Trong chốc lát,
Hình ảnh Đại tế tự kẹp điếu xì gà hỏi mình câu kia lại hiện ra trong đầu, đồng
thời, hình ảnh bắt đầu nghịch chuyển, những chi tiết trong cuộc nói chuyện
trước đây bị lật lại một lần nữa.
Cơ mặt Verden trở nên cứng ngắc, vào lúc này động tác xuống xe ngựa cũng
dừng lại.
Miegel thấy thế, lập tức cúi đầu xuống, không dám hỏi thăm cũng không dám
thúc giục.
Ngoại trừ gần đây khi đối mặt với một vài chuyện có liên quan đến Karen khiến
đầu óc hắn có chút choáng váng, nhưng ở phương diện khác thì hắn vẫn duy trì
trình độ nghề nghiệp cao cấp của một thư ký trưởng.
Verden nghĩ thông suốt, trong lòng của hắn xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ:
"Đại tế tự đang suy nghĩ đến chuyện người nối nghiệp!"
Cơ thể của Verden bắt đầu hơi run rẩy, Đại tế tự mới ngồi lên vị trí kia bao lâu,
bây giờ đã bắt đầu cân nhắc cái vấn đề này?
Bọn hắn đều không còn trẻ nữa, mặc dù bọn hắn có điều kiện chữa bệnh tốt nhất
của Thần Giáo, cộng thêm thực lực bản thân, khiến cho bọn hắn trông tương đối
"Trẻ tuổi", nhưng tuổi thật, nhóm người như bọn hắn đã đều đến tuổi có thể ôm
cháu.
Nhưng mà với tuổi tác này, trên phương diện quyền lực trong Thần Giáo đang ở
đỉnh cao, vẫn thuộc về tuổi trung niên còn khoẻ mạnh.
Tay của Verden bắt lấy chăn lông trượt xuống từ trên đầu gối của mình, bởi vì
chuyện lúc tuổi còn trẻ nên cơ thể của hắn vấn luôn có vấn đề về khí lạnh độc,
mặc dù trải qua việc trị liệu và ức chế, khí lạnh độc vẫn luôn chưa ô nhiễm hoá,
nhưng cũng đã tra tấn thể xác và tinh thần của hắn trong thời gian dài.
Cho nên, cơ thể của Đại tế tự cũng đã có vấn đề rồi sao?
Điều này cũng có nghĩa, câu hỏi kia của Đại tế tự, nó cũng không phải là một
trò đùa, mà là lúc ấy khi nghe mình nói đến "mình lúc còn trẻ tuổi", là Đại tế tự
đang biểu lộ cảm xúc.
Ánh mắt của Verden trở nên nghiêm túc lên, nếu như cảm giác của mình là
chính xác, vậy thì cục diện tương lai của hắn cũng chìm vào mê mang.
Người trong phái hệ này, tất cả đều là phụ thuộc vào Đại tế tự mà thượng vị,
những năm gần đây, bọn hắn càng xem Đại tế tự như trung tâm, để tiến hành
một loạt đấu tranh chính trị với các phái hệ khác.
Nếu như Đại tế tự không ở vị trí này, hoặc là về hưu sớm, như vậy thì vận mệnh
của đám người mình…
Mà vị trí của mình, tuyệt đối là nhóm đầu tiên bị tấn công, bởi vì mặc kệ là phái
hệ nào lên đài, không, bất kể là vị tân Đại tế tự nào lên đài, chức vị "Người Cầm
Roi" này đều muốn đổi sang cho thân tín của mình nắm giữ.
Theo lý thuyết đã dự cảm được trước cục diện này, xem như là dựa theo bản
năng sinh tồn của con người, thì cũng nên tranh thủ thời gian bố trí một chút,
coi như không trông mong kéo dài quyền lực, ít nhất cũng phải bảo vệ cho đãi
ngộ cuộc sống của mình sau khi mất đi quyền lực.
Thế nhưng mà Verden rất rõ ràng, hắn không thể làm chuyện gì cả, một khi bản
thân hắn sinh ra tâm tư như vậy, cho dù chỉ là một biểu hiện nhỏ nhất, như vậy
thì thứ đang chờ đợi hắn chính là cơn phẫn nộ của Đại tế tự.
Đối với vị Đại tế tự mà mình đi theo, phản bội là điều khó có thể tha thứ nhất,
ngươi có thể che giấu ở tận đáy lòng, nhưng tuyệt đối không thể làm ra bất cứ
hành động nào, nếu không, kết cục sẽ như cha của Dinah.
