“Thần Sóng - Lilkan. Thanh dao găm trong tay là Dao Găm Gợn Sóng. Tương
truyền rằng vị Thần này là tình nhân của Thần Vĩnh Hằng, đi theo Thần Vĩnh
Hằng để rồi cả hai cùng biến mất.
Hải Thần từng bị Thần Trật Tự trấn áp và tiêu diệt trong kỷ nguyên trước đã
từng là nô lệ của vị Thần này.
Chính vì sự biến mất của Lilkan nên Hải Thần mới có cơ hội vùng lên, hắn kế
thừa hoặc gọi là chiếm đoạt rất nhiều truyền thừa của vị Nữ Thần này, cuối cùng
trèo lên đến vị trí Chủ Thần.
Đây cũng là nguyên nhân mà hình tượng của Hải Thần cũng không phải hoàn
toàn là người, còn mang theo những điểm đặc thù của hải yêu; đây là do xuất
thân của hắn quyết định, vì là nô lệ cho nên hắn cũng không phải hoàn toàn là
người, rất có thể là một loại lai tạp, thậm chí bản thể vốn là yêu thú.
Không nghĩ tới vị Nữ Thần này thế mà cũng ở đây.
Dis, bây giờ ta cảm thấy rất tò mò về mục đích mà cung điện này được xây
dựng.
Thần Vĩnh Hằng xem nơi này như đại bản doanh để trỗi dậy sau khi quay trở về
sao?”
Lão Hoven cùng Dis và phía bên ngoài cũng không cùng thuộc một dòng thời
gian, ở bên ngoài thì hai vị Thần cũng đã bắt đầu đối thoại.
Lilkan mở miệng nói: “Cho dù ngươi là tân Chủ Thần của thế gian thì cũng
không nên khinh nhờn Bá Chủ Vĩnh Hằng như thế.”
Thần Trật Tự không để ý đến cô ta, thậm chí, sự ngăn cản do Lilkan xuất hiện
cũng chỉ đứng trên góc nhìn của cô ta, trên thực tế thì tần suất bước chân của
Thần Trật Tự trên căn bản cũng không thay đổi.
Sau khi Lilkan nhắm mắt lại, cô ta xuất hiện ở phía trên Thần Trật Tự.
Trong khoảnh khắc khi Thuỷ Thần Quốc mở ra, Dao Găm Gợn Sóng thì đâm về
phía sau lưng Thần Trật Tự.
Nhìn thì có vẻ giống như một chiêu đánh lén vô cùng thông thường, trên thực tế
là đã bỏ qua khí thế mãnh liệt cùng sự va chạm và nghiền ép giữa sức mạnh quy
tắc của hai vị Chủ Thần, mà chiêu đánh lén của Lilkan ở trong mắt của Thần
linh bình thường thì càng đáng sợ hơn so với việc tấn công từ phía chính diện.
Nhưng mà, Thần Trật Tự vẫn không dừng bước lại, hắn chỉ nhấc cánh tay trái
lên vung về phía sau.
Cái tay kia phá qua Thuỷ Thần Quốc, xuyên thủng vô số dòng sông, cuối cùng,
bóp lấy cổ của Lilkan.
Ngay sau đó chỉ dùng một động tác đơn giản là bóp nát.
“Ầm!”
Cơ thể của Lilkan xuất hiện vết rạn nứt trên diện tích lớn, sau đó ngay lập tức
vỡ nát.
Sóng thần dữ dội tràn ra, dòng lũ kinh khủng điên cuồng càn quét.
Cho dù Hoven không ở trong cùng chiều không gian cũng cảm giác được áp lực
vô cùng đáng sợ.
Dis đặt Lưỡi Hái Chiến Tranh ở trước ngươi, chuẩn bị chia cắt dòng sóng nước
vốn không nên tồn tại và tác động lên mình.
Nhưng mà sau khi Thần Trật Tự bóp cổ Lilkan, thuận thế mà hơi vung tay một
chút, những cơn sóng thần và dòng lũ càn quét xung quanh đều bị đẩy sang một
bên, khiến cho khu vực phía sau mình không còn bị gì tác động đến.
Lão Hoven trừng mắt nhìn, nói: “Dis, sao ta cảm thấy Thần Trật Tự các ngươi
giống như là đang cố ý che chở chúng ta?”
Dis thu hồi thanh lưỡi hái: “Không phải.”
