Một người trẻ tuổi khác cũng nói: "Ừm, bây giờ chúng ta còn sống, đây chính là
phần thưởng tốt nhất, dù chỉ lâu hơn bọn họ vài tiếng."
Hai người này, một người tên là Semur, một người tên Contega.
Ba người bọn họ, đều rất trẻ trung.
Không phải tất cả đội viên trong tiểu đội tập kích đều là người trẻ tuổi, có một
nửa trung niên, mà những người trung niên trong tiểu đội nhân đều rất ăn ý mà
giành lấy công việc ngăn tiếp viện địch ngay từ đầu, làm nhiệm vụ hy sinh chặn
đường.
Cũng chỉ có mình Andrew là ngoại lệ, hắn là người đầu tiên xông vào, bởi vì
trong lòng hắn vẫn luôn có chứng hoang tưởng rằng “Ta đang bị Quân đoàn
trưởng hãm hại”.
Darien thở dài, mấy người trẻ tuổi còn sống rất hiểu chuyện, thật ra những
người đã chết đi càng thêm ưu tú.
Trong bất tri bất giác, lập trường và góc nhìn của Darien, đã phát sinh sự thay
đổi, hắn cố gắng ghi lại hành vi và tên họ của mấy người trẻ tuổi này, nhìn như
là chuẩn bị dìu dắt bọn hắn, thật ra cũng là đang trải đường vì bản thân mình.
Trong Ánh Sáng Trật Tự, 12 Kỵ Sĩ Trật Tự, mỗi một vị đều để lại một nhánh
truyền thừa, hiện nay một vài hệ thống trong Trật Tự Thần Giáo, người sáng lập
chính là một vị nào đó. Sau này mình cũng phải có một tổ chức của riêng mình,
nếu không cũng chỉ có thể luôn bị Alfred bắt nạt.
Nguyên nhân mà tên Alfred kia đắc ý là cái gì, còn không phải thừa dịp thiếu
gia không có thời gian quản những chuyện kia, để hắn ra tay thao túng những
thành viên khác sao?
Lúc này, bên ngoài bắt đầu tấn công vào bức tường dây leo kia, Darien cảm giác
được năng lượng sinh mệnh trong cơ thể của mình vốn không còn bao nhiêu
đang nhanh chóng tiêu hao.
Giờ khắc này, hắn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, 12 Kỵ Sĩ Trật Tự giống
như là một chức vị, mà không phải đại biểu riêng cho một người nào đó, nói
cách khác, có khả năng kỵ sĩ chết trận trong quá trình chinh chiến và trỗi dậy
của Thần Trật Tự, vị trí sau đó bị kẻ đến sau thay thế.
Darien lại nhìn phu nhân Gandiro một chút, hai người mình không phải cũng sẽ
bị thay thế, để lại quan tài cho người đến sau đi?
Ai, mình còn trồng không ít hoa cỏ ở trong cái quan tài của mình, hi vọng chủ
nhà mới có thể giúp ta tưới nước cho bọn chúng.
Chiến trường phía trên hẻm núi đã yên tĩnh thật lâu, Trận pháp sư bên trong
quân trận dưới sự chỉ huy của Eisen mà bắt đầu dựng thành.
Những sợi dây leo biến mất, những cái nắp kia cũng không còn nhấc lên để
quấy nhiễu, cứ như đã chấp nhận buông bỏ.
Neo ngồi xổm ở trên lưng Cốt Long, vừa quan sát tình hình phía dưới vừa dùng
tay vuốt cằm của mình, hắn mở miệng nói
"Karen, nên đánh cược một lần."
Loại tình hình này, hoặc có nghĩa tiểu đội đột kích của Darien đã phá huỷ bộ chỉ
huy đối phương; hoặc có nghĩa bọn hắn thất bại, mà kẻ địch cố ý dùng loại
phương thức này để hấp dẫn phía bên mình mắc câu mà phát động tiến công
toàn diện.
Karen hỏi: "Không phải là do ngài đưa ra quyết định sao?"
Neo liếm môi một cái: "Cậu biết không, ta dùng phiếu điểm đầu tư cổ phiếu,
thường xuyên phải lên sân thượng, nhưng dùng phiếu điểm của bọn Leon mà
đầu tư lại luôn kiếm lời lớn.”
"Bởi vì không phải là tiền của mình, mới càng cẩn thận, cho nên ích lợi mới
lớn.”
"Không, là bởi vì không phải là tiền của mình, ta mới dám tùy tiện đặt cược,
cảm thấy thua lỗ hay không cũng không quan trọng, kết quả lại kiếm lời!"
"Ha ha."
"Cậu quyết định đi, nhanh lên. Không thể trì hoãn, dây dưa càng lâu, cho dù
bọn họ thành công phá huỷ bộ chỉ huy, ta sợ quân phòng ngự cũng có thể tái
thiết lập bộ chỉ huy mới."
"Vậy thì phát động tiến công toàn diện đi."
"A?” Neo rất ngoài ý muốn mà nói, "Ha ha, sau cậu quyết định không do dự
chút nào thế?"
"Bởi vì ta có thể cảm ứng được, Darien và phu nhân Gandiro cũng còn sống, đã
đến bây giờ, nếu bọn hắn còn sống, khẳng định là nhiệm vụ đã thành công."
Neo giang hai cánh tay nói: "Dựa vào tin tức nội bộ mà đầu tư cổ phiếu, cậu
làm mất đi niềm vui khi đánh cược rồi, thật đấy."
"Kiểu vui vẻ này, ngài tận hưởng thay ta là được, trên sân thượng gió lớn, ta sợ
mình sẽ bị cảm."
"Ha ha, lúc chúng ta vừa mới gặp mặt, sau cậu lại không dám đâm thọt ta như
thế?"
"Không đâm thọt sao? Ta nhớ là có, lúc ta không cẩn thận bẻ gãy chiếc nhẫn mà
ngài đưa, phát hiện nó làm tự nhựa."
"Cậu thù dai thật đấy. Vậy thì ra lệnh toàn quân xuất kích đi, nhưng mà, để tăng
cường hiệu suất quét dọn quân địch trong khu vực này, đồng thời giảm thiểu
thương vong bên phe ta, ta đề nghị chia nhỏ toàn quân lại thành tiểu đội.
Dù gì thì chúng ta đã phán định rằng hệ thống chỉ huy đối phương đã bị phá
huỷ, cho nên dưới mặt đất của hẻm núi này, khắp nơi đều là mấy cái ổ chuột
nhỏ ba, năm, mười người, bọn hắn đã không cách nào chi viện cho nhau, yểm
trợ, phối hợp, chỉ có thể ngồi yên bị chúng ta triệt hạ từ từ, cho nên …"
Karen nói tiếp:
"Cho nên vừa lúc có thể phát huy năng khiếu vốn có của Đòn Roi Kỷ Luật
chúng ta."
Kỵ sĩ chim ưng bắt đầu bay dưới vùng trời thấp để đưa tin, quạ đen mang theo
con dấu của Karen cùng mệnh lệnh tác chiến mà nhanh chóng bay xuống,
Richard dẫn đầu đội lính liên lạc truyền đạt mệnh lệnh của Karen:
"Mệnh lệnh của Quân đoàn trưởng:
Các lực lượng tác chiến, các đội, các tổ, tạm thời giải trừ biên chế hiện có, trở
lại tiểu đội của mình, lấy tiểu đội làm đơn vị, lùng sục toàn bộ hẻm núi Kyas,
dọn sạch tất cả hang chuột!"