"Nhiều năm như vậy, có rất nhiều Đại tế tự đến bái kiến ta, nhưng ấn tượng sâu
nhất, chỉ có ba, một là Tiranus, ta cho rằng, Trật Tự Thần Giáo các ngươi có thể
đứng sừng sững đến bây giờ có sự liên hệ chặt chẽ không thể tách rời với dàn
khung cơ sở mà hắn thiết lập ban đầu.
Nhưng ở trong kỷ nguyên trước, Tiranus, không chỉ có Thần linh trong Thần
giới sợ hắn, ngay cả các Thần chi nhánh thuộc hệ Trật Tự cũng đều cực kỳ e
ngại hắn.
Trong mắt của hắn, chỉ có Thần Trật Tự, những kẻ khác hắn đều không thèm
quan tâm.
Khi Thần Trật Tự chuẩn bị trừng phạt Ankara, các Thần chi nhánh khác đều
không dám ra tay;
Chỉ có hắn là không thèm để ý, không chỉ tự mình thiết kế hình phạt danh cho
Ankara, còn cố ý vấy Thần huyết của Ankara lên Ánh Sáng Trật Tự mà mình
vừa biên soạn, để nó chiếu sáng rạng rỡ."
Karen giật mình, « Trật Tự Chi Quang », thế mà thật là mặt chữ trên ý nghĩa
phát sáng.
"Người thứ hai là Protaras, dã tâm cùng năng lực của vị này đều rất mạnh, hắn
tới đây gặp ta, là hi vọng mượn dùng sức mạnh của ta, tìm nơi mà Thần Ánh
Sáng chết.
Ánh Sáng Thần Giáo trong nhiệm kỳ của hắn, bị hắn hủy diệt tiêu vong, hắn hi
vọng vĩnh viễn dập tắt tàn lửa, để nó không có khả năng cháy lại."
"Vậy hắn có tìm được không?"
"Tìm được, nhưng bởi vì một vài nguyên nhân đặc thù, kế hoạch của hắn không
thể hoàn toàn thành công, ngược lại dẫn đến một vài vấn đều phát sinh, nghe
nói, còn khiến cho vài thứ của Thần Ánh Sáng bị lạc ra ngoài."
"Thần Ánh Sáng không bị ngăn ở ngoài sao?"
"A, ngươi cũng biết rồi?"
"Ta đã thấy."
Michios đứng người lên, hành lễ với Karen:
“Ngài vĩ đại, mong hãy bỏ qua hết thảy sự bất kính trong quá khứ của ta.”
"Ta không phải hắn."
"Nhưng ngươi đang đi con đường giống hắn, một bình rượu cho dù bên trong
không phải loại rượu đó, nhưng trong mắt người ngoài thì đều như nhau."
"Nói chính sự đi, ta không có nhiều thời gian."
"Phần lớn Thần linh đều bị ngăn cản ở ngoài kỷ nguyên, nhưng cũng có vài
Thần không bị, chủ của ta, Ánh Sáng và những vị kia cũng không có."
"Nếu đã không có bị cản ở bên ngoài, vì sao bọn hắn không trở về?"
"Chủ động rời đi khác với bị trục xuất.
Nguyên nhân cụ thể là gì thì ta không có khả năng biết, nhưng ta rõ ràng một
vài việc, lần này sau khi kỷ nguyên Chư Thần không hiện thế kết thúc thì sẽ
nghênh đón một cái kỷ nguyên rất náo nhiệt.
Thần rời đi thế giới này quá lâu, giống như một người đã khát nước quá lâu,
một khi mở cửa nhà lao ra, hắn sẽ điên cuồng ra sức để uống.
Không chỉ có Thần của hai cái kỷ nguyên trước, thậm chí các bá chủ của những
kỷ nguyên càng xa xôi hơn nói không chừng cũng sẽ thừa cơ hội lần này mà trở
về một lần nữa.
Trước khi chủ ta mất tích, từng ôm ta mà lẩm bẩm, ngài ấy nói cái kỷ nguyên
này thật buồn tẻ, hi vọng cái kỷ nguyên kia sớm đến một chút, có thể náo nhiệt
một chút, vậy thì mới thú vị."
Thần Vĩnh Hằng là bá chủ của hai kỷ nguyên trước, trong tư liệu lịch sử thì đã
dùng hắn để xác định một kỷ nguyên, mà hắn mất tích thì kỷ nguyên đó cũng
biến mất.
Sau đó, mới đến Thần Ánh Sáng trỗi dậy thống lĩnh phe Ánh Sáng đánh bại phe
Vĩnh Hằng, cho nên, kỷ nguyên trước lại được xưng là kỷ nguyên Ánh Sáng.
Theo lý thuyết, Thần Trật Tự xưng bá sau khi Thần Ánh Sáng chết thì có thể
khai sáng một cái kỷ nguyên Trật Tự, nhưng vấn đề là, sau khi Thần Trật Tự
xưng bá thì cái kỷ nguyên này Chư Thần lại lập tức không xuất hiện.
Nhưng mà với việc Trật Tự Thần Giáo đánh bại Ánh Sáng Thần Giáo ở kỷ
nguyên này sau đó đứng vững địa vị, hậu thế gọi kỷ nguyên này là kỷ nguyên
Trật Tự thì cũng không phải là không thể.
Tóm lại, Vĩnh Hằng, Ánh Sáng và Trật Tự là bá chủ của ba kỷ nguyên gần nhất,
đều là đại diện cho Thần linh mạnh nhất trong kỷ nguyên của mình.
Nhưng dựa theo lời của Ngọn Giáo Vĩnh Hằng, tiếp theo khi Chư Thần giáng
lâm, sẽ khiến cho các bá chủ của các kỷ nguyên càng xa xưa hơn trở về.
