Eisen đáp lại nói: "Ta đã rõ, ta cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ." Karen nhìn
về phía Richard, nói: "Ta không ở trong tổ thông tin, chờ sau khi mọi người
xuất phát, giữa chúng ta sẽ có một khoảng cách, việc liên lạc thông tin thường
ngày cũng sẽ không thường xuyên, cho nên, một vài thời điểm cần lấy danh
nghĩa của ta để tiến hành xử lý và hồi đáp văn kiện, do cậu phụ trách, ta tin
tưởng cậu có thể hoàn thành tốt."
"Xin ngài yên tâm, Quân đoàn trưởng!"
Ở thành phố York, Richard làm chủ nhiệm phòng tình báo, phụ trách việc liên
lạc đối ngoại của Karen, nhiều khi, Richard cần mượn danh nghĩa Karen để đi
tiến hành giữ gìn các mối quan hệ.
Sau đó trong khoảng thời gian này, cậu ta chính là "Karen" trong tổ thông tin.
Về phần nói dùng chiếc nhẫn hoặc là huyễn thuật, biến thành hình dạng của
Karen, việc này có chút vẽ rắn thêm chân, lúc cần lộ mặt, Dinah phụ trách liền
tốt.
Chờ sau khi đám người Richard rời khỏi, Philomena, Bá tước Recar và Darien
đi tới.
Pall ngồi trên bờ vai Philomena, cô hoàn toàn có thể ngồi ở trong lều chỉ huy để
lắng nghe từ đầu đến cuối, nhưng cô không làm như vậy, ở bên ngoài đợi đến
lượt mình vào, Pall cảm thấy như vậy thì mới có không khí.
"Recar, ngươi dẫn theo người của một nhánh kỵ sĩ đi theo tổ thông tin."
"Vâng, Quân đoàn trưởng!"
"Darien, ngươi lựa chọn một tiểu đội để thành lập đột kích đội mới, đi cùng để
chấp hành nhiệm vụ lần này."
"Vâng, Quân đoàn trưởng!"
Darien đang làm chuyện gì, mấy cái đầu trọc sáng chói kia đã đủ để chứng minh
tất cả.
Chỉ có điều Karen cũng không thấy phản cảm với những hành vi nhỏ này, thuộc
hạ có một ít ý thức cạnh tranh là chuyện tốt, huống chi thế lực và địa bàn của
mình bây giờ đều đang không ngừng mở rộng, một hồi nước càng to, nuôi thêm
càng nhiều loại cá.
Karen không biết oán niệm của Darien đối với Alfred, nhưng cho dù có biết
cũng sẽ không để ý, bởi vì Alfred hoàn toàn không cần mình thiên vị, hắn có thể
giải quyết tốt những sự khiêu chiến này.
"Philomena, toàn bộ tiểu đội điều tra của ngươi đều gia nhập vào lần hành động
này, mặt khác, cho ngươi quyền chỉ huy toàn bộ đoàn kỵ sĩ chim ưng. Mặc dù
dự đoán bây giờ là kẻ địch sẽ không tiến hành chặn đánh, nhưng chắc chắn sẽ
quan sát phía ngoài, nhiệm vụ của các ngươi chính là đánh tan những con mắt
đó."
"Vâng, Quân đoàn trưởng!”
"Chỉ huy tối cao trong nhiệm vụ lần này của các ngươi là Pall."
Pall giơ lên chân mèo lên, đặt ở trước ngực mình:
"Meo!"
…
Sau khi công tác chuẩn bị kết thúc, quân đoàn xuất phát, đi qua hẻm núi Kyas,
bắt đầu tiến vào càng sâu, mồi nhử thì xuất phát trước, đã kéo dài khoảng cách
với chủ lực của quân đoàn, sau đó trong hai ngày nữa thì khoảng cách này sẽ
còn tiếp tục mở rộng.
Tóm lại, trước mắt thì quân đoàn Đòn Roi Kỷ Luật đã rời khỏi tập đoàn quân,
thoát ly chiến tuyến, xem như đúng nghĩa một mình xâm nhập.
Nhưng thật ra nếu xem xét từ trên góc độ quân sự, cái này cũng không phải là
quá mức cấp tiến và mạo hiểm, một là bởi vì cùng với đợt giao chiến đầu tiên,
thực lực trên các chiến tuyến đã rõ ràng, cho nên gần như không tồn tại tình
huống ở phía đối diện còn ẩn giấu một nhánh quân đội khổng lồ đang đợi mình
đưa tới cửa, nếu không, lúc trước bọn hắn cũng không bày trận phòng thủ, phải
biết rằng thứ bọn hắn đối mặt cũng không phải là lực lượng chủ lực của Trật Tự,
chỉ là một cái đoàn chính quy cùng với bốn cái Đoàn dân binh… một tập đoàn
quân hỗn tạp.
