Số 13 Phố Mink

Chương 2801

Hào quang màu đen xuất hiện ở dưới chân, khoá chặt Buken và Karen.

Buken nói: "Cơ thể của ta đã tiến vào thời kỳ suy thoái, cộng thêm vết thương

cũ rất nhiều, có rất nhiều thứ được để lại, ngươi cũng không cần lấy chúng ra để

nấu canh uống."

"Cái trò đùa này, cũng không phải buồn cười lắm đâu."

"Ha ha ha …"

Loại truyền thừa và quà tặng này, vốn là không có liên quan gì đến trạng thái cơ

thể, dù gì thì thần quan cũng không phải yêu thú.

Chủ yếu vẫn là truyền tải sức mạnh linh tính và sức mạnh linh hồn, nhưng quá

trình này sẽ có tổn thất rất lớn, mà nếu không để ý sẽ dễ tạo thành hậu quả

không cách nào cứu vãng.

Buken đặt ngón trỏ tay phải lên trên giữa mi tâm mình.

Linh hồn của hắn, bắt đầu thiêu đốt, sức mạnh linh tính cũng dần dần sôi trào.

Karen yên tĩnh chờ đợi.

Trong phòng khách ở bên ngoài, ba người Himilis đã đi ra từ trong phòng bếp,

thỉnh thoảng hướng ánh mắt về phía phòng tắm, ban đầu từ Buken bố trí che

đậy kết giới chỉ là dùng để tán gẫu, bây giờ dưới sự rung chấn dữ dội của sức

mạnh linh tính thì khí tức đã bắt đầu tiết ra ngoài.

Ba người Himilis, cũng rõ ràng bên trong đang có chuyện gì phát sinh.

Nếu như bọn hắn thật sự muốn thực hiện việc đã bàn luận trên bãi cỏ khi trước,

tìm cơ hội gạt bỏ Karen; như vậy thì bây giờ chính là cơ hội tốt nhất.

Nhưng không ai sẽ làm như vậy, nơi này là địa bàn Trật Tự, hai vị kia dám tiến

hành ngay trước mắt của cả ba người thì sẽ không lo lắng ba người mình sẽ can

thiệp gì vào, hoặc là nói không tin ba người mình có thể làm gì để can thiệp.

Delson nói: "Ta có chút sợ hãi."

Rabota nhẹ gật đầu: "Ai có thể nghĩ tới, cuối cùng sẽ là kết cục như vậy."

Himilis nói: "Thật sự là…Thần Giáo của một đám điên."

Cướp đoạt, trao tặng, hấp thu, truyền thừa, những thứ này cũng không hiếm gặp

trong những Thần Giáo khác.

Nhưng vấn đề chính là, quan hệ đối lập giữa Buken và Verden.

Trước đó còn đang chém giết nhau, sau đó, Buken đã nguyện ý tặng tất cả cho

người nối nghiệp trẻ tuổi mà Verden chỉ định, sau đó đi chết. Ba người Himilis

cảm khái, không phải quan hệ cá nhân, thậm chí không phải chuyện xảy ra

trước mắt này, mà là từ trong chuyện này đã phản chiếu ra logic đấu tranh chính

trị cao tầng của Trật Tự Thần Giáo.

Đấu tranh, phe phái, không có Thần Giáo nào có thể ngoại lệ, ở đâu cũng có.

Nhưng trong lịch sử Trật Tự Thần Giáo, chưa hề xuất hiện đối kháng nội bộ quy

mô lớn và phân tách, cũng có nghĩa là chưa từng bùng nổ cuộc nội chiến nào,

bọn hắn luôn luôn có thể giới hạn mâu thuẫn trong một nhóm người, sẽ không

lan ra toàn giáo.

Trong lịch sử dài dằng dặc tính bằng kỷ nguyên, đây là chuyện cực kì hiếm

thấy. Rất nhiều Thần Giáo trong kỷ nguyên trước còn xuất hiện sự đấu tranh

giữa Thần linh, trong kỷ nguyên này thì ít nhiều gì đều trải qua mấy lần khiến

cả giáo hội phải rung chuyển.

Giống như cuộc nội chiến quy mô lớn giữa Sa Mạc và Hoang Mạc, thật ra cũng

không phải là chuyện gì mới mẻ, chỉ là do lần này nó không may, vừa lúc trở

thành chiến trường để Trật Tự và Liên minh giáo hội đấu tranh mà thôi.

Delson tò mò nói: "Sao có thể như vậy được? Đây cũng không phải là do may

mắn."

Himilis hồi đáp: "Có lẽ là bởi vì bọn hắn cảm thấy, Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất vẫn

đang ngó chừng bọn hắn, bọn hắn lo lắng làm quá khó coi, chết rồi cũng ngại

mà vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất."

...

Trên người Buken được bao phủ bởi những ánh sáng lấp lánh, quá trình chuẩn

bị đang tiếp tục.

Một cảnh này, rất giống khi cơn nghiện đói nuối chửng Ankara, Ankara tiến

hành chủ động ngay từ đầu.

Nhưng Karen cũng không lo lắng Buken sẽ giống như Ankara lần trước, đổi ý

rồi đánh lén một lần.

Bởi vì Ankara chỉ là một cái phần vụn vỡ của Thần, mà Buken, thì là một con

người hoàn chỉnh.

Cùng lúc đó, trên bờ biển, trên thân con bạch tuộc màu đỏ bắt đầu tràn lan ra

chất lỏng đậm đặc rất thơm, nó đang thu nhỏ, chủ động ngưng kết tinh hoa cơ

thể và linh hồn ra.

