Sổ Tay An Toàn Lao Động

Chương 117

Không ngoài dự đoán, Kế hoạch Tạo Thần đã nhận được toàn bộ phiếu tán thành.

Sự tồn tại của Lâm Yên khiến mọi người tràn đầy niềm tin vào kế hoạch này. Trong nguyên tác, cậu ta là một người nhân hậu như Đức Mẹ. Khi bước vào thế giới ba chiều, phẩm chất ấy vẫn không hề thay đổi, mãi là con người hiền lành, ôn hòa, luôn nghĩ cho mọi người. Ở đâu có thảm họa, ở đó có sự hiện diện của cậu ta.

Lâm Yên có hai bản thể, năng lực của cậu ta cũng được nhân đôi, số người được cậu ta cứu giúp nhiều không kể xiết. Điều này càng củng cố niềm tin của mọi người rằng nhân vật từ không gian 2D có thể cứu rỗi thế giới thực tại.

Kế hoạch Tạo Thần được tiến hành trong bối cảnh như vậy.

Ngay từ đầu, Trang Lạc đã được chọn làm người phụ trách kế hoạch. So với một vị thần ngây thơ không hiểu thế sự như Lâm Chiếu Hạc thì hắn thực dụng hơn nhiều, luôn dễ dàng nắm bắt điểm yếu của cấp dưới. Dù mồ côi từ nhỏ nhưng Trang Lạc đã biết nắm bắt mọi cơ hội để vươn lên. Từ một tác giả bình thường hắn dần gây dựng sự nghiệp, sáng lập trang web tiểu thuyết của riêng mình. Khi ngày tận thế ập đến, hắn đã sở hữu trang web tiểu thuyết lớn nhất thế giới. Website này hỗ trợ hơn mười mấy ngôn ngữ, là một nền tảng tiểu thuyết mang tầm cỡ toàn cầu với vô số tác giả ký hợp đồng, gần như độc quyền trong các ngành.

Với bối cảnh như vậy làm nền tảng, cộng thêm việc vốn dĩ hắn là một tác giả nên việc Trang Lạc được chọn làm người thực thi Kế hoạch Tạo Thần cũng không có gì lạ.

Bản thân Trang Lạc khi đối mặt với chuyện này cũng cực kỳ cẩn trọng.

Hắn hiểu rõ những nhân vật bước ra từ trang sách của mình hoặc sẽ trở thành vị cứu tinh của thế giới, hoặc sẽ hóa thành ác quỷ hủy diệt tất cả. Điều hắn không ngờ tới chính là hai điều đó có thể cùng tồn tại trong một người.

Phải miêu tả thần minh như thế nào đây? Ngòi bút đen của Trang Lạc lướt nhẹ trên mặt giấy mềm mại. Khi viết về thần minh, hắn không chọn bàn phím mà thay vào đó là sử dụng phương thức nguyên thủy và giản đơn nhất.

Đối với bất kỳ ai, việc nắm giữ vận mệnh của tất cả con người chỉ bằng đầu bút chưa bao giờ là một điều dễ dàng.

Trang Lạc cũng vậy. Mỗi từ, mỗi câu hắn viết ra, mỗi dòng chữ miêu tả về Lâm Chiếu Hạc đều được hắn cân nhắc một cách nghiêm túc và cẩn trọng nhất.

Dưới áp lực tột cùng, Trang Lạc dồn hết tâm trí thế nhưng mỗi ngày vẫn chỉ có thể viết được vài dòng ít ỏi. Một câu viết chưa hay, hắn phải sửa đi sửa lại đến ba, bốn lần khiến tiến độ trở nên vô cùng chậm chạp.

Hắn nghĩ, mình muốn ban cho thần minh một đôi mắt đen giống mình, một mái tóc đen và một đôi mắt dịu dàng khi cười rộ lên.

Lúc đó, Trang Lạc chưa biết tương lai sẽ ra sao, hắn chỉ muốn dùng tất cả những mỹ từ đẹp đẽ nhất để viết về nhân vật của mình.

