Số 13 Phố Mink

Chương 2563

Nhưng trong cuộc chiến tranh dài đằng đẵng kia, vị tổ tiên Dị Ma Khát Máu kia,

là một nhân vật thủ lĩnh, chiến tích cụ thể cũng rất khó đối chiếu và phân tích,

nhưng có một vài ghi chép đã nêu lên rất rõ ràng, vị này là đầu hàng có điều

kiện, đầu hàng để bị phong ấn mà không phải xoá bỏ, cũng đổi lấy sự kéo dài

của gia tộc.

Với tính tình của các Thần Giáo, đối với đối thủ thường rất vô tình, nhất là lúc

đối đãi với Dị Ma Khát Máu, động một tí là giống như đối đãi với dân bản địa

của Không Gian Khai Thác vậy, có thể tiêu diệt sạch sẽ thì sẽ cố khả năng tiêu

diệt.

Có thể để cho Thần Giáo tiếp nhận đầu hàng, cũng đã chứng minh, vị này là

một nhân vật có thể làm cho Thần Giáo cũng phải nhức đầu, nếu như ông ta

không đầu hàng thì chiến tranh còn có thể tiếp tục kéo dài thêm một khoảng

thời gian, sẽ để cho Thần Giáo trả một cái giá lớn hơn.

Nếu như Đoàn trưởng Neo, có thể đọc được và kế thừa ký ức của hai vị này.

Karen dùng tay vuốt ve cằm của mình, hỏi ngược lại: "Alfred, ý của ngươi là,

Neo còn là một “Bậc thầy chiến tranh” à?"

"Điều này, cần thiếu gia ngài tự mình đi xác nhận một chút, có lẽ…Đoàn trưởng

Neo không thể kế thừa hoàn toàn đâu?"

"Đợi chút nữa giúp ta liên lạc với hắn, nhớ kỹ, Alfred, ta muốn tự mình hỏi hắn

câu trả lời chính xác."

"Vâng, xin ngài yên tâm."

Alfred rõ ràng, thiếu gia là đang cảnh cáo nhóm người mình, đừng đi thông báo.

Với tính tình của Neo, nếu thông báo trước, cho dù có không hiểu thì cũng sẽ

giả hiểu để làm lớn chuyện lên, sau đó kéo Karen đến để chơi cùng.

Wilker nhỏ giọng nói: "Thế nhưng mà xem xét từ hai tin báo thắng lợi trước

đây, ta không có nhìn ra tác dụng đặc biệt gì mà Đoàn trưởng Neo mang lại.”

Alfred đáp lại nói: "Đúng vậy, việc mà Đoàn trưởng Neo luôn luôn thích nhất là

đi kiếm chuyện thế mà lại không có tác dụng gì đặc biệt trong hai lần trước…

cậu không cảm thấy như thế thì càng kỳ lạ hơn rồi sao?"

Karen mở miệng nói: "Được rồi, ta sẽ tự mình đi hỏi Neo, khoảng cách đến thời

gian truyền tin đến tiền tuyến tiếp theo là mấy giờ?"

Leon đáp lời: "Dựa theo lệ cũ, hẳn là lúc đêm khuya, nếu như dùng phương

thức và những con đường khác, có lẽ là có thể trước lúc xế chiều."

"Buổi chiều sao … Leon, cậu phụ trách giúp ta liên lạc tiền tuyến, cố gắng sắp

xếp vào lúc xế chiều."

"Vâng, Trưởng khu."

"Alfred, ngươi đi phụ trách chủ trì tiếp đãi và chỉnh hợp công việc, sẽ có khá

nhiều người được điều động đến, nhất định phải chuẩn bị chu đáo, mặt khác,

cân nhắc đến việc bọn họ được triệu tập đến từ Không Gian Khai Thác, trên

phương diện đãi ngộ sinh hoạt, cố khả năng nâng cao quy chuẩn lên một chút.

Cũng không cần quá lo lắng đến phương diện tiêu hao, chi tiêu của nhóm người

này, chờ đến khi quân đoàn của Đòn Roi Kỷ Luật thành lập, các phương diện

tiếp tế, trang bị cung cấp vật tư cho tiền tuyến, cũng không phải là chuyện của

một đại khu nào, sẽ do hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật phụ trách."