Thứ hai là cho dù Karen không thoát ly chiến tuyến, dựa theo tình huống hiện
tại thì cũng không nhận được chi viện đến từ quân mình, bản thân lấy đại cục
làm trọng cũng không có nghĩa là những người khác đều hiểu đạo lý này, lần
trước sau khi tên Pierre kia bị Dinah mắng thành đầu heo, Karen cảm thấy cho
dù mình phát ra tín hiệu cầu cứu, người ta cũng sẽ lựa chọn ở bên cạnh ngồi
xem kịch.
Loại ý nghĩ này mặc dù có chút làm nhục tín ngưỡng Trật Tự của Pierre, nhưng
Karen cũng sẽ không lấy đem mạng của toàn bộ quân đoàn mình để đánh cược
lòng trung thành với tín ngưỡng của người ta.
Muri xuất hiện ở sau lưng Karen, đi tới, bây giờ bọn họ đang đứng trên lưng của
một con Kim Giáp Long Quy, đằng sau thì kéo theo Pháo Ma Tinh.
Karen cực kỳ thích xem pháo, cái khẩu Pháo Ma Tinh luôn có thể đem lại cho
anh cảm giác an toàn rất lớn, phần lớn sự bàng hoàng của quan chỉ huy đều đến
từ chứng sợ hoả lực không đủ mạnh.
"Đáng tiếc, chưa kịp tiếp nhận một đợt tiếp tế hậu cần mới." Karen phát ra tiếng
cảm thán.
Lúc tiến đánh hẻm núi Kyas, Pháo Ma Tinh chỉ dùng để bắn pháo hoa, cũng
không trải qua pháo chiến gì, nhưng vẫn có 50 khẩu pháo xuất hiện đủ loại vấn
đề.
Đây không phải là do việc giữ gìn và thao tác không đúng gây nên, thật sự thì
Pháo Ma Tinh vốn là thứ tinh xảo, cho dù đặt yên ở đó thì nó cũng có thể tự
hỏng;
Thậm chí Kim Giáp Long Quy lúc kéo không cẩn thận xì hơi một cái, một chút
xíu tro bụi bay vào trong thì cái pháo này sẽ xuất hiện trục trặc.
Dựa theo tục lệ cũ trước đây, pháo bị trục trặc sẽ bị đưa về hậu phương để kiểm
tra tu sửa, hậu phương nếu có dư, sẽ trực tiếp tiến hành bổ sung, cho nên trên
danh nghĩa 500 khẩu pháo, ngươi muốn nó vẫn luôn ở trong trạng thái sử dựng,
thì ít nhất phải cam đoan có thêm 100 khẩu pháo ở trong trạng thái hoạt động
thay phiên.
Cũng may trong quân đoàn có Lão Saman trưởng tổ sửa chữa, kiểm tra tu sửa
không còn kịp rồi, Lão Saman dứt khoát “chặt đầu cá, vá đầu tôm”, ra sức chữa
trị 30 khẩu, số còn lại bị tách rời linh kiện rồi đặt trong hẻm núi.
Về phần đạn pháo, mặc dù bắn rất nhiều đợt pháo hoa, nhưng bởi vì giai đoạn
trước nghe theo lời đề nghị của Neo, số lượng đạn pháo mang theo đủ nhiều,
cho nên hiện tại tạm thời không lo lắng vấn đề số lượng đạn pháo. Thế nhưng
đối với Karen mà nói, không thể thập toàn thập mỹ thì đó là sự tiếc nuối.
"Quân đoàn trưởng, đây là tóm tắt tin nhắn do Tổ thông tin gửi đến."
"Ừm."
Karen nhận lấy bắt đầu xen.
Hiện tại, hệ thống chỉ huy thật sự không ở chỗ của mình, mà là ở chỗ tổ thông
tin đang làm mồi nhử phía trước, cho nên, các phương diện tin tức mình cũng
chỉ có thể chờ tổ thông tin gửi đến.
Chủ lực quân đoàn là đang lấy danh nghĩa của tổ điều tra xem như là một “đơn
vị đối ngoại” để liên lạc với tổ thông tin, bởi vậy tần suất liên lạc không thể cao,
nếu không có tình huống khẩn cấp mà nói, một ngày chỉ một lần, khối lượng
thông tin sẽ tương đối lớn.
Trước lúc xuất phát, Karen tiến hành thông báo kế hoạch chiến tranh lần này,
chỉ có điều nội dung tầng thứ nhất của thông báo cũng chính là thông tin về toạ
độ căn cứ hậu cần của đối phương mà mình nghe lén được, chuẩn bị tiến công
toạ độ này.
Hôm trước trong khi tập hợp, Karen đã thấy phản ứng từ các bên. Đầu tiên là
bên phía tập đoàn quân, Pilger cùng ba vị Đoàn trưởng của ba Đoàn dân binh
đều biểu đạt sự phản đối đối với việc này