Các thành viên Đòn Roi Kỷ Luật phía dưới lấy ra từng tấm thẻ thân phận được
thống nhất khắc bằng đá, những tấm thẻ thân phận này được trưng bày ở gần
chỗ đài cao.
Những người còn lại, đều nhường lại chỗ, mọi người cực kỳ ăn ý, không có
diễn tập, để lại khoảng cách gần lãnh đạo nhất, cũng xem như là khu vực trung
tâm cho những chiến hữu đã vĩnh viễn nằm lại trên chiến trường kia.
Không có khóc lóc hay buồn bã, bởi vì cảm xúc bi thương đã sớm giải toả ra,
hiện tại trên mặt mọi người ngược lại đều mỉm cười.
Những tín đồ trẻ tuổi kia bắt đầu mang thức ăn lên, đồ ăn cũng không quá thịnh
soạn, nhưng phần của mỗi một bàn đều rất nhiều, những bàn được đặt các tấm
thẻ thân phận được dọn ra trước. Đứng ở phía trên nhìn những khu bàn trống
không người ngồi ở gần nhất kia càng có thể để cho người ta cảm thấy xúc
động, ngỡ rằng có thể trông thấy từng người đã không còn tồn tại đang ngồi ở
chỗ đó bắt đầu ăn.
Verden thu hồi pháp thân, xoay người, quay về chỗ ngồi khi trước.
Karen cũng thu hồi pháp thân, ngồi xuống theo.
Chờ đến khi những vị khác cũng đều đã ngồi xuống, Creed cười hỏi: "Đây
chính là đáp án mà ngươi đưa cho ta sao Karen?"
Karen nhẹ gật đầu, đáp lời: "Thưa ngài, cuộc chiến tranh này, dạy cho chúng ta
làm sao để đổi mặt với cuộc chiến thật sự tiếp theo sau."
Các vị đang ngồi ở đây đều liếc nhìn Verden, bọn hắn muốn xác nhận, rốt cuộc
Verden có bao nhiêu chắc chắn đối với người trẻ tuổi này.
Có những bí mật, có những hướng gió, chỉ có một số nhỏ người như bọn hắn,
thậm chí chỉ có những người thân thiết với Đại tế tự, mới có thể phát giác được,
thế mà ngay cả chuyện này ngươi cũng nói với hắn?
Có lẽ lúc này không ít người đã đang hoài nghi, người trẻ tuổi này, sẽ không
phải là con riêng của Verden chứ?
Nhưng rất nhanh, những vị ở đây đều vứt bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu, việc này
không có khả năng, làm sao Verden ngươi có huyết mạch tốt như vậy!
Sắc mặt của Verden bình tĩnh, không đưa ra bất cứ đáp án nào, nhưng hắn biết
những người này đang suy nghĩ như thế nào:
Cái thằng nhóc này còn biết nhiều hơn cả ta, ta cũng nào biết gì?
Creed hỏi: "Ngươi đang nói đến việc sau khi Chư Thần trở về sao? Thế nhưng
mà rất nhiều người đều cho rằng sau khi Chư Thần trở về thì thế giới này sẽ trở
nên càng thêm ổn định, bởi vì ai cũng không dám phát động một cuộc chiến
tranh mới, quy mô và ảnh hưởng của Thần chiến nếu so sánh với chiến sự đang
tiến hành trên sa mạc hiện tại thì cao hơn vô số cấp bậc. Bọn hắn cho rằng, sau
khi có được Thần linh trấn giữ, những thần giáo chính thống và cỡ lớn kia nếu
muốn tiếp tục ức hiếp Thần Giáo cỡ trung và nhỏ thì sẽ không dễ dàng như
vậy."
Karen nói: "Có lẽ đối với những Thần Giáo khác thì quả thực là như vậy, nhưng
điều này cũng không thích hợp với Trật Tự Thần Giáo chúng ta."
"Ồ?"
"Chư Thần giáng lâm đem đến sự ổn định cho những Thần Giáo khác, nhưng
mà lại mang đến cho chúng ta vô vàn sự dơ bẩn đối với Trật Tự Thần Giáo
chúng ta."
Lúc này, một vị phụ trách Bộ tuyên truyền hỏi: "Ngươi là đang tuyên đọc giáo
nghĩa sao, Karen?"
"Thưa ngài, ta đang nói về hiện thực."
Người quản lý Không Gian Phong Ấn sờ lấy chòm râu của mình hỏi: "Ngươi
biết khai chiến với Thần sẽ mang lại kết quả thế nào cho Thần Giáo không?"
Verden ngồi ở chỗ đó nhịn không được mà liếc mắt, lúc kia sao hai ngươi không
dám phản bác Đại tế tự như thế?
Sao không dám nói Đại tế tự chỉ lo tuyên đọc giáo nghĩa, không dám nói Đại tế
tự không để ý đến thực tế?
Một loạt những lý do để thoái thác này không phải là thứ mà Đại tế tự thích nói
với chúng ta nhất sao?
