"Đi đi, ngươi thử nghĩ về hậu quả xem, chậm nhất là sau một ngày nữa thì Giáo
Đình sẽ gửi công hàm chất vấn cho trang viên Ponce, Verden xem trọng người
nối nghiệp này đến dường nào thì chắc là ngươi cũng rất rõ ràng, khẳng định
ngay lập tức hắn sẽ đi tìm đại tế tự."
"Được rồi, ta đi."
Siti biến mất.
Lohan thở phào một cái, lập tức giống như cảm ứng được cái gì, lập tức lại
mắng:
"Ngươi thế mà còn muốn dùng cái chỗ trận pháp dịch chuyển đó, Siti, ngươi rốt
cuộc có não hay không!"
...
"Ồ, nơi này là nơi nào vậy? "
"Nhà tù của gia tộc Ponce, bởi vì bản thể của hải yêu ở chỗ này."
Karen vừa trả lời câu hỏi của Connor vừa ngồi xổm người xuống, đưa bàn tay
dán xuống mặt đất:
"Trật tự - Phong Ấn Tuyệt Vọng!"
Hào quang màu đen xuất hiện ở dưới chân, ngay sau đó những tấm chắn nhô lên
xung quanh, dựng ra một cái vách ngăn hình tròn, giống như là một cái bọt khí
lớn màu đen, bên trong có những đường vân màu đen đang không ngừng vận
chuyển, bắt giữ và nuốt chửng tất cả những ánh mắt, âm thanh, khí tức và ý
thức.
Sau khi nó được dựng lên thì không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm
chằm lúc trước, cuối cùng cũng biến mất.
Đi vào một cái hoàn cảnh lạ lẫm quỷ dị, việc đầu tiên cần làm là che giấu bản
thân.
"Vậy chúng ta phải làm gì đây?"
Connor cũng không quá lo lắng bối rối, ngược lại cô bé cảm thấy rất tò mò về
nơi này, thậm chí còn có chút thân thiết. Dù gì thì nơi cô bé được sinh ra, cũng
chính là quê quán có hoàn cảnh rất tương đồng.
"Chờ cứu viện đi, chắc hẳn là bọn hắn còn sốt ruột hơn chúng ta."
Karen nhớ lại quá trình tranh giành quyền khống chế trận pháp dịch chuyển khi
trước, cuối cùng, vị kia kịp thời buông tay thể hiện ra thiện ý, điều này khiến
Karen hoài nghi đối phương cũng không phải là Siti, mà là cái vị vẫn luôn tồn
tại mà không ra mặt kia.
Quay đầu lại, nhìn vị trí mà mình và Connor xuất hiện khi đến đây, nơi này vốn
phải là một trận pháp dịch chuyển, thế nhưng mà không biết vì nguyên nhân gì,
chỗ này sớm đã bị phá hủy, mà lại bị phá huỷ vô cùng triệt để, không có khả
năng nào để sửa chữa.
Nhưng vị trí này cực kỳ quan trọng, Karen vẫn rất có niềm tin với thực lực của
Trưởng Lão Thần Điện, bọn hắn nghĩ cách cứu viện nhất định có thể có hiệu
quả, như vậy thì ở lại đây thay vì chạy loạn khắp nơi mới là lựa chọn sáng suốt
nhất.
Tình huống lạc quan nhất đó là có lẽ sau nửa giờ thì điểm cảm ứng dịch chuyển
sẽ xuất hiện ở chỗ này, mình lại bố trí một cái trận pháp dịch chuyển lâm thời để
kết nối thì sẽ có thể rời đi.
"Cứ ở chỗ này mà chờ vậy, hẳn là sẽ có chuyển biến."
"Hẳn là?"
Connor giơ tay phải lên, nắm thành đấm, ngón trỏ trái bắt đầu gõ nhẹ lên nắm
tay phải.
Karen nhớ đến động tác này của tiểu Connor, hồi trước lúc nhìn cô bé làm bài
tập, cũng thường xuyên xuất hiện hành động này.
