Số 13 Phố Mink

Chương 2685

Cuối cùng Karen cũng không bắn pháo.

Có thể là lo lắng đại pháo vô tình, mặc dù Neo có huyết thống Dị Ma Khát Máu

cấp bậc rất cao, nhưng dưới họng Pháo Ma Tinh thì chúng sinh bình đẳng, lỡ

như bắn tới nỗi nát thành cặn vụn máu cũng bay hơi, thì Neo thật sự xong đời;

Đương nhiên, cũng có thể là do biết đạn của Ma Tinh Pháo quý giá, quân đoàn

liên tục chiến đấu, còn chưa được hậu cần tiếp tế, mặc dù số lượng đạn pháo

còn không đến nỗi khan hiếm, nhưng ít nhất cũng không phải thừa, nên tiết

kiệm thì vẫn tiết kiệm.

Nhưng mà, Karen cũng mượn cơ hội này để kiểm tra thực lực và trình độ phối

hợp với Pháo Đài Hắc Ngục của mình.

Lúc trước khi mình vẫn chỉ là đội trưởng tiểu đội Đoàn Roi Kỷ Luật, có thể nói

là vô cùng sầu não vì mấy món khí tài chiến tranh này, mỗi một lần sau khi kết

toán nhiệm vụ, đều sẽ lại tính toán xem mình phải cần bao lâu mới có thể mua

được trang bị cho Pháo Đài Hắc Ngục, không đến mức để nó thật sự biến thành

một cái "Nơi ẩn núp", hoặc là "Nhà tù".

Hiện tại, vấn đề về những trang bị này, đều không còn là vấn đề, sức mạnh của

Pháo Đài Hắc Ngục cũng có thể phát huy ra hoàn toàn ở trong tay mình.

Chờ sau cuộc chiến, nên tìm Marvalho đánh dấu ấn của Lưỡi Hái Chiến Tranh

lên tay của mình lại, mặc dù thanh lưỡi hái này có chút tà đạo, luôn muốn bổ

mình;

Nhưng có sự hỗ trợ của nó, vậy sau này mình ở đại khu thành phố York gần như

đã "Vô địch".

Bỏ qua quan tài có thể dịch chuyển đến, bỏ qua Connor biến thành áo giáp Long

Thần, lại bỏ qua thực lực cá nhân của mình…

Bây giờ anh hoàn toàn có điều kiện bố trí khí tài chiến tranh ở trong trận pháp

dịch chuyển của đơn vị nào đó, chờ đến khi mình cần triệu hồi pháo đài ra, khí

tài chiến tranh cũng được dịch chuyển đến.

Chính Karen đã là một đơn vị tác chiến quân sự cỡ nhỏ.

Chính bản thân Karen cũng không cách nào tưởng tượng, những người muốn

mình chết kia, rốt cuộc cần phải phái đến sát thủ mạnh đến cấp độ nào, mới có

thể uy hiếp được đến mình.

Neo mắng mệt mỏi.

Karen kéo xiềng xích một chút, họng pháo lắc lư lên xuống hai lần, giống như

là đang khinh bỉ đối phương.

Một hành động này, thành công để Neo mở mồm mắng tiếp.

Karen phất phất tay, hiệu quả trận pháp được giải trừ, hiệu quả thuật pháp giải

trừ, Pháo Đài Hắc Ngục cũng phân tán.

Sau khi đáp xuống đất, Karen thở phào một cái, cảm thấy trong lòng có một

chút lòng buồn bực, ho khan:

"Khụ khụ … "

Ho xong, Karen bỗng nhiên nghĩ đến trước kia, vào cái đêm ở thành phố La

Giai, sau khi ông nội dẫn mình đi giết người xong thì bắt đầu ho khan, thời

điểm đó mình từng nghĩ là do tiêu hao quá nghiêm trọng nên vô cùng lo lắng.

Được rồi, thì ra trạng thái khi đó của ông nội là như vậy … ừm, có chút ít mỏi

mệt.

Neo lấy lại được tự do, hô: "Nào nào, đao đâm đến, đao đâm đến, con mẹ nó

hôm nay cậu không để cho ta thoải mái một lần thì đêm nay ta sẽ cuốn gói rời

đi!"

Nói xong, trên người Neo bắt đầu nhanh chóng phóng ra ánh sáng đỏ, hắn giơ

tay phải lên, một cái bệ của Tháp Ánh Sáng xuất hiện, thân tháp bay vọt lên,

Tháp Ánh Sáng bắt đầu ngưng tụ, ngọn tháp nhắm về phía Karen đang đứng

trên mặt đất.

Cùng lúc đó, từng làn mưa máu tràn ngập, mùi vị máu tanh toả ra, giống như là

một cái nồi lớn, sắp bị nấu sôi.

Tất cả ánh sáng vào lúc này đều bị thu lại, tạo thành sự yên tĩnh tuyệt đối, ngay

sau đó, chờ đợi một thứ khiến linh hồn con người ta phải sôi trào.

"Mai Táng Đúng Mực!"

