Số 13 Phố Mink

Chương 3073

"Rống!"

Cơ thể to lớn như một dãy núi của Băng Sương Cự Long bay lượn phía trên cao

nguyên băng, hoàn cảnh nơi này để Auggie cảm thấy thoải mái vui vẻ.

Chỉ thấy Auggie ngẩng đầu rồng, sau khi tụ lực thì miệng phun ra, trong một

hồi tiếng động dữ dội thì một sông băng xuất hiện nghiền nát mặt đất, trông vô

cùng hùng vĩ.

Một loạt động tác này giống như là một con cá vàng nhỏ sau khi trở lại trong hồ

cá sau thì vui vẻ trồi lên mặt nước nhả bong bóng, chỉ có điều là cái bong bóng

này của Auggie có hơi lớn.

Sau khi làm xong, Auggie rất kiêu ngạo mà quay đầu nhìn về phía Connor đứng

ở trên lưng mình, đây là đang khoe khoang.

"Hừ hừ."

Hai tay Connor chống nạnh, phát ra tiếng khinh thường, nói:

"Nào rồng ngốc, để ta cho ngươi mở mang kiến thức về sức mạnh của bài tập …

không, sức mạnh của tri thức!"

Nói xong, Connor thả người nhảy lên khỏi lưng rồng, trong lúc rơi xuống thì

hoá người thành rồng.

Auggie đầu tiên là giật nảy mình, cô không ngờ tới thân rồng của Connor đã lớn

như vậy, không thể không nhích người nhường chỗ cho Connor.

Mặc dù cả người Connor trắng nõn nhưng nhìn vào cũng không đơn điệu, trên

móng vuốt của Cốt Long có khảm những viên đá quý óng ánh, mỗi một viên

đều vô cùng quý giá, có sức mạnh quy tắc thuộc tính đặc biệt, đó là nhờ Karen

lấy giúp Connor từ chỗ Ukunga, vũ khí vừa tay nhất của Ukunga vốn là cặp

song đao kia cũng vì vậy mà bị tháo rời;

Trên cánh tay phải Cốt Long, có một tấm khiên cổ kính uy nghiệm, đó là bản

thể của các cặp sách cô bé hay đeo – Khiên Bảo Hộ, có thể cung cấp phòng ngự

vật lý tuyệt đối;

Cánh tay trái giống như được đeo một mảnh giáp tay màu đồng, đúng là làm

bằng đồng, bản thể là một đồng xu Varax, giữa Loya và Pall có chút không hợp

nhau, nhưng Loya cũng tự xem mình là chị của Connor, cái giáp tay làm từ

đồng xu này có thể giúp cho Cốt Long có phòng ngự tinh thần rất tốt

Trên người Cốt Long có từng dải lụa màu vàng kim quấn quanh, nhìn trông rất

phiêu dật mỹ lệ, đây là do Kevin dùng lông chó trên người mình mà tế luyện ra,

có thể tăng cường tốc độ.

Karen cũng không thích cái kiểu trang phục này, anh càng thích kiểu nhẹ nhàng

thoải mái;

Nhưng Karen cũng rõ ràng rằng mình không thể dùng thẩm mỹ bản thân để

cưỡng ép thay thế sở thích của Connor ở độ tuổi này, làm bài tập đã đủ khổ,

mình cũng không đành lòng tước đoạt đi niềm vui còn sót lại của Connor.

Connor không có phun gì ra, mà nhẹ nhàng vung vẩy móng vuốt, long ngâm

chú ngữ, sau thoáng chốc thì trên mặt đất bắt đầu đổ sụp diện tích lớn, cùng lúc

đó là một tòa cung điện nguy nga tráng lệ hiện lên.

Đây là một sự tập hợp khổng lồ của thuật pháp và trận pháp, tác dụng của nó rất

tương tự với Pháo Đài Hắc Ngục.

Mọi thứ chỉ sợ bị so sánh, nếu so sánh với toà cung điện khổng lồ này thì những

gì Auggie làm lúc trước giống như một cô bé chỉ biết vẽ nguệch ngoạc, hoàn

toàn không ở cùng một đẳng cấp.

Điều này khiến Auggie rất xấu hổ, nhưng không có chỗ nào để phát tác.

"Rồng ngốc, phải đọc nhiều sách vào nha!"

