Thần Dụ Giả và một đám các trưởng lão thấy thế, cũng không cảm thấy quá giật
mình, ngược lại từng người thở một hơi dài nhẹ nhõm, tiến hành hành lễ:
“Bái kiến ngài Tiranus, bái kiến Đại tế tự.”
“Bái kiến ngài Tiranus, bái kiến Đại tế tự.”
Phong ấn mà chỉ có các đời Thần Dụ Giả mới có thể mở ra lại bị vị Đại tế tự
này mở được, đây coi xem như là lần thứ nhất Norton chính thức cho người
ngoài nhìn thấy thân phận người thừa kế Tiranus của mình.
Đây cũng là trấn an cảm xúc của các trưởng lão, để bọn hắn cảm thấy mình
không phải bị Giáo Đình khống chế, mà là quay về trong vòng tay của Tiranus.
Đại tế tự bước vào, cánh cửa cũng khép kín.
Hắn từ từ đi về phía bậc thang, nhìn xem Dis ngồi ở phía trên, trên mặt đầy ý
cười.
Dis không có đứng dậy hành lễ, cứ như vậy mà nhìn hắn.
Đại tế tự tại dưới bậc thang mặt ngồi xuống, nghiêng người, mặt hướng ngồi tại
nghiêng phía trên Dis, hỏi:
“Ta không biết sứ giả Karen của ta đã nói được bao nhiêu chuyện với ngài.”
“Nói rất nhiều.”
“Ta không biết sứ giả Karen của ta đã cho ngài bao nhiêu lời hứa hẹn.”
“Không có hứa hẹn.”
“Ta công nhận năng lực làm việc của hắn, thật ra ta vốn cũng không muốn phái
hắn đi, lâm thời thay đổi chủ ý, nhưng hắn không muốn.”
“Hắn là một đứa trẻ tốt.”
“Không sai, người trẻ cùng tuổi trong giáo, bao gồm cả Thần tử, không ai có thể
so sánh được với hắn, ừm, cho dù bỏ đi cái hậu tố trẻ tuổi thì cũng là như vậy,
ngài cảm thấy, ta nên ban thưởng cho hắn thế nào?”
Rất hiển nhiên thông qua vài câu nói chuyện thì Đại tế tự đã bắt lấy trọng điểm,
chỉ có điều Dis cũng khinh thường che giấu cái trọng điểm này.
“Ta nói này, để hắn làm Đại tế tự, ngươi thấy thế nào?”
Lúc này, giọng của Lão Hoven truyền ra, một quyển sách ở sau lưng Dis lật
trang, sau đó hiển lộ ra hình người, hắn ngồi bên cạnh Dis, nhìn xem Đại tế tự
ngồi ở phía dưới, hai bên giống như người mua kẻ bán đang ngồi mặc cả trong
chợ.
“Ta cảm thấy, đứa nhỏ Karen này, cực kỳ thích hợp với vị trí của ngươi.”
Đại tế tự chần chờ một chút, lập tức cười nói:
“Thế mà Seaforth còn nói quyển bút ký kia đã lạc mất…”
“Đúng là đã lạc mất.” Lão Hoven gật gật đầu, “Đối bọn hắn mà nói những thứ
không bị mình khống chế thì đã có nghĩa là lạc mất.”
“Có thể hỏi một chút quan hệ của hai vị là như thế nào không?”
Lão Hoven chỉ chỉ Dis, vừa chỉ chỉ mình, nói: “Chúng ta còn có thể có quan hệ
như thế nào đây? Cũng chỉ là hữu nghị truyền thống giữa Trật Tự và Nguyên Lý
mà thôi.”
“Được rồi, ta đã hiểu, nhưng mà ngài có vẻ rất thưởng thức Karen?”
“Hắn là cháu của ta.”
Ánh mắt Đại tế tự ngưng lại, hỏi: “Cháu ruột?”
Nếu như nói là cháu ruột, vậy thì sẽ có lời giải thích hợp lý cho thân phận và sự
ưu tú của Karen, thậm chí, cũng sẽ có nguyên nhân để hắn chủ động như vậy
nhiệm vụ lần này.
Lão Hoven hơi có vẻ kích động nói: “Bây giờ có thể nói là càng thân hơn cả
cháu ruột!”
Đại tế tự nhẹ gật đầu, vậy thì do mình đã nghĩ quá rồi, là vừa mới quen biết.
Đây cũng là chuyện bình thường, nhìn xem thái độ của Verden đối với Karen thì
biết, một người trẻ tuổi ưu tú, quả thật dễ được những lão già này thưởng thức,
mà có vẻ trên người Karen có một loại “chất” đặc biệt thu hút sự yêu thích của
người già.
Đám thần quan về hưu Piro kia nguyện ý chạy ngược chạy xui vì hắn, ngay cả
Ukunga cũng đi đánh nhau giúp hắn.
Hấp dẫn sự yêu thích của một cái Khí linh… hình như cũng hợp tình hợp lý.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ cửu tử nhất sinh này một cách hoàn mỹ mà không
phát huy ra một chút “mị lực nhân cách” thì thật đúng là rất khó làm được. Tóm
lại, xem như với trí tuệ của Đại tế tự thì cũng sẽ không đi liên hệ Karen với vị
Dis này lại cùng một chỗ.