Nếu không dùng cái thuật pháp này thì cũng không thể biểu lộ ra sự hậm hực

trong lòng Neo, ngôn từ và cảm xúc của hắn, lúc này đều ngưng tụ ở trong đây.

Karen đã từng hỏi Neo, cái thuật pháp này có phải có chút ám chỉ không, ví như

nó là nhằm vào ai?

Neo trả lời không phải, nói là mình lĩnh ngộ ra được trong một lần thua lỗ lớn.

Sức mạnh đáng sợ, ngưng tụ từ bốn phương tám hướng về phía Karen.

Lần này Karen không có lựa chọn phòng ngự, cũng không có né tránh, anh rõ

ràng, không để cho Neo thoải mái một chút, thì tình hữu nghị có thể sẽ chấm

hết.

Cho nên, Karen giơ tay lên.

"Vù "

Trên không trung, xuất hiện một cái lỗ tròn màu đen, bên trong có một vòng

xoáy.

Sau khi thần khải kết thúc, Karen từng nói với Neo, lần sau nếu gặp lại Người

Bảo Vệ của đại khu không hiểu chuyện muốn ngăn cản mình, cũng không cần

bà ngoại ra tay rồi.

Đây không phải chỉ là sự so sánh đơn thuần, mà là bởi vì sau khi thần khải,

Karen nắm giữ năng lực đặc thù giống như Người Bảo Vệ đại khu.

Cùng với bàn tay Karen chuyển động, từ bên trong lỗ đen, một cái bàn tay

khổng lồ nhô ra;

Ngón tay thon dài, làn da trắng nõn, móng tay cũng được chăm chút rất tốt, đây

là tay của Karen, nhưng móng tay không phải do Karen chăm chút, là do Pall

không có chuyện làm thì thích ôm tay của Karen, giúp anh quản lý móng tay.

Lúc này, Pall ngẩng đầu, nhìn lên kiệt tác của mình được phóng đại trên bầu

trời, cảm khái nói: "Hình như, móng tay để dài hơn một chút sẽ càng đẹp mắt,

bây giờ có chút ngắn."

Connor thì dùng ngón tay đo lấy kích thước của bàn tay kia, xem chừng có thể

dùng một tay mà bắt lấy mình sau khi hoá rồng hay không, đáp án…hình như là

có thể.

Tất cả lực cản, đứng trước sức mạnh tuyệt đối, đều như gió thoảng mây trôi.

Bàn tay Karen nắm nhẹ, không dám dùng quá sức;

Bàn tay khổng lồ nắm lấy Neo, trong khoảnh khắc ngăn cách toàn bộ sự liên hệ

giữa Neo với phía ngoài, "Mai Táng Đúng Mực" mà hắn vừa tạo ra, trước lúc

phát huy ra sức phá hoại khổng lồ thì đã im bặt.

Lần này, ngược lại Neo không tức giận, hắn không những không mắng chửi

người, còn nở nụ cười, nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, còn sờ sờ

gõ gõ lên bàn tay khổng lồ bắt lấy mình.

Karen cũng nở nụ cười.

Nhưng ngay lúc này, Neo đang bị bàn tay khổng lồ nắm chặt, bỗng nhiên xuất

hiện một màn sương mù, mà Neo lúc biến thành một con búp bê, nhưng trên

người con búp bê bằng bông này còn phủ lên một lớp da người vẫn còn hơi ấm.

Karen sửng sốt một chút, lập tức, anh cảm giác được ý lạnh truyền đến trên cổ

của mình. Một cái móng tay, đã gác ở trên cổ của mình, ở bên người anh, là một

người đàn ông toàn thân đẫm máu.

Neo dùng da của hắn, tạo ra một con rối vô cùng chân thật; đồng thời, mượn

nhờ cơ hội lột da, lừa bịp cảm giác của mình, có được cơ hội tiếp cận mình.

Ngươi vĩnh viễn không cách nào khinh thường tính bền bỉ và sự quả quyết của

một con chó săn lão luyện.

Thậm chí có thể hiểu như thế này, từ lúc Neo mới bắt đầu thăm dò, đến phản

ứng tiếp theo, bao gồm cả việc chửi rủa và cuồng loạn gầm thét sau cùng, đều là

đang diễn trò, đều là đang ngụy trang, đều là làm nền cho một chiêu này.

Hắn, thành công.

Karen giơ hai tay lên, nói:

"Ta thua."

Không có bao biện vì mình nương tay, nếu không, đó là mình ngây thơ bởi vì

đối phương biết mình sẽ nương tay, cũng lợi dụng điều kiện này, nếu mình đi

bao biện như thế thì sẽ bị lão đội trưởng này mắng.

Neo mở miệng nói:

"Dạy cho cậu một lần cuối cùng:

Lần sau mặc kệ là giao chiến với người khác vì mục đích gì, trong đầu của cậu

chỉ có một ý nghĩ, đó chính là … chơi chết hắn

Nghe rõ chưa, lính mới!"

"Được rồi, thủ lĩnh."
Bình Luận (0)
Comment