Connor vui vẻ bay quanh quẩn trên không trung, thỉnh thoảng liếc trộm chiếc xe

ngựa ở xa xa kia.

Ở ngoài xe ngựa, Karen và Verden ngồi đối mặt nhau, Vigulin đang tự mình làm

bingsu, về phần Philomena, không chỉ không giúp được gì, ngược lại đứng ở

bên cạnh nhìn chăm chú vào mấy cái chén đĩa.

Verden: "Tạm thời vẫn còn không tiện để thả lỏng lệnh cấm đối với tàn dư Ánh

Sáng, quán tính đã được thi hành cả ngàn năm, không phải nói chuyển hướng

thì có thể chuyển được, cũng không dễ bàn giao với vị thế trong lịch sử lắm."

Karen: "Ngài nói đúng, nhưng mà ý nghĩ của ta không phải thả lỏng ở bề ngoài

mà là âm thầm tháo gỡ gông cùm xiềng xích, bây giờ tổ chức của tàn dư Ánh

Sáng quá lỏng lẻo, phân tán nghìn năm đã để bọn chúng tạo thành nhiều điểm

truyền thừa, trước hết phải thống nhất bọn hắn lại rồi mới nói tiếp.

Về phần tuyên bố trùng kiến Ánh Sáng Thần Giáo thì để đến thời điểm thích

hợp rồi tuyên bố là đủ."

"Ta rất tò mò, nâng đỡ một vài con rối chơi một chút, nhìn chính bọn nó nội đấu

giải sầu cũng là được rồi, vì sao ngươi lại muốn thống nhất bọn hắn lại.

Bị toàn bộ giới Giáo hội vây quét cả nghìn năm mà bọn hắn vẫn còn sức sống

rất mạnh mẽ, nếu thật sự để bọn hắn tập hợp lại thì cái ngọn lửa Ánh Sáng này

đã định sẵn là sẽ đốt lên trên người chúng ta."

Karen ngẩng đầu, nhìn về phía không trung: "Nếu so sánh với những viên sao

băng sắp rơi xuống từ trên bầu trời thì một chút lửa đó bây giờ đã không đáng

vào đâu, chủ ta ngăn cách kỷ nguyên, người đứng bên cạnh hiện tại là Ánh

Sáng.”

Verden lắc đầu: "Chuyện của Thần không có liên quan tuyệt đối đến giáo hội."

Karen nhẹ gật đầu, biểu thị sự tán đồng.

Verden: "Nhưng mà ta sẽ không phản đối cách làm của ngươi, bất kể nó có khó

hiểu như thế nào, ngươi muốn làm gì thì đi làm đi, ta giúp ngươi khống chế tin

tức lại."

"Cảm tạ ngài, Người Cầm Roi."

"Không cẩn khách sáo như thế, ngươi có thể cố ý cùng thương lượng với ta

cũng coi như đã cho đủ ta thể diện, dù gì thì bây giờ ngươi hoàn toàn có thể ám

chỉ rằng đây là ý của Đại tế tự.

Ai, dù sao thì bây giờ Đại tế tự của chúng ta có đưa ra sự lựa chọn quá sức

tưởng tượng như thế nào thì chúng ta cũng sẽ không cảm thấy kì lạ."

"Trạng thái của Đại tế tự thật không tệ, ta cảm thấy ngài ấy vẫn là Norton."

Nghe được câu này, tay cầm chén bingsu của Verden có hơi dừng lại một chút,

sau đó thở dài:

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”

Đám người này có tình cảm rất sâu, nếu để cho bọn hắn chọn, bọn hắn tình

nguyện chọn Norton, cũng sẽ không cần Tiranus.

Vigulin đưa cho Philomena một ly bingsu, Philomena không khách sáo, sau khi

nhận lấy thì bắt đầu ăn.

Lúc này trên chân trời ở nơi xa xuất hiện dấu vết của yêu thú đang bay, đó là

tiểu đội trinh sát của tiên phong của ba giáo hội.

Verden khẽ nhíu mày, lắc đầu nói: "Quấy rầy nhã hứng ăn uống của chúng ta."

Karen trầm mặc không nói.

Ngay sau đó Auggie đang nén đầy một bụng tức giận nhận được mệnh lệnh bay

về phía những yêu thú kia, dùng sức mạnh của Băng Sương Cự Long mà tàn

sát.

