Phía sau, mấy trăm chùm sáng cùng nhau đồng thanh hô lên:
"Cung tiễn Trưởng Lão Thần Điện!"
Vòng tròn trận pháp phát ra ánh sáng, bảo phủ Karen và Eisen, sau một khắc,
hai người xuất hiện ở con đường bên cạnh cột mốc.
Karen biến trở về là Karen, ngài Eisen thì biến trở về là ngài Eisen.
Đội trưởng Neo vẫn luôn đang đứng chờ ở bên cạnh, thấy Karen trở ra, lập tức
bước đến hỏi: "Sao rồi, bên trong chơi có vui không?"
Karen: "Chơi vui."
"Đã thấy việc đời rồi chưa?"
Ngài Eisen: "Thấy rồi."
Karen lập tức nói với đội trưởng nói: "Đội trưởng, thời gian cũng không còn
sớm, chúng ta quay trở về phòng bí mật đi đi."
"Ừm, cũng tốt." Neo nói, "Chúng ta trở về đi."
Đội trưởng Neo và ngài Eisen đều mang tấm mặt nạ do Lemar chế tạo lên, thân
hình hai người trong nháy mắt biến mất, bởi vì vị trí mà thân phận của họ bị
đánh dấu, là ở bên trong căn phòng bí mật kia.
Khi bọn họ xuất hiện ở nơi không nên xuất hiện, sẽ bị điều chỉnh, chịu trách
nhiệm vận hành logic căn bản này, cơ bản là vùng sao trí tuệ do Ranedal để lại
trong căn phòng kia.
Karen thì đưa tay bắt lấy mép của tấm mặt nạ màu bạc trên mặt mình, anh cảm
thấy, sau này, mình nên cố gắng ít dùng cái mặt nạ này lại, lúc cần thì vẫn nên
dùng mặt nạ của Pavaro thì hơn.
Cả đời của ông nội, chắc chắc không phải chỉ luôn quanh quẩn ở phố Mink mà
làm một tên Thẩm Phán Quan, nếu không thì mình cũng không cách nào giải
thích được Dis lúc thanh niên đã nhận được mảnh vỡ thần cách bằng cách nào,
cho nên ông ấy tất nhiên còn những trải nghiệm còn đặc sắc hơn, nhưng ông ấy
còn chưa kịp dựa vào lò sưởi âm tường vào mùa đông mà từ từ kể chuyện xưa
cho cháu mình nghe thì đã ngủ say rồi.
Mặc dù dùng mặt nạ của ông nội, rất dễ dàng tạo nên khoái cảm "Cáo mượn oai
hùm", nhưng nếu không cẩn thận mà chơi quá lố, vậy thì thân phận của mình rất
dễ bị bại lộ, mà những bố trí và hy sinh của ông nội cũng vì thế mà mất đi ý
nghĩa.
Xem ra, chuyện xưa của ông nội chỉ có thể chờ đợi đến lúc sau khi mình đánh
thức ông ấy, để ông ấy kể lại cho chắt trai và chắt gái của mình nghe.
Đồng thời, việc xảy ra lần này cũng nhắc nhở mình một điều, mình vẫn không
cẩn thận bằng đội trưởng khi cân nhắc đến những chi tiết nhỏ, hi vọng sự việc
lần này, sẽ không gây ra ảnh hưởng gì đến mình và đội trưởng.
Karen tháo mặt nạ xuống;
Trước mắt cảnh vật thay đổi, anh mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi trên ghế,
cả người vô ý thức ngồi dậy.
Sau khi động đậy cơ thể một chút, Karen trông thấy Marlow đang ngồi trên ghế
phía bên kia đã gấp gáp đến mức nhảy dựng lên, bắt đầu điên cuồng khoa tay
múa chân đối với mình, trong mồm cũng bắt đầu phát ra âm thanh chỉ Marlow
nghe thấy.
Cũng may mỗi cái chỗ ngồi ở giữa đều có kết giới che đậy, Marlow cũng không
cách nào tới đây, cũng không thể nào phát ra âm thanh, nhưng cũng có lẽ là bởi
vì cái nguyên nhân này, Marlow bây giờ mới có thể thỏa thích trút ra cảm xúc
trong lòng, bởi vì Marlow cũng biết mình đánh không lại Karen.
Cảm giác đang yên đang lành, bỗng nhiên thiếu chút nữa bị đồng đội mình một
phát súng bắn nổ, cảm giác tủi thân và sợ hãi kia thật sự có thể khiến người ta
nổi điên, nhưng thứ càng khiến người ta nổi điên chính là, cái tên đồng đội kia
sau khi bắn mình một phát, vậy mà trực tiếp ngồi ở chỗ đó mà ngủ thiếp đi!
Richard thấy Karen đã tỉnh, lập tức lại dùng ngôn ngữ tay mà cậu ta tự sáng tạo
hai giờ trước mà bắt đầu nóng lòng giao tiếp với Karen, Karen cũng không thèm
để ý đến cậu ta.
Quay đầu nhìn lại, phát hiện ngài Eisen ngồi bên cạnh đội trưởng vẫn đang mở
mắt nhìn về phía mình.
Ai,
Vấn đề lớn nhất bây giờ, ngược lại chính là ngài Eisen, cái sự kiện này bị đội
trưởng biết thật ra cũng không quan trọng, nhưng phải giải thích thế nào với
ngài Eisen đây?
Karen thật không dám đem nói tình hình thực tế ra với gia đình Guman, bởi vì
không phải mỗi cái gia đình đều có thể giống như nhà Inmerais mà xem người
thân là thứ quan trọng nhất, sự thật là, gia đình xem trọng tình thân giống như
nhà Inmeris trong giới giáo hội, hoặc cho dù là thế giới của người bình thường,
cũng là một điều rất hiếm gặp.
Ông ngoại Deron, cũng không phải là ông nội Dis, Dis sẽ không tiếc mà trả giá
tất cả để bảo vệ người nhà, nhưng còn ông Deron, dưới tình huống bình thường
tất nhiên là hy vọng gia đình hòa thuận, nhưng người nào biết được lúc xung đột
với tín ngưỡng của mình thì ông ấy có phải sẽ “quân pháp bất vị thân” không?
Nhưng ngài Eisen vẫn luôn nhìn mình chằm chằm, khiến cho Karen cảm thấy
rất không thoải mái, cho nên, Karen chỉ có thể làm động tác tay với ngài Eisen,
đưa tay chỉ chỉ vào Richard đang ngồi bên cạnh mình.
Cậu à, cậu nhìn xem con của mình đi.
Richard cũng nhìn thấy động tác tay Karen, ngay lập tức nhìn về phía người
mới Memphis, sau đó bắt đầu làm ngôn ngữ tay, trước hết dùng cánh tay làm
thành một động tác gợn sóng, ý là chờ một lát; sau đó chỉ chỉ vào mình, vừa chỉ
chỉ vào người mới Memphis, cuối cùng đem bàn tay trái mở ra đặt ở chỗ cái
cằm, miệng há mở, tay phải làm động tác múc vào.
Sau đó, trên mặt lộ ra biểu lộ thỏa mãn, lại vỗ vỗ bộ ngực của mình, ra hiệu hết
thảy là do mình bao.
Rốt cục, ánh mắt của cậu Eisen rời khỏi người mình, nhìn chăm chú về phía con
trái yêu quý của mình.
Karen chỉ có thể ở cảm khái trong lòng, không hổ là...
Cha con tình cảm sâu đậm.