Số 13 Phố Mink

Chương 3089

Đại tế tự nhìn về phía Karen, cứ nhìn như thế mà không nói lời nào.

Karen đứng ở bên cạnh, đón nhận ánh nhìn của Đại tế tự và cũng giữ im lặng.

Ảnh hưởng của cái họ "Inmerais" này đối với Đại tế tự còn lớn hơn so với một

thân phận thật kia của Karen.

Bởi vì thân phận người thừa kế của Thần Trật Tự tự mang theo hào quang, mặc

kệ bị phát hiện lúc nào đều sẽ để người đối đãi một cách chăm chú, đây không

phải là vì kinh ngạc, mà là rung động, là Thần tích, là ý chỉ của Thần!

Ngược lại là thân phận Inmerais mới có thể kích phát ra hiệu quả kinh ngạc đảo

ngược kia, càng đừng đề cập đến trước đó bản thân Đại tế tự là "Norton" còn

tham gia sâu vào trong quá trình tương tác.

Quay đầu nhìn lại thì càng cảm thấy sự sắp đặt khi đó của mình là chuyện buồn

cười dường nào

"A …ha ha … ha ha."

Đại tế tự phát ra tiếng cười, bàn tay càng không ngừng vỗ nhẹ tay vịn xe lăn.

Karen không cười, vẫn như cũ đứng một cách yên tĩnh.

Sau khi cười xong, Đại tế tự mở miệng hỏi: "Chơi vui không?"

Karen suy tư một chút, hồi đáp: "Có khi quả thật cảm thấy rất thú vị."

"Lúc để ngươi đi liên lạc với phố Mink thì ta còn lo lắng cho sự an toàn của

ngươi, không nghĩ tới việc đó đối với ngươi mà nói thì đúng là đi một chuyến

về nhà trên mặt chữ."

"Cảm tạ ngài đã cho ta cơ hội về nhà đoàn tụ gia đình."

"Cho nên, hắn là ông nội ruột của ngươi?”

"Đúng thế.”

"Hắn nhận được sự chiếu cố từ chủ.” Dừng một chút, Đại tế tự tiếp tục nói,

"Đương nhiên, hắn cũng có tư cách để lọt vào mắt xanh của chủ."

"Ta cảm thấy, đây là sự đều bù của chủ dành cho ông nội.”

Karen cũng dừng một chút, nói bổ sung, "Ông nội cũng có tư cách để được chủ

tạ lỗi."

"Chủ sẽ không để ý những việc này, nhưng ta không cách nào phủ nhận phán

đoán của ngươi, bởi vì ngươi có được quyền giải thích cao nhất đối với ý chí

của chủ."

"Ta cảm thấy, giải thích ý chí của chủ là quyền lực của ngài; bất kể có tân Thần

thay thế hay không thì vị trí này của ngài mãi mãi cũng là độc nhất vô nhị.”

"Ta biết là ngươi đang cố ý nói mấy lời dễ nghe, nhưng ta không cách nào phủ

nhận những lời được nói ra từ miệng của ngươi này có thể để cho ta vô cùng vui

vẻ."

Đại tế tự khoát tay áo, Karen hiểu ý, đưa tay đẩy xe lăn, đưa Đại tế tự hướng về

phía trụ sở tiếp tế hậu cần ở phía sau.

Chuyện ở cao nguyên băng đã kết thúc, nhưng tiếp theo còn có rất nhiều chuyện

cần bận rộn.

Nhưng mà sự bận rộn hiện tại đã không còn mê mang và luống cuống như

trước, ngược lại là rất phong phú.

Cũng như lúc trước Đại tế tự đã nói, thân là tín đồ trật tự, cho dù là đối mặt với

cái chết thì cũng phải duy trì sự ưu nhã.

Nhưng mà hiển nhiên rằng Đại tế tự còn không hoàn toàn đi ra khỏi tình huống

khi nãy:

"Hai ông cháu các ngươi xem Thần Giáo như cái gì, là một món đồ chơi mà

thay đổi phương thức để chơi sao?"

Một tên thì dùng thiên phú và thực lực khiến cho Thần Giáo phải cúi đầu hai

lần;

Một tên khác thì dùng tốc độ kinh người mà thăng tiến trong Thần Giáo, hiện

nay gần như không có mấy người có thể xếp hạng trước hắn.

Thần Giáo được công nhận đứng đầu đương thời bị hai ông cháu này dùng

phương thức khác biệt mà tiến hành nhào nặn.

Karen hồi đáp: "Đường đều là do đi mà thành, ngay từ đầu, chúng ta đều không

nghĩ tới sẽ là một kết quả như vậy."

"Ta tin tưởng lời này, bằng không hắn cũng sẽ không dùng loại phương thức kia

để khinh nhờn Thần, bây giờ chắc cũng không phải khinh nhờn nhỉ?”

"Không phải."

