Trên cổ Neo choàng một cái khăn lông ướt, cởi trần nửa người trên, thân hình
của hắn cũng không phải là loại cường tráng, nhưng cảm giác cân xứng cực kỳ
tốt, khuyết điểm duy nhất đó là quá mức hoàn mỹ, làn da nhẵn nhụi không
mang theo vết sẹo nào, phụ nữ thấy cũng phải hâm mộ.
Đương nhiên, đây không phải là do Neo chăm chú vào việc dưỡng da, đơn giản
là bởi vì trên người của hắn rất khó để có sẹo, thỉnh thoảng bị thương nặng một
lần thì giống như rắn lột xác, cái làn da này không tốt thì mới khó hiểu.
Nhưng Neo chưa từng cảm thấy cái hình tượng này có vấn đề gì, dù sao thì hắn
thấy, sau khi Karen đi lên từ trong hang động ô nhiễm kia, cái làn da của tên đó
càng tốt một cách bất thường, mỗi lần mình cũng đều sửa chữa bổ sung từ trên
cơ sở có sẵn, còn cái tên Karen kia là đổi một bộ trang phục mới hoàn toàn.
"Hít…ahhh "
Neo hít sâu một cái, lại từ từ phun khói thuốc ra, tay kẹp điếu thuốc lá, hắn cúi
người, nhìn xem con mèo đen đang ngồi trên lưng chó vàng.
"Ta muốn biết ý của cô rốt cuộc là gì?"
Pall đáp lời: "Ngươi mới là quan chỉ huy thực tế."
"Không, ta chỉ là muốn hỏi cô một chút, nếu cô ở vị trí của ta thì cô sẽ làm như
thế nào?"
"Ta sẽ rút lui, nhà mạo hiểm có kinh nghiệm chưa từng thích những nguy cơ
không xác định."
"Nhà mạo hiểm không phải là đi tìm kiếm những điều như thế à?"
"Đó là đám nhà mạo hiểm đã chết xanh cỏ, không phải nhà mạo hiểm thâm niên
có kinh nghiệm."
"Chúng ta thích quá trình tìm ra lời giải, mà không phải muốn bị những thứ
không biết trêu đùa.”
"Hiểu rồi, nhưng bây giờ chúng ta cũng không thể rút lui, chúng ta lập được
công ở chỗ này, công lao là của Karen, nếu như phạm phải sai lầm thì cũng sẽ
do Karen chịu.”
"Vậy thì chuẩn bị tốt việc phòng ngự đi sau đó thì chuẩn bị để di chuyển, chuồn
khỏi đây.”
Neo hỏi: "Có thể, nhưng ta không hi vọng cái tình huống xấu nhất kia sẽ xảy
ra."
"Ta cũng không hy vọng meo."
Neo đi ra khỏi lều, đi đến khu đóng quân, lúc này một đoàn thần quan ở bên
trong đều để trần mà bận rộn, thật ra mặc thần bào cũng sẽ không nóng, rất
nhiều loại thần bào có khảm trận pháp ngược lại có thể hỗ trợ tỏa hơi lạnh để
điều tiết nhiệt độ, nhưng loại hoàn cảnh trong sa mạc và quá trình luyện tập
nặng nề, để tinh thần mọi người nóng nảy hơn cả nhiệt độ trên cơ thể, cho nên
phần lớn đều cho rằng cởi trần thì sẽ thoải mái hơn một chút.
Ở đằng xa là Eisen đang phụ trách việc chỉ huy.
Neo thật muốn cầm một cái máy chụp ảnh để chụp một tấm gửi về Wien cho
Karen, nhìn xem, đây là cậu ruột của cậu, cậu có thể tưởng tượng ra cảnh cậu
của mình để trần nửa người trên dẫn đầu hô hào khẩu hiệu không! Sau khi Eisen
đến sa mạc, quả thực giống như là biến thành người khác, từ người bệnh tự kỷ
giai đoạn cuối chuyển hóa thành hướng ngoại cực đoan, thậm chí còn có thể chủ
động tìm Trận pháp sư trong đoàn đội nhớ nhà và cảm xúc không ổn định để
tâm sự khuyên bảo.
