"Đội trưởng, có phải là tòa nhà kia hay không?"
"Lá bạch quả là màu đỏ à?"
"Ở Đảo Ám Nguyệt có vài thứ đặc biệt, rất nhiều thứ trong nhận biết của chúng
ta ở chỗ này lại không đúng."
"Cũng đúng, tới gần xem thử."
Neo và Karen giả bộ giống như đang tản bộ, đi ngang qua phía trước của khu
biệt thự.
Vườn hoa của biệt thự rất lớn, bên trong trồng đầy cây bạch quả, mặt đất được
phủ lên một lớp lá đỏ sậm, tạo nên một loại không khí rất tươi đẹp.
Ở cửa sân, có hai võ sĩ mặc giáp đang đứng.
Karen để ý đến, trên áo giáp của hai võ sĩ này có ký hiệu của 5 vầng trăng lưỡi
liềm.
Đây là tộc huy của Tộc Ám Nguyệt, nhân viên trong gia tộc đảm nhiệm chức vụ
dựa theo cấp độ huyết mạch và gia tộc thân sơ từ thấp đến cao theo thứ tự là
một vầng trăng lưỡi liềm cho đến bảy vầng trăng lưỡi liềm, trăng tròn thì chỉ
dành cho một mình tộc trưởng.
Hai tên võ sĩ giữ cửa, thế mà có thể mang huy hiệu năm vầng trăng lưỡi liềm,
đủ để thấy địa vị đáng tôn sùng của chủ nhân biệt thự này.
Phải biết rằng cho dù là tùy tùng của Ophelia, cũng không được bố trí xa xỉ như
vậy.
Rất hiển nhiên, đội trưởng cũng để ý đến điểm này, hai người giả bộ như chỉ đi
ngang qua cửa, sau khi rẽ vào một điểm mù, đội trưởng liếm môi một cái, nói:
"Có vẻ việc này cũng không dễ làm, nhân vật ở trong căn biệt thư này địa vị ở
Đảo Ám Nguyệt không có khả năng thấp, với lại ta cũng ngửi được mùi tanh từ
trên hai tên võ sĩ kia, chắc là mới trở về từ ngoài biển."
"Đội trưởng, ngay cả cái này ngài cũng ngửi ra được à?"
"Cả đời ta cũng sẽ không quên được mùi vị khi bị ngâm trong nước biển, còn
có, cậu để ý đến loại gạch màu xanh ở trên nóc nhà kia không, đó là một pháp
trận đơn giản, có thể khiến cho trong phòng nhanh chóng khô ráo.
Bây giờ mặc dù đang tăng tốc, nhưng phía trên có bám một lớp bụi, tất nhiên là
vừa được sử dụng không bao lâu.
Karen, vận may của chúng ta hình như không được tốt lắm, nếu như đến sớm
vài ngày, có lẽ biệt thự này cũng đang còn trống không.
Bây giờ, chủ nhân của biệt thự cũng đã trở về."
"Đội trưởng, ta có một tình báo muốn báo cáo."
"Cậu nói đi."
"Có lẽ, chủ nhân của căn biệt thự này, là quan chỉ huy hạm đội ngoài biển của
Đảo Ám Nguyệt, tướng quân Tafman, ông ta là chú ruột của tiểu thư Ophelia."
"Tướng quân Tafman, ta biết cái người này, lúc đến đây ta đã tìm kiếm một ít tài
liệu liên quan đến Đảo Ám Nguyệt, cái người này vốn là có cơ hội cạnh tranh vị
trí tộc trưởng của Đảo Ám Nguyệt, danh vọng có lúc còn cao hơn cả cha của
Ophelia, nhưng ông ta cũng không thích làm tộc trưởng, càng muốn chỉ huy
hạm đội mà rong ruổi trên biển, cho nên xem như là do ông ta chủ động nhường
lại vị trí tộc trưởng.
Còn có một vài số liệu cho thấy, đây là một kẻ rất tinh tế nhưng cũng vô cùng
biến thái."
