Số 13 Phố Mink

Chương 2854

Ở trong xe ngựa, Leon, Philomena và Connor đều cực kỳ ăn ý mà cúi thấp đầu.

Chủ của ngươi đã trở về,

Không chỉ có thế,

Chủ còn ngồi ở trước mặt ngươi.

Karen phát ra thở dài một tiếng, nói: "Ai, có một số việc, ngươi không biết, cho

nên sẽ còn cảm thấy có không gian để thao tác."

Thần Trật Tự ngăn cản chúng Thần linh ở ngoài kỷ nguyên, không chỉ thần thể

bản thân mục nát mà đám Thần linh kia cũng đều bị hành hạ như hoá thành ác

quỷ.

Cái thù hận này.

Đến lúc bọn hắn trở về, làm sao có thể không báo thù Trật Tự Thần Giáo?

Thậm chí, có tỉ lệ rất lớn sẽ liên hợp lại mà nhất trí nhằm vào Trật Tự Thần

Giáo, so với liên minh rời rạc của đám con cháu này thì chặt chẽ hơn nhiều.

Bern nhíu nhíu mày, chỉ vào mặt mình nói: "Bí mật này không thể nói khi ta còn

sống mà phải đợi sau khi ta chết mới nói?"

"Ừm."

"A, đây, ngươi đưa đao cho ta mượn một chút."

Philomena cực kỳ ngay thẳng mà đưa thanh Đao Ác Mộng đến trước mặt Bern.

Bern trừng mắt liếc Philomena.

"Lúc dịch chuyển để ta xuống xe đi, ta muốn đi đại khu Dinger, đến Không

Gian Phong Ấn một chuyến."

"Ừm?" Điều này làm cho Karen hứng thú, "Ngươi đến đó làm cái gì?"

"Một người bạn cũ ở nơi đó, hắn từng dùng sức mạnh Thần khí giúp ta trị liệu

cơ thể, ta muốn đến giả vờ với hắn một chút, nói cho hắn biết cơ thể ta đã có

chuyển biến tốt đẹp."

"Bạn như thế nào?"

"Lúc trước cùng chung ngành, sau khi lên bờ thì hắn đến hệ thống Không Gian

Phong Ấn nhậm chức, chức vị còn rất cao."

"Vậy cũng không cần xuống xe, chúng ta cùng đi."

"Ngươi đến đó làm cái gì?"

"Dạo chơi một chút."

"A." Bern cười cười, "Giọng điệu này nghe giống như là đi siêu thị chọn lựa

nguyên liệu nấu bữa tối."

Xe ngựa được dịch chuyển đến đại khu Dinger, lúc chạy ra từ trong đại sảnh

trận dịch chuyển, tần suất làm việc của thần quan ở đây tăng lên rõ ràng, từng

đội từng đội thần quan của các hệ thống khác biệt ra vào tới lui trận pháp dịch

chuyển.

Mới chỉ một lúc thì tuyên ngôn của Đại tế tự ở trụ sở Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất đã

ảnh hưởng đến cấp cơ sở

Chỉ có điều Đòn Roi Kỷ Luật là hệ thống nghe được tiếng gió đầu tiên và bắt

đầu hành động sớm nhất, các hệ thống khác thì chậm hơn một chút.

Bern nhìn bên ngoài cửa sổ xe nói: "Cuối cùng cũng có không khí chuẩn bị

chiến tranh."

Đúng vậy, không sai.

Chiến sự ở Sa Mạc chỉ để từng cái hệ thống làm nóng người, bây giờ thì cơ bắp

hoàn toàn căng ra để bắt đầu đối mặt nghiêm túc.

Karen nói: "Ta nghĩ, bây giờ hệ thống ngoại giao hẳn là bận rộn nhất, sợ là công

hàm hỏi ý đã chất đầy trên bàn làm việc những quan ngoại giao của Thần Giáo

chúng ta."

"Đúng vậy, nhưng ta cảm thấy, sau lần phát biểu này của Đại tế tự thì ngược lại

sẽ không dễ dàng bùng nổ tranh chấp, bọn hắn sẽ e ngại.”

"Có bùng nổ hay không, cũng không phải do bọn hắn quyết định, phải do chính

chúng ta quyết định."

Bern nghe được lời nói bóng gió, hiển nhiên Karen nắm giữ càng nhiều động

thái bố cục của cao tầng, hắn hỏi: "Bí mật phải chết rồi mới có thể nói ra?"

Karen lắc đầu: "Cũng không biết lúc bí mật này công khai thì ngươi có chết hay

không."

