Số 13 Phố Mink

Chương 2834

Đại tế tự sửa lời: "Hắn trẻ tuổi, cũng không phải ngốc, vị trí của hắn bây giờ,

bất kể là bị ai sắp đặt nhục nhã như thế, cũng không thể không phản ứng lại,

chính bản thân hắn không cần mặt mũi, Đòn Roi Kỷ Luật còn cần hay không?

Verden, ngươi có cần hay không?

Ta, có cần hay không?

Trên bản chất, bởi vì đám trưởng lão kia của chúng ta, còn không tỉnh táo lại từ

trong địa vị siêu phàm của mình; cũng đúng, người lớn tuổi khó tránh khỏi sẽ cố

chấp, không thể nào tiếp nhận những thứ mới, cũng kháng cự với việc thay đổi."

Verden lập tức phụ họa: "Ngài nói đúng."

Đại tế tự lật một trang sách.

Verden nhìn về phía Karen.

Karen hành lễ: "Thuộc hạ cáo lui."

Karen mang mặt nạ lên, đi ra khỏi văn phòng.

Anh không vội vã rời đi, mà là dừng lại ở chỗ làm việc của thư ký trưởng.

"Ngài cần dùng chút gì sao?" Vigulin bước lên trước hỏi.

Mặc dù bà ta còn không biết thân phận cụ thể của Karen, nhưng đã rõ ràng địa

vị của Karen ở chỗ này, tự nhiên là trở nên càng nhiệt tình hơn.

"Nước đá, mặt khác, giúp ta chuẩn bị một chút đồ ăn, ta đói, cảm ơn."

"Được rồi, xin ngài chờ một chút."

Karen ngồi xuống ở trên ghế bên cạnh, anh thật sự đói bụng, đi một chuyến đến

nhà của Trưởng Lão Thần Điện, đừng nói một bữa cơm, ngay cả một ly trà cũng

không được uống.

Không bao lâu sau thì Vigulin đưa đồ ăn đến, Karen không khách sáo, cầm lấy

muỗng nĩa mà bắt đầu dùng cơm, ăn rất tùy ý.

Lần trước khi ăn ở đây vẫn là do Miegel cho mình mặt mũi, để cho mình cầm

một miếng điểm tâm mà ngồi chờ ở đây một hồi lâu.

Bây giờ thì không cần, đói bụng thì đói bụng, có thể đơn giản ngồi đây ăn một

bữa.

Vigulin vẫn luôn dùng khóe mắt chú ý đến Karen, ngay sau đó, ánh mắt của bà

ta rõ ràng có sự biến hóa.

Đây là cố ý, ý là bà ta đã đoán được thân phận của Karen.

Sau đó, bà ta chủ động bỏ thêm đá cho Karen, không còn là nhiệt tình, mà là ân

cần.

Bởi vì cấp trên tiền nhiệm, cũng chính là người ngồi trên vị trí này trước đó, bây

giờ đang ra ngoài làm việc dưới tay người này.

Rất nhanh thì Karen đã dùng xong bữa ăn, bỏ muỗng nĩa xuống, thở phào một

cái.

"Ngài còn muốn ăn thêm không?"

"Không cần, cảm ơn, đã đủ rồi."

"Ngài thật sự là quá khách khí, lần sau ta có thể mang theo một chút điểm tâm

mà ta tự mình làm đến cho ngài nếm thử."

Karen vừa dùng khăn ăn lau miệng vừa mỉm cười từ chối: "Làm vậy không

thích hợp."

Vigulin ngơ ngác một chút, lập tức gật đầu: "Ngài nói đúng."

Lúc này, trên bàn làm việc của Vigulin có thông tin truyền đến, bà ta đi đến cửa

phòng làm việc, ra hiệu với Karen: "Mời ngài vào."

"Ừm."

Karen đứng dậy, đi vào văn phòng lần nữa.

Sở dĩ không vội vã rời đi, là bởi vì Karen biết Đại tế tự sẽ không vô duyên vô

cớ xuất hiện ở đây, chỉ vì nghe mình kể lại những gì đã trải qua ở trang viên

Ponce.

