Số 13 Phố Mink

Chương 855

"Ầm!"

Ánh sáng màu bạc đâm đến, cũng chỉ phá vỡ mũ giáp đội trưởng đội trên đầu,

đội trưởng hất cổ lên, phát ra một tiếng vang, nhưng cũng không chịu vết

thương trí mạng nào.

Mà lần đánh lén phản kích này cũng không thể thành công, Ophelia chỉ có thể

bất đắc dĩ nở một nụ cười, cô không phải đối thủ của đối phương, cô đã thua.

Đội trưởng đưa tay hướng về trước, giam cầm cô lại, phong tỏa toàn bộ; đồng

thời, một cái tay khác cầm kiếm chuẩn bị chém đến, lúc này Ophelia đã tuyệt

vọng mà nhắm mắt lại.

Lúc này, một luồng khói đen xuất hiện ở sau lưng đội trưởng, bóng người Karen

cũng xuất hiện ở phía sau, mà lúc này, trong tay Karen đang nắm chặt thanh đại

kiếm màu tím lúc nãy của Ophelia rơi ra.

Thanh đại kiếm dưới sự tăng cường của năng lượng từ Lưỡi Đao Ám Nguyệt

khiến cho lại tỏa ra ánh hào quang một lần nữa.

Đội trưởng đã nhận ra có người đột kích ở sau lưng, tấm khiên chắn ánh sáng

kia lại xuất hiện một lần nữa, chặn lại thanh đại kiếm, nhưng tấm khiên vốn dĩ

có thể chặn lại sự tấn công từ thanh đại kiếm này, vào lúc này đã bị phá vỡ.

"Phốc!"

Thanh đại kiếm màu tím không chỉ xuyên qua tấm khiên chắn mà còn xuyên

thủng lớp giáp bên ngoài, xuyên qua ngực của đội trưởng.

Bởi vì, trong lúc đâm kiếm vào, Karen bao phủ bên ngoài thanh kiếm bằng một

lớp năng lượng Ánh Sáng, giữa hai năng lượng có thuộc tính giống nhau sẽ

dung hòa lẫn nhau, nhất là giữa năng lượng Ánh Sáng, thì hiệu quả này càng rõ

rệt hơn.

Suy cho cùng thì bất kỳ sự vật đặc thù gì đều có hai mặt của nó, khi ngươi có

được năng lực chuyển hóa các nguồn sức mạnh khác nhau, tự nhiên cũng sẽ có

một vài điểm uy hiếp ẩn giấu bên trong.

Ophelia mở mắt ra, cô cảm giác được sự giam cầm của bản thân bị yếu bớt, mặc

dù bị cô bị ngăn cách cũng không biết bên ngoài đã có việc gì xảy ra, nhưng cô

vốn dĩ ban đầu đã từ bỏ phản kháng, một lần nữa lại dấy lên một tia hi vọng, hai

tay mở ra, Lưỡi Đao Ám Nguyệt xuất hiện, chém lên kết giới đang giam cầm

mình.

"Ánh Sáng – Thiêu đốt!"

Một ngọn lửa kinh khủng xuất hiện ở trên người đội trưởng, tựa như đang muốn

hòa tan cả hai người bên cạnh mình.

Năng lượng từ Áo Giáp Hải Thần truyền qua thanh đại kiểm, bao trùm lên

người đối phương, năng lượng nước được truyền qua bao phủ lấy ngọn lửa

nhằm áp chế lại đối trưởng đang nhanh chóng bay hơi, mà sức mạnh thuộc tính

thủy của Thủy Tổ Ellen trong cơ thể của Karen cũng được kịch hoạt hoàn toàn.

Trải qua thời gian dài, năng lượng linh tính dồi dào được tích trữ trong người

Karen vốn là một ưu thế, vào lúc này, anh đã phát huy ưu thế này ra một cách

hoàn toàn.

Giờ khắc này, năng lượng nước của Karen và ngọn lửa trên người đội trưởng

đang không ngừng triệt tiêu lẫn nhau.

"Ầm!"

Ophelia phá vỡ giam cầm, khôi phục lại tự do, trông thấy Karen cầm kiếm

xuyên thủng cơ thể của người kia, hai người cơ hồ đang dính vào nhau một cách

điên cuồng, năng lượng nước và lửa trên thân đang không ngừng va chạm vào

nhau.

Cả khuôn mặt Karen vào lúc này đã vặn vẹo, hét lớn:

"Pháp trận còn thiếu một bước cuối cùng, đi đi!"

Ophelia cắn nát bờ môi, không do dự, cũng không nói nhảm thêm một câu nào,

năng lượng Ám Nguyệt cuối cùng còn sót lại trong cơ thể được sử dụng, cô

dùng tốc độ nhanh nhất mà vọt đi về phía trận pháp trên đài.

Hoàn toàn chính xác, công việc mở ra và chuẩn bị trận pháp đã được Karen

hoàn thành xong, chỉ còn sót lại một bước cuối cùng, Ophelia truyền năng

lượng linh tính của mình vào trên một vị trí của trận pháp, trận pháp khởi động

thành công, ánh sáng màu trắng xuất hiện.

Cô nhìn về phía bên kia, Karen vẫn như cũ đang quấn lấy đội trưởng, nhiệt độ

cực nóng thiêu đốt đến mức da của Karen đỏ lên, trên người đang có hơi nước

màu trắng không người bay lên.

"Rống!"

Người kia tựa như cảm ứng được trận pháp khởi động, muốn gắng gượng mà

đứng người lên.

"A!"

Karen phát ra tiếng gào giận dữ, năng lượng linh tính nhanh chóng di chuyển

khiến cho ý thức của anh cũng đang bắt đầu mơ hồ, nhưng Karen vẫn gắng

gượng hai tay mà nắm chặt thanh đại kiếm màu tím, đè đội trưởng xuống dưới

đất.

"Karen..."

Bóng người của Ophelia biến mất bên trong trận pháp, cô đã bị dịch chuyển

khỏi nơi này.

Karen thở một hơi dài nhẹ nhõm, anh đã gắng gượng chống chịu tới cực điểm,

đội trưởng thật sự là quá mạnh.

Anh bỗng nhiên nhớ lại lời mà đội trưởng từng tự nhủ quá lúc chạng vạng tối:

"Nếu như cậu không thể phát hiện ra từ trước, vậy thì đi chết cùng với tôi đi."

Thế nhưng mà đội trưởng, ngài cũng không nói là sẽ đến nhanh như vậy!

Độ tinh khiết của ngọn lửa trên người đội trưởng cao hơn so với năng lượng

thuộc tính Thủy trên người của Karen, cho nên anh cần phải sử dụng nhiều năng

lượng linh tính hơn để triệt tiêu, năng lượng linh tính trên người của Karen lúc

này cũng đã tiêu hao hết, anh ta biết, mình sắp bị đốt cháy.

Nhưng mà, trong lúc Áo Giáp Hải Thần trên người của Karen không còn duy trì

được nữa mà biến mất, ngọn lửa cực nóng kia cũng cùng lúc mà tan biến theo.

"Người ta cũng đã đi rồi, cậu còn không mau rút thanh kiếm ra."
Bình Luận (0)
Comment