Số 13 Phố Mink

Chương 3039

“Ừng ực …ừng ực… ừng ực …”

Những bọt khí to lớn màu đen đang không ngừng nổi lên từ dưới biển đen, khi

mỗi một bọt khí nổ tung ra đều tạo nên một luồng khí tanh hôi.

“Ôi…thối quá.”

Càng đến gần biển đen thì Connor càng khó chịu, với sự dạy bảo của Pall thì cô

bé duy trì việc mỗi ngày, thói quen vệ sinh tốt đã để Connor có chút bệnh thích

sạch sẽ.

Karen đứng trên lưng Connor nói: “Ngoan, bay vào đi.”

Cốt Long không còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục bay về phía trước, sau khi bay

đến rìa vùng biển nhưng chưa thấy Karen ra lệnh dừng lại thì Connor chỉ có thể

bay đến phía trên vùng biển đen.

Diện tích của vùng biển đen vào lúc này đã to hơn gấp ba so với diện tích ban

đầu, nó giống như là một cái nồi khổng lồ đã được đun lên, nếu đứng ở phía

trên thì sẽ bị hơi nước tác động mạnh nhất.

Quanh người Connor được bao phủ bởi một lớp phòng ngự, nhưng lớp phòng

ngự cũng không thể tiếp tục duy trì quá lâu, chỉ có thể không ngừng ngưng tụ

hết lần này đến lần khác.

Sau khi bay vào trong thêm được một khoảng thì cái bóng của ba hòn đảo kia

cũng dần lộ ra.

Nhưng sự ví von được sử dụng từ đầu thì đã không còn phù hợp.

Thứ mà Karen nhìn thấy là ba ngọn núi sừng sững phía trên biển mây màu đen.

Màn sương mù màu đen bay lên cao kia thế mà tạo nên hiệu quả nghệ thuật có

tác dụng tựa như tranh sơn thuỷ.

Lúc dị biến này vừa mới bắt đầu tạo ra những cơn sóng dữ dội, ba hòn đảo xuất

hiện ở trung ương chẳng qua là da đầu mà thôi.

Bây giờ là phần đầu và cổ đã nhô lên.

Điều này cho thấy tiến độ trở về của các vị cấp bậc Chủ Thần kia đã có thể

trông thấy bằng mắt thường

Connor tiếp tục tiến lên, tốc độ ăn mòn của màn sương màu đen kia đã vượt qua

tốc độ ngưng tụ lớp bảo hộ bên ngoài, trên bề ngoài màu trắng nõn của Cốt

Long bây giờ đã xuất hiện nhiều vị trí bị nhuộm màu đen.

Đây là dấu hiệu của sự ô nhiễm.

Vùng biển đen này vốn đã có thuộc tính ô nhiễm, chỉ có điều từ lúc mới bắt đầu

mức độ ô nhiễm cũng không cao, chỉ cần không xuống bơi lội trong nước và

trang bị bảo hộ đầy đủ thì sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng với sự biến chuyển gần đây thì thuộc tính ô nhiễm bỗng được tăng

cường, nồng độ ô nhiễm ở phía ngoài bây giờ cũng đã vượt xa so với trong hang

động ô nhiễm ở Wien.

Còn ở phía trong thì càng đáng sợ hơn, ngay cả sự thăm dò của Thần khí cũng

bị quấy nhiễu mà mất khống chế.

Kỵ Sĩ Đoàn vốn dự định sử dụng Pháo Ma Tinh để tấn công hàng loạt nhằm suy

yếu sự ô nhiễm, hoặc là áp dụng thuật pháp Thanh tẩy liên hợp để cố mở đường.

Dù gì thì với cuộc đại chiến sắp xảy ra, các quan chỉ huy rất mong muốn biết

được tin tức phía trong.

Nhưng những đề nghị này, đều bị bộ môn trận pháp và bộ chỉ huy bác bỏ.

Bởi vì theo quan sát thì mặc dù vùng biển đen này là nơi sinh ra của “Tội ác”

nhưng cùng lúc cũng là nguồn gốc của sự trói buộc, Làm suy yếu và phá hư nó

có khả năng rất lớn sẽ làm cho sự trói buộc còn lại biến mất, rút ngắn khoảng

thời gian trở về của các Thần linh.

Ở dưới bối cảnh này thì chỉ có thể áp dụng phương thức cử đội cảm tử tiến vào

thăm dò nội bộ, nhưng sau khi liên tục phái ra mấy đội thì bất kể có trang bị

phòng hộ thế nào cũng đều không thể còn sống mà ra ngoài.