"Đi chơi đi."

Connor nhận được sự đồng ý của Karen cũng lập tức gia nhập, hai con Cự Long

quét ngang trên không trung, từng màn mưa máu nổ ra trên bầu trời đồng thời là

những khối tượng băng rơi xuống. Tiểu đội trinh sát cứ bị dẹp yên như thế, có

thể nói là không cho ba giáo hội kia một chút mặt mũi nào.

Cũng không lâu lắm, trên mặt đất từ xa xuất hiện một con sư tử khổng lồ toàn

thân màu bạc, trên lưng sư tử có ba người đều mặc áo giáp dày đang đứng.

Một người đàn ông trung niên thông qua thuật pháp khuếch đại âm thanh hô

lên:

"Đoàn trưởng Đoàn hộ vệ Bạo Phong, Người rèn bão, người thừa kế của Thần

Waff - Sibyline. Pab, đến đây bái kiến thư ký trưởng Karen của Trật Tự Thần

Giáo."

Quân đoàn trưởng, thiên phú, Thần tử, còn có tên của gia tộc Pab, có thể nói là

vị này đã dán đầy nhãn hiệu lên người mình.

Tuyệt đối là nhân vật hàng đầu ở Bạo Phong Thần Giáo.

Verden nói: "Bây giờ lại chỉ biết đến Cốt Long, không biết đến Auggie.”

Hai con Cự Long bay trên không trung, đối phương chỉ nói đến bái kiến thư ký

trưởng, đủ để thấy nhận thức của phía ngoài đối với địa vị của Karen trong Trật

Tự Thần Giáo lại có sự thay đổi mới, thậm chí vượt qua sự nhận thức của Karen

đối với chính bản thân mình.

Karen cười cười, nói: "Người Cầm Roi, đây là kế sách châm ngòi của kẻ địch.”

"Ha ha ha." Verden cũng cười, chỉ vào Karen nói, "Ngươi đấy." Verden không

ngại mấy chuyện này, ân tình cho dù nhỏ thì cũng là ân tình.

"Người Cầm Roi, ngài nói xem có nên gặp bọn hắn hay không?"

"Ngươi quyết định là được, ta chỉ sang đây xem phong cảnh thuận tiện hít thở

không khí, Đại tế tự đã giao chuyện trên phương diện này cho ngươi sắp xếp."

"Vậy thì không cần thiết phải gặp."

Karen nhẹ nhàng phất phất tay.

Trên bầu trời, Cốt Long phát ra tiếng gào thét với con sư tử bạc bên dưới:

"Không gặp!!!"

Sibyline ngây ngẩn cả người, quan chỉ huy của Hắc Nham Thần Giáo và Pha Lê

Thần Giáo đứng ở sau cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Rõ ràng là tiểu đội trinh sát của bên mình bị hai con rồng của đối phương tiêu

diệt, bọn hắn không có trực tiếp xử lý như là kẻ địch mà là nhận ra thân phận rồi

tới thỉnh cầu gặp mặt đã có thể nói là rất có thành ý và nể mặt đối phương.

Cho dù là vậy thì đối phương thậm chí còn chẳng muốn gặp mình.

Đây cũng không phải là không nể mặt mũi, mà là dẫm mặt mũi của phía bên

mình xuống dưới chân!

Thế nhưng đối mặt với loại thái độ này, ba người bọn họ lại không dám thật sự

vạch mặt.

Ít nhất cho đến trước mắt thì ở trên cao nguyên băng rộng lớn này cũng không

có bóng dáng của Kỵ Sĩ Đoàn xuất hiện.

Mặc dù Trật Tự Thần Giáo bố trí một trụ sở tiếp tế nhiên liệu, nhưng trong thời

gian ngắn thì cũng rất khó để lực lượng của một Kỵ Sĩ Đoàn được điều động

đến đây.

Chỉ cần Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn không tham gia vào việc ở chỗ này thì tổn thất của

một đội trinh sát hoàn toàn không tính vào đâu.

Sibyline nói với hai vị quan chỉ huy sau lưng: "Chúng ta trở về đi, nợ nần có thể

để sau này tính một thể.”

Hai vị quan chỉ huy cũng đều gật đầu biểu thị đồng ý, việc quan trọng nhất vẫn

phải đón Chủ Thần của mình trở về.
Bình Luận (0)
Comment