Tarina bước hai bước ra phía ngoài, dừng lại, nhìn về phía Bertha, Bertha đứng
ở bên người Neo, không có ý định dời bước.
Lựa chọn giữa đi cùng với Luân Hồi đang không thể tự lo cho chính mình và
một vị cường giả hệ Ánh Sáng đang đứng ngay trước mặt mình, Bertha không
thể nghi ngờ sẽ chọn cái sau.
Địa vị của cô trong giáo hội lúc này vô cùng khó xử, sự diệt vong của Ánh Sáng
Thần Giáo dẫn đến nội bộ ở các nơi phân chia thành nhiều phe phái khác nhau,
vào thời điểm hỗn loạn nhất, có đến mấy khu trung ương, đều tự xem mình là
chính thống, cho dù đến bây giờ, khu trung ương trên danh nghĩa mặc dù chỉ
còn lại một cái, nhưng phía dưới lại chia thành hai phe phái có thế lực mạnh
nhất, dưới tác động của hai phe phái này, thế lực của Ánh Sáng ở các nơi đều
rơi vào trạng thái làm việc theo ý của mình.
Trước kia, cô ta dựa vào thân phận "Thần sứ" và "Tiếng chuông", học thuộc
lòng sách ở từ trong khu trung ương, thật vất vả mới tập hợp lại một thế lực
xung quanh mình, nhưng bởi vì kết cục thê thảm, dẫn đến chút xíu "Uy nghiêm"
và "Thần thánh" tốn bao công sức mới dựng lên được lại sụp đổ.
Mặc dù cô ta vẫn luôn kiên định mà tin rằng mình không sai, cũng vững tin vào
lời "Gợi ý" không có sai, nhưng ngay cả chính cô đều không rõ ràng rằng tại sao
mọi chuyện lại thành ra như thế này.
Cho nên bây giờ cô rất cần tìm một chỗ dựa mới, dùng lực lượng của hắn để
gây dựng lại một chỗ đứng cho mình.
Còn nữa, sau khi biết được tin tức Trật Tự đã tuyên chiến với Luân Hồi, Bertha
càng không có khả năng tiếp tục cùng với Tarina chạy trốn.
Ánh Sáng Thần Giáo đã diệt vong quá lâu, giáo hội chính thống mặc dù ở bên
ngoài tiến hành trấn áp kịch liệt với tàn dư của Ánh Sáng, nhưng bất cứ chuyện
gì làm trong một thời gian quá dài, đều sẽ sinh ra cảm giác lơ là từ trên xuống
dưới.
Giống như các bộ ngành liên quan của Chính phủ Thành phố đã biết rõ ràng
mấy cửa hàng điểm tâm kia kinh doanh thứ gì, nếu thật sự muốn dựa theo luật
mà bắt, tất nhiên bắt cái nào thì dính cái đấy, nhưng ngoại trừ lúc cuối năm cần
công trạng hoặc là có hoạt động chỉnh đốn tương quan thì ở giữa hai bên đều có
một sự ăn ý ngầm với nhau.
Nhưng bây giờ, chiến tranh giữa Trật Tự và Luân Hồi đã bắt đầu, cường độ trấn
áp cũng sẽ không giống, Bertha biết nếu đi theo Tarina không bản thân mình sẽ
gặp nguy hiểm, sơ ý một chút sẽ còn khiến cho bóng dáng của Ánh Sáng dính
chung một chỗ với Luân Hồi.
Tarina biết ý nghĩ của Bertha, cô nhếch miệng mỉm cười, quả nhiên, lời thề lúc
trên giường, sau khi xuống giường sẽ lập tức tự động mất hiệu lực.
Vị tiểu thư của gia tộc Simerson này, chỉ có thể một mình đi ra ngoài.
"Thật ra thì con người của cô ta cũng không tệ lắm, không hoàn toàn là một
người có tư tưởng ích kỷ." Bertha nói với Neo.
"Đó là bởi vì ở giữa hai người không có thứ gì gây xích mích mâu thuẫn về lợi
ích, a, ngoại trừ việc lên giường."
Bertha không cảm thấy lời này là một sự xuất phạm đối với mình, vì cô cảm
thấy, vị cường giả hệ Ánh Sáng này có gì đó không giống với tiêu chuẩn bình
thường, nhưng cô có thể hiểu, tiêu chuẩn của cường giả, luôn luôn khác với
người bình thường, với lại đối phương lại đang ẩn núp trong nội bộ của Trật Tự
Thần Giáo, trải nghiệm và kinh nghiệm sẽ quyết định rất nhiều thứ.
"Bản lĩnh trên giường của cô ta thật ra rất lợi hại đấy." Bertha cười hỏi, "Nếu
như ngài nguyện ý, ta có thể gọi cô ta quay trở về, để ngài..."
Cổ của Bertha bị bóp lấy, sau đó cả người bị ném xuống đất, cô không thể thở
nổi, đồng thời cảm giác được một luồng năng lượng thanh tẩy kinh khủng đang
di chuyển bốn phía xung quanh mình, chỉ bằng một ý nghĩ của đối phương thì
mình sẽ bị thanh tẩy trong nháy mắt, biến trở thành một bãi máu thịt.
Giờ phút này, cô ta thật sự rất e ngại, cặp mắt dưới tấm mặt nạ màu bạc kia
khiến cô cảm thấy sợ hãi.
"Ta không giết ngươi, không phải là bởi vì thân phận Ánh Sáng của ngươi, vì
trên căn bản trong lòng ta không có bất cứ sự đồng tình nào với cái thân phận
này, nếu như không phải là bởi vì ngươi có thể tìm tới nơi này, có thể giúp ta
điều tra một vài chuyện, ngươi lại dẫn đến phiền phức cho thân phận của ta, ta
sẽ không chút do dự mà giải quyết ngươi.
Cảnh cáo ngươi một lần cuối, hãy tự biết rõ vị trí của mình, cái loại... Thần sứ
phế vật chỉ biết làm chuyện ngu xuẩn."
Đầu của Bertha bị giữ chặt, không cách nào gật đầu, chỉ có thể diễn tả ý nghĩ
trong đầu bằng cách điên cuồng nháy mắt.
Neo buông lỏng tay ra, quay người đi đến trung tâm trận pháp, ngồi xuống, đầu
ngón tay bắt đầu gõ xuống mặt đất.
Bertha ngồi dậy, một cái tay che lấy cổ của mình, cảm giác đau đớn vừa lúc nãy
đến bây giờ vẫn vô cùng rõ ràng.
"Ông!"
Lúc này, trung tâm trận pháp lõm xuống, phía dưới xuất hiện một chiếc gương,
bên trong tấm gương bắt đầu có ánh sáng bắn ra, tạo thành một màn hình chiếu,
mà hình chiếu này, chính là hình ảnh bên ngoài của tiệm chụp ảnh.
Neo khoanh tay, nhìn xem hình chiếu ở trước mắt.
Bertha đứng người lên, nhỏ giọng hỏi:
"Tôi có thể... Cùng ngài nhìn sao?"
Neo khẽ gật đầu.
Bertha bước về phía Neo, nhưng mới vừa đi tới một nửa, còn không nhìn thấy
hình ảnh trong hình chiếu, ánh mắt Neo bỗng nghiêm túc, vung tay lên.
"Ầm!"
Bertha bị một luồng sức mạnh đánh bay ra, đập vào trên vách tường, rất là chật
vật mà trượt xuống nền đất.
"Không thể."
"..." Bertha.