"Được rồi, thiếu gia, ta sẽ sắp xếp thỏa đáng."

"Wilker, chuyện bên phía phái đoàn thương mại của Pamirez Giáo sắp xếp ra

sao rồi?"

"Đã sắp xếp xong xuôi, dựa theo dặn dò của ngài, từ chối lời thỉnh cầu muốn

đến tòa nhà tổng bộ để gặp mặt ngài, thuộc hạ đã sắp xếp địa điểm gặp mặt ở tại

khách sạn Ankara."

"Thời gian cụ thể."

"Khi nào ngài đi thì đó là thời gian cụ thể."

"Vậy thì bây giờ đi, không nên để chuyện lúc chiều bị trì hoãn."

"Được rồi." Wilker chạy xe ra từ bãi đỗ xe, lúc Karen ngồi vào trong xe, không

chỉ nhìn thấy Connor vẫn luôn đi theo mình ra ngoài sau khi Philomena đến tiền

tuyến, còn nhìn thấy Auggie.

Connor rất bất đắc dĩ nói: "Con rồng đần nhất định muốn đi theo.”

Auggie nói: "Ta ở nhà thấy quá nhàm chán.”

Karen gật gật đầu, không nói gì, ngồi lên xe.

Có Auggie ở bên người, mình lại có thể ngồi nhờ xe của Người Cầm Roi một

chút, có thể tạo được hiệu quả thúc đẩy rất tốt đối với lần gặp mặt kế tiếp.

Sau khi xe lái đến khách sạn Ankara, Karen đi thang máy lên tầng 18, tầng này

là một quán cà phê, cũng có phòng gặp mặt nhỏ.

Sau khi ngồi xuống, Karen đưa menu cho Connor: "Tự chọn, muốn cái gì ăn

cùng với thuốc."

Connor nhìn menu một chút, nhỏ giọng nhắc nhở: "Giá tiền toàn là phiếu điểm

đấy."

Pall thích ngồi ở nhà vừa uống cà phê đắt tiền mua bằng phiếu điểm vừa ngồi

cảm thán: "Bé Karen nhà chúng ta kiếm phiếu điểm không dễ dàng gì, mọi

người cần phải tiết kiệm chi tiêu một chút."

Connor mưa dầm thấm đất cũng hiểu được sự khác nhau giữa Rael và phiếu

điểm, những lúc có thể sử dụng Rael, thì sẽ cố gắng không dùng phiếu điểm.

Auggie "A" một tiếng, mang theo sự giễu cợt nói: "Ngươi còn tiết kiệm cái này

cho hắn à?"

Connor nhìn Auggie: "Ngươi không tiết kiệm phiếu điểm cho người trong nhà

à?"

"Trong đầu của ta cũng không có cái loại khái niệm này."

"Ừm, đúng, ngươi cũng không có nhà."

Auggie: "..."

Connor nhìn về phía Karen lần nữa, nhỏ giọng hỏi: "Đều có thể gọi món sao?"

"Cứ thoải mái gọi, không có việc gì."

"Được rồi." Connor gật đầu, cầm bút lên, bắt đầu tỉ mỉ lựa chọn, thật đúng là

đều chọn mấy món rẻ nhất.

Cuối cùng sau khi cô bé chọn xong, Karen cẩm menu lại gọi thêm mấy món đắt

tiền, lúc này mới đưa cho nhân viên phục vụ đứng bên cạnh… à không, là nhân

viên quản lý đang nơm nớp lo sợ mà chờ ở bên cạnh;

Mà người phụ trách của khách sạn Ankara, lúc này thì dẫn theo một đám lãnh

đạo khách sạn đứng ở phía đằng xa, không dám chủ động tới quấy rầy, nhưng

lại không dám không để cho mình xuất hiện ở vị trí mà Karen có thể nhìn thấy.

"Thưa ngài Trưởng khu, ngài có cần bố trí không gian yên tĩnh hơn không?"
Bình Luận (0)
Comment