"Ta cảm thấy truyền thống nên được tôn trọng và giữ lại, ngươi cảm thấy thế

nào?”

"Ngài nói đùa."

"Ha ha, không, ta phải cười cho thật tốt, lúc khác khi đối mặt hắn thì ta cũng

không có nhẹ nhàng như vậy."

"Ngài lại nói đùa."

"Ta thật sự có thể nhìn thấy hào quang và sự kiêu ngạo của đám người Ogurev

từ trên người của hắn."

"Ta có thể cảm giác được đám đại nhân kia cũng là tôn kính ngài từ nội tâm."

"Đó là chuyện trước kia, hiện tại, ta không có năng lực tiếp tục trấn áp những ý

kiến phản đối ta và càng không có năng lực để đi loại bỏ từng cái gai nhọn một

trong tính cách của bọn hắn.

Ông nội của ngươi tạo ra cho ta áp lực rất lớn, ta không lừa ngươi, bởi vì hắn có

thể đột phá quy tắc mà không trong sự kiểm soát của ta."

Đại tế tự xem như lột trần nội tâm với Karen, bởi vì một người như Dis rất khó

để tìm đến được phương thức thật sự để điều khiển hắn, bằng không thì trước

đó Đại tế tự Norton cũng sẽ không để Karen mạo hiểm đi tiến hành liên lạc.

Trong căn cứ, trận pháp dịch chuyển đã khôi phục, Karen đẩy Đại tế tự tiến vào

trong vòng sáng dịch chuyển, còn đám hộ vệ của Mobiteng thì bị yêu cầu hộ

tống ở xa, ngay cả tư cách được dịch chuyển cùng cũng bị tước đoạt, chỉ có thể

chờ đợi đợt tiếp theo, hoặc là dùng trận pháp dịch chuyển ở bên cạnh.

Đối với điều này thì hộ vệ trưởng cũng không thấy có gì không thoả đáng.

Thế nhưng Karen đã được ba vị Kỵ Sĩ "Dìu dắt", đãi ngộ này trên phương diện

chính trị của Thần Giáo đã vượt xa cái gọi là Thần tử, suy cho cùng thì Thần tử

cũng chỉ có được truyền thừa từ một phần mảnh vỡ ký ức của các đại nhân mà

thôi.

Chờ sau khi chuyện này được tuyên dương ra ngoài thì địa vị người nối nghiệp

của Karen có thể nói là không thể rung chuyển.

Ưu thế về tuổi tác, ưu thế về địa vị, ưu thế về sự nhận định của Thần, các loại

ưu thế chồng lên nhau đủ để cho Creed dù có loại bỏ được cái tiền tố "Đại diện"

ở phía trước thì ở trong giáo hay ngoại giáo cũng vẫn chỉ được cho là một khâu

quá độ mà thôi.

Thậm chí nếu như Karen muốn thì hắn hoàn toàn có thể trực tiếp bắt đầu cạnh

tranh vị trí tân Đại tế tự cùng Creed sau khi Đại tế tự Norton rời đi.

Không sai, Creed có sự ủng hộ từ đoàn đội ban đầu của Norton, nhưng vấn đề

là…Karen cũng là một phần trong đó.

Bởi vậy, mặc dù việc có chút không dễ nghe, nhưng lại là sự thật không thể chối

cãi, đó chính là Creed có thể được lưu tên lại trong danh sách Đại tế tự trong

lịch sử của Trật Tự Thần Giáo hay không thì còn phải xem Karen có muốn “tôn

trọng người lớn tuổi không”.

Rất hiển nhiên rằng Đại tế tự cũng hiểu rõ về điều này cho nên chủ động mở

miệng nói: "Việc sắp xếp Creed."

"Ta tán thành sự sắp xếp của ngài, Hồng Y Giáo Chủ Creed là lựa chọn tốt nhất

để tạm thời thay thế ngài trong tương lai."

"Vậy ngươi tự mình đi tìm hắn nói rõ một chút đi, mặc dù lòng ham muốn

quyền lực của hắn có chút nặng nhưng vẫn là người thông minh, nhớ kỹ, mang

theo con chó của ngươi đi cùng."

"Vâng, Đại tế tự."

Thân là thủ lĩnh thì hắn quá hiểu đám thuộc hạ trực hệ này của mình, đối với

Creed, ngươi nhất định phải ngăn chặn tất cả dã tâm của hắn thì hắn mới có thể

thật sự cam tâm tình nguyện xem mình là người quá độ.

Sự tán thành của Thần đối với đám thuộc hạ này mà nói cũng không phải có sức

trấn áp quá lớn, nhưng quan hệ với phố Mink đủ để loại bỏ mọi điều ngoài ý

muốn.

"Hắn sẽ cảm kích ngươi." Đại tế tự cười nói, "Bởi vì ngươi biết làm việc.”
Bình Luận (0)
Comment