Hồi âm ở khoảng cách xa và gần với khu vực trung tâm nhất truyền về thông tin

rằng… bọn họ gặp phải tập kích.

Sau khi Karen dùng thân phận thư ký của Đại tế tự để quay trở lại Vườn Sinh

Mệnh thì đã chủ động gánh vác trách nhiệm cho đợt thăm dò tiếp theo.

Những quan chỉ huy kia lúc đầu vốn không đồng ý, nhưng thân phận của Karen

đặc thù nên họ cũng không có quyền bác bỏ.

Lúc này, Karen đã đi rìa của khu vực trung tâm, phía trước tựa như xuất hiện

một vách ngăn ngăn cách khu vực bên trong ba cái đầu kia.

Nơi này cũng là chỗ mà mực nước của vùng biển đen cao nhất, thể hiện nên xu

hướng chảy tràn ra ngoài vô cùng rõ ràng.

Rất giống như là khi một người đứng lên từ trong bồn tắm khiến mặt nước

chuyển động, chỉ có điều là cái bồn tắm này quá mức rộng lớn, thân thể của

Thần đứng lên thì càng mênh mông hơn khiến cho tất cả quá trình trở nên chậm

rãi hơn. Karen trông thấy phía dưới xuất hiện một chiếc thuyền, đó là trang bị

mà đội trinh sát trước đó sử dụng.

“Xuống dưới, Connor.”

Cốt Long bay xuống phía dưới, sau khi đến gần thì mới phát hiện chiếc thuyền

kia đã bị gãy làm đôi.

“A…a…a…”

“Aaaa…”

Từng tiếng gào thét bỗng nhiên phát ra từ dưới mặt biển, ngay sau đó từng con

ác linh xuấtt hiện, trên người ác linh còn mặc thần bào Trật Tự, đây là các thành

viên của đội trinh sát trước đó.

“Connor, giải thoát cho họ”

Cốt Long vung đuôi, lực tác động cực mạnh đập nát những ác linh do ô nhiễm

này trong nháy mắt.

Karen thì thừa cơ nhảy từ trên người Connor xuống chiếc thuyền hỏng.

Đây là phần đầu thuyền vẫn còn nổi trên mặt biển, toàn bộ các loại trận pháp ở

trong đều đã mất tác dụng do sự ăn mòn của ô nhiễm.

Có thể đến gần đến nơi đây thì đủ để chứng minh sự ưu tú của đội trinh sát này,

mà họ thật đúng là không trông chờ vào chút sự may mắn nào để có thể rời khỏi

nơi này, hoàn toàn dùng mạng sống của mình để đánh cược hòng thu thập thêm

tin tức cho quân đoàn đi theo sau.

Tình huống tương tự lần này cũng đã xuất hiện khi vùng biển đen vừa xuất hiện,

rất nhiều thần quan của các trạm giám sát không để ý đến sự an toàn của mình

mà kiên trì đo lường các số liệu mới nhất để gửi ra ngoài, lúc này mới có thể để

những người ở phía sau có thêm nhiều thông tin, không đến mức mù loà chẳng

biết gì.

Mỗi một thần quan đều biết rõ một điều đó là không thể nhìn rõ vào Thần;

Nhưng muốn khai chiến với Thần thì nhất định phải nhìn Thần cho rõ ràng.

Đây không phải nghịch lý, đây là cái giá nhất định phải trả.

Karen nhỉn thấy một cái hộp gỗ ở trong phòng chỉ huy nơi đầu thuyền, vào thời

khắc sống còn thì chắc hẳn quan chỉ huy của cả đội đã đặt những tin tức tình

báo chưa kịp truyền ra ngoài vào bên trong.

Thế nhưng cho dù hộp gỗ vốn vô cùng cứng cáp thì đường vân trận pháp nội bộ

cũng đã bị ăn mòn, lúc Karen đụng vào nó thì nước mủ tanh hôi chảy ra từ phía

trong.

Karen đổ nước mủ ra, sau đó cầm lấy hộp gỗ. Cùng lúc đó có một tiếng gầm

giận dữ truyền ra từ bên ngoài.

Chương 3085: Đếm ngược (2)

“Rống!”

Karen bước ra thì trông thấy một con rết khổng lồ chui ra từ dưới mặt biển, dù

cho toàn cơ thể của nó đã mục rữa thì vẫn lộ ra vẻ dữ tợn vô cùng.