Ngay cả Richard cũng đã từng nghi ngờ rằng có phải cha mình đã bị con ác ma
nào nhập vào người hay không.
Nhưng tình huống thực tế hẳn là ác ma vẫn luôn nhập vào người của Eisen đã bị
giải trừ.
"Eisen."
"Có." Eisen lập tức quay người, nhìn về phía Neo.
"Tạm dừng việc huấn luyện đi, tăng cường công sự phòng ngự phía ngoài thêm
một chút.”
"Còn muốn tăng cường thêm phía ngoài?" Eisen chỉ chỉ bốn phía xung quanh,
tường thành màu đen bao phủ một vòng xung quanh, những thứ này, đều là kiệt
tác gần đây của bọn họ, cái này cũng chưa tính vô số trận pháp phòng ngự lít
nha lít nhít được che giấu ở bên ngoài.
Mỗi một quá trình trộm mộ, đều là bố trí bên ngoài trước, lại tiến hành bên
trong, không gian có hạn, bên trong thì đào sâu xuống, bên ngoài thì là đắp vào
thêm từng lớp.
"Nghĩ biện pháp đắp thêm một chút đi, nếu thực sự không được thì ra bên ngoài
khuếch trương thêm, hoặc là tăng cường thêm cường độ, vật liệu trận pháp cũng
không thiếu nhỉ?"
"Không thiếu, hậu phương vẫn đang liên tục vận chuyển."
"Vậy thì không cần phải tiết kiệm cho ngài Trưởng khu của chúng ta, bây giờ
Trưởng khu chúng ta đang gặp khó khăn tài chính, nhưng lỗ hổng cũng không
phải ở chỗ chúng ta."
"Sắp có chuyện gì xảy ra rồi sao?"
"Nghe theo mệnh lệnh đi. "
"Đã rõ. "
Sau khi dặn dò Eisen xong, Neo gọi Bá tước Recar tới, hai người bọn họ mang
theo một đội kỵ binh ra ngoài doanh trại.
Không ra ngoài doanh trại thì không biết, lúc ra ngoài mới trải nghiệm được
thực tế số trận pháp phòng ngự được bố trí lít nhít, cho dù Neo cầm bản đồ quy
hoạch vị trí dẫn đội tránh né cũng phải tốn thời gian rất lâu mới ra ngoài an
toàn.
Sau khi thăm dò một hồi, ngoại trừ những chi tiết mà Pall nói đến khi nãy, còn
lại, Neo không thăm dò gì thêm, mắt thấy trời đã ngả chiều, Neo chẹp miệng
một chút, ra lệnh:
"Lại nghỉ ngơi thêm mười phút đồng hồ, chuẩn bị về doanh trại."
Bá tước Recar tò mò nói: “Sao ngươi lại cẩn thận như vậy?"
"Nhớ kỹ, về sau ngươi đừng dùng loại giọng điệu này để hỏi Karen những câu
tương tự, tính cách của cậu ta còn cẩn thận hơn ta gấp trăm lần.”
"Cảm ơn, ta đã biết."
"Còn có mười phút đồng hồ cho ngươi, ngươi lại quan sát một chút đi."
"Cái nhìn của ta sẽ ảnh hưởng đến kết quả à?"
"Sẽ không, bởi vì ta tin tưởng con mèo và vị chó kia.”
"Được rồi, cảm ơn ngươi đã cho ta không gian để phát huy."
Bá tước Recar xuống ngựa đi đến trên một cồn cát, hắn đứng tại nơi đó, bão cát
bốn phía quét qua, giống như là thuyền trưởng đứng trên cột buồm nhìn về
phương xa.
Trên thực tế, hắn nhìn thấy, trông thấy bóng tối ở phương xa đang dần dần hiện
ra khi mặt trời khuất núi, có một vùng vận động bất quy tắc.