Số 13 Phố Mink

Chương 2569

"Ầm ầm ầm!!!”

Từng mảnh xương cốt khổng lồ uốn lượn tạo thành lồng giam trong nháy mắt

xuất hiện, trực tiếp bao phủ Andrew, sau đó bóp chặt lại, phá tan tất cả lửa Trật

Tự ở ngoài, bản thân Andrew thì tứ chi bao gồm cả cổ đều bị xương cốt khóa

chặt, những cái gai xương chi chít phía trên đâm vào trong da thịt, kiềm chế khả

năng sử dụng năng lượng linh tính trong cơ thể hắn. Chỉ trong nháy mắt, vừa

đối mặt, kết quả thắng bại đã định ra.

Dưới chân Karen xuất hiện làn khói đen, nửa người hoá thành làn khói, cả

người ngừng rơi xuống, bồng bềnh bay đến trước mặt Andrew.

"Cái này không công bằng, ngươi gian lận, cái này không công bằng, ngươi có

con Cốt Long kia giúp đỡ!"

Karen chỉ chỉ sau lưng của hắn, hỏi: "Không phải ngươi cũng triệu hồi ra con

Hắc Phượng kia sao?"

"Nó là khế ước của ta, nó không phải trợ giúp bên ngoài!"

Tiếng của Connor vang lên từ những chiếc xương: "Ai không phải chứ!"

Andrew tức giận vô cùng, hô: "Một lần nữa, cả hai bên đều không sử dụng giúp

đỡ!"

Karen cười nói: "Xem ra yêu thú ở trong Không Gian Khai Thác cấp 7 đều cực

kỳ hiền hoà, còn cho phép ngươi có cơ hội để thử lại lần thứ hai."

"Ngươi không muốn thì coi như xong, hừ, cái tên hèn nhát như ngươi!"

Mặt Karen không đổi sắc, yên lặng giơ tay lên lần nữa.

Lúc này, bàn tay khổng lồ trên trời kia phía phát xuống dưới một cái.

Auggie cảm giác được, vô thức muốn vươn người ra để chặn đường, mặc dù cô

ta cảm thấy mình vẫn luôn bị Karen bắt nạt, nhưng vào thời điểm này, cô ta tự

nhận là vẫn đứng cùng một bên với Karen.

"Auggie, đừng nhúc nhích."

Karen ngăn hành động của Auggie lại, chính anh cũng không nhúc nhích.

Anh không tin Người Bảo Vệ của đại khu mình, dám ở trước mặt mọi người ra

tay với Trưởng khu, dù sao thì Người Bảo Vệ cũng không phải một đứa bé

không hiểu chuyện.

Quả nhiên, ngón tay cũng không thật sự quất về phía Karen, mà là phất lên một

ngọn gió, sau khi vòng qua sau lưng, rất chuẩn xác mà quất mạnh vào người

Andrew.

"Phốc!”

Lúc này Andrew phun ra một ngụm máu tươi lớn, Connor vốn đang giam cầm

còn chưa thật sự tổn thương đến hắn, nhưng lực mà bàn tay khổng lồ kia tạo ra,

đã đánh gãy rất nhiều xương cốt trên người của hắn.

Không đến mức để lại vết thương vĩnh viễn, nhưng vết thương thật sự rất nặng,

bản thân người bị thương, cũng sẽ vô cùng đau đớn.

"Chú Puyuse...”

Andrew không thể nào hiểu được, lúc này hắn cúi thấp đầu, không chỉ có tai

mắt mũi miệng, lỗ chân lông trên người, đều đang xuất huyết.

Giọng nói của Người Bảo Vệ, xuất hiện lần nữa, nhưng lần này không phải

khuếch đại âm thanh cao cao tại thượng, mà là giới hạn âm thanh trong một

phạm vi nhất định.

"Trưởng khu, cha của nó từng là một người bạn tốt của ta, ta khẩn cầu ngài,

đừng phế bỏ nó."

