Số 13 Phố Mink

Chương 869

Memphis ngồi ở chỗ đó, yên tĩnh uống nước đá, không nói một lời.

Lúc này, Karen để ý đến một người đàn ông trung niên đi lên bàn chủ trì, ông ta

là người chủ trí của cuộc đàm phán lần này, tộc trưởng Wiener của tộc Ám

Nguyệt.

Đứng ở bên cạnh của Wiener, là ba đứa con trai và một đứa con gái của ông ta.

Ophelia đã thay đổi áo giáp thành lễ phục truyền thống của Đảo Ám Nguyệt,

nhìn rất lộng lẫy, nhưng mà, cô đứng một mình ở hàng thứ nhất sau lưng cha

mình, ba người anh trai đều đứng ở sau lưng của cô, từ đó có thể thấy được sự

phân chia cao thấp giữa thân phận của họ.

Cô vốn là một nhân tuyển thông minh và ưu tú cho vị trí người thừa kế tộc

trưởng, lại thêm sự ủng hộ hết mình của một người chú đang nắm giữ lực lượng

mạnh nhất của đảo Ám Nguyệt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô sẽ là nữ tộc

trưởng tiếp theo của Tộc Ám Nguyệt.

Nhìn thấy Ophelia đứng ở nơi được mọi người chú ý như vậy, Karen vô ý thức

lại uống một ngụm nước đá, vết thương còn chưa lành hẳn chỗ lồng ngực, bỗng

cảm thấy đau đau.

Lời dạo đầu rất đơn giản, tộc trưởng Wiener tuyên bố trước lập trường trung lập

của Đảo Ám Nguyệt, ùm, trên thực tế cả hai bên ngồi đàm phán ở đây đều biết

Đảo Ám Nguyệt vốn đứng về phía nào.

Sau đó, tộc trưởng Wiener lại phát biểu kỳ vọng của mình đối với "Hòa bình",

đây cũng là lời nói nhảm, bởi vì mặc dù Luân Hồi Thần Giáo trên lý luận đã đầu

hàng, nhưng Karen biết Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn còn chưa rời khỏi các thành địa đã

chiếm đóng của Luân Hồi Thần Giáo, giữa song phương vẫn như cũ tiến hành

những cuộc xung đột trên quy mô nhỏ.

Cuối cùng, tộc trưởng Wiener hy vọng lần hội nghị này có thể có kết quả khiến

cả hai bên cùng hài lòng.

Ba đoạn nói nhảm đã nói xong, tộc trưởng Wiener lui xuống khỏi bàn chủ trì.

Hồng Y Giáo Chủ Creed dẫn đầu vỗ tay, Người Gác Cổng Romir ở đối diện

cũng vỗ tay theo, hai vị dẫn đầu của hai bên vỗ tay, tất cả mọi người trong hội

trường cũng bắt đầu vỗ tay theo.

Đây xem như là cho người tổ chức là Đảo Ám Nguyệt một chút thể diện.

Sau đó, là đoàn đại biểu của hai bên phái ra người của phía mình đọc lời chào

mừng.

Đầu tiên là Luân Hồi Thần Giáo phái ra một tên vị thần quan nam cấp cao, anh

ta đi đến trên đài phát ngôn, dáng người thẳng tắp, phối hợp với dung mạo anh

tuấn của mình, quả thật có phong thái thành thục và trầm ổn.

"Tuyển chọn sắc đẹp à." Leon trêu chọc nói.

"Họ của tên đó là Simerson." Karen nói.

Leon nhẹ gật đầu, cười nói: "A, thì ra là một vị hoàng tộc."

Nói xong, Leon bỏ một miếng bánh ngọt vào trong miệng, tiếp tục nói: "Gần

mấy chục năm Luân Hồi Thần Giáo vẫn luôn cố áp chế sự uy tín lâu năm của

gia tộc Simerson, xa lánh vị trí của bọn họ, khẩu hiệu là hi vọng Luân Hồi Thần

Giáo càng thêm thuần túy, không phải chỉ một dòng họ hoặc mấy gia tộc của

Luân Hồi Thần Giáo, mà còn là tất cả tín đồ Luân Hồi Thần Giáo.

Xem ra sau lần bại trận này, chính sách trước đó đã bị đẩy ngã, cũng có thể là

thế lực nội bộ của gia tộc Simerson trỗi dậy sau mấy chục năm bị chèn ép, leo

lên nắm giữ quyền lực của Luân Hồi Thần Giáo một lần nữa.

Người của gia tộc Simerson làm Người Gác Cổng một lần nữa, phát ngôn viên

cũng là họ Simerson, ta cảm thấy bên trong đoàn đại biểu của đối phương có

không ít là người họ Simerson và những gia tộc uy tín lâu năm khắc trong Luân

Hồi Thần Giáo."

Karen nhìn Leon một chút.

"Nhìn ta làm gì?" Leon hỏi.

"Tôi đang chần chờ, làm sao để tiếp lời này của anh."

"Gia tộc Deere của chúng ta cũng không tính là gia tộc lâu năm gì trong Thần

Giáo, ta cũng không có ông tổ tổ tổ được bước vào Trật Tự Thần Điện."

"Vậy cách nhìn của anh như thế nào?" Karen hỏi.

"Vừa có lợi vừa có hại, thế lực của gia tộc phát triển trong nội bộ giáo hội sẽ có

ưu thế từ sớm, nhưng nhất định phải dựa trên cơ sở này để cam đoan rằng đây

không phải là con đường để thế lực gia tộc trèo lên trên cao, về điểm này Thần

Giáo của chúng ta làm rất tốt. Bất kể là Đại Tế Tự Rasma tiền nhiệm hay là Đại

Tế Tự Norton kế nhiệm cũng không phải là người từ các gia tộc.

Thật ra thì loại nào cũng không quan trọng, giống như Luân Hồi Thần Giáo

động một tí là thanh tẩy nội bộ, mới là cách phá hư sự ổn định của nội bộ nhất."

Lúc này, đại biểu của Luân Hồi Thần Giáo đã kết thúc bài phát biểu, hắn ta nói

rất nhiều, nhưng lại giống như chả hề nói gì.

Bên phía Trật Tự Thần Giáo thì là một vị Chủ giáo ngồi gần đài phát biểu nhất

đứng dậy, ông ta cũng không có tự giới thiệu, cũng không có nói luyên thuyên

không ngừng, mà là rất tùy ý mà đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ lên cái micro trên đài

phát biểu, nói:

"Họp đi."

Nói xong, ông ta quay về chỗ, ngồi xuống.

Một người trong đoàn đại biểu của Luân Hồi Thần Giáo đứng lênn, mở miệng

nói: "Trước khi buổi hội nghị chính thức được bắt đầu, tôi hi vọng cho thêm

người tham gia dự thính, là đại biểu các đại giáo hội trong giới, tôi cảm thấy,

bọn họ có tư cách chứng kiến buổi hội nghị này."

Đối với lời thỉnh cầu này, phía đoàn đại biểu của Trật Tự Thần Giáo cũng không

biểu hiện ra vẻ bất ngờ nào.

Rốt cuộc thì bên phía của Trật Tự Thần Giáo, thế lực nào bước lên đảo và vào

khách sạn, Trật Tự Thần Giáo làm sao có thể không biết.

Lập tức, một vị Chủ giáo của Trật Tự Thần Giáo đứng lên nói: "Bên ta đồng ý."
Bình Luận (0)
Comment