Số 13 Phố Mink

Chương 2670

"Thế nhưng mà…chuyện này thật sự có thể sao?"

Dinah cầm chiến báo do tự Karen viết trong tay, vẻ mặt không dám tin.

Bởi vì trong phần báo cáo này, không chỉ mình vốn là Phó tổ trưởng tổ thông tin

biến thành tổ trưởng, đồng thời cô còn trở thành người có công đầu trong chiến

dịch này.

"Có vấn đề gì sao?" Karen vừa rửa ly vừa đặt câu hỏi.

"Thế nhưng mà, ta … "

"Nước."

"A, được."

Dinah ngay lập tức đi xách cái ấm nước ở trên chiếc bàn có khắc trận pháp lọc

nước đến trước mặt Karen, giúp anh rót nước.

Cái ấm nước và cái bàn này là tiêu chuẩn cơ bản phân phối cho mỗi một đơn vị,

để mọi người có nước sạch để uống trong hoàn cảnh đặc biệt, nơi Karen bổ

sung thêm một tác dụng, đó chính là làm nước đá.

Karen tự mình sửa chữa trận pháp, chuyện này đối với anh mà nói cũng không

khó, là một Trận pháp sư quả thật có thể để cho cuộc sống của mình tiện lợi hơn

rất nhiều.

"Nước đá."

"Vâng."

Dinah lại đi trở về mang nước đá đến, bỏ vào trong ly của Karen.

Thật ra Karen muốn uống nước đá thì có thể càng thêm đơn giản, vận dụng sức

mạnh của Thuỷ tổ Ellen là có thể tạo ra nước và đá, nhưng ngày thường anh sẽ

không làm như thế, bởi vì nước và đá do mình dùng năng lượng linh tính tạo ra,

quá mức tinh khiết, uống vào có cảm giác như uống nước được khử trùng,

hương vị rất tệ, cho nên chỉ có thể dùng để tạo nước cho Connor tắm.

"Quân đoàn trưởng, ta cho rằng công lao của ta không có lớn như thế, quan chỉ

huy Pall mới là người cống hiến lớn nhất cho kế hoạch mồi nhử lần này."

"Tình huống của Pall tương đối đặc biệt."

Lúc này Pall nằm trên giường bên cạnh Karen, đang ngủ say, Karen đưa thay sờ

sờ bộ lông của Pall, tiếp tục nói:

"Nói chính xác thì nó cũng không thuộc về Trật Tự Thần Giáo chúng ta, nó là

người của ta."

"Chuyện này…chuyện này ta biết."

"Cho nên, công lao của nó cũng không thích hợp để xuất hiện ở trên thông báo

của chính phủ, ngươi có hiểu ý ta không?"

"Thế nhưng mà, còn có những người khác, nỗ lực và công lao của bọn họ cũng

đều lớn hơn ta, ta thật sự rất ngại khi chiếm lấy công lao… "

"Không, chúng ta đã bàn luận, ngoại trừ Pall, công lao của những người khác

cũng không lớn bằng ngươi."

"Ta thật sự không có làm cái gì, ta chỉ là … chỉ là mỗi ngày cãi nhau ở trong

trận pháp truyền tin mà thôi."

"Ngươi thu hút sự chú ý, ta có thể không e dè nói cho ngươi biết, bởi vì thân

phận của ngươi đặc biệt, cho nên độ tin cậy của kế hoạch mồi nhử này được gia

tăng rất lớn.

Sở dĩ kẻ địch sẽ mắc lừa, cũng là bởi vì bọn hắn cũng không tin tưởng với thân

phận của ngươi sẽ đặt bản thân vào nguy hiểm, đem đi làm mồi nhử."

"Ý của ngài là, ngài đưa công đầu cho ta cũng là bởi vì thân phận của ta?"

"Ta là người nông cạn như vậy sao?"

"Không, ngài không phải."

"Ban đầu tỉ lệ đầu tư vốn càng cao, lúc chia hoa hồng sẽ nhận được càng nhiều,

đây không phải là chuyện rất bình thường sao. Đừng quá mẫn cảm về thân phận

của mình, xuất thân không phải thứ mà ngươi có thể quyết định, mà xuất thân

của ngươi trong mắt người ngoài vô cùng chói mắt, nhưng trên thực tế là tình

huống như thế nào, ít nhất thì trong lòng của hai chúng ta trong lòng biết rõ

ràng."

"Thế nhưng mà…"

"Đừng có thế nhưng mà, của ngươi thì chính là của ngươi, ngươi cần tự tin một

chút, ta cho rằng, đây là tính cách mà tín đồ Trật Tự vốn có.”

Không biết vì cái gì, lúc Karen nói ra câu nói này, trong lòng Dinah bị chấn

động.

