"Đã rõ."
Karen buông tay ra, bây giờ anh có chút hiểu được vì sao khi lúc bà ngoại ở
trang viên Ellen thấy Philomena làm sai một chuyện thì trực tiếp tát một cái.
Lúc trước Philomena đều đi theo bên cạnh mình, nghe theo chỉ thị của mình để
làm những chuyện đơn giản, lần này cô ta được thả rông một mình, lập tức bắt
đầu đi hướng cực đoan.
Lúc trước nếu như không phải mình kịp thời đuổi tới nơi, kết cục tốt nhất của cô
ta đó là bị thương nặng rồi sau đó trốn ở một nơi mà nén chút hơi tàn, mặc dù
cô ta có thể vì vậy mà lấy được hai cái đầu người.
Cũng khó trách Alfred sắp xếp cho những người khác quản lý công việc một
phía, ngay cả Richard đều làm chủ nhiệm phòng làm việc, nhưng nội dung công
việc của Philomena đến nay cũng chỉ là làm hộ vệ cho mình.
"Đúng rồi, lúc trước khi phu nhân Đường Lệ muốn đánh ngươi, ngươi cũng là
làm như thế sao?"
"Làm gì?"
"Chuẩn bị trước tư thế để bị đánh."
"Bởi vì làm vậy có thể hạ thấp tổn thương. "
"Lần sau đừng làm như vậy, tổn thương sẽ càng lớn hơn."
Mình là có thể nhịn được, nhưng đứng trước mặt bà ngoại khi sắp bị đánh còn
chuẩn bị sẵn tư thế này, với tính tình nóng nảy của bà ngoại, chẳng khác gì đưa
mặt lại gần rồi la to: "Ngươi đánh ta đi, ngươi đánh ta đi!"
"Bây giờ nên kiểm kê lại đồ đạc."
"Được rồi."
Philomena đưa ba cái đầu đến, ở chỗ Karen có một cái, tổng cộng là bốn, cô gái
vừa rồi bị Karen bao vây, là tín đồ của Đại Địa Thần Giáo, trong số các di vật
trên người cô ta còn có một viên đá bóng loáng, là một loại vật liệu cực kì quý
giá, gọi "Trái Tim Đại Địa".
"Ta còn có thể tiếp tục giết." Philomena rất chân thành nói.
"Hàm súc một chút."
"Ta còn có thể tiếp tục thu thập đầu người."
"Ừm, nhưng mà bây giờ ta cần ngươi mang theo những cái đầu và chiến lợi
phẩm, đi tìm Richard, nói cho hắn biết, nhiệm vụ tiếp theo vẫn là tiếp tục chạy
vòng vòng cái khu vực này, cố hết sức dẫn dụ bọn hắn."
"Ta cảm thấy ta còn có thể tiếp tục..."
"Nghe lời."
"Đã rõ."
"Nhớ kỹ, sau khi tập hợp lại với Richard, nghe theo sự chỉ thị của cậu ta."
"Được rồi."
Đáp ứng dứt khoát như vậy?
Cái này khiến Karen có chút ngoài ý muốn, có điều cũng không nói thêm cái gì.
Chờ đến sau khi Philomena mang theo đầu người và chiến lợi phẩm rời đi,
Karen trông thấy một con du hồn chui ra từ dưới mặt cát, du hồn cầm trong tay
một bức thư, đưa cho Karen.
Karen mở thư ra nhìn lướt qua, đây là tin tức Lango gửi cho mình, ý là ở bên đó
đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể kéo lưới, đồng thời còn có kế hoạch đã bố trí của
hắn.
Sau khi đọc xong, Karen không có mừng rỡ, ngược lại cảm thấy thú vị mà nâng
cằm của mình suy nghĩ:
"Lango, ngươi thật sự xem trọng quan hệ ân tình sao?"
...
Darien ngồi xổm trên mặt đất, ở trước mặt hắn, đã có một đống đầu người chất
lên cao.
Hắn không khỏi có chút bất đắc dĩ đưa tay vuốt ve cái đầu trọc của mình: "Vì
cái gì các ngươi tên nào tên nấy không những thấy chết không cứu, còn muốn
giết người cướp của đây?"