Ngay từ đầu, Karen chỉ coi là trò mới mà cô bé học được từ chỗ nào đó, nhưng
về sau phát hiện Connor là đang lợi dụng năng lực xem bói của con bạch tuộc
màu đỏ kia để tính toán đáp án bài tập.
Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng mà Connor có thể hoàn thành bài tập
sớm.
Nguyên lý của nó cũng rất giống với khi những học sinh ném cục tẩy lúc làm
bài kiểm tra, khác nhau ở chỗ tỉ lệ chính xác của Connor cao vô cùng.
"Connor."
"Hả?"
Connor vừa tiếp tục gõ nắm đấm vừa ngẩng đầu nhìn về phía Karen.
"Về sau làm bài tập đừng dùng phương pháp này."
"Vì sao?"
"Chờ đến khi chị Pall trở về kiểm tra bài tập của ngươi, lúc để ngươi làm lại bài
tập này ngay trước mặt, ngươi mà làm động tác này thì Pall sẽ nổi điên."
"Ồ, được rồi, ta đã biết."
Connor ngừng việc gõ gõ lại, vẻ mặt có chút băn khoăn.
"Kết quả xem bói ra sao?"
"Kết quả là, chúng ta hình như không nên tiếp tục ở lại chỗ này."
"Vậy…"
"Không sao, ta lại xem bói thêm mấy lần thì có thể xem bói ra kết quả ở lại nơi
này."
Không thể không nói, Connor hiểu về xác suất.
Karen đang chuẩn bị suy nghĩ về cục diện hiện tại thì có thứ gì đột nhiên xuất
hiện, làm rối loạn một bước này.
Một con mắt to lớn đỏ rực, xuất hiện ở phía trước.
Ngươi có thể cảm nhận được rất rõ ràng là nó đang nhìn chằm chằm vào ngươi,
đồng thời, nó còn đang không ngừng phóng đại sự tồn tại của ngươi ở nơi này,
biến ngươi trở thành thứ sáng chói nhất ở đây.
Ngay sau đó, bên trong vòng tròn kết giới ngăn cách dần dần bị nhuộm thành
màu đỏ máu, từng hình chiếu của những con mắt xuất hiện.
Karen không biết đây là thứ gì, nhưng đối phương quả thật phá vỡ kết giới của
mình, vào lúc này những ánh mắt bên ngoài kia lại hướng về phía này.
Trong ánh mắt màu đỏ xuất hiện vòng xoáy, nó đã là con mắt nhưng lại giống
một cái miệng, muốn hút Karen và Connor vào trong.
"Connor, đi lên tiếp ứng!"
"Rõ!"
Connor nhảy người lên, hóa thân thành Cốt Long, sau khi thoát khỏi trói buộc
thì bay lên trên không rồi lượn xung quanh.
Bản thân Karen thì hoàn toàn từ bỏ chống cự, cả người bị hút vào con mắt màu
đỏ kia, lúc sắp gần bị hút vào, Karen vươn hai tay ra, trong chốc lát, từng sợi
Xiềng Xích Trật Tự lấy anh làm trung tâm mà nhanh chóng tràn ra ngoài dọc
theo cơ thể, sau khi xuyên thủng con mắt này thì càng tiến hành đâm vào điên
cuồng.
Từ bên ngoài nhìn vào thì tựa như là một con mắt bị khâu lại vô cùng tàn nhẫn.
Karen hạ hai tay xuống, xiềng xích buộc chặt, cùng với một hồi âm thanh ma
sát để da đầu tê dại thì con mắt bị buộc phải khép kín.
"Ngọn lửa Trật Tự!"
Trên mỗi một sợi xiềng xích đều có ngọn lửa Trật Tự tràn lên, hoàn toàn thiêu
đốt nó. Khoé mắt của con mắt này bắt đầu chảy tràn ra dòng máu đậm đặc.
Mặc dù nó không cách nào phát ra âm thanh gì, nhưng gió lốc nổi lên bốn phía
giống như nó đang kêu rên thảm thiết.
Chỉ có điều là mức độ tổn thương này còn không thể tạo ra ảnh hưởng mang
tính huỷ diệt đối với nó.
"Con Mắt Trật Tự!"
Sau lưng Karen cũng xuất hiện một con mắt thật to