"Karen cũng thật là, không gửi báo cáo đến sớm một chút."
Mặc dù Karen đã giải thích nguyên nhân chậm trễ ở đầu báo cáo, nhưng Miegel
quen việc tranh đấu ở chốn văn phòng đấu tranh vẫn nghĩ rằng đây là một thủ
đoạn trước khi được thăng chức.
Đây là hoàn cảnh công việc quyết định hình thức tư duy, ít nhất thì trong lúc
này, Miegel rất khó nhảy ra khỏi tư duy đã cố định.
Mở cửa văn phòng Người Cầm Roi, Miegel trông thấy Người Cầm Roi đang
tiến hành hội nghị truyền tin, hắn đứng đó chờ một hồi, sau khi thấy Người Cầm
Roi tắt trận pháp truyền tin thì lập tức đi đến.
"Người Cầm Roi, đây là báo cáo tổn thất của quân đoàn chúng ta trong chiến
dịch hẻm núi Kyas lần này, thương vong của chúng ta rất nhỏ, nhưng chiến quả
lại cực lớn, mà bây giờ trong tập đoàn quân thứ 9, trừ quân đoàn của chúng ta
thì những quân đoàn khác đều gặp bất lợi và đang trong trạng thái giằng co với
quân địch."
Verden nhận lấy báo cáo, nhìn lướt qua, sau đó đặt ở bên cạnh. Auggie từ từ nổi
lên mặt nước, nghĩ xem có muốn phun cột nước lên để góp vui hay không,
nhưng có bài học tối qua, cô quyết định hoãn lại một chút, nếu như Người Cầm
Roi phát ra tiếng cười, vậy thì mình lập tức bắt đầu phun.
Miegel vốn cũng cho rằng sau khi nhìn thấy phần báo cáo này thì Người Cầm
Roi sẽ rất vui vẻ, hắn cho rằng tối hôm qua Người Cầm Roi lạnh lùng là bởi vì
sau khi nghe mình miêu tả hoàn cảnh chiến trường khó khăn lại nghe thấy tin
chiến thắng, cho rằng Karen vì nóng lòng lập công mà không tiếc trả giá thương
vong nặng nề. Nhưng bây giờ chứng minh, không phải, một trận đánh cho có
thể nói là rất hoàn mỹ, quân phòng ngự là lực lượng của Sinh Mệnh Thần Giáo
và Đại Địa Thần Giáo, không chỉ chiếm được mục tiêu, còn tiêu diệt gần như
toàn bộ quân địch.
Nhưng mà, Verden không cười, ánh mắt của ông ta không có chút biến hóa nào.
"Ta đã biết."
Verden phất tay áo, ra hiệu Miegel có thể rời đi.
Lúc này vốn Miegel còn muốn ở lại thừa dịp Người Cầm Roi đang vui mà vì
Karen nói một vài lời, cảm thấy rất bất ngờ, nhưng hắn vẫn lập tức quay người
rời khỏi văn phòng.
Auggie thấy thế, lại yên lặng chui vào đầm nước một lần nữa.
Verden dựa người vào sau ghế, hình ảnh Karen hiện ra trong đầu ông ta.
Tối hôm qua, tâm tình của Verden lạnh lùng thật ra cũng không phải là bởi vì
cho rằng Karen ham công mà tạo thành tổn thất, mà bởi vì hắn cảm nhận được
một thứ khác.
Lúc này, tay trái Người Cầm Roi kéo ngăn kéo phía dưới ra, ở trong là lý lịch
của Karen.
Tối hôm qua Verden xem xét bản lý lịch này nghiêm túc một lần.
Nếu là Miegel phát hiện phần lý lịch này mà nói thì chắc hẳn cả người sẽ vì đổ
mồ hôi lạnh mà ướt sũng, bởi vì phần lý lịch này cũng không phải là lý lịch mà
hắn chuẩn bị, cái này cũng có nghĩa Người Cầm Roi không muốn thông qua hắn
mà tìm hiểu tin tức của Karen.
Khi Verden hướng ánh mắt nhìn xuống dưới lúc, nếu còn không thể phát hiện vị
thư ký mới này của mình bị Karen nắm bắt trong tay, vậy thì Người Cầm Roi
như ông ta cũng quá không xứng với chức vị của mình.
