Số 13 Phố Mink

Chương 2657

Quân Đoàn Sinh Mệnh.

Glihar mở miệng hỏi: "Anh, bên phía quân đoàn Đại Địa rốt cuộc đã xảy ra

chuyện gì rồi?"

Sắc mặt của Tartas đầu tiên là kinh ngạc, lập tức, trở nên trở nên bình tĩnh, tự

nhủ:

"Có thể là…kho vật liệu thuật pháp của bọn họ bị người một nhà không cẩn

thận kích nổ chăng?"

Glihar nghe được lời giải thích này của anh mình, lúc này trừng lớn hai mắt, sau

đó, hắn giống như là đã quyết tâm, đưa tay bắt lấy con Trí giả Tinh Linh đang

đứng trên bờ vai anh mình, sau đó lòng bàn tay phóng ra sức mạnh sinh mệnh

mà kéo con Trí giả Tinh Linh này xuống.

"A!!!"

"A!!!"

Tartas phát ra tiếng kêu đau, Trí giả Tinh Linh cũng phát ra tiếng kêu thảm.

"Tạch!"

Sau khi tách rời, Tartas lập tức hét lên kinh ngạc: "Không tốt, quân đoàn Đại

Địa chắc chắn là đã bị tấn công, quân đoàn Trật Tự trước mặt chúng ta có lẽ chỉ

là một cái mồi nhử!"

Lập tức, Tartas quay đầu nhìn về phía em trai mình, trong tay Gilhar đang nắm

lấy con Trí giả Tinh Linh kia, mà Trí giả Tỉnh Linh, đang dùng một loại nụ cười

quỷ dị nhìn em của mình.

Glihar hỏi: "Anh, anh đã dùng Trí giả Tinh Linh để làm chuyện gì sao?"

"Ta… ta dùng nó để xem bói."

"Xem bói ai?"

"Không có nhằm vào ai, mà xem bói cho cục diện chiến đấu."

"Kết quả ra sao?"

"Không có kết quả, không thể xem bói thành công."

"Thật sao…"

Trong lòng bàn tay của Glihar xuất hiện một làn sương mù xanh lá, trầm giọng

nói: "Sinh Mệnh - Chắt Lọc!"

Sương mù màu xanh lá nhanh chóng hòa tan Trí giả Tinh Linh, cơ thể của Trí

giả Tinh Linh bắt đầu phình to, lập tức nổ tung ra, nhưng thứ bên trong không

phải dung dịch Sinh Mệnh, mà là một ngọn lửa Trật Tự màu đen!

Glihar lập tức vung tay ra, bàn tay của hắn bị đốt thành màu trắng, hắn lập tức

tiến hành trị liệu vết thương.

Tartas không dám tin nói: "Trí giả Tinh Linh, đây là… đây là…."

Glihar nhẹ gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng nói:

"Nó …bị ô nhiễm."



"Ai."

Neo thở phào một cái, mặc dù tất cả đều trong dự đoán, nhưng mắt thấy bước

đầu tiên của chiến cuộc đã hoàn thành, sự hồi hộp trong lòng hắn cũng đã tan

biến.

Chỉ có điều bây giờ đang có một chuyện làm hắn thấy càng hồi hộp hơn, đó

chính là Karen đứng ở bên người hắn.

Sau khi Karen rống ra câu nói kia, thì đứng ở đó, bất động.

Neo nghi ngờ nói: "Thế nào, cái câu "Ăn bọn hắn" đó không phải là thần khải

sao?"

Neo đi đến trước mặt Karen, cẩn thận quan sát Karen, nhất là chú ý đến Xiềng

Xích Trật Tự chảy dọc ra từ người Karen, những Xiềng Xích Trật Tự này giống

như là có sự sống mà đang nhúc nhích, mà bên trên lại xen lẫn những vết rỉ.

"Mẹ nó!"

Neo bị dọa đến nỗi trực tiếp mắng lên, bởi vì hắn chợt phát hiện một chuyện, đó

là bây giờ mình còn sống đứng ở chỗ này để chỉ huy chiến sự là do mình may

mắn.