Chỉ có thể nói, ngay cả chính Karen cũng còn không để ý đến, sau khi thần khải

thì anh đã có sự thay đổi không nhỏ, một mặt là thực lực tăng lên dẫn đến khí

thế bản thân thay đổi, một phương diện khác thì là vì đã trải qua “sự kiện lớn”

sẽ để cho người ta cảm thấy khí độ không giống trước.

Câu nói “Không xem Rasma vào đâu” kia, thật sự không phải khoe khoang và

châm chọc. Có lẽ đây là sự nhấn mạnh về chiến thuật và coi thường kẻ thù về

mặt chiến lược.

Dinah cầm báo cáo gửi đi, cô vừa đi ra thì Pall đã ngáp một cái: "Bé Karen nhà

chúng ta sau mỗi lần khi lợi dụng người khác, còn có thể để cho cô ta cảm thấy

vô cùng dễ chịu và cực kỳ cảm kích.”

"Cô không ngủ tiếp sao?"

"Rất mệt mỏi và cực kỳ rã rời, nhưng không ngủ được meo."

"Cô là mệt mỏi quá độ do tiêu hao quá nhiều."

"Vẫn rất hưng phấn, thật không nghĩ tới cậu có thể cung cấp cho ta nguồn sức

mạnh khổng lồ đến như vậy, cái này chính là thần khải của cậu sao, thật không

thể tưởng tượng nổi, làm cho ta đều muốn trùng tu lại hệ thống tín ngưỡng dân

tộc."

"Vậy thì trùng tu đi.”

"Không có ý nghĩa lớn, tiên tổ đáng thất vọng, ai, không có cách nào khác."

Pall cũng xem như “phương hoàng” trong tộc, lại bị gia tộc kiềm hãm.

Karen làm một hớp nước đá, sau đó nhẹ nhàng lắc lắc cái ly trong tay.

Lúc này, Muri đi đến.

"Truy đuổi kết thúc rồi sao?" Karen hỏi.

"Hồi bẩm Quân đoàn trưởng, còn chưa có, việc truy đuổi và quét dọn chiến

trường đều còn đang tiến hành, bây giờ bên ngoài vẫn còn tương đối loạn, thuộc

hạ cố ý tới để hỏi thăm, kế tiếp có cần trở về để trợ giúp các quân đoàn khác

trong tập đoàn quân công phá mục tiêu cứ điểm của bọn họ hay không, nếu như

ngài tính sắp xếp như vậy mà nói, hiện tại quân đoàn cần phải chuẩn bị."

"Chuyện như này thì cậu hẳn phải đi hỏi Neo trước, sau đó mang theo ý kiến

của Neo đi qua chỗ ta cho xong thủ tục."

"Thuộc hạ đã đến lều của Neo, ngài ấy đang uống thuốc."

"Ồ?"

"Ngài ấy muốn ta đến hỏi trực tiếp ngài."

"Truy đuổi và quét dọn chiến trường cần thời gian rất dài phải không nhỉ, dù sao

thì quân địch tập hợp nhiều như vậy, lần này tù binh cũng không ít."

"Đúng vậy, không sai."

"Vậy thì đi xử lý cho tốt đi, quân đoàn của chúng ta cũng cần chỉnh đốn, tạm

thời không vội mà gia nhập lại vào chiến trường."

Karen lại uống một hớp nước, để ly xuống: "Bên kia chiến tuyến, tạm thời cứ

đóng băng đi, đợi đến khi chúng ta lấy được thứ mình muốn thì lại ra tay để

giúp bọn hắn, bây giờ gấp gáp đi giúp, ngược lại bọn hắn sẽ không nhớ lòng tốt

của chúng ta đâu."

Hai quân đoàn này bị đánh hạ cùng lúc, có nghĩa rằng quân địch ở chiến tuyến

này đã trở thành miếng thịt chắn giữa hai hàm răng, viện quân kẻ địch cũng

không có cách nào chạy đến kịp thời, cho nên muốn ăn lúc nào thì đúng thật là

được quyết định bởi tâm trạng của Karen.

Trên điều kiện là sẽ không ảnh hưởng đại cục thì Karen cũng không ngại tranh

thủ giành đủ lợi ích cho bản thân mình

Bởi vì anh thật sự không muốn tiếp tục cãi nhau với Pierre, mà vào một vài thời

điểm, ngươi xác định phía bên mình có đầy đủ năng lực lãnh đạo mà lại từ bỏ

việc tranh giành vị trí lãnh đạo, đây cũng là một sự thiếu trách nhiệm đối với đại

cục.

"Vâng, thuộc hạ đã rõ, thuộc hạ đi sắp xếp ngay."
Bình Luận (0)
Comment