Vì để cho tiểu Connor có cảm giác ăn ngon miệng hơn, nó còn chủ động tưới

thêm một chút nước biển lên, tẩm vị muối cho mình.

Connor cũng không có ngại ngùng, hoá thành hình rồng, thân rồng hiện tại đã

dài hơn hai trăm mét.

"Ồ, mặc dù có một chút ngượng ngùng, nhưng xin ngươi yên tâm, ta sẽ ăn

ngươi cho thật tốt, sẽ không lãng phí!

• • • • • • •

"Lúc này, loại không khí này, hình như nên nói gì đó, nhưng từ trước đến nay ta

không thích loại trường hợp này, Verden cũng không thích, nhưng ta đã xem tin

tức về ngươi, có vẻ ngươi cực kỳ thích ứng."

Karen hồi đáp: "Đó là bởi vì ta còn không phải là Người Cầm Roi."

"Ha ha, cũng đúng."

Buken ngẩng đầu nhìn lên, Verden, ngươi xác định sẽ không xuống đây sao, tiếp

theo mới là thời điểm nguy hiểm nhất, ngươi không muốn ở gần bên cạnh để

trông chừng à?

"Karen, ngươi chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong."

Karen nhắm mắt lại, trong lòng nói: Mỗi người một nửa, nếu ngươi phá vỡ hiệp

ước thì sẽ không có lần sau.

Vũng bùng nơi sâu trong linh hồn, pho tượng nghiện đói từ từ ngẩng đầu.

Buken: "Nhớ kỹ, không nên miễn cưỡng, thiên phú của ngươi cũng rất cao, loại

truyền thừa này thật ra sẽ bóp chết một phần tiềm lực của ngươi, gượng ép ăn

quá nhiều, cũng là lỗ vốn, dù gì thì ngươi còn trẻ."

"Sẽ không."

"Ừm, trong lòng ngươi nắm chặt là được."

Buken đặt ngón trỏ trước mi tâm của Karen, bắt đầu truyền sức mạnh linh hồn

và sức mạnh linh tính.

Trên bờ biển, Connor hé miệng, con bạch tuộc bắt đầu chui vào miệng rồng.

Hai bên bắt đầu chuyển giao quà tặng.

Buken mỉm cười nói: "Ông bạn già, đừng trách ta, ai bảo ngươi xem bói sai,

chuyện này cũng không còn cách nào, chúng ta cùng chết, ha ha."

Trên bờ biển, con bạch tuộc phát ra tiếng nghẹn ngào, giống như là đang đáp

lại, nhưng mà trong tiếng kêu cũng không có vẻ gì bị thương.

Phòng sách lầu hai, khóe miệng Verden lộ ra nụ cười, nhẹ nhàng lung lay ly

rượu đỏ trong tay:

"Buken à, ngươi sẽ giật nảy cả mình, ta cam đoan đấy."

Ý thức linh hồn Buken mang theo quà tặng, đi tới không gian linh hồn của

Karen;

Ý thức linh hồn bạch tuộc mang theo quà tặng, đi tới không gian linh hồn của

Connor.

Bạch tuộc ngẩng đầu, ánh mắt vốn tràn đầy trí tuệ trong chốc lát bị sự kinh hãi

tràn ngập, hư ảnh của một vị Long Thần uy nghiêm đứng ở chỗ này!

"Ô ô ô … "

Ý thức của bạch tuộc làm tư thế thần phục, long uy của Long Thần Phản

Nghịch ở trong thế giới yêu thú gần như là tối cao

Ở trong kỷ nguyên trước, phần lớn Thần linh không phải hình người có địa vị

tương đối thấp, Long Thần Phản Nghịch là một ngoại lệ trong đó, sự tích của nó

được lưu truyền trong khắp giới yêu thú.

Buken ngẩng đầu,

Ánh mắt của hắn sững lại,

Bởi vì hắn nhìn thấy Thần Trật Tự vĩ đại.

Trong chốc lát, hắn không biết nên dùng cảm xúc và tư duy gì để đối mặt với

tình huống này.

"Ngươi là …không … ngài …ngài vĩ đại …Chủ ta "

Cuối cùng, trước khi ý thức tiêu tán, cảm xúc kích thích dữ dội cùng không cách

nào dùng ngôn ngữ để miêu tả ra sự kích động của Buken lúc này khiến hắn làm

ra động tác bản năng nhất của một tín đồ Trật Tự, cũng là phản ứng thuần tuý

nhất của một tín đồ;

Hai tay hắn giao nhau, đặt trước ngực, cất tiếng nói:

"Ca ngợi … Thần Trật Tự vĩ đại!"

Ngay sau đó,

Buken nắm tay phải, đập mạnh lên trước ngực, mặc dù lúc này ý thức linh hồn

đã tiêu tán một nửa, cũng không có khả năng phát ra âm thanh va chạm gì,

nhưng cái tiếng "Vang" này lại rất lớn.

Thân là Người Cầm Roi tiền nhiệm, Buken dùng ý niệm linh hồn kiên định mà

hô lên với chủ vĩ đại:

"Cầm roi, vì Trật Tự!!!"

Sau khi làm xong, ý thức linh hồn của hắn dần dần phân giải.

Có vô vàn tiếc nuối, bởi vì sau khi hắn nhìn thấy "Trật Tự", đã không có thời

gian; có hoàn toàn thỏa mãn, bởi vì hắn đã cống hiến tất cả cho Trật Tự vĩ đại.

Trong thời khắc cuối cùng ý thức còn tồn tại, hắn phát ra một câu bồi hồi:

"Ông bạn già à… ngươi không có xem bói sai."
Bình Luận (0)
Comment