"Thế nhưng mà bây giờ ta cũng không cảm thấy quá cần đến ngươi, ngươi lại có
thể cung cấp cho ta tác dụng gì thì mới có thể khiến ta cảm thấy vui vẻ hơn việc
lấy đầu của ngươi?"
Lango cực kỳ phù hợp với lời "Hứa hẹn" mà Karen từng nói với cơn nghiện đói,
đây chính là một linh hồn đủ mạnh để làm món ăn.
Mặc dù cho cơn nghiện đói ăn cũng không phải là chuyện gì tốt lành, nhưng nếu
như có thể thông qua loại phương thức này để cho nó tạm thời yên phận, Karen
cảm thấy vẫn là có lời, phải tập trung giải quyết mâu thuẫn trước.
"Bộ trưởng Karen, câu hỏi của ngươi, đúng là rất trực tiếp, ta không biết ngươi
và Darien đã thoả thuận gì với nhau, nhưng bây giờ chuyện mà hắn đang giúp
ngươi làm thì ta cũng có thể làm, nếu như thoả đáng, ta thậm chí có thể giúp
ngươi diệt trừ toàn bộ cái đoàn quan sát tạo nên bởi đám người trẻ của các Thần
Giáo này!
Từ những tin tức trong quá khứ liên quan đến ngươi, ta đã nhìn ra, ngươi cần
cái này, bởi vì ngươi có khao khát rất lớn đối với sự phát triển của mình trong
Trật Tự Thần Giáo.
Ngươi muốn thông qua đủ loại phương thức để trèo lên trên, vì thế không ngại
theo đuổi cái lợi trước mắt, không quan tâm đến ảnh hưởng trái chiều.
Vẫn may là ngươi đã mạo hiểm tính mạng của mình để đi xuống cái hạng động
kia, xem như xoá đi những tác dụng trái chiều khi trước, ngươi bây giờ càng cần
thêm những chiến công chói mắt như này, tạo nguồn động lực để bản thân mình
tiếp tục trèo lên trên.
Cũng như hiện tại, Trật Tự Thần Giáo là Thần Giáo số một đương thời, luôn
luôn chú trọng uy nghiêm bản thân, lần này, Đoàn điều tra của Trật Tự Thần
Giáo đều bị bắt giữ ở Makina, nhưng thật ra là mặt mũi của Trật Tự đã bị phản
quân Sa Mạc giẫm trên mặt đất.
Nếu như lúc này, vốn là một thành viên của Đoàn điều tra, ngài Bộ trưởng
Karen đây, có thể hoàn thành một cuộc phản sát vĩ đại trên đường bị truy sát,
không chỉ có thể xoá đi vết bẩn khi ngươi đã tự ý trốn ra khỏi Đoàn điều tra,
còn có thể được Trật Tự Thần Giáo xem như một chiến công lớn để tuyên
dương rộng rãi khiến lòng người phấn khích.
Dù sao thì mọi người cũng không thích những con số thương vong lạnh như
băng, mà là những câu chuyện về chủ nghĩa anh hùng cá nhân làm nhiệt huyết
người ta sôi trào.
Bộ trưởng Karen,
không phải bây giờ là ngươi đang định làm như thế sao, dùng nguy cơ lần này,
biến nó thành một dải cầu vồng chói mắt nhất trong lý lịch của mình, ta có thể
giúp ngươi, để cho màu sắc của dải cầu vồng này, trở nên phong phú nhất có
thể."
"Vậy ngươi có thể trực tiếp cắt đầu mình xuống để đưa cho ta."
"A, làm vậy cũng không thú vị chút nào, Darien, ta, bộ trưởng Karen, bên cạnh
ngươi hẳn là còn có thuộc hạ cùng chạy đến đây, có hai tên nội gian là ta và
Darien, coi như bọn hắn có ý thức được nguy hiểm, bắt đầu bắt đầu co lại mà
phòng thủ, chúng ta cũng có thể đánh thẳng vào chỗ của bọn hắn, nội ứng ngoại
hợp."