"Rất tinh tế nhưng lại rất biến thái?"
"Đúng, tiêu chuẩn cuộc sống của ông ta luôn rất cao, phần lớn thời gian đều sẽ
tạo điều kiện để cho bản thân mình ăn ngon ngủ kỹ, cho dù là khi đang khai
chiến cùng với hải tặc, ông ta cũng sẽ bởi vì một ly rượu đỏ không được ngon
mà trực tiếp xử tử người phục vụ mình, ở điểm này, rất giống với cậu."
"Giống tôi ở chỗ nào chứ?"
"Một đặc điểm khác chính là, ông ta rất thích phát minh ra những cực hình để
tra tấn tù binh của mình, bởi vì sự xuất hiện của ông ta, khiến cho mối nguy hại
của đám cướp biển luôn quấy nhiễu Đảo Ám Nguyệt được giảm bớt rất nhiều."
"Đội trưởng, chúng ta bây giờ trở về khách sạn sao?"
"Không không không, đêm hôm khuya khoắt thế này cũng không thể đi không
công một chuyến được."
"Ngài vẫn muốn vào trong sao?"
"Đúng, cảm giác kích thích như vậy thì mới thú vị chứ, không phải sao?"
"Đội trưởng, nếu như ngày nào đó ngày cảm thấy cuộc đời này quá nhàm chán
không có gì để lưu luyến, nhận ra mình đang lãng phí ý nghĩa của cuộc đời
mình, xin hãy nói trước với tôi một tiếng."
"Không, nếu như cậu không thể phát hiện ra được, vậy thì cứ đi chết cùng với ta
là được rồi."
"..." Karen.
Neo nghiêng người, nhìn về phía của biệt thự, nói: "Nếu như quả thật là khu
biệt thự của vị tướng quân kia, đêm nay có lẽ thật sự là một cơ hội tốt, nếu như
ông ta không trở về, có lẽ trong biệt thự sẽ có một trận pháp bảo vệ nghiêm ngặt
nào đó được bố trí, một khi kích hoạt trận pháp, tất nhiên sẽ khiến cho người
trong gia tộc Ám Nguyệt gần đây phát hiện.
Bây giờ ông ta đã trở về, rất nhiều trận pháp vào lúc này chắc cũng đã bị tạm
dừng rồi."
"Đội trưởng, vừa rồi ngài còn cảm thấy tiếc nuối vì sao không đến đây sớm một
ngày mà."
"Không có việc gì, có đôi khi lý do chỉ là để phục vụ cho sở thích của mình, có
thể lựa chọn mà tùy lúc sử dụng."
Neo lấy ra một đoạn vải đen từ trong ống tay áo của mình, đưa cho Karen một
đoạn, sau đó phủ lên trên mặt của mình, chỉ để lộ ra hai con mắt ở bên ngoài.
Karen phát hiện, đội trưởng có vẻ rất thành thạo chuỗi động tác này.
"Không thể đeo mặt nạ, dùng cái tấm vải đen này đỡ vậy, a, đúng, nhớ kỹ đợi
chút nữa sau khi chui vào nếu gặp tình huống gì ngoài ý muốn mà bắt buộc phải
ra tay, nhất định không thể sử dụng thuật pháp của Trật Tự, phải dùng năng
lượng của Ánh Sáng."
"Tôi đã biết."
"Ừm, vậy chúng ta lẻn vào từ bên hông đi, đúng rồi, thuật pháp Ánh Sáng của
cậu đạt đến mức nào?"
"Tạm được."
"Tạm được là có ý gì?"
"Lúc ăn sáng có ngồi lật xem."
"Đáng chết."
"Không thể sử dụng vỏ sò để liên lạc ở bên trong, trong sân sẽ không có việc gì,
sau khi tiến vào trong biệt thự, trong tình huống không thiết yếu cũng không cần
thiết phải dùng thuật pháp."
"Đã rõ."