“Lapas.”

Trong tranh vẽ tường của Sinh Mệnh Thần Giáo, trên cánh tay phải của Thần

Sinh Mệnh đời thứ hai có hình xăm của Lapas.

Tương truyền rằng nó là sinh vật có thể ăn mòn Cây Sinh Mệnh, có ý định dần

dần gặm nhấm Cây Sinh Mệnh nhưng cuối cùng bị Thần Sinh Mệnh trấn áp,

dung nhập vào trong cơ thể của Thần.

Từ đó, Sinh Mệnh Thần Giáo có được một hệ thống mới tiến hành các thí

nghiệm về con rết người tàn khốc ở trong tiểu thế giới, cũng chỉ là vì muốn nuôi

dưỡng ra đời sau của Lapas.

Nhưng sinh vật trước mắt này mặc dù không phải bản thể của Lapas, cũng

không phải sản phẩm được nuôi dưỡng không hoàn thiện, Lapas là sự tồn tại

cực điểm của tàn ác, dùng ô uế làm thức ăn, sinh ra từ trong sự nhơ bẩn, có lẽ

hoàn cảnh nơi này đã để cho hình chiếu của nó hiện ra, trở về trước Chủ Thần

một bước.

Dù đối mặt với loại yêu thú hùng mạnh của kỷ nguyên trước này nhưng Connor

không có chút e ngại nào, chỉ thấy cô bé liên tục sử dụng ba loại thuật pháp

phòng ngự lên trên cơ thể của mình sau đó lại thực hiện một trận pháp phòng

ngự rồi trực tiếp vọt xuống dưới để mà cắn giết cận chiến với Lapas. Hai sinh

vật to lớn tạo nên sóng gió dữ dỗi trên mặt biển.

Sau khi nhìn thấy Connor không yếu thế hơn đối phương thì Karen xoay người,

mặt hướng về khu vực trung tâm, mặc dù có một lớp ngăn cách nhưng vẫn có

thể cảm giác được luồng khí thế đáng sợ đang tràn ra.

Anh giơ tay lên, muốn thử phá vỡ vách ngăn này, nhưng khi sức mạnh của anh

vừa tiếp xúc với vách ngăn thì chỉ trong chốc lát hai con ngươi của Karen đã đỏ

rực lên, trong ý thức tràn ngập lên các loại tâm tình tiêu cực.

Ở trong linh hồn thì cơn nghiện đói cũng bắt đầu gào thét, cưỡng ép giúp Karen

thoát ra khỏi trạng thái điên dại.

Karen thu tay lại, đây là lần đầu tiên anh e sợ mà lựa chọn rút lui khi đứng trước

sự uy hiếp trên mặt linh hồn.

Bởi vì bên trong tràn ngập oán niệm cực kỳ dày đặc, không chỉ ba vị Chủ Thần

này mà còn có rất nhiều Thần linh đã chết đi dọc đường, đây là oán niệm ngập

trời của cả một đám Thần, ngay cả cơn nghiện đói cũng không thể xen vào.

“Nhờ Loya chia sẻ giúp mình.”

Karen từ bỏ kế hoạch tiếp tục tiến vào sâu hơn để thăm dò, anh bay người lên.

Thấy Karen như đang có ý ra tay hỗ trợ, Connor sốt ruột mà liên tục phát ra

tiếng gầm thét:

“Gâu gâu gâu!”

Lập tức, vốt rồng không ngừng đập lên người con rết, đuôi rồng liên tục quất

tới.

Đây không phải là màn chém giết nhau đặc sặc gì, chủ yếu là so xem ai da dày

chịu đòn tốt hơn, rất hiển nhiên là Connor có thiên phú chủng tộc lại tu luyện

thêm nhiều loại kỹ năng từ trong chương trình học đã để Connor chiếm ưu thế

trong cuộc đấu.

Cơ thể Cốt Long quấn chặt lấy con rết, sau vài tiếng nổ tung liên tục vang lên

thì con rết vỡ tan.

Lúc này như có một sự kêu gọi từ bên trong vách ngăn, dấu ấn tinh thần của

Lapas được triệu hồi.

Karen vốn có thể tiến hành ngăn cản, ít nhất có thể lợi dụng cơn nghiện đói để

trực tiếp nuốt nó vào, nhưng mà vì không muốn đánh động đến các Thần linh ở

bên trong nên Karen vẫn không làm gì, bỏ mặc cho cái dấu ấn kia bay vụt qua

trên đầu mình.