Karen hỏi: "Vì sao lại như vậy?"
Hắn không phải đang hỏi Michios, mà là đang mình hỏi mình. Bởi vì điều này
có nghĩa “Kiếp nạn” mà mình và Trật Tự Thần Giáo phải đối mặt trở nên càng
kinh khủng hơn.
Michios nói: "Con người có chủ nghĩa lý tưởng đáng để kính trọng, nhưng hành
động quá theo chủ nghĩa lý tưởng thì thường sẽ chịu sự vùi dập tàn khốc của
hiện thực, ta cực kỳ kính nể Thần Trật Tự vĩ đại, hắn thật sự rất vĩ đại, ta tin
tưởng, cho dù là chủ của ta gặp mặt Thần Trật Tự thì cũng sẽ tán thành hắn.
Nhưng hành vi của hắn vẫn là quá điên cuồng, điên cuồng đến nỗi không thể
nào hiểu được, điên cuồng đến mức không thể tưởng tượng, điên cuồng đến
mức… thất bại là chuyện tất nhiên.
Trong số Khí linh thì tư duy của ta xem như hoàn chỉnh nhất, thời gian tồn tại
dài nhất, ta đã nghiên cứu giáo nghĩa Trật Tự, cho nên, ta vẫn cho rằng trong
giáo nghĩa Trật Tự của các ngươi tồn tại một vấn đề rất nghiêm trọng. Không
phải nói thế giới này có cần Thần hay không;
Ha ha,
Có khả năng nào,
Thần,
Vốn là một phần của thế giới này?
Các tín đồ Trật Tự mưu toan tạo dựng ra một cái thế giới không có Thần,
Nhưng có vẻ các ngươi đã quên hỏi ý xem,
Thế giới này,
Có đồng ý không?"
Karen: "Ngươi là đang hỏi ta sao?"
"Cũng giống như ngài thôi, ta đang hỏi chính mình."
Karen lắc đầu, nói: "Thật ra, chúng ta cũng không để ý thế giới này có đồng hay
không."
"Sau đó thì sao?"
"Chỉ là bởi vì thế giới này có nhiều điểm khiến chúng ta không thích, nhưng
chúng ta lại không muốn vừa nói không thích ngồi yên không làm gì, nhìn lên
bầu trời mà ngẩn người.
Cho nên, chúng ta quyết định tự mình ra tay… cải tạo thế giới này."
Michios trầm mặc, hắn cực kỳ cung kính hành lễ lần nữa, nói:
"Ngươi là người có đại khí phách."
Lần này, không dùng kính ngữ, có nghĩa rằng khí linh của Ngọn Giáo Vĩnh
Hằng là đang tán thưởng bản thân Karen, mà không phải cái thân phận sau lưng
kia của Karen.
Michios lập tức lại phát ra một lời bồi hồi:
"Ngươi xứng với hắn, mặc dù ta không biết, đây có phải là sự lựa chọn của hắn
hay không, nhưng… ngươi thật sự rất giống hắn.
Karen hỏi: "Đại tế tự thứ ba là ai?"
Michios cười nói: "Đương kim Đại tế tự của Trật Tự Thần Giáo… Norton."
"Hắn tới tìm ngươi là vì cái gì?”
"Hắn là người thừa kế Tiranus, nhưng hắn càng giống Tiranus hơn cả Tiranus,
hắn sùng bái Thần Trật Tự gần như là thực chất thẩm thấu vào trong linh hồn,
đạt đến một mức độ cuồng nhiệt khó có thể tưởng tượng.
Sùng bái cực hạn, ngay cả đối tượng sùng bái đều có thể phê phán, thậm chí là
…nghiền nát.
Hắn biết rất nhiều chuyện, hắn không hi vọng Chư Thần trở về, bao gồm cả
Thần Trật Tự.
Cho nên, xin hãy giữ bí mật thân phận của mình cho tốt, không được để cho hắn
biết ngươi là ai, nếu không …"
"Sẽ như thế nào?"
"Hắn sẽ giết ngươi, để ngươi trả lại sức mạnh đã cướp từ Thần Trật Tự để cho
Thần Trật Tự có thể tiếp tục trấn áp cái kỷ nguyên này."
Karen nói: "Chắc ngươi cũng rõ ràng, Thần Trật Tự, đã mệt mỏi, dù không có
ta, loại trấn áp này cũng không có khả năng tiếp tục vĩnh viễn."
"Hắn biết."
"Hắn biết?"
"Đúng vậy, hắn biết, ta cũng hỏi hắn như vậy."
"Vậy hắn trả lời như thế nào?”
"Tính đến sau này, hắn ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách sau đó tuổi thọ được
kéo dài, thật ra tối đa cũng chỉ là bốn trăm năm, rồi lại tìm kiếm phương thức
tương tự Ukunga, duy trì sự tồn tại của bản thân trong trạng thái đặc thù thì
cũng chỉ khoảng một nghìn năm.
Hắn cho rằng sau khi trả sức mạnh của Thần Trật Tự lại thì Thần Trật Tự tiếp
tục trấn áp một nghìn năm của kỷ nguyên này là không thành vấn đề.
Mà hắn thì có thể tiếp tục khống chế Trật Tự Thần Giáo trong một nghìn năm
này, giữ gìn thế giới này cảnh giác với sự trở về của Chư Thần."
Karen hỏi: "Vậy một nghìn năm sau thì sao?"
"Hắn trả lời:
"Khi ta còn sống, bảo đảm thế giới này sạch sẽ.
Sau khi ta chết,
Đâu thèm để ý tai hoạ ngập trời. "