Karen mím môi, giờ khắc này, anh có sự nhận biết càng sâu hơn đối với Người

Bảo Vệ, hắn thế mà thật sự có thể nhìn ra, lúc mình vừa mới giơ tay lên, là dự

định phá đi sự vận hành của sức mạnh linh tính trong cơ thể Andrew.

Đây không tính là lạm dụng tư hình, bởi vì căn cứ theo Điều Lệ Trật Tự: Khi tín

đồ Trật Tự lạc lối, mất đi tín ngưỡng đối với Trật Tự, hủy bỏ đi tư cách tiếp tục

sử dụng sức mạnh tín ngưỡng của hắn là chuyện nên làm.

Có nghĩa rằng, loại người này, không thích hợp để tiếp tục có được sức mạnh

vượt hơn người bình thường.

Còn nữa, Karen và Andrew là người chung trong một hệ thống, Karen thân là

quan cấp trên của Andrew, tiến hành trừng phạt cũng là chuyện đương nhiên,

đây xem như là "Gia pháp";

Bởi vì việc xử lý nhân việc trong nội bộ hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật, ngay cả quá

trình xét xử đều không cần.

Karen mở miệng nói: "Có lẽ hắn ta cũng không dạy ra được một đứa bé ngoan."

"Hắn sẽ tự mình nhận lỗi với ngài."

Karen cũng không quen gì với Người Bảo Vệ này, lúc trước Người Bảo Vệ của

đại khu vẫn luôn là thứ mà anh và Neo cần tránh né, về sau trong vài chuyện,

Người Bảo Vệ còn thường đứng đối lập với mình, bà ngoại cũng đã từng giao

đấu với hắn.

Quan trọng nhất chính là, Người Bảo Vệ của từng đại khu đều trực thuộc Thần

Điện, mà quan hệ giữa Đại tế tự đương nhiệm và Thần Điện, trong giáo trên

dưới đều rõ ràng, Karen cũng cần tránh hiềm nghi, không phải quan hệ thích

hợp để qua lại nhiều.

Nhưng không cách nào phủ nhận là, người ta đã hạ thái độ xuống rất thấp,

không chỉ dùng tới kính ngữ, còn cầu xin, Karen ngược lại là càng hy vọng đối

phương có thể cứng rắn một chút, như thế mình càng dễ xử lý hơn.

Do dự một chút, Karen mở miệng nói: "Nếu bọn chúng đã không biết tác dụng

của cánh cổng lớn ở ngoài kia, vậy thì đem bọn nó treo lên ở trước cổng khách

sạn, trong ba ngày, không cho phép đặt chân xuống đất, hay ăn uống gì."

"Cảm ơn.”

Người Bảo Vệ không tiếp tục cò kè mặc cả, có lẽ trong lòng của hắn cũng rất

đau đầu với ba người trẻ tuổi này, mặc dù ngày bình thường hắn cũng sẽ không

tham dự vào bất cứ công việc gì của đại khu, nhưng hắn vẫn luôn đang "Sinh

sống" trong đại khu này, tự nhiên là rất rõ ràng vị Trưởng khu trước mắt rốt

cuộc làm sao có được địa vị này, và tình thế của vị Trưởng khu này đang tốt bao

nhiêu.

Mặt khác, hắn cũng không hiểu được, người bạn thân kia của mình rốt cuộc đã

dạy dỗ con trai kiểu gì, trông thấy vật cưỡi của Người Cầm Roi xuất hiện trước

mặt, lại còn dám lên tiếng hô hào muốn đơn đấu với người ở phía trên? Đây

không chỉ là đang miệt thị Trưởng Khu, hoàn toàn là đang miệt thị Người Cầm

Roi!

Lập tức, lỗ đen bên trong bầu trời biết mất, có nghĩa Người Bảo Vệ cũng đã rời

đi. Karen ra hiệu cho Connor thả lỏng trói buộc ra, Andrew đã trọng thương rơi

thẳng đứng xuống, nhưng mà cũng được hai cô gái kia ở phía dưới đỡ được.

Độ cao như thế, Andrew gần như đang trong trạng thái hôn mê, nếu thật sự rơi

xuống mặt nước, đoán chừng sẽ bị té chết.
Bình Luận (0)
Comment