Karen bị giật nảy mình, hai tay vô ý mà nắm chặt, Peia và Fanny cũng có động
tác tương tự.
"Thần tử, ta đã xem qua điều ước sơ thảo, ngươi làm rất tốt, không cần để ý
cách nhìn của những người khác, chỉ cần kiên trì với lòng tin của mình, làm
chuyện mà mình cho rằng là đúng là đủ rồi."
"Giáo tôn, ta muốn bẩm báo với ngài, có người đang cố gắng phá hỏng không
gian giam cầm, ta cho rằng trong đội duy trì không gian giam cầm của chúng ta
có nội gián của Trật Tự Thần Giáo."
"Tin tức có đáng tin không?"
"Tuyệt đối đáng tin, bọn chúng đang định phá hư không gian giam cầm."
"Mục đích là gì?"
"Ta không biết."
"Ta đã biết, ta sẽ lập tức để Trưởng quan chấp hành thay một đội duy trì khác."
"Giáo tôn, cũng có khả năng trong tiểu đội được thay thế cũng có nội gián."
"Có thật không"
"Bởi vì rất có thể quá trình ta thông báo với ngài cũng đã nằm trong sự tính toán
của đối phương."
"Ý của ngươi là?"
"Cho tiểu đội duy trì không gian rút lui."
"Vậy thì chúng ta sẽ mất quyền kiểm soát không gian giam cầm, không có sự
che giấu của chúng ta, Kị Sĩ Đoàn thứ bảy của Trật Tự Thần Giáo ở trong có thể
liên lạc với người của bọn chúng, đến lúc đó, bọn chúng hoàn toàn có thể xây
dựng trận pháp dịch chuyển để thoát khỏi không gian giam cầm.
Đến lúc đó chúng ta sẽ mất át chủ bài cho việc đàm phán."
"Giáo tôn, Pamirez giáo của chúng ta vốn ngay từ đầu đã không có át chủ bài gì
cả, nếu điều ước sơ thảo đã được thông qua thì lúc này cũng là thời điểm thả
quân đoàn số 7 của bọn chúng rời đi."
"Nhưng tất cả chỉ là sơ thảo mà thôi, Trật Tự Thần Giáo có thể bác bỏ nó hay
không, rồi sau đó sửa chửa điều khoản lại?"
"Cho dù điều ước được thông qua, Trật Tự Thần Giáo nếu muốn không thừa
nhận, cũng là một chuyện rất đơn giản, bởi vì chúng ta, đang ở vào phe yêu thế
tuyệt đối."
"Ừm, ngươi nói cũng rất đúng, ta sẽ lập tức ra lệnh cho đội duy trì trận pháp rút
lui, còn về việc đàm phán, chỉ có thể làm phiền ngươi tiếp tục vất vả rồi."
"Ta biết, vì Pamirez!"
Derius quỳ một bên gối xuống.
"Ta rất vui mừng, sự thành kính của ngươi sẽ được ghi vào lá thư gửi đến trước
mặt của Thần Pamirez vĩ đại."
Kết thúc truyền tin, bóng dáng của ông lão kia cũng biến mất.
Derius đứng người lên, đi về phía cửa lớn, ba người Karen theo sát phía sau,
đám người lại quay trở về hội trường đàm phán.
Derius bước lên trên, ba người Karen quay trở về vị trí cũ.
Trước bàn đàm phán, Waffron cầm trong tay một phần tài liệu, chắc là phản hồi
về điều ước sơ thảo của ban lãnh đạo tối cao Trật Tự Thần Giáo.
Nhưng bởi vì Derius sử dụng trận pháp truyền tin, mười phút sau khi anh ta trở
lại bàn đàm phán, vị thần quan lúc trước trong phòng truyền tin mới đưa ý kiến
phản hồi về bản thảo đến trước mặt của Derius.
Derius bắt đầu đọc ý kiến phản hồi, sau khi xem xong, lại đưa cho các đại biểu
còn lại bên phe mình đọc.
Đợi đến quá trình tham khảo và ghi chép hoàn tất, Derius nhìn về phía Đại Chủ
Giáo Đại khu Thành phố York Waffron, nói: "Có thể bắt đầu rồi."