Lão Hoven kiên trì nói: “Đúng là đang che chở chúng ta, ngươi nói xem, hắn có
biết rằng hai chúng ta là ông của hắn không?
“Hắn là hắn, Karen là Karen.”
“Không có gì khác nhau quá lớn, cũng như ngươi họ Inmerais, cháu trai của
chúng ta cũng họ Inmerais, trong mắt người ngoài thì rất dễ dàng để biến thành
lão Inmerais và tiểu Inmerais.”
Dis nói: “Ta càng cho rằng hắn chỉ đang che chở cho tín đồ Trật Tự.”
Lão Hoven cười cười,
Nói:
“Dựa theo sự hùng mạnh mà Thần Trật Tự thể hiện ra bây giờ để suy đoán thì
đây là đang trong khoảng thời kỳ cuối của kỷ nguyên trước, Thần Trật Tự đã trở
thành bá chủ.
Thật là quá kinh khủng, Lilkan cứ thế mà bị bóp chết à?
Khó trách hắn có thể trắng trợn tàn sát Thần linh trong thời kỳ cuối của kỷ
nguyên trước, ngay cả cấp bậc Chủ Thần đặt trong mắt hắn có lẽ cũng không có
gì khác biệt so với gia cầm.”
Sau khi Lilkan chết đi, đài phun nước yên tĩnh, chỉ còn lại một đầm nước yên
tĩnh.
Thần Trật Tự đi về phía Thần toạ thuỷ tinh kia, đột nhiên, một vòng sáng màu
đỏ và một vòng sáng màu tím xuất hiện ở hai bên Thần Trật Tự, sức mạnh quy
tắc đậm đặc bắt đầu nhanh chóng vận chuyển.
Lão Hoven: “Còn có hai vị Thần linh hùng mạnh khác, bọn hắn là...”
Thần Trật Tự vươn hai tay ra, một tay hướng về một vòng sáng, vô số Xiềng
Xích Trật Tự bay ra giam cầm và phong toả hai vòng sáng kia ở trong chính
Thần Quốc của chúng.
Ngay sau đó, Thần Trật Tự kéo hai tay về.
Thần Quốc màu đỏ và Thần Quốc màu tím bị phương thức thô bạo này kéo đi
“Bộp!”
Thần Trật Tự vỗ tay một cái.
“Ầm!”
Hai Thần Quốc va chạm vào nhau, hào quang rực rỡ chói mắt lại tràn ra lần
nữa, mang đến sóng chấn động kinh khủng tựa như thiên tai tận thế.
Nhưng mà phần lớn những sóng chấn động này đều bị Thần Trật Tự ngăn cản ở
phía trước.
Lần này, thậm chí không cần Dis lấy ra Lưỡi Hái Chiến Tranh để phòng thủ thì
đã có thể bảo đảm phía bên mình an toàn.
Ngược lại là khổ lão Hoven:
“Bọn hắn là … là ai?”
Là người “Bác học” nhất trên đời này, lão Hoven cũng phải trông thấy cụ thể
thần linh thì có được manh mối cần thiết để xác định thân phận của bọn hắn,
nhưng vấn đề là hai vị Thần kia còn chưa kịp xuất hiện thì đã ngã xuống.
Nhưng lão Hoven cũng biết cách tìm mặt mũi, lúng túng nói:
“Ít ra thì ta đã biết được mấy cái động tác kia của Ranedal rốt cuộc là đang bắt
chước ai.”
Bên trong tòa cung điện này ít nhất đã từng có ba vị Thần tồn tại, mặc dù bọn
hắn bị Thần Trật Tự tiêu diệt rất dứt khoát nhưng vẫn không cách nào phủ nhận
sự hùng mạnh của các vị Thần này.
Giống như Ukunga không có khả năng chống trả khi đứng trước mặt Dis, nhưng
nếu đặt hắn trong nhóm các Trưởng Lão Thần Điện thì thật đúng là thuộc loại
ưu tú. Sau khi giải quyết hết tất cả trở ngại, Thần Trật Tự ngồi lên Thần toạ màu
xanh lam kia.
Thần toạ này là chỗ ngồi của Thần Vĩnh Hằng.
Thần Trật Tự nhìn về phía trên cung điện, ánh mắt tựa như đang tìm hiểu ngược
dòng thời gian.
Giống như hai vị bá chủ cách xa nhau một kỷ nguyên đang tiến hành một loại
cảm ứng nào đó.