Karen nhìn xem Lango, hỏi: "Ngươi muốn có được lợi ích gì?"
"Lợi ích? Ta còn không nghĩ tới, nhưng ngươi tuyệt đối không nên cảm thấy
buồn cười, thật sự là trong phút chốc ta cũng không nghĩ ra được điều kiện gì,
nhưng ta cũng không cảm thấy ta chịu thiệt thòi, bất kể là đứng trên góc độ của
riêng bản thân ta hay là trên góc độ của Luân Hồi Thần Giáo.
Hai cuộc chiến tranh, đã để cho nguyên khí của Luân Hồi chúng ta bị thương rất
nặng, cho nên rất nhiều chuyện, mặc dù trên danh nghĩa chúng ta tham dự,
nhưng trên thực tế cũng không thật dự định khai thác để hành động gì.
Như vậy đi, Bộ trưởng Karen, ngươi đồng ý nợ ta một lần ân tình là được, có
thể sao?"
"n tình? Lango, ngươi cũng không sợ ta sẽ quỵt nợ sao?"
"Ở phương diện này, ta tin tưởng vào nhân phẩm của ngươi, một người có can
đảm xuống dưới hang động kia để giải quyết vấn đề ô nhiễm, một người có can
đảm vì một Thẩm phán quan mà đối mặt với một gia tộc Chủ giáo.
Ta biết, trong đó chắc chắn cũng có một phần là giả vờ giả vịt để biểu diễn cho
người khác xem, nhưng ta không chút nghi ngờ, ở phương diện nhân phẩm của
Bộ trưởng Karen đây.
Ngươi biết không, ta không muốn làm cái loại giao dịch tiền trao cháo múc dứt
khoát sòng phẳng kia với ngươi, ta muốn đưa quan hệ giữa chúng lên cao đến
mức kết giao, ràng buộc bởi ân tình."
Bản chất của quan hệ ân tình, là củng cố lòng tin đôi bên khi trao đổi lợi ích
"Ừm…" Karen nhẹ gật đầu, "Được rồi, ta đồng ý."
"Tạ ơn." Lango thu hai thanh đao về, "Vậy hiện tại, ta cần phải bận rộn, nếu có
tên nào lạc đàn mà thích hợp, ta sẽ tự mình ra tay giết hắn, cắt đầu của hắn
xuống, nếu như thời cơ không thích hợp hoặc là bọn hắn bắt đầu tập trung lại, ta
sẽ bố trí, liên lạc với ngươi trước."
"Được."
"Vậy chúng ta gặp lại sau."
Bóng người Lango biến mất, Karen thì đứng tại chỗ.
Thật ra thì Karen cũng không có quá nhiều sự mong chờ đối với cuộc giao dịch
này, chỉ là cái viễn cảnh mà Lango nói đến kia, để Karen không cách nào cự
tuyệt.
Đoàn điều tra vốn là dùng để mạ vàng, nếu như mình có thể mang theo một dây
đầu người trở về, không chỉ có vị trí Trưởng khu được bảo đảm chắc chắn, còn
có thể trải đường cho mình bước lên càng cao.
Mặc dù suy nghĩ như vậy, có chút phải tạ lỗi với đám người trong Đoàn điều tra
kia, nhưng sự việc cũng đã phát sinh, mình là đang tranh thủ công lao, nhưng
cùng lúc không phải cũng là đang báo thù cho bọn họ sao?
Karen nhẹ nhàng hất đầu, anh biết lúc mình gặp phải việc cần lựa chọn, luôn dễ
vướng vào nút mắc giữa nhận thức lợi ích và nhận thức trên về đạo đức của bản
thân, theo thói quen mà tìm kiếm nguyên do để biện hộ cho hành vi của mình.
Nhưng lúc ngài Tahisen ở trên Hoả Đảo, thật ra đã sớm đưa cho mình một câu
trả lời, một câu trả lời đơn giản và không thể nào phản biện nhất.
"Hành vi của các ngươi trái với Điều Lệ Trật Tự, phải chịu sự trừng phạt."