một màn này, trực tiếp để cho Karen cảm thấy đau sốc cả hông.
Đại tế tự đưa nước, Trưởng Lão Thần Điện bóp vai, cái đãi ngộ này, nếu nói ra
thì sợ là không ai dám tin.
Sau đó, là lúc bữa ăn chính bắt đầu
Sau đó, con mắt Karen trừng lớn bởi vì chuyện phát sinh kế tiếp, để cho Karen
thấy được, cái gì mới thật sự là nhân kiệt, cũng làm cho anh tỉnh ngộ ra, có vài
việc không thể tưởng tượng nổi, nhưng sau khi nghiên cứu kỹ càng thì cũng
không phải là không có nguyên nhân.
Giáo Hoàng Điên bắt đầu ngâm xướng chú ngữ hệ Ánh Sáng cổ xưa, Karen rất
quen thuộc với thuật pháp hệ Ánh Sáng, dù gì thì trong một khoảng thời gian rất
dài, anh dùng chung thuật pháp Trật Tự và Ánh Sáng với nhau;
Cho nên anh nghe được, Giáo Hoàng Điên đang ngâm xướng chú ngữ vô cùng
cao cấp, có thể nói, gần với cấm chú, mà hắn không chỉ sử dụng theo cách bình
thường, hắn đang lập tức ngâm xướng ra ba cái.
Một Thánh tử xuất hiện, đứng dưới chân Giáo Hoàng Điên, học theo tư thế của
Giáo Hoàng Điên, cung cấp trợ giúp, chia sẻ áp lực.
Một Thánh nữ xuất hiện, bồng bềnh phía trên Giáo Hoàng Điên, ánh sáng trên
người Thánh nữ hòa tan vào bên trong tế đàn, để tế đàn vận hành càng thêm
vững chắc.
Ở giữa trán của Giáo Hoàng Điên có một dấu ấn màu vàng kim sáng lấp lóe, hư
ảnh của một tấm áo choàng xuất hiện ở trên người hắn, đây sức mạnh của Thần
khí – Áo Choàng Bảo Vệ.
Nguyên lý sử dụng của nó cũng giống như cái dấu ấn ở trên mu bàn tay Karen
trước kia, có thể dùng nó để tiếp dẫn sức mạnh của Lưỡi Hái Chiến Tranh, trên
người Giáo Hoàng Điên cũng có truyền thừa tương tự.
Mà khi đó Ánh Sáng Thần Giáo còn không tiêu vong, tất cả hệ thống vẫn còn
khoẻ mạnh, tàn dư Ánh Sáng của hậu thế đã rất khó để làm được giống vậy, bởi
vì không có điều kiện như thế.
Giống như việc Karen sở dĩ có thể mượn dùng sức mạnh của Lưỡi Hái Chiến
Tranh, cũng là bởi vì Lưỡi Hái Chiến Tranh vốn đang được Trật Tự Thần Điện
cung phụng duy trì.
Ba loại thuật pháp cấp cao cùng sử dụng, tế đàn hiện lên phù văn Ánh Sáng,
trong mơ hồ có thể nghe thấy bài hát ca tụng Ánh Sáng.
Tế đàn vẫn là cái tế đàn kia, nhưng dưới sự chủ trì của Giáo Hoàng Điên, tác
dụng của nó, được tăng cường rất lớn, có thể gánh chịu áp lực càng lớn hơn.
"Ha ha, tới phiên ta."
Quả cầu thuỷ tinh trong tay De Carloster bắt đầu bồng bềnh, sau đó "Bộp" một
tiếng vỡ nát thành một màn hào quang, từ trong màn hào quang là một cái bản
thiết kế lập thể