Số 13 Phố Mink

Chương 3007

“Sau khi đến đó rồi lại trở về.”

“Nơi đó trời đông giá rét, ít nhất thì ngươi cũng phải để cho ta về nhà lấy một

cái áo lên theo chứ?”

“Bây giờ ngươi là một quyển sách.”

“Sách của phải có bìa bao ở ngoài chứ.”

“Không kéo dài nữa, lần này, ta dự định đến đó xem một chút, khục…”

Dis ho khan.

“Ngươi bị thương phải không? Cho nên, ngươi lấy trái tim của Thần Dụ Giả để

vào toà cung điện kia là bởi vì ngươi đã không đánh nổi nữa rồi?”

“Là muốn chừa lại nhiều sức lực để đến toà Thần cung ở vùng đất băng giá kia,

cho đến nay đây đều là chuyện mà ta muốn làm, ta không muốn đợi thêm nữa.”

“Được rồi, ta hiểu ngươi, nhưng ta vừa đem bán Nguyên Lý Thần Giáo thế mà

ngươi cũng không để ta gặp cháu trai một chút, lỡ như ngươi chết ở trong Thần

Cung Vĩnh Hằng thì sao? Ngươi chết thì cũng không quan trọng, nhưng ta sẽ

lạc mất trong gió tuyết, không biết phải chờ đợi đến năm tháng nào.”

“Yên tâm đi, không bao lâu sau thì Karen sẽ đến tìm ngươi.”

“Chính bản thân ngươi xảy ra ngoài ý muốn thì thôi đi, còn ép Karen đến nhặt

xác cho chúng ta để gặp chuyện ngoài ý muốn? Đây chính là di tích duy nhất

mà Thần Vĩnh Hằng để lại, là Thần bá chủ của một kỷ nguyên!”

“Cháu của ta cũng không kém hơn hắn.”

“Mặc dù cháu trai của chúng ta cực kỳ ưu tú, nhưng Dis, cái phương thức giáo

dục động viên này của ngươi có phải là hơi quá rồi không? Không kém hơn hắn,

ha ha, ngươi nghĩ cháu của chúng ta là Thần Trật Tự sao?”

“Cho nên, ngươi không nên nói nhiều lời ở trước mặt vị Đại tế tự kia.”

“Cái gì? Ta thì thế nào, ta đang tranh thủ đãi ngộ cho cháu của ta ta còn thấy rất

tò mò, cơ hội tốt bao nhiêu mà sao ngươi không nói cho vị Đại tế tự kia rằng

Karen chính là cháu trai của ngươi, nếu không thăng chức cho nó thì lần sau

ngươi sẽ đến Giáo Đình để diễn lại cảnh hôm nay trong Thần Điện.”

“Thân phận của Karen đặc biệt.”

“Ngươi cũng đã tỉnh dậy rồi thì còn có cái gì mà đặc biệt? Thật ra ngươi cũng

không cần lo lắng về việc này, vị Đại tế tự kia của các ngươi cũng rất thông

minh, cho dù hắn phát hiện bất thường mà nghi ngờ, cũng sẽ không đi điều tra,

sự thật cũng không có ý nghĩa đối với hắn.”

“Hoven, còn nhớ rõ cái Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách mà chúng ta đã

từng tiến hành không?”

“Đương nhiên là nhớ, sao thế?”

“Ta đã nói với ngươi, Thần Trật Tự không có yêu cầu ta hiến tế bất cứ thứ gì,

ngươi biết tại sao không?”

“Vì cái gì?”

“Bởi vì, Thần Trật Tự tự mình giáng lâm xuống.”

Lão Hoven: “...”

Dis nhìn xem lão Hoven: “Cho nên, bây giờ ngươi đã biết rõ rồi sao?”

Lão Hoven chỉ chỉ phía bên ngoài: “Cho nên Karen …nó là… do gái điếm…”

“Là do ta nuôi lớn.”

Lão Hoven vừa chỉ chỉ vào mình:

“Cho nên Thần Trật Tự… hắn gọi ta… là ông nội? Hít!!”

“Chúng ta đi thôi.”

“Không, Dis, ta van xin ngươi, về nhà một lần trước đi, ta muốn nghe thêm một

lần, chỉ một lần, một lần mà thôi, lúc trước quá xa xỉ, không biết hưởng thụ cho

tốt!”

“Sau khi về rồi lại hưởng thụ đi.”

“Không không không, đừng như vậy mà, ngươi thật quá tàn nhẫn, thật đấy,

đừng làm vậy, không đúng …”

Lão Hoven bỗng nhiên bắt lấy một điểm quan trọng khác:

“Ta mang Nguyên Lý Thần Giáo giao cho Thần Trật Tự? Trong lịch sử của

Nguyên Lý Thần Giáo sợ là sẽ không có ai bán giáo hơn cả ta rồi?”