"Nếu vậy thì có thể nói ra sao?"

"Đại tế tự chuẩn bị chọn một Thần Giáo, toàn lực xuất kích đánh một lần, tiện

thể kết thúc chiến sự Sa Mạc."

"Cái Thần Giáo nào?"

"Không biết, đang chờ rút thăm."

"Rút thăm…" Bern có chút dở khóc dở cười, "Đang nghiêm túc đấy à?"

"Ngươi không cảm thấy việc này cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của tín đồ Trật

Tự chúng ta sao, tái diễn lại chuyện kể về Thần Trật Tự và Ankara."

"Thế nhưng mà ngươi có biết chủ ta ở đâu, Ankara lại đang ở đâu à?"

Connor cười.

Karen đưa thay sờ sờ đầu của cô bé, nói: "Ngươi bị ngốc à, hắn là đang giả ngu,

đang thử thăm dò phản ứng của các ngươi đấy."

Connor sửng sốt một chút, lập tức tức giận nhìn về phía Bern.

Cô bé rất tức giận, trong lúc lơ đãng vậy mà mình trở thành Auggie.

Bern không chút đỏ mặt mà yên lặng cầm lấy chai sâm panh trên xe ngựa tự rót

cho mình một ly.

"Rượu này hương vị có hơi kỳ lạ, là do tửu trang Lirent sản xuất sao?" Bern

nhìn xem nhãn hiệu trên bình rượu hỏi.

"Rượu uống hết rồi, còn cái bình thôi."

"Ta nói này, ngươi có cần phải tiết kiệm như thế không?"

"Ta không thích uống rượu, Philomena, thông báo cho Wilker tới đây."

Dặn dò xong, Karen lấy đồng xu Varax ra từ trong túi, đặt trong lòng bàn tay

thưởng thức đồng thời phát ra tín hiệu cho Loya: Lát nữa ta sẽ đến thăm.

Đồng xu bắt đầu vui sướng nhảy lên, kém chút nữa nhảy ra khỏi tay Karen.

Bern vừa uống rượu giả vừa nhìn chằm chằm Karen hỏi:

"Bây giờ ở trước mặt ta, ngươi đúng là không che đậy chút nào nhỉ?"

Giữ riêng Thần khí, đây là trọng tội!

Karen lơ đễnh bỏ đồng xu vào túi, nói:

"Dù sao ngươi cũng sắp chết."

Bern: "Đáng chết, bây giờ ta lại trông chờ đến lễ tang còn hơn là sinh nhật."

"Dù sao ngày giỗ và sinh nhật cũng không có gì khác nhau."

Xe ngựa chạy đến một trước một quán ăn bình dân rồi dừng lại, Karen dẫn theo

Connor và đám người Bern cùng đi vào dùng cơm.

Ăn xong, lúc đi ra nhà hàng thì vừa trông thấy Wilker chạy tới.

Hành trình đi Không Gian Phong Ấn của Karen là do Wilker phụ trách sắp xếp,

nguyên bản kế hoạch là mấy ngày nữa đi, nhưng gần nhất nhiều chuyện tiện

đường liền đi đi.

Xe ngựa chạy đến cổng tổng bộ Không Gian Phong Ấn, một căn biệt thự độc

lập trong rất bình thường, trong sân có một cái ổ chó trông rất tinh xảo. Wilker

xuống xe trước để đi sắp xếp, Bern thì đi tìm người bạn kia để lừa gạt.

Karen thì nắm tay Connor, đi đến trước ổ chó.

Con Corgi kia vốn đang lười biếng nằm ở đó phơi nắng, sau khi trông thấy

Connor, nó lập tức hung tợn nói:

"Con nít chạy lung tung cẩn thận bị người xấu bắt đi hầm canh xương đấy!"

Connor: "Gâu!"

Corgi: "…"

Connor giơ con corgi lên, con corgi bị giơ lên trên không rất tức giận nói:

"Ngươi đang bất kính đấy, ngươi có biết làm vậy sẽ có hậu quả ra sao không?"

Lúc này Karen nói: "Đã bao nhiêu tuổi rồi còn chấp nhặt với trẻ con."

Corgi lúc này mới cố ý nhìn về phía Karen, nói: "Ngươi hẳn nên để mắt đến vật

nuôi của mình, tất cả hành vi của nó đều sẽ liên lụy đến ngươi."

"Việc này không cần ngươi quan tâm."

Connor đặt con Corgi xuống, đưa tay vuốt ve trên lưng nó
Bình Luận (0)
Comment