Số 13 Phố Mink

Chương 718

Karen giơ lên thanh kiếm Lưu Tư, chặn đường Tarina.

Ánh mắt của Tarina trầm xuống.

"Rất xin lỗi, nếu cô đã biết Trật Tự và Luân Hồi đang có chiến tranh, vậy quan

hệ lúc này giữa hai chúng ta là kẻ địch; mà sự trung thành của tôi dành cho Trật

Tự, làm tôi không cách nào có thể có hành động thả kẻ thù của Trật Tự đi

được."

Tarina thở dài, nói: "Có lẽ, cậu có thể suy nghĩ lại một chút, chiến tranh giữa hai

giáo hội chỉ đơn giản là tầng lớp lãnh đạo xem những kẻ ở tầng dưới chót giống

như những con cờ mà điều khiển, đây cũng không phải là việc mà chúng ta có

thể tự quyết định, nhưng chúng ta có thể lựa chọn một cách phản ứng hợp lý."

"Cô nói cũng rất có lý đấy, nhưng thật sự rất xin lỗi, tôi không có cách nào làm

ra việc khinh nhờn với Trật Tự như vậy, bất kể vào lúc nào, bất kể là ở nơi nào,

tôi đều không thể cho phép bản thân mình đối với việc này có một chút lười

biếng nào.

Bởi vì tôi vẫn cảm thấy, ánh mắt hiền lành của Thần Trật Tự, vẫn luôn luôn

đang chăm chú nhìn vào tôi, vì thế tôi nguyện ý dâng hiến cả trái tim mình."

"Tôi có thể cho cậu một lời hứa hẹn, cho cậu thù lao, mọi thứ mà tôi có và mọi

thứ mà cậu muốn!"

Ánh mắt của Karen quét qua quét lại cả người Tarina từ trên xuống dưới một

lần.

Chân trái Tarina hướng về phía trước, chân phải cong đùi lại chống xuống đất,

hiện ra dáng người đẹp đẽ, nhất là cặp chân dài của mình cho Karen xem:

"Tôi có thể thề trên danh nghĩa của Luân Hồi, nếu như đêm nay cậu có thể thả

tôi rời đi, sau này lúc cậu xuất hiện trước mặt tôi, tôi có thể dùng cơ thể của

mình để báo đáp cậu, cậu sẽ có cơ hội được nữ nhân dòng chính của gia tộc

Simerson phục vụ trên giường."

Quán bar trong chợ đen kia cũng có loại hình dịch vụ này, những nam nữ có bối

cảnh giáo hội kia ở nơi đó dùng cơ thể của mình để mua bán, dùng phiếu điểm

để giao dịch chứ không phải Rael, trên cơ bản thì khách hàng cũng là vì thỏa

mãn nhu cầu trên tinh thần mà không phải là thể xác.

Karen lắc đầu, nói: "Cô hiểu lầm rồi, tôi cũng không có hứng thú gì đối với thân

thể của cô lắm, tôi có hai người đồng đội, thân hình của họ còn gợi cảm hơn cô

nhiều, bọn họ còn thích cởi sạch quần áo mà nằm ngủ ở trước mặt của tôi."

Dừng một chút,

Karen lại bổ sung thêm một câu: "Cô quá gầy."

Tarina cắn răng, nói: "Cậu biết không, thật ra thì người ở bên trong, hắn đã nhờ

ta ra giết cậu đấy!"

"A, vị bên trong kia..." Karen đưa tay chỉ chỉ vào huyệt thái dương trên đầu

mình, "Dù ngài ấy nói ra gì thì cũng rất bình thường, bởi vì dạo gần đây đầu óc

của ngài ấy có chút vấn đề đấy."

...

Dưới tầng hầm.

Neo duỗi ra một ngón tay, cũng chỉ chỉ vào vị trí huyệt thái dương của mình.

"À..."

...

Tarina hô: "Hắn ta là tàn dư của Ánh Sáng!"

"Tàn dư Ánh Sáng?"

"Đúng, hắn là tàn dư của Ánh Sáng đang ẩn nấp trong Trật Tự, tôi tin tưởng, với

sự trung thành dành cho Trật Tự của cậu, chắc chắn sẽ không cho phép loại việc

khinh nhờn với Trật Tự này xảy ra, không phải sao!"

