Lông mày Neo chớp chớp, có chút ngoài ý muốn, cũng có chút kinh hỉ, có chút
buồn vô cớ, cũng có chút ảm đạm trong lòng;
Câu nói có thể miêu tả tâm tình của hắn lúc này: Con trai lớn rồi, người làm cha
vừa vui vừa thấy mất mát.
Đầu ngón tay Karen chỉ lên trên bản đồ: "Đây là đang tranh thủ thời gian cho
quân phòng thủ ở ba khu cứ điểm khác di chuyển rút lui, chờ đến khi bọn hắn
bắt đầu lùi hẳn về phía sau thì những gì mà chúng ta bố trí chắc chắn sẽ bị xáo
trộn, đến lúc đó, quân phòng thủ ở cứ điểm trước mặt cũng sẽ có cơ hội để di
chuyển đi."
Quân phòng ngự của địch ở ba khu cứ điểm khác đối mặt với Đoàn dân binh
Trật Tự, ba Đoàn dân binh kia đánh cũng không được tốt, là phe tấn công mà cứ
hết lần này đến lần khác bị kẻ địch ở cứ điểm phản công mà phải tiến hành
phòng ngự.
Karen nhìn về phía Neo, nói: "Đây cũng là nguyên nhân mà ngài cho quân đến
viện trợ cho nơi này nhỉ, cho quân địch của ba khu cứ điểm kia có không gian
tốt hơn để rút lui, đợi đến khi bọn hắn rút khỏi công sự phòng ngự ở cứ điểm thì
sử dụng phương thức tác chiến cơ động để tìm cơ hội tiêu diệt chúng."
Karen vừa nói vừa tiếp tục xem bản đồ, anh có khả năng đã nhìn thấy là sẽ
không quên, lúc này anh đã "Đọc lại" một phần chiến báo ở trong đầu.
"Chúng ta chỉ cần chú ý đến tình hình tiếp tế hậu cần và viện quân của kẻ địch
thì có thể suy tính ra cứ điểm mà quân địch sẽ rút lui về, sau đó tiêu diệt kẻ địch
ở nơi này."
Tiếp tế thiếu thốn, còn rời khỏi công sự ở cứ điểm, kẻ địch đi đường dài mà rút
lui…quả thực là miếng thịt mỡ tươi ngon nhất trong mắt thợ săn.
Chiến thắng to lớn trong giai đoạn trước của quân đoàn Đòn Roi Kỷ Luật, một
bộ phận rất lớn bắt nguồn từ sự trợ giúp từ chính nội gián của kẻ địch.
Cũng tương tự như thế, bên phía quân địch cũng bị phía Trật Tự thẩm thấu vào,
mà liên quân bị Trật Tự thẩm thấu càng dễ dàng hơn.
Sau đó, dựa vào hệ thống tình báo phát huy tác dụng, nếu chỉ là điều tra động
tĩnh của việc tiếp tế hậu cần mà nói thì độ khó cũng không lớn, huống chi bên
phía Karen còn nắm giữ hệ thống tình báo của Đòn Roi Kỷ Luật, hoàn toàn có
quyền hạn để ra lệnh cho bọn họ tập trung hoàn thành nhiệm vụ tình báo của
mình này.
"Ai." Neo phát ra một tiếng thở dài, "Karen, cậu trưởng thành rồi."
"À."
"Ai, càng ngày ta càng không có cảm giác tồn tại."
Karen lắc đầu, nói: "Lỡ như lần sau đến lúc đánh trận mà ta "Thần mục", còn
phải cần ngài chỉ huy."
"A, cảm ơn, vậy ta phải đi chuẩn bị thuốc trợ tim trước thôi nhỉ."
Karen nhìn về phía Muri: "Ngươi phụ trách kết nối với kẻ địch về việc đầu
hàng, diễn xong vở kịch này để bọn hắn chui ra."
"Vâng, Quân đoàn trưởng!"
Ngay sau đó, Karen hỏi Neo: "Hiện tại chỉ còn phải chờ đợi, là một khoảng thời
gian trống không tệ, cho nên, có muốn giao đấu một chút không?"
"Ha ha, đầu óc của ta cũng không bị ngu."