Thân phận của hắn là người một nhà, cho nên có thể rất dễ dàng tiếp cận mục
tiêu, sau đó kịch bản cũng vẫn y như cũ, mỗi lần đều là trọng thương hấp hối
đồng thời cầm cái mầm cây kia ở trong tay
Kết quả đều không ngoại lệ, thế mà thật sự không có người nào muốn cứu giúp
mình, toàn bộ đều lựa chọn giết mình để cướp cái mầm cây.
Sau đó bọn hắn đều bị Darien thừa cơ hội đánh lén giết ngược.
Bởi vì bọn hắn muốn giết Darien là có động cơ, thừa dịp hắn bị thương nặng mà
đổ cái tội này lên đầu Karen, lại chiếm lấy cái mầm cây quý giá này, mà Darien
ra tay với họ là không hề có động cơ, ai sẽ nghĩ đến đồng đội trên danh nghĩa
của mình ở thời điểm này bỗng nhiên lại bắt đầu chơi trò “câu cá”?
Nhưng mà thời gian thu thập đầu người thoải mái này, cũng kết thúc, bởi vì
Darien nhận được hai bức thư, một bức là đến từ Lango, hắn lấy danh nghĩa
người tổ chức lâm thời yêu cầu các thành viên đang ở bên ngoài của Đoàn quan
sát tranh thủ thời gian tập hợp, còn cố ý ghi chú địa điểm tập hợp.
Bức thư thứ hai đến từ Karen, là một con quạ đen.
"Ai, tín vật đưa tin của Trật Tự Thần Giáo vẫn thật là xấu."
Vừa phàn nàn vừa mở quạ đen truyền tin ra, chữ viết phía trên rất đơn giản:
"Cẩn thận Lango."
…
Ở một khe nứt trong sa mạc, Lango ở ngoài lối vào, hỏi thăm ân cần mỗi một
người trẻ tuổi đến tập hợp.
Hai ngày này, số lượng thành viên mất liên lạc quá nhiều, chiếm gần một nửa,
cái này khiến trong lòng những người trẻ tuổi còn lại khó tránh khỏi cảm thấy
hốt hoảng, coi như phản ứng có ngu ngốc đến mấy, bọn hắn cũng ý thức được
sự tình đã phát triển vượt ra khỏi mong muốn của bọn hắn, không, là bị biến đổi
hoàn toàn.
Đám sói đơn độc kiêu ngạo, không thể không cúi đầu xuống, lựa chọn đi theo
đoàn, chẳng qua là lấy hình thức tốp năm tốp ba, hiện tại thì bắt đầu tập trung
lại.
Bọn hắn nếu muốn chờ một nhánh phản quân ở gần đây nhất đến tiếp ứng, vậy
thì cũng cần phải chờ khoảng một ngày.
Lango nhẹ nhàng vặn vặn uốn éo cái cổ của mình, bên trong khe nứt, đã bị hắn
bố trí sẵn trận pháp Luân Hồi rất cao cấp, một khi khởi động, trên điều kiện tiên
quyết là đám người này không có một chút phòng bị nào, có thể khoá lại linh
hồn của tất cả bọn hắn trong nháy mắt.
Bóng dáng của Darien xuất hiện từ xa, để Lango có chút ngoài ý muốn.
Chờ sau khi Darien đến gần, cố ý xích lại gần, hỏi Lango: "Này, sao lần này
ngươi không chạy thế?"
Lango thì mỉm cười nói: "Mời vào, tất cả mọi người đều đang chờ ngươi."
"Cái tên càng già càng nhát gan như người."
"Ta có thể già, là bởi vì ta nhát gan, gan lớn, thường cũng không có cơ hội để
mà già."
"Ha ha." Darien đi vào trong kẽ đất.
Lango nghiêng đầu, nhìn về phía cái thanh niên đầu trọc kia, thầm nghĩ: Chờ
một hồi nữa, từ linh hồn của ngươi ta sẽ có thể biết được giữa ngươi và Karen
đã có giao dịch gì
Darien thì vừa vỗ cái đầu trọc của mình vừa đi vào trong,
Thầm nghĩ:
Haha, chắc ngươi cũng không nghĩ tới là bây giờ ta cũng không có linh hồn nhỉ.