Neo phân tích nói: "Theo ta suy đoán, 8 tên tín đồ của Hải Thần Giáo này chắc
là đã gặp phải sự cố ngoài ý muốn gì đó mới lên ở nhờ đảo Corona, nguyên
nhân rất đơn giản, khoảng cách giữa đảo Corona và Wien thật sự là quá gần, mà
Wien, lại luôn luôn là phạm vi thế lực của Trật Tự Thần Giáo chúng ta."
Peia hỏi: "Thế nhưng mà Trật Tự chúng ta có thù hằn với Hải Thần giáo sao?"
Con mắt của Neo nhìn về phía ngài Kevin đang dắt con chó vàng kia,
Nói:
"Hải Thần giáo tan rã trong kỷ nguyên trước, phải chăng Trật Tự và Hải Thần
giáo có thù hay không cũng không cần thiết phải nghiên cứu kỹ, dù sao thì Hải
Thần giáo chính thống đã sớm không còn tồn tại, bọn chúng bây giờ, có thể
xưng hô giống như Ánh Sáng Thần Giáo vậy, cho bọn chúng thêm một tiền tố
Tàn dư.
Nguyên nhân căn bản là ở chỗ, để nuôi dưỡng những quả trứng này, cần phải
dùng máu người, cách mỗi một đoạn thời gian đều cần dùng máu tươi của người
sống bôi lên vỏ ngoài mới có thể cam đoan sinh mệnh của những thứ ở bên
trong dồi dào.
Thần Giáo chúng ta không cho phép hành vi này, nếu muốn lựa chọn, thì tại sao
lại đi giết người sát vách đồn cảnh sát đây?
Kết hợp với tình huống hiện tại trên đảo, ta suy đoán rằng tiểu đội của Gendi
thật sự bị chúng tập kích, thứ bọn chúng muốn là hàng hóa mà tiểu đội của
Gendi hộ tống, theo ta được biết, đó là một loại chất dinh dưỡng tự nhiên, là
một loại đặc sản Berry giáo, danh tiếng của Berry giáo rất tệ hại, phần lớn khu
vực đều không cho phép bọn chúng truyền giáo, nhưng có chút vật liệu, thật sự
cần thiết, cho nên không thể giao dịch trực tiếp mà phải dựa vào việc buôn lậu,
để một tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật phụ trách việc vận chuyển.
Mà loại chất dinh dưỡng này, có lẽ đúng là thứ bọn chúng cần có bây giờ, kết
hợp với một tên do không đủ dinh dưỡng mà tiến hóa thất bại làm ví dụ thì bên
trong những vỏ trứng kia, thì phân nửa số chúng cũng không đủ dinh dưỡng.
Có điều, cũng phải tính đến khả năng lúc bọn chúng chủ động tập kích thì
không biết đám người hộ tống hàng hóa là tiểu đội Trật Tự Chi Tiên. Bởi ta
nghĩ, không có thế lực nào dám chủ động tấn công Trật Tự Thần giáo trong địa
phận Wien, nhất là ở thời điểm này.
Sau đó, bọn chúng khống chế trưởng trấn, cũng chính là người phụ trách của
hòn đảo buôn lậu này, ông Wood, ta hoài nghi bọn chúng chắc chắn đã khống
chế vợ con của ông Wood, dùng cái này để uy hiếp."
Memphis mở miệng nói: "Bọn chúng muốn chạy trốn."
"Đúng vậy, ta cảm thấy đây chính là mục đích mà bọn chúng khống chế trưởng
trấn, hi vọng thông qua ông ta để sắp xếp một chiếc thuyền có thể đi xa để
nhanh chóng rời khỏi đây."
Gray mở miệng hỏi: "Đội trưởng, thế nhưng như vậy cũng không hợp lý lắm,
bọn chúng không nên lập tức trốn đi sao? Nếu như bọn chúng chỉ có 9 người, a
không,
Nếu chỉ có 8 người thì thuyền nhỏ cũng có thể khởi hành ngay lập tức."
"Có 9 vỏ trứng và 8 cái phá vỏ ra ngoài thì cũng không có nghĩa là chỉ có 8
người, chẳng lẽ 9 quả trứng này trôi dạt trên biển tới đây sao? Dù sao cũng phải
có người phụ trách lôi kéo những quả trứng này tới.
Với lại, chúng ta chỉ nhìn thấy những vỏ trứng, có lẽ có những quả trứng còn
chưa đến lúc nở.
Bọn chúng không phải là không muốn lập tức rời đi, mà là cần một chiếc thuyền
đủ lớn, mà lại chiếc thuyền này còn cần bổ sung thật đầy đủ hàng hóa tiếp tế...