"Đương nhiên!"

"Vậy thì tốt rồi, bây giờ cậu hãy vào đó mà giúp cho Trật Tự thanh trừng nội

gian của Ánh Sáng đi, tôi cảm thấy, đây mới là việc quan trọng hơn, không cần

thiết phải cùng với tôi lãng phí thời gian ở chỗ này có đúng không?"

"Cô nói cũng rất đúng."

"Hắn ta ngay ở phía dưới, cậu mau đi đi."

"Nhưng là..."

"Nhưng là cái gì?"

"Cô nói là thế này sao?"

Karen giơ tay mình lên trước mặt của Tarina, một chùm ánh sáng trắng noãn

xuất hiện trong lòng bàn tay của Karen, đây là năng lượng Ánh Sáng vô cùng

thuần khiết.

"......" Tarina.

Lúc này cô cảm thấy, mình đã triệt để biến thành một tên hề.

"Xin lỗi cô một lần cuối cùng, tôi không có cách nào có thể để cô rời đi, đây là

một cuộc chiến tranh, chuẩn mực đạo đức cũng chỉ có thể tạm bỏ qua, tôi cũng

không cần thuyết phục chính mình."

Karen giơ thanh kiếm Lưu Tư lên.

Sau một khắc,

Trên thân Karen xuất hiện Áo Giáp Hải Thần, sau đó là năng lượng của Lưỡi

Đao Ám Nguyệt bám vào trên thân kiếm.

"Các ngươi, thật sự là một đám súc sinh!"

Tarina phát ra tiếng gầm giận dữ, cô ta cảm thấy mình đang bị đùa bỡn, bị hai

tên này đùa giỡn từ đầu đến đuôi!

Bản thân vốn là tiểu thư gia tộc Simerson, cả đời này của cô từ lúc sinh ra đến

giờ, thật sự chưa từng phải chịu sự thua thiệt đến thế này.

Lúc này, phần áo trước ngực cô ta giống như bị đốt cháy mà mở ra, ngay sau đó,

một hạt châu màu đỏ sậm như đang chui ra từ trong da thịt của cô, anh sáng từ

hạt châu trong phúc chốc như bao phủ toàn cơ thể, khiến cho khí thế của cô ta

trong phút chốc bỗng nhiên tăng mạnh.

Nhìn thấy một màn này, Karen mở miệng nói:

"Tôi tin tưởng người trong kia đã hỏi qua cô rồi, có phải đã giao ra tất cả mọi

thứ rồi hay không, xem ra cô lừa ngài ấy rồi, cho nên, mặc kệ là giữa hai người

đã có cam kết gì lúc trước nhưng vào lúc này nó đã không có hiệu lực."

"Đi chết đi!"

Tarina vọt về phía của Karen, Karen không nhúc nhích, mà là giơ tay lên, chỉ về

phía bên hông:

"Trật tự —— Lồng Giam!"

Lúc trước cả người Tarina đang lao về phía của Karen giữa đường bỗng quẹo

sang bên phải, cơ thể né tránh sang bên hông, cô vẫn không muốn giao thủ với

tên "Thần bộc" này, nếu như cô thật sự tin tưởng lời của người đeo mặt nạ bạc

lúc trước rằng tên này chỉ là một tên thần bộc thì vừa rồi cô cũng không cần

phải tốn nhiều công sức diễn kịch và nói nhiều lời đến như vậy.

Nhưng khi cô ta vừa né tránh, lại phát hiện mình vừa lúc đó đã tiến vào trong

một cái lồng giam hình lập phương, không gian bốn phía xung quanh trong

nháy mắt đã bị phong tỏa.

Khoảng thời gian trao đổi giữa Gray và Karen kia đã mang đến ích lợi có thể

nói là lớn vô cùng, nếu như nói ngày đầu tiên thì Gray vẫn giữ sức lại thì mỗi

một ngày sau đó, khi Karen lợi dụng ưu thế năng lượng linh tính thâm hậu của

mình để tiêu hao đối phương, Gray cũng rất ít khi giữ sức lại, hoàn toàn dùng

hết tất cả thủ đoạn để chiến đấu với Karen.

