Cyrion nhẹ gật đầu, chỉ chỉ phía trước người mình: "Ngài đứng ở chỗ này ra
lệnh, ta giúp ngài tiến hành truyền đạt."
Dikno đứng ở trung ương đài chỉ huy, Cyrion đứng ở phía sau hắn.
Phía trước trên dòng sông màu lam, xuất hiện từng đạo thân ảnh to lớn, nhưng
khoảng cách với việc giáng lâm, còn cách một đoạn thời gian dài. Cyrion không
nhịn được nhỏ giọng nói:
"Trước lúc được thức tỉnh, ta giống như đang ở trong một giấc mơ, ở trong giấc
mơ đó ta giống như cảm nhận được cái ôm ấm áp đến từ chủ."
"Ánh mắt của chủ đang nhìn chăm chú vào chúng ta."
Đây chính là câu trả lời mà Cyrion muốn, hắn ngẩng đầu, ánh mắt vòng qua Cốt
Long ở phía trên, nhìn về phía không trung sâu xa, hẳn là chủ đang nhìn về nơi
này.
Hắn không biết rằng chỗ mà hắn bỏ qua chính là nơi mà hắn thành kính nhiệt
liệt hướng về nhất.
Dù gì thì cũng là đồng nghiệp từng nằm cùng ở trong Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất,
Dikno không ngại nhiều lời một chút:
"Hẳn là mọi người đều mơ giấc mộng giống như ngươi."
Cyrion lộ vẻ mặt mỉm cười: "Vậy thì thật tốt.”
"Tiếp nhận sự kiểm duyệt của chủ, đây là quân đoàn thuộc về Trật Tự, cũng là
chỉ có Trật Tự, mới có thể tạo ra quân đoàn này."
Câu này thể hiện nội lực ra mặt chữ, từ biết bao năm tháng đến nay, thần quan
Trật Tự ưu tú của mỗi một thời đại tập hợp lại cùng nhau, những Thần Giáo
khác không chỉ không thể nào thực hiện được mà trên mặt lý luận càng không
cách nào để đám người này tỉnh dậy sau khi nằm ngủ say vô số năm tháng mà
vẫn sẽ hướng ra chiến trường vì Trật Tự không một lời oán giận.
Giống như là những Trưởng Lão Thần Điện của những Thần Giáo kia, khi
không đến bước đường cùng không còn chỗ để lùi thì phần lớn bọn hắn đều
không muốn hy sinh bản thân mình vô điều kiện.
Đối với người thường mà nói, nếu đã chết rồi mà được ban cho một cơ hội để
sống dậy, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi quý giá ấy thì ngươi sẽ dùng
nói để đi thăm hậu nhân của mình, đi thử đền bù nỗi tiếc nuối nào đó trước khi
chết, tranh thủ thời gian phóng túng hưởng thụ... Hay là nói, xem bản thân như
một phần dầu cuối cùng mà dùng nó để thắp lên một ngọn lửa?
"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!..."
Từng bóng người rơi xuống từ trên dòng sông màu lam ở phía trước, có rất
nhiều hạ xuống dưới đất nhưng cũng có một ít lơ lửng trên không trung.
Trước đó từng trải qua nhiều lần trông thấy Chủ Thần giáng lâm, Karen đã
không còn cảm thấy rung động bao nhiêu vì những Chủ Thần đó, nhưng số
lượng khổng lồ như thế, cũng đúng là tăng thêm rất nhiều áp lực đáng sợ.
Mỗi một vị Thần đều vô cùng đáng sợ, thời điểm trước đó khi các Chủ thần vừa
giáng lâm, thì ít nhất còn biết che lấp hình tượng của mình, cũng chính là trong
lúc chiến đấu không còn thừa sức che giấu nên mới có thể để lộ ra bản thể suy
yếu.
Mà bây giờ trước mắt thì thân hình của những Thần linh này đều còng xuống,
Thần thể khô gầy, ngay cả Nữ Thần bay ở trên không trung dù còn mặc trang
phục hoa lệ trên người nhưng vẫn không cách nào che lấp da thịt khô quắt và
những vết hằn của xương sườn lởm chởm ở dưới quần áo.
Như thế này thì sao lại là một đám Thần linh cao cao tại thượng được, rõ ràng là
một đám quỷ đói vừa mới leo ra từ trong địa ngục.
Xem như là Kevin khi vừa biến trở về Ranedal chỉ khôi phục không tới ba phần
thực lực nếu so sánh với bọn hắn thì đã có thể xem như mập mạp phúc hậu rồi.
Từng bầy "Quỷ đói", bắt đầu đi ra phía ngoài, sau khi đi được một khoảng thì
Thần linh ở hàng trước nhất, không tự chủ được mà dừng bước lại.
Bọn hắn cho dù có suy yếu nhưng vẫn còn có cảm giác của Thần, hiện tại, bọn
hắn phát giác được quân đoàn đang đứng yên sừng sững trước mặt có được sức
mạnh để hủy diệt bọn hắn.