Bởi vì ngươi vốn không cách nào giải thích được vì sao ông nội ngủ say sau khi
cho nổ Thần Điện thì cháu trai lại cố gắng thăng chức trong Trật Tự Thần Giáo,
đây là cái kiểu logic gì?
Đại tế tự nhìn về phía Dis, hỏi: “Ta biết, ngài rất không hài lòng đối với chủ.”
“Đó là Thần Trật Tự do ta nuôi lớn.”
Đại tế tự cũng không cảm thấy bất ngờ đối với những lời nhục mạ như thế này,
mà là lại hỏi: “Ngài cảm thấy thế nào đối với sự trở về của Chư Thần?”
“Chủ không hi vọng trông thấy bọn hắn trở về.”
Đại tế tự chỉ chỉ ra phía ngoài phong ấn: “Vậy ngài càng thành kính với Trật Tự
hơn bọn hắn.”
Dis chỉ chỉ vào bên trong, bên trong là hố sau mà các đời Trưởng Lão Thần
Điện hiến tế mình: “Ta cũng không cho là như vậy.”
“Chuyện này cũng không có gì mâu thuẫn.” Đại tế tự nói, “Sự hiến tế của các
đời tiên hiền, không thể nghi ngờ là rất vĩ đại, bọn họ đem bản thân dung nhập
vào trong cái thế giới Trật Tự vô Thần này, nhưng chuyện này cũng không ảnh
hưởng đến lúc có thể nhìn thấy hi vọng thì trong lòng bọn hắn của thế hệ này sẽ
có dục vọng và tham vọng, nhưng cuối cùng vẫn có thể giáo dục.”
Dis trầm mặc, không cho đáp lại.
Đại tế tự tiếp tục nói: “Thành phố La Giai mọi thứ đều trở lại như cũ, ngài cảm
thấy thế nào?”
“Được.”
“Ta nghĩ ngài cũng sẽ không cần những thứ còn lại, dù gì thì ngay cả cơ hội
thành Thần mà ngài cũng từ bỏ.”
Dis đứng người lên, nhẹ gật đầu với Đại tế tự, xem như hành lễ:
“Bái kiến Đại tế tự.”
Đại tế tự cũng đứng người lên, tiến hành đáp lễ:
“Ca ngợi Trật Tự vĩ đại.”
“Thiếu chút gì đó.”
Đại tế tự đáp lễ một lần nữa:
“Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại.”
Dis hài lòng.
Ngay sau đó, Đại tế tự nhìn về phía lão Hoven, hỏi: “Ngài sẽ luôn xem hắn là
cháu trai của mình sao?”
Lão Hoven nói một cách đương nhiên: “Đại tế tự Trật Tự có thói quen nói nhảm
à?”
“Không phải, chỉ là muốn xác nhận một chút.”
“Ừm?”
“Nếu như ngài thật sự muốn đối đãi với hắn như cháu trai của mình, vậy ta xác
thực có thể hứa hẹn với ngài rằng ta sẽ xem hắn như người nối nghiệp mà bồi
dưỡng;
Nhưng mà ta có điều kiện tiên quyết đó là cả hai bên chúng ta phải công khai
chuyện này.”
“Đại tế tự Trật Tự có dã tâm lớn như thế sao?”
Lão Hoven nghe ra được ý đồ của Đại tế tự.
Bút ký tư nhân của Thần Nguyên Lý là tín vật cao quý nhất của Nguyên Lý
Thần Giáo, địa vị vượt xa Thần khí, có thể nói, nó là thứ thể hiện ý chí của
Thần Nguyên Lý chân thật nhất.
Nếu như Karen có thể được nó nhận định là người thừa kế, vậy thì đồng nghĩa
với đã có được sự tán thành từ Nguyên Lý Thần Giáo, có được địa vị pháp lý tối
cao vô thượng.
Nếu về sau Karen làm đến Đại tế tự Trật Tự Thần Giáo, vậy hắn chẳng khác nào
đồng thời có đủ thực lực và nội lực, còn có thể dựa vào mặt pháp lý mà thu nạp
Nguyên Lý Thần Giáo.
Đây quả thật là cơ sở tốt nhất có thể thiếp lập cho kế hoạch chiếm đoạt Nguyên
Lý Thần Giáo của Trật Tự Thần Giáo.
“Ngài cảm thấy thế nào?”
Đại tế tự tiếp tục hỏi.
“Ta…”
Lão Hoven quấn quýt, nếu như Karen có thân phận khác, cho dù là tín đồ của
Thần Giáo khác thì hắn đều có thể không quan tâm, nhưng hết lần này tới lần
khác lại là Trật Tự, Trật Tự có cái dã tâm này và càng có năng lực như thế.
Dis mở miệng nói: “Dù sao cũng không phải ruột thịt.”
Lúc này lão Hoven trừng mắt một cái, hô:
“Đồng ý!”