Waffron hắng giọng một cái, cầm văn kiện lên, nói: "Vậy chúng ta đối chiếu lại
từng điều khoản, nhìn xem sự khác nhau giữa ý kiến hai bên về bản điều ước sơ
thảo này?"
Ánh mắt của Derius nhìn lướt qua các đại biểu của Trật Tự Thần Giáo ở phía
đối diện, chỉ bất quá dừng lại trên người của Chủ giáo Bern lâu một chút sau đó
lập tức đáp lời: "Được."
Sau đó, từng điều khoản một được đọc lên.
Nghe đại khái liền hơn một giờ, Karen trông thấy Leon cùng Laure đứng người
lên đi ra ngoài trên phòng vệ sinh, hai người cũng đều nhìn Karen một chút.
Sớm như vậy liền đói bụng?
Karen cảm thấy, bọn họ chắc cũng chưa ăn sáng.
Chỉ là, mặc dù Karen cũng không vội vàng đi nịnh bợ hai vị công tử này, cũng
rõ ràng giữa sự chênh lệch bên ngoài rõ ràng khiên hai bên cũng không có khả
năng trở thành bạn bè thật sự, nhưng cân nhắc về lợi ích sau này, có thể trở
thành bạn tù có ấn tượng sâu sắc với bọn họ cũng không có gì xấu, nói không
chừng chờ đến sau này ra tù sẽ có một chút tác dụng.
Cho nên, Karen đứng dậy, đi ra khỏi hội trường.
Trước cửa phòng vệ sinh không có ai, Karen đi đến phòng chứa đồ, đẩy cửa
vào, hai người đang ngồi ở chỗ đó, trên mặt bàn có để mấy túi đồ ăn thơm phức.
Đều là mấy món ăn cao cấp chỉ có thể mua được bằng phiếu điểm, Karen cũng
chỉ có thể nếm được trong hai buổi tiệc lúc trước, cái này tuyệt đối không nằm
trong phạm vi cung ứng và chi trả của khách sạn Ankara, tuyệt đối là do bọn họ
dùng phiếu điểm đặt món.
Cho nên Karen lúc nãy đã ăn sáng xong nên chưa đói, nhưng vì nhìn mấy món
ăn trên bàn, anh ta vẫn cùng ngồi xuống với hai người bọn họ để ăn.
Chờ đến sau khi nhiệm vụ này kết thúc, mình bỏ ra ít phiếu điểm mua vài
nguyên liệu cao cấp để nấu vài món cho Richard, dù sao cũng là em họ của
mình, làm anh, chắc chắn cần phải chăm sóc cho nó nhiều hơn.
Chờ đến khi cậu ta ăn quen, thì để cậu ta tự đi mua nguyên liệu đến nhờ mình
nấu.
Karen nhớ kỹ lúc trước ở nhà Richard, buổi tối Richard ra ngoài mua gà rán và
thịt gà cuốn về làm bữa khuya quá đơn giản, không hợp với địa vị cao quý của
thiếu gia nhà Guman.
"Vị thần tử kia vào phòng truyền tin để làm gì?" Laure mở miệng hỏi với vẻ rất
tùy ý.
Karen để ý đến động tác nhai nuốt của Laure chậm lại, ngón tay còn sờ lên tờ
giấy ăn để bên cạnh, xem bộ dáng là đang chuẩn bị chờ mình lộ ra vẻ mặt khó
xử, đến lúc lâu sau đó mình không trả lời thì mở miệng nói mấy câu để xoa
diệu.
"Anh ta trò chuyện với Giáo tôn, nói cho Giáo tôn của họ biết có nội gián trong
đội duy trì không gian giam cầm trưởng lão Siti và Kỵ Sĩ Đoàn thứ 7, nội gián
đang chuẩn bị phá hư trận pháp duy trì, khiến cho không gian giam cầm sụp đổ.
Anh ta đề nghị Giáo tôn rút đội duy trì trận pháp về, đồng thời không thay đổi
bằng một đội mới, bỏ việc che giấu, để cho trưởng lão Siti và Kỵ Sĩ Đoàn thứ 7
liên hệ với người trong Thần Giáo, thông qua trận pháp dịch chuyển mà quay
trở về."
"..." Leon.
"..." Laure.
Hai vị công tử yên lặng không tiếp tục ăn, nhìn xem Karen đang ngồi ăn uống
ngon lành sau khi nói xong mấy câu này.