"Ta mệt mỏi quá…"

Phía dưới, Connor phát ra âm thanh, bây giờ toàn thân đều bị Xiềng Xích Trật

Tự bao bọc, tương đương với việc trở thành một con rối bị giật dây, nhưng vừa

bị điều khiển còn phải tự gánh vác tất cả.

Neo lập tức hô lên với Connor: "Ngươi không nên động đây, cũng không nên

phản kháng, tuyệt đối không nên phản kháng, phản kháng thì ngươi cũng xong

đời rồi! Bởi vì Xiềng Xích Trật Tự mà Karen thả ra lần này, mang theo vết rỉ,

đây không phải là Xiềng Xích Trật Tự bình thường, nó dùng để Trật Tự hóa!”

Neo suy đoán, có thể là do sức mạnh Ánh Sáng trên cơ thể mình ở trong góc

nhìn của Karen bây giờ không có tạo nên phản cảm, hoặc là chấp nhận mình tồn

tại …bởi vậy, mình mới có thể may mắn "Sống" đến bây giờ.

Connor thì là có quan hệ khế ước chủ tớ với Karen, quan trọng nhất chính là,

Connor tuyệt đối tín nhiệm Karen, không có ý phản kháng, cho nên Connor

cũng còn có thể tồn tại.

Nhưng tất cả những điều này, đều được xây dựng trên cơ sở may mắn và trùng

hợp.

Nếu như bây giờ mình giống như lúc trước mà đưa tay đấm nhẹ một cái vào

ngực Karen để đùa giỡn, hoặc là mắng cậu ta một câu "Súc sinh", chỉ cần biểu

đạt ra sự công kích và thù địch, như vậy thì Xiềng Xích Trật Tự ở bốn phía sẽ

tức bao phủ rồi tiến hành Trật Tự hoá mình;

Cũng tương tự như vậy, Connor ở phía dưới tiểu Connor nếu như vì cảm thấy

mệt mỏi mà muốn dựa vào ý chí của mình duỗi người một cái, hơi phản kháng

một chút, xiềng xích đang bao trùm vào lúc này sẽ ngay lập tức Trật Tự hóa

Connor.

Neo hít sâu một hơi, lắc đầu:

"Đây rốt cuộc là thần khải cấp bậc gì đây."



Sau khi Karen hô lên “ăn bọn hắn”, thế giới của Karen đã chìm vào yên tĩnh.

Anh ngỡ như lại quay về buổi chiều trời mưa lúc vừa tới trang viên Ellen, mình

ngồi ở trên bậc thang, bắt đầu thần khải.

Từng sợi tơ bắt đầu tràn ra ngoài từ cơ thể của anh, kéo dài xuống phía dưới, rơi

vào trong quân đoàn, sau đó nhanh chóng tản ra, gần như bao trùm mỗi người,

động tác của mỗi người, ngôn ngữ, thậm chí là cảm xúc, vào lúc này đều hiện ra

vô cùng rõ ràng trong ý thức của anh.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, loại cảm giác khống chế mạnh mẽ kia, làm cho

người ta cảm thấy vô cùng say mê.

Trong tình huống bình thường mà nói, giai đoạn thần khải này, tiếp tục thời gian

càng dài, tương lai phát triển của một thần quan sẽ càng lớn, ban đầu ở trong

trang viên Ellen, thời gian thần khải của Karen đã để Bede kinh ngạc.

Lần này, bất kể là trên phạm vi bao trùm hay là thời gian, đều vượt xa lần ở

trang viên Ellen kia, không, là hai lần hoàn toàn không thể nào so sánh với

nhau.

Cho nên, mặc dù Karen không nói gì cũng không hề cử động, nhưng ý thức tư

duy của Karen, lại hoàn toàn đắm chìm vào trong tất cả chi tiết của cuộc chiến

này.

Đợi đến khi quân đoàn bắt đầu toàn lực xuất kích, loại cảm giác này mới dần

dần rút đi, những sợi tơ kia cũng đều bắt đầu thu về.

Đang lúc Karen cho rằng thần khải phải kết thúc, sắp có thể nghe được lời mà

Thần nói, một bóng đen to lớn, bỗng nhiên bao trùm tất cả ý thức của anh,

giống như là thế giới này, chỉ còn một mình Karen!
Bình Luận (0)
Comment