Không chỉ có như thế, Verden còn phát hiện ngay cả mình, thật ra cũng bị nắm
bắt.
Hắn là một người trẻ tuổi, một người trẻ tuổi rất hiểu chuyện cũng rất có năng
lực, hắn thăng tiến rất nhanh, nhưng mỗi một bước, đều đi rất ổn định, rất có chi
tiết, cũng rất có kế hoạch.
Lúc trước, Verden cũng không thèm để ý đến những điều này, nhưng bây giờ,
nhất là tối hôm qua nghe được tin chiến thắng, hắn đột nhiên cảm nhận ra được
điều gì
Ở trong hệ thống của mình, ngay dưới mắt của mình, cái người trẻ tuổi tên
"Karen. Silva" này, đang diễn một vở kịch “nhanh chóng trỗi dậy”.
Sau màn biểu diễn này, cũng có nghĩa là vô số lần diễn tập.
Thế này sao lại là người trẻ tuổi gì, đây rõ ràng là một con hồ ly xảo trá khoác
lên trên mình lớp da của người trẻ tuổi.
Nhớ lại các cảnh tượng trước đó khi mình tiếp xúc với hắn, thậm chí bao gồm
cả khi mình ngồi ở trên xe ngựa nhìn xuyên qua cửa sổ thấy Karen nắm tay Cốt
Long đứng ở nơi đó…
Tất cả, đều đầy sự cố ý, mà mình, thì là đối tượng bị nhằm vào.
"Ta cho rằng vị trí Quân đoàn trưởng này, không nên có ý nghĩ gì khác."
Câu nói kia của Karen lúc vấn đáp, đây là đáp án đã sớm chuẩn bị sẵn sau khi
thăm dò rõ ràng tính tình và ý nghĩ của mình.
Thân là thủ lĩnh của bộ môn đặc vụ của Thần Giáo đứng đầu đương thời, theo
bản năng Verden không thích cảm giác bị người khác thăm dò ý nghĩ của mình
rõ ràng như vậy, điều này có nghĩa người ngoài có thể tổng kết ra thói quen
hành vi của mình, thăm dò rõ ràng quy luật suy nghĩ của mình, chuyện này quá
nguy hiểm, không, chuyện này thật ra càng lạ một sự sỉ nhục đối với tính chất
nghề nghiệp của mình!
Mình vẫn cho là rằng mình là người điều khiển tất cả, nhưng xoay người lại
phát hiện, mình vậy mà cũng bị người khác điều khiển.
Nhưng cũng may, trong bảng lý lịch có một dòng, triệt tiêu sự chán ghét và bài
xích theo bản năng của Verden đối với Karen, đó chính là Karen chủ động chọn
lựa thuộc hạ trực hệ của mình và tự tiến vào hang động ô nhiễm.
Những công lao lúc trước, đều có thể nói là dựa vào năng lực đầy đủ, bố cục
đầy đủ mà giành được, nhưng công lao này… cũng rất đơn thuần.
Trên điểm này, rõ ràng cho thấy, Karen, là một cái tín đồ Trật Tự thành kính,
hắn nguyện ý đi chết vì giáo nghĩa Trật Tự.
"Mẹ nhà hắn!"
Verden bỗng nhiên tuôn ra một câu thô tục.
Dưới đáy đầm nước, cơ thể Auggie run lên, cô cười trên nỗi đau của người
khác: "Mặc dù không biết vì cái gì, nhưng Người Cầm Roi hình như cảm thấy
chán ghét ngươi, Karen, ha ha, ngươi xui xẻo rồi!"
Nhưng lập tức, Auggie lại bắt đầu do dự: "Có nên tìm cơ hội để nhắc nhở hắn ta
một chút hay không?"
Băng Sương Cự Long đang nằm dưới đầm nước có lẽ nằm mơ đều sẽ không
nghĩ tới, Người Cầm Roi sở dĩ sẽ phát ra một câu thô tục này hoàn toàn là bởi vì
trong nháy mắt, hình tượng của Karen, vậy mà bắt đầu trùng lên trên hình tượng
của người mà hắn tuỳ tùng từ trước đến nay.
Hắn không phải giống như mình, hắn thật ra là giống …Đại tế tự.
Lập tức, Verden tỉnh táo lại:
Mẹ nhà hắn,
Rốt cuộc mình đang nghĩ thứ vớ vẩn gì!