“Muốn hủy giao ước?”

“Tối thiểu phải gọi ông nội một nghìn lần.”

...

Ngoài cổng Thần Điện, Đại tế tự tự mình dẫn Dis đi ra, bất kể là người của

Thần Điện vẫn là Kỵ Sĩ Đoàn, đều đứng rất xa.

“Ngài muốn trở về sao?”

“Ừm.”

“Có lẽ không bao lâu nữa thì sẽ có một cuộc Thần chiến thật sự nổ ra trong

Vườn Sinh Mệnh, ít nhất sẽ có ba vị cấp Chủ Thần trở về.”

“À.”

“Ta hy vọng đến lúc đó ngài có thể đến giúp đỡ, vẫn giống như lần này, ta sẽ

phái Karen đến thông báo cho ngài.”

“Ta sẽ tới.”

“Lần tiếp theo, ngài không cần nương tay, đối phương cũng sẽ không nương

tay.”

“Thật ra lần này ta vốn cũng không muốn nương tay.”

“Trong Thần Điện vẫn còn vài lão già...”

“Hôm nay bọn hắn cũng tỉnh lại, ngươi có thể xác định đến lúc đó bọn hắn sẽ

muốn tỉnh lại sao?”

“Đến ngày ấy, nếu bọn hắn cũng không tỉnh lại thì sẽ trở thành kẻ địch của Thần

Giáo.” Đại tế tự mỉm cười, “Từ trước đến nay khi ta dọn dẹp phản đồ trong

Giáo đều sẽ không nương tay.”

“Karen nói không sai, ngươi là một vị Đại tế tự đáng để công nhận, dưới sự dẫn

dắt của ngươi thì chúng ta có thể sẽ không thắng, nhưng ít ra sẽ không thua quá

uất ức.”

“Cám ơn ngài đã tán thành, hãy mang thứ này theo, trên đường cẩn thận một

chút.”

Dis nhìn về quyển trục mà Đại tế tự đưa tới, có chút ngoài ý muốn hỏi: “Ngươi

biết ta phải đi ra ngoài một chuyến?”

“Ừm, ta còn đoán được ngài muốn đi đâu, có chút tư liệu sẽ được ghi chép bằng

chữ viết, còn có những tư liệu sẽ truyền thừa bằng ký ức.” Đại tế tự chỉ chỉ vào

đầu của mình, “Bí mật Vĩnh Hằng, vẫn luôn là thứ mà tất cả mọi người…

không, là thứ mà ngay cả Thần đều sẽ mê muội tìm kiếm.”

“Đáng tiếc, ta không phải đi thăm dò bí mật.”

“Tóm lại, Thần Giáo cần lực lượng của ngài.”

Dis không nói chuyện, mà là trực tiếp rời đi.

Đại tế tự dừng chân hồi lâu,

Lẩm bẩm nói:

“Không phải đi thám hiểm, chẳng lẽ, là đi báo thù?”



“Ta thua dưới tay hắn cũng rất bình thường, hắn là Tiranus.”

“Rất xin lỗi nói cho ngươi rằng thủ lĩnh không phải, mà lại, thủ lĩnh cũng không

coi trọng cái thân phận này, thậm chí còn cực kỳ phản cảm.”

“Ha ha, hắn vốn là Tiranus.”

“Nếu nghĩ như vậy có thể để ngươi cảm thấy dễ chịu một chút thì có thể, ngươi

cứ tùy ý.”

“Được rồi, phong ấn chết ở chỗ này đi, sau đó đem ta ném vào trong vùng biển

đen, yêu thú có khế ước cộng sinh với ta sẽ để lộ ra những thứ mà ta nhìn thấy.”

“Ngươi biết không, ta không thể nào hiểu được vì sao thủ lĩnh lại đáp ứng với

điều kiện này của ngươi.”

“Dùng mạng mình đánh đổi để thăm dò tình hình trước cho Thần Giáo, có cái gì

mà không hiểu được?”

“Ha ha, ta nghi ngờ là ngươi muốn đi tố cáo, hoặc là, muốn thông qua loại

phương thức đó để lại tranh đoạt vị trí kia sau khi trở về, dù gì thì với sức mạnh

của Thần, việc giải trừ khế ước cộng sinh cũng không khó.”

“Đi tìm Thần chi nhánh trở về để tố cáo sao? Verden, ta không có ngu xuẩn như

vậy, Thần chi nhánh chắc chắn đều có cùng một lập trường với nhau.”

“Ngươi không lừa dối được ta.”

“Có khả năng rằng là ta không có nói sai, ngươi cũng không nhận định sai hay

không?”
Bình Luận (0)
Comment