"Ta cần làm quen với sức mạnh của cảnh giới hiện tại."
"Chuyện này thì có gì liên quan đến ta chứ?"
"Ta cầu ngài giúp ta chuyện này."
"Mẹ nó! Cậu có thôi đi hay không!"
"Đi thôi?"
"Đi mà gọi Ventura hoặc Philomena đi."
"Ta sợ làm bọn họ trọng thương."
"Vậy cậu có thể gọi Richard."
"Vậy thì không có chút thử thách nào."
"Ha ha."
"Cho nên, ngài không có lòng tin về sau khi cảnh giới thực lực được nâng lên
thì sẽ tìm đến ta để so tài sao, nếu như vậy, về sau lúc ngài mời ta so đấu, ta
cũng sẽ không đồng ý."
"A, khiêu khích rẻ tiền thế!"
"Sao nào?"
"Đi!"
...
"Ta nói này, sao mà các ngươi ấu trĩ thế, bây giờ là lúc nào, đây là chỗ nào, thế
mà còn muốn tốn thời gian mà đánh nhau."
Pall ngồi trên đầu Connor, tức giận nhìn lướt qua Karen và Neo.
So tài, chắc chắn không thể đánh trong doanh trại, như thế sẽ tạo ra ảnh hưởng
không tốt, cho nên Connor chở hai người ra ngoài để tiến hành.
Hai tay Neo ôm ót, khẽ nói: "Là do bé Karen nhà các ngươi bỗng nhiên nổi cơn,
cũng không phải do ta."
Pall nhìn xem Neo, nói: "Như vậy đi, Kẻ ham vui, ta đánh với ngươi, ta cảm
thấy bây giờ ta cũng cần phải thích ứng một chút"
Nói xong, trong mắt Pall lộ ra vẻ chờ mong.
Lần trước, cô còn chưa chơi đã.
Neo nhíu mày.
Pall an ủi: "Yên tâm đi, Kẻ ham vui, ta sẽ chú ý nhiệt độ, sẽ không thiêu chết
con dơi nhỏ như ngươi đâu.”
Karen nói: "Để ta trước."
Pall có chút uất ức, nhưng vẫn gật đầu nói: "Được thôi, sau khi cậu đánh xong
thì để Kẻ ham vui về dưỡng thương, sau khi hồi phục thì đến ta đánh."
"Ba!" Neo vỗ tay một cái, nói, "Hai người các ngươi có cảm thấy mình rất quá
đáng rồi không?"
Pall lắc đầu nói: "Chúng ta là đang khích lệ ngươi, tin tưởng ta, Kẻ ham vui,
nếu như không có bé Karen của chúng ta, ta sẽ cảm thấy ngươi là người có thiên
phú cao nhất đấy."
"Được rồi, cảm ơn, chờ sau khi đánh xong lần này thì ta sẽ đánh với ngươi."
"A … Kẻ ham vui, sao hôm nay ngươi lại dễ nói chuyện như vậy."
Neo cúi người, nhìn xem Pall: "Làm thế thì lần tiếp theo đến lúc ta mời thì
ngươi cũng không có cách nào từ chối.”
Connor nắm chặt nắm đấm lại, nói: "Chúng ta lên đường đi?"
Có điều, không đợi Connor hóa thân thành rồng, Dinah đã vội vã chạy tới:
"Quân đoàn trưởng, tin tức chuyển đến từ bộ chỉ huy Kỵ Sĩ Đoàn, Đoàn trưởng
Daan của Kỵ Sĩ Đoàn muốn tổ chức hội nghị cấp bậc quân đoàn trưởng của tập
đoàn quân thứ 9."
Những truyền tin khác, Dinah có thể giúp mình tiếp nhận, nhưng cái hội nghị
này, Dinah không cách nào thay thế.
Karen cười cười, đưa tay vỗ vỗ bả vai Neo, nói:
"Chờ một lát đi, ta thăng chức trước đã."
"Đi thôi, bé Karen." Pall vỗ vỗ bàn chân, sau đó cúi đầu xuống nói với Connor,
"Meo meo meo?"
Tiểu Connor cũng lập tức bắt đầu vỗ tay: "Chúc mừng chúc mừng."