Karen trả lời:
"Ta chỉ biết rằng nếu như bây giờ ta đang nằm trong Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, khi
biết được mục đích mà ta được thức tỉnh là vì khai chiến với Thần, ta không chỉ
sẽ không sợ sệt, ngược lại sẽ càng hưng phấn đến nỗi đá bay nắp quan tài!
Ta nghĩ, đây chính là ý nghĩa mà Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất của chúng ta tồn tại, cũng
là ý nghĩa vì sao các đời các tiên hiền lựa chọn an nghỉ ở nơi đó chờ đợi được
thức tỉnh, càng là ý nghĩa mà Trật Tự Thần Giáo chúng ta tồn tại trên đời này.
Người khác có thể hoài nghi, có thể chất vấn, có thể suy đoán, có thể luận
chứng …bao gồm cả những tín đồ ở tầng thấp nhất, tín đồ trung tầng, bọn hắn
đều có thể có những suy nghĩ khác trong lúc đang cầu nguyện "Ca ngợi Trật
Tự".
Nhưng các ngươi …
Nhưng chúng ta lại không được.
Chính sách có thể căn cứ theo tình huống hiện thực để đi điều chỉnh, phương
pháp có thể căn cứ vào thời đại để sửa chữa, nhưng con đường của chúng ta,
tuyệt đối không thể dao động!
Ngay cả chúng ta đều bị dao động, đều thỏa hiệp, đều đứng nhìn… vậy thì tất cả
chúng ta hãy đợi mà bị cả kỷ nguyên phủ nhận đi."
Thần Trật Tự đã sắp không chống đỡ nổi nữa, hắn mệt mỏi rồi.
Nhưng nếu mà ý chí và tư tưởng của cao tầng của Trật Tự Thần Giáo còn chưa
đủ kiên định thống nhất mà nói, vậy thì thật đáng để lo nghĩ, lúc Karen vừa nói
ra những lời này, trong đầu hiện lên cảnh tượng của Thần Trật Tự, bởi vậy, mặc
dù anh đã cực kỳ kiềm chế, không mang theo cảm xúc, nhưng lại vô ý tô đậm
bầu không khí.
Creed là người đầu tiên trong số các nhân vật ngồi đây, vô thức thay đổi tư thế
ngồi thoải mái khi trước của mình trở nên nghiêm túc hơn trong lúc Karen nói
chuyện.
Những cử chỉ hành động nhỏ này khiến Verden không nhịn được mà cười thầm
trong lòng:
Ha ha ha, giống không, giống hay không, mọi người có cảm giác cùng bị lôi đến
trước mặt Đại tế tự để nghe dạy dỗ chưa, ha ha ha!
Người Cầm Roi bưng ly rượu lên, uống một hớp lớn, kiềm chế có chút vất vả,
phải đè nén lại một chút.
"Nói không sai." Creed miệng hút xì gà, sau đó vô thức nuốt làn khói thuốc đầu
tiên xuống.
Những người khác cũng đều đang uống trà uống rượu uống cà phê, tất cả mọi
người có chút không kịp thích ứng.
"Được rồi, chúc mừng ngươi, người trẻ tuổi, cũng tương tự, chúc mừng Verden,
ngươi hãy đợi để bị những người khác ghen ghét đi, ha ha." Creed dẫn đầu,
đứng dậy rời đi.
Những vị còn lại cũng đều đứng dậy nói lời cáo biệt rồi sau đó rời khỏi.
Bọn họ đều bề bộn nhiều việc, được mời đến ngồi một chút, vốn là cần phải đi,
nhưng không thể nghi ngờ rằng những lời nói vừa nãy của Karen khiến bọn họ
rời đi sớm hơn.
Thật vất vả mới đi ra ngoài hít thở không khí, còn phải nhớ lại cảm giác khi bị
Đại tế tự quát mắng, cảm giác này, thật không quá tốt đẹp gì.
Karen đứng dậy, từng bước từng bước hành lễ rồi tiễn bọn họ đi.
Sau khi tiễn xong, Verden mở miệng nói: "Việc học của ngươi trong Đại học
Trật Tự còn chưa hoàn thành."
Karen lập tức lĩnh ngộ: "Việc học rất quan trọng, ngày mai thuộc hạ sẽ đi."
Andy là nhân vật lớn trong Phái học viện, mình chiếm vị trí của hắn, nên đi cho
Phái học viện một lời giải thích, mặc dù Phái học viện rất dễ để ứng phó…
"Bộ thanh tra kỷ luật, không cần thiết phải bố trí ở đại khu Dinger, quan hệ với
các ngành khác trong tổng bộ cũng rất căng thẳng, cũng không thích hợp để
triển khai công việc, ngươi thiết lập cái ngành này ở đại khu thành phố York đi,
ngươi quen thuộc ở đó, mà nơi đó cũng đã bị ngươi nắm chặt ở trong lòng bàn
tay."
"Được rồi, Người Cầm Roi." Trong lòng Karen có chút nghi ngờ, hôm nay
Người Cầm Roi đối với mình hình như hơi bị quá tốt rồi.