Bởi vì loại báo cáo này có thể để tự Verden đi làm là được rồi, cho nên, Đại tế

tự xuất hiện ở chỗ này, còn cố ý nhìn mình một chút, chắc chắn có những

chuyện khác.

Người Cầm Roi vẫn ngồi ở chỗ bàn trà, nhưng đại tế tự đã không có ở đây, vừa

mới cũng đã nói chuyện xong, mà nội dung nói chuyện lại không thích hợp để

cho mình nghe được.

Verden hỏi: "Có đói bụng không?"

"Vừa dùng ở ngoài." Karen cung kính ngồi chỗ vào bên cạnh.

"Cảm thấy bữa ăn làm việc của chỗ này thế nào?"

"Rất tốt, dùng nguyên liệu còn tốt hơn ở đại khu."

"Sao vậy, ở đại khu không nỡ ăn như thế à?"

"Cũng không có."

"A, ta hiểu, khen dùng nguyên liệu tốt, ý là bảo hương vị cũng bình thường."

"Thuộc hạ không phải ý này."

"Nhưng mà tay nghề hầu gái kia của ngươi quả thật không tệ, lần trước lúc ở

trang viên Tâm Hải thì ta đã thưởng thức, nghe Auggie nói, ngươi cũng tham

gia vào việc nấu nướng?"

"Đúng thế."

"Cái sở thích này không tệ, tốt hơn ta."

"Ta còn cần học hỏi ngài."

"Không cần, không cần." Verden lắc đầu, hắn không chịu nổi.

Tự hắn đi bắt con kiến xem như một loại trò vui, nhưng nếu là buộc "Thần tử"

cũng đi bắt con kiến, làm sao thì đều có loại cảm giác khinh nhờn Thần linh.

Verden nói: "Trưởng lão Siti là một sự ngoài ý muốn."

"Đúng vậy, cái chuyện này đúng là ngoài ý muốn."

Verden cười, nói: "Ý của ta là, vị trưởng lão Siti này, là một sự ngoài ý muốn."

"Ừm, ngài nói đến đúng."

"Ta hiểu vì sao ngươi từ chối bà ta, bà ta sẽ là một người thầy bao che khuyết

điểm, nhưng cũng không phải là một người thầy có thể lên kế hoạch tốt cho học

trò của mình, về lý lịch, trước khi Trưởng lão Siti tiến vào Thần Điện thì đều

đảm nhiệm một vài công việc liên quan đến công tác giáo dục tư tưởng ở Giáo

Đình."

Ý nói đó là lúc còn trẻ thì Siti đã sống cuộc sống của cán bộ nghỉ hưu.

Không phải bị xa lánh, mà là ngoại trừ việc tu hành ra thì năng lực của bà ta quả

thật không ổn.

"Đúng vậy, thuộc hạ vốn là cho là như vậy, nhưng mà cũng là bởi vì lần đầu gặp

mặt có chút quá không vui.”

"Thần điện của chúng ta cũng là phân chia thành nhóm, có từng đoàn thể khác

nhau, nhưng các đoàn thể của trưởng lão và đoàn thể trong sự nhận thức của

chúng ta thì không giống nhau, chúng ta sẽ càng cân nhắc đến lợi ích, phát triển

tương lai, các trưởng lão thì là ưu tiên cân nhắc có thể chơi với ai mà có chí thú

càng hợp nhau.

Giống như nhóm chung sở thích ở trường học, vẫn khá là đơn thuần."

Karen vừa yên lặng lắng nghe vừa cắt xì gà cho Verden.

Việc này đối với Karen mà nói, là một cái động tác rất tự nhiên, nhưng rơi vào

trong mắt Verden, thì như đang cảm thấy thoải mái từ trong linh hồn.

Mình vừa mới cắt xì gà cho tên lớn, bây giờ tên nhỏ cắt lại cho mình.

Mặc dù kẹt ở giữa không dễ chịu, ví như lần này Karen gặp chuyện ngoài ý

muốn, gần như doạ hắn nhảy dựng lên khỏi ghế, nhưng sự cố gắng và bù đắp từ

trong công việc thường ngày này thật.
Bình Luận (0)
Comment