Cho nên, lúc Karen nhìn xem chi tiết của cách người phụ nữ trước mặt định tấn

công, đã cảm nhận được mục đích của đối phương, thậm chí căn cứ theo

phương hướng của mũi chân mà dư đoán được hướng né tránh của cô ta.

Người phụ nữ này, không phải cô ta không biết cách chiến đấu, mà là cô ta quá

hiểu cách chiến đấu, bởi vì thân phận cao quý, cho nên từ thuở nhỏ cô ta chắc

chắn đã được rất nhiều bậc thầy chỉ dẫn và luyện tập, nhưng cách dạy của

những vương công quý tộc kia, sẽ chỉ làm cho những thứ mà cô ta biết, tràn đầy

sự cứng nhắc và giáo điều.

Karen quay người, giơ thanh kiếm Lưu Tư lên, chuẩn bị trực tiếp kết thúc trận

chiến này.

Nhưng mà, đúng lúc này, hạt châu màu đỏ sậm trên ngực của người phụ nữa kia

lại một lần nữa phát ra ánh sáng, một bóng người khác xuất hiện ở trên người

của cô ta, bóng người này lộ ra vẻ vô cùng đau đớn mà đang giãy dụa, tựa như

là nô lệ bị giam cầm bởi hạt châu kia.

"A..."

Nữ nhân phát ra một tiếng ngâm dài, bóng người nhìn có vẻ như là của một

người đàn ông kia vọt vào cơ thể cô ta, con mắt của cô ta cũng biến thành màu

trắng, hai tay căng ra, phần môi nhanh chóng ngâm tụng, sau khi cơ thể vặn vẹo

một hồi, bỗng dưng biến mất khỏi Trật Tự - Lồng giam.

Trốn thoát rồi sao?

Karen chưa từng thấy qua loại phương thức chiến đấu này, nhất thời có chút

không thích ứng được.

Nhưng vào lúc này, sau lưng Karen xuất hiện bóng dáng của Tarina, trong tay

cô ta đang nắm một thanh dao găm màu đen được ngưng tụ ra, đâm tới cổ của

Karen.

Karen cảm giác được có sát khí rõ ràng đến từ đằng sau mình, nhưng anh lại

cảm thấy người phụ nữ kia vẫn còn đang ở trong Trật Tự Lồng giam mà mình

triệu hồi ra, chưa hề bước ra ngoài.

Anh cảm thấy, đây là một loại thủ thuật lợi dụng sự sai lầm trong giác quan để

phân tán sự chú ý của mình.

Nhưng vấn đề là, ai lại tình nguyên dùng mạng của mình để đi đánh cược?

Karen vẫn chọn nghiêng mình tránh sang một bên sau đó giơ thanh kiếm Lưu

Tư lên để đỡ dao, nhưng sau khi anh ta vừa xoay người, lại trông thấy thân hình

của người phụ nữ sau lưng đã biến mất.

"Ầm!"

Bóng dáng của người phụ nữa kia lại xuất hiện trong lồng giam, trong tay nắm

lấy con dao găm kia xuyên thủng qua lồng giam, lấy lại tự do, rơi xuống dưới

đất.

Quả nhiên...

Đây là thủ đoạn ám sát à?

Karen nhớ kỹ trong bút ký của ông Hoven từng có ghi chép liên quan tới

Raymond giáo, giáo hội này am hiểu thuật pháp ám sát nhất, lúc trước là dùng

để phá vỡ Trật Tự Lồng giam, nếu như là lúc ám sát, có thể dùng một chiêu này

để phân tán sức chú ý của đối phương để một dao đoạt mạng.

"Ngươi là ai?" Karen hỏi.

"Raymond giáo......" Đầu tiên là âm thanh của một người đàn ông, lập tức lại

biến thành giọng nữ, "Hắn ký kết Khế Ước Luân Hồi với ta, là ta để cho hắn trở

về từ cõi chết, lại xuất hiện trên đời này."

"Cho nên, đây chính là giáo nghĩa thật sự của Luân Hồi Thần Giáo sao? Các

ngươi khuyên thế nhân nhận tội kiếp này, truy cầu kiếp sau."

Khóe miệng của Karen lộ ra một nụ cười giễu cợt:

"Thế nhân luân hồi, là kho hàng của các ngươi."
Bình Luận (0)
Comment