Con rết này rất giống một con chó săn được dùng để mở đường, đáng tiếc rằng

Vườn Sinh Mệnh đã bị Trật Tự Thần Giáo cày xới qua một lần, thật sự không

còn thứ gì dư dả để trở thành đồ ăn cho nó.

Mà cái vùng biển đen rộng lớn này vốn xuất hiện ở vị trí gốc rễ của Cây Sinh

Mệnh, nói cách khác thì cho dù không có Trật Tự Thần Giáo đánh vào nơi đây

thì chỗ này vốn cũng nên là nơi bị hiến tế.

Đây là một sự thật cực kỳ tàn khốc, vốn từ trong suy nghĩ thì hai vị Chủ Thần

Sinh Mệnh kia…có lẽ đã sớm lên kế hoạch xem tín đồ của mình như món ăn

đầu tiên sau khi trở về.

Đúng vậy, không có cái gì càng ngon miệng và thích hợp hơn thần quan cùng hệ

với mình.

“Connor, chúng ta trở về.”

“Được rồi!”

Connor bay người lên, sau khi Karen đáp xuống trên lưng thì phát hiện Cốt

Long cả người vốn trắng noãn đã trở biến thành màu đen giống như bị nhuộm

màu.

Nhưng thứ chống đỡ cho cô bé thực chất là nhân tố ngang ngược bên trong bị

kích phát ra, toả vẻ vô cùng hưng phấn, cũng không quan tâm bây giờ mình có

bẩn hay không.

Đợi đến lúc bay gần đến phần rìa thì Karen bảo Connor dừng lại.

“Trật Tự - Thanh Tẩy.”

Từng sợi Xiềng Xích Trật Tự toả ra từ dưới chân Karen rồi bao phủ Connor, ô

nhiễm trên người Cốt Long bị xiềng xích hấp thụ và thanh tẩy hoàn toàn, lúc

này Cốt Long lại khôi phục lại vẻ trắng noãn khi trước.

Cũng vì Karen là người thừa kế Thần Trật Tự nên không thèm để ý đến những ô

nhiễm này, nếu không thì muốn xử lý cho tốt cũng không phải chuyện dễ dàng.

Sau khi trông thấy Cốt Long bay ra, Daan và một đám quan chỉ huy cao cấp của

Kỵ Sĩ Đoàn cũng đều nhao nhao thở phào một cái.

Karen đáp xuống đất, Connor hóa thành hình người, lúc lấy từ trong túi ra một

viên thuốc để chuẩn bị ăn thì lại bị Karen đưa tay đập xuống trên mặt đất.

“Không sạch sẽ, chờ một lúc nữa sẽ lấy phần khác cho ngươi.”

“Những cái kia ăn không ngon.”

Connor có chút ấm ức nhìn thoáng qua thuốc rơi trên đất, trong bộ hậu cần của

Kỵ Sĩ Đoàn có chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cho yêu thú, nhưng sao ngon miệng

bằng đồ ăn được chế biến đặc biệt cho mình.

“Thời kỳ đặc biệt, ráng chịu một chút.”

Karen sờ lên đầu Connor, sau đó trực tiếp hướng đi về phía Daan: “Chư vị,

chúng ta vào trong lều mà nói chuyện đi.”

Đám người chạy vào trong lều chỉ huy, Karen cố ý ngẩng đầu nhìn hai bên, một

bên là trận địa lít nhít các khẩu Pháo Ma Tinh, tất cả Pháo Ma Tinh đang chuẩn

bị chờ kích hoạt; một bên là đội hình yêu thú, bên trong là các loại yêu thú hùng

mạnh đang ngủ say.

Đây cũng chỉ là những gì có thể nhìn thấy từ vị trí này, trên thực tế thì còn có

những trận địa khác đã.

Ba nhánh Kỵ Sĩ Đoàn Trật Tự đã ở đây để sẵn sàng đón quân địch, vốn liếng tất

cả đều chở tới, mặt khác, phía sau có nhiều trận pháp dịch chuyển quy mô lớn

đã được chuẩn bị sẵn, có ba chi Kỵ Sĩ Đoàn, tùy thời làm tốt tiếp viện chuẩn bị,

đây là còn chưa tính đến một đám đoàn chính quy đánh phụ trợ.

Nhìn thấy bọn họ thì trong lòng Karen không khỏi cảm thấy thêm yên tâm.
Bình Luận (0)
Comment