"Khục … "
Verden ho khan.
Trong chớp nhoáng này, hắn đột nhiên cảm giác được cơ thể của mình cũng trở
nên kém đi.
Sau khi kết thúc cuộc gặp mặt với Verden, cơ thể Norton từ từ lặn xuống, hắn đi
đến phía dưới mặt đất của Thần Điện công vụ, nơi này là một vùng bãi biển bừa
bãi và bẩn thỉu.
Ở trong biển, một con rùa đen to lớn đang nổi, Thần thú Barce, được vinh dự
Thần thú trí giả, nền móng của Thần Điện công vụ, phát ra một tiếng thở dài:
"Đại tế tự …bây giờ ta có chút sợ cái khâu này."
Norton cười hỏi: "Ta vốn cho rằng ký ức dài đằng đẵng trong quá khứ sẽ để cho
ngươi trở nên chết lặng."
Barcelona bất đắc dĩ nói: "Ta là sợ hãi ngài, Đại tế tự."
"Đây là việc nên mà."
Norton ngồi lên trên một tảng đá, trong tay hắn còn cầm một điếu xì gà mà yên
lặng hút.
Chỉ trong chốc lát, một Norton khác xuất hiện ở nơi này, sau đó, là cái thứ ba,
cái thứ tư, cái thứ năm …
Trên người bọn họ mặc quần áo khác biệt, tương ứng với các cách ăn mặc của
Đại tế tự trong các trường hợp khác nhau, bên trong còn có một người mặc quần
áo trong thế tục.
Hắn đi đến trước mặt Norton, nói: "Ta đã bố trí chỗ ở cho những tên tác giả kia,
hiện tại, cả đám bọn hắn đều trở thành kẻ nghèo hèn, ta tin tưởng trong thời gian
kế tiếp, bọn hắn sẽ nhiệt tình viết tác phẩm, sản lượng cao hơn."
Norton nghe vậy, cười.
Tất cả "Norton" ở xung quanh cũng đều cười.
Verden từng nói với Karen, Đại tế tự có rất nhiều sở thích, nhưng mỗi lần giải
quyết người ở bên cạnh mình xong, hắn lại bởi vậy mà từ bỏ một sở thích, ví
như Đại tế tự ý từng thổi kèn harmonica cực kỳ tốt, đêm hôm đó khi xử quyết
thuộc hạ, đó lần cuối cùng mà Norton thổi kèn.
Nhưng có một sở thích mà Đại tế tự vẫn giữ lại, tạm thời không có ý định
"Chôn " nó cùng mình, đó chính là đọc.
Ở trên bãi cát, là một đám "Norton."
Cơ thể của Barce lại trồi lên một chút, tạo thành một vùng biển lửa màu xanh
lam xung quanh cơ thể nó.
Norton cũng hút xong điếu xì gà trong tay, hắn mở miệng nói: "Tiếp thu bài học
lần trước, lần này ta để lại hai cái, một cái có thể giúp ta ngồi làm việc trong
thần điện để xử lý công vụ, một cái có thể thay thế ta đi tham gia một vài hội
nghị ta tạm thời không thể hoãn.
Cho nên, các ngươi không cần lo lắng chuyện công tác, yên tâm mà đi thôi."
"Vậy thì đi thôi."
"Đi."
"Nào, cùng đi."
"Đi thôi."
Không có cảm động dạt dào, không có oán hận, không có không cam lòng,
giống như là một đám người vốn cũng không phải là quá quen thuộc tập hợp lại
cùng ăn cơm, sau bữa ăn, lại rất tự nhiên rời ghế tự về nhà
Cho dù thứ đang chờ đợi bọn hắn, là cái chết.
Mà loại không khí như thế này mới là thứ khiến Barce lo ngại.
Ngươi có thể tưởng tượng, một nhóm người này, bọn hắn không có chút nào bất
mãn đối với "Bản thể" của mình, rất bình tĩnh tiếp nhận và đối mặt với kết cục
tử vong sao?
Càng đáng sợ đó là, có đôi khi Barcelona cũng sẽ thử suy nghĩ, vị Đại tế tự với
điếu xì gà còn trong tay kia, phải chăng hắn vẫn luôn là bản thể?
Có khả năng rằng, bản thể của Đại tế tự cũng đã sớm chết đi trong một đợt loại
bỏ không.
Có lẽ Norton vốn cũng không để ý sự khác nhau, dù sao, đều là giống nhau.
Từng Norton đi đến mặt biển, rất là tự nhiên đi vào biển lửa do Barce tạo ra.