Thậm chí là, mang người sống theo để làm kho máu dự trữ.
Cho nên, việc tiếp theo cần phải làm, Karen, cậu biết trưởng trấn Wood phải
không?"
"Đúng thế."
"Vậy cậu cùng với người hầu của mình và hai người bạn, đi vào trong thị trấn,
thử tiếp xúc với ông ta một chút, những người còn lại thì đi cùng ta, điều tra bến
tàu một lần nữa, trọng điểm là nhằm vào những chiếc thuyền bị hư hỏng hoặc
đã lâu chưa rời bến.
Cũng không khó tìm lắm, cảng buôn lậu hầu như đều là thuyền thích đến nhanh
rời đi nhanh, cập bến lâu ngày thì rất ít."
"Đội trưởng, tôi trực tiếp đến liên lạc lỡ như đánh động đến bọn chúng thì sao?"
"Nếu vậy thì cũng không có cách nào khác, bởi vì chúng ta còn không rõ ràng
số lượng và thực lực của bọn chúng ra sao, nói không chừng đánh động đến bọn
chúng trước thì chúng ta vẫn có thời gian để rời khỏi đây gọi thêm cứu viện,
tóm lại, cậu cứ làm đi mà không cần lo ngại, nói không chừng người bị hù dọa
chính là bọn chúng, phản ứng đầu tiên khi bọn chúng rút lui chắc chắn là quay
về con thuyền lúc đầu, nói không chừng ta còn có thể thừa cơ hội này để phục
kích bọn chúng."
"Được rồi, tôi đã hiểu, đội trưởng."
"Tốt, bắt đầu hành động lại từ đầu, chú ý dùng đạn tín hiệu để liên lạc, Fanny,
đưa cho Karen."
Fanny đưa cho Karen ba viên đạn tín hiệu, Karen có thể súng ngắn thuật pháp
của mình để phát tín hiệu.
"Bắn một phát đạn nghĩa là lực lượng của đối phương quá mạnh, chúng ta phải
rút lui, bắn hai phát hoặc hai phát trở lên, thì có nghĩa chúng ta có khả năng hạ
hết bọn chúng, có thể thoải mái hành động."
"Đã rõ, đội trưởng."
Vào ban đêm thị trấn vẫn rất náo nhiệu, người dừng chân hoặc làm việc ở nơi
này thì một không thiếu tiền, hai là chịu tiêu tiền, tiền tài, tạo nên sự náo nhiệt
cho nơi này.
Đám người Karen đi vào một quán rượu, thuê một phòng riêng trên lầu hai,
quán rượu này nhìn nghiêng qua phía bên kia chính là văn phòng của Wood.
"Đội trưởng của cậu biết nhiều thứ đấy." Pall vừa ăn vừa nói, "Mà cách thức bố
trí nhiệm vụ khá đặc biệt."
"Đội trưởng luôn luôn là như thế, nhưng lại rất hiệu quả." Karen vừa nhìn sang
phía văn phòng vừa nói.
"Một phát đạn là tín hiệu chạy trốn, không phải quan chỉ huy thiên tài thì thật sự
cũng không nghĩ ra được." Pall ngậm một miếng khô chiên nhảy lên trên bệ cửa
sổ, sau đó lập tức phun cá khô ra ngoài, "A, có người đi ra."
Hai người áo đen đi ra từ trong tòa nhà văng phòng, trực tiếp bước vào quán
rượu, rất nhanh, một người ôm ra một thùng rượu rất lớn.
Lúc này, lại có thêm bốn năm người áo đen bước ra từ tòa nhà văn phòng, hai
bên còn trao đổi với nhau vài lời, lúc này, có thể trông thấy bộ mặt của cả hai
bên đều quấn đầy băng vải, chỉ lộ ra một đôi mắt ở bên ngoài.
Một lát sau, bốn năm người áo đen mỗi người xách theo hai giỏ đồ ăn lớn bước
ra khỏi quán rượu.
"Đội trưởng nói rất đúng, nhân số cũng không ít, cái hố trứng kia có lẽ cũng chỉ
là một lứa mà thôi."
"Tôi đi vào trong quan sát một chút?" Pall nói.
Karen lắc đầu, nói: "Vẫn nên để tôi tự mình đi."
"Tôi là một con mèo, ta hành động dễ dàng hơn, ai sẽ để ý một con mèo đi
ngang qua cửa sổ đâu chứ?"
"Tôi không yên tâm."
"Cậu quan tâm tôi như vậy sao, Karen?"
"Nếu cô xảy ra chuyện thì khi rút lui, chúng ta cũng không gọi Acelos được."
"..." Pall.