Điều này khiến cho những kẻ vừa mới thoát khỏi giam cầm như bọn hắn cảm
nhận được sự e ngại, bọn hắn khát vọng máu thịt tươi mới, khát vọng tín đồ
cung phụng và hiến tế, khát vọng được khôi phục sau khi ăn uống no nê, nhưng
không kẻ nào muốn bị ép phải chiến đấu đến chết ở chỗ này khi vừa bước ra
cổng của cái lồng giam suốt một kỷ nguyên.
Dikno bắt đầu ra lệnh, Cyrion hỗ trợ truyền các mệnh lệnh xuống dưới.
Rất nhanh thì quân đoàn vốn đang đứng yên lại giống như là dã thú thức tỉnh
bắt đầu hoạt động.
Quân đoàn chỉnh thể nhanh chóng di chuyển về phía trước, không có vẻ nào là
trầm ổn mà ngược lại lộ ra vô cùng xông xáo.
Đối với điều này, Karen có thể hiểu được mục đích của việc làm như vậy là hy
vọng giành được thành quả ngay trong lần tiến công đầu tiên, phòng ngừa sau
khi chiến cuộc rơi vào quá trình giằng co sẽ để cho những Thần linh kia có cơ
hội để suy nghĩ liên hợp lại với nhau.
Dikno: "Kỵ sĩ bay, dựa theo danh sách tiểu đội, chọn một tọa độ giống nhau mà
cùng lao vào mục tiêu.”
Kỵ sĩ bay cũng chính là kỵ sĩ chim ưng hiện nay, điểm khác nhau là ở chỗ trong
kỷ nguyên trước thì sự xuất hiện của Long tộc và các yêu thú bay khác ở trong
đơn vị trên không có tỉ lệ rất cao, ky sĩ chim ưng chỉ là sự bổ sung, mà trong
thời kỳ đương đại, ky sĩ chim ưng gần như đã trở thành thành phần chủ yếu, bởi
vậy thời gian dần trôi qua, tên gọi kỵ sĩ bay cũng đã biến thành ky sĩ chim ưng.
Các đơn vị bay hướng lên không trung, ba người tạo thành một tiểu đội, chọn
tọa độ giống nhau, liều chết kiên quyết xông vào quần thể Thần linh phía trước.
Không có quân trận che chở, không có kỵ sĩ yểm hộ, xông vào như thế này gần
như không có khả năng còn sống để quay trở ra, bởi vì dùng phương thức để đối
mặt với Thần linh thì bất kể lúc còn sống và khi vừa thức tỉnh có mạnh đến cỡ
nào thì cũng không thể nào có tư cách một mình đối mặt với Thần.
Dikno: "Triệu hồi sư, dựa theo thứ tự của từng tổ nhỏ, tiến hành hiến tế sinh
mệnh mà lần lượt triệu hồi, triệu hồi Thần thú tấn công, khóa chặt tọa độ!"
Trong đội Triệu hồi sư, một loạt Triệu hồi sư bước lên trước, liên hợp hiến tế
sinh mệnh của mình, tiến hành thuật triệu hồi cấp bậc Cấm. Rất nhanh, một con
Hắc Long được triệu hội ra với cơ thể gần như hóa thành thực chất, Hắc Long
gầm thét bay về phía một tiểu đội kỵ sĩ bay.
Sau khi sinh vật triệu hồi xuất hiện, cơ thể của hàng Triệu hồi sư kia bắt đầu hóa
thành tro bụi, dần dần tiêu tán.
Hàng Triệu hồi sư thứ hai đạp chân lên tro cốt của chiến hữu mà bước về trước,
tiếp tục tiến hành hiến tế sinh mệnh mà triệu hồi.
Một con Hỏa Phượng khổng lồ xuất hiện, phát ra tiếng hót, bay về phía một tiểu
đội kỵ sĩ bay khác.
Ngay sau đó thì cơ thể của bọn hắn cũng nhanh chóng rạn nứt rồi tiêu tan.
Ngay sau đó là hàng thứ ba, hàng thứ tư, hàng thứ năm...
Karen đứng ở trên không trung tận mấy nhìn thấy toàn bộ quá trình, Cốt Long
tức thì bị dọa đến nỗi co lại xương cốt trên người mình.
Đám người này, ngủ say không biết bao nhiêu năm tháng, vừa thức tỉnh còn
không bao lâu, mới nhìn rõ kẻ địch xuất hiện đã không chút do dự mà dựa theo
quân lệnh, dùng cái giá phải trả đó là "Sinh mệnh" kết thúc lập tức để sử dụng
ra thuật pháp triệu hồi mạnh nhất.
Đứng trên góc độ của quan chỉ huy, làm như vậy không thể nghi ngờ là sẽ có
hiệu suất là cao nhất, dù sao mọi người chỉ có thời gian ba ngày, không thể nào
sống tiếp, cho nên ở thời điểm này chỉ cần thời cơ phù hợp, hệ thống thuật pháp
cấm kỵ hoặc là hiến tế ngược lại sẽ là lựa chọn có hiệu suất cao nhất.
Nhưng đối với những thần quan này mà nói thì không thể nghi ngờ rằng có chút
quá tàn nhẫn, bọn hắn thậm chí còn không thể nhìn ngắm thế giới này được mấy
lần.