Thần minh có thể làm được mọi thứ, luôn yêu thương chúng sinh, nguyện lòng cứu nhân loại khỏi khổ đau và thực hiện ước nguyện của họ.

Trang Lạc nghĩ, một vị thần không hề mang ác ý với loài người hiển nhiên sẽ có thể cứu rỗi thế giới này.

Một năm sau, Kế hoạch Tạo Thần bước vào giai đoạn tiếp theo. Sau quá trình kiểm duyệt nghiêm ngặt, những dòng chữ do Trang Lạc viết ra đã được dịch sang tất cả các ngôn ngữ được biết đến trên Trái Đất và bắt đầu lan truyền rộng rãi.

Lúc này, thế giới đã vỡ nát chỉ còn cách sụp đổ một bước nữa.

Mặc dù đã có khá nhiều nhân vật từ không gian giả tưởng xuất hiện để giúp đỡ nhân loại ở không gian thật, thế nhưng vẫn không thể ngăn chặn xu hướng dung hợp ngày càng đáng sợ. Phạm vi sinh tồn của con người dần bị thu hẹp từng chút một, cho đến khi chỉ còn lại vài khu vực sống sót cuối cùng mà ngay cả những nơi đó cũng đang đứng trước bờ vực sụp đổ.

Trong cơn hoảng loạn và tuyệt vọng diệt vong cận kề, con người được thông báo rằng Kế hoạch Tạo Thần chính là lối thoát duy nhất. Chỉ khi tạo ra một vị thần không gian giả tưởng có khả năng cứu rỗi thế giới, họ mới có thể giành lại quê hương đã bị dung hợp.

Vậy là cuốn sách mỏng manh ấy đã trở thành sự cứu rỗi duy nhất trong lòng nhân loại.

Cơn cuồng nhiệt như thủy triều dễ dàng lan rộng như một trận dịch bệnh.

Trang Lạc đứng giữa trung tâm lốc xoáy nhưng ngược lại, hắn lại cảm thấy một sự bình yên chưa từng có. Hắn mơ hồ nhận ra, thứ mà mình đang chờ đợi sắp đến rồi.

Ngày Lâm Chiếu Hạc đến với thế giới này là một buổi chiều đầy nắng.

Trang Lạc đột nhiên nghe thấy tiếng động nhẹ phát ra từ phòng ngủ, hắn lập tức cảnh giác cầm lấy súng và áp sát vào cửa phòng ngủ. Qua khe cửa, hắn nhìn thấy một cậu thanh niên mặc áo trắng đang đứng bên cửa sổ với vẻ mặt ngơ ngác.

Người đó có mái tóc đen, đôi mắt đen láy, làn da trắng như tuyết. Ánh nắng chiếu xuống phủ lên khuôn mặt cậu ta một lớp hào quang. Cậu quay đầu lại, ánh mắt nhìn trúng Trang Lạc đứng ở cửa, đôi mắt hơi mở to tựa như một tinh linh bất ngờ bị loài người phát hiện, trông vừa bối rối vừa lạc lõng đến lạ thường.

Trang Lạc đột nhiên biết ngay thân phận của cậu, đến mức hắn buột miệng gọi thẳng tên: “Lâm Chiếu Hạc?”

Lâm Chiếu Hạc mở to đôi mắt đen láy, giọng nói dịu dàng: “Xin chào, tôi là Lâm Chiếu Hạc. Xin hỏi anh là?”

Trang Lạc đáp: “Xin chào, tôi là Trang Lạc.”

Đây là lần đầu tiên họ gặp nhau.

Đôi khi Trang Lạc vẫn tự hỏi, mình thích Lâm Chiếu Hạc từ khi nào. Nhưng suy đi nghĩ lại thứ khắc sâu trong ký ức hắn nhất, vẫn là khoảnh khắc họ lần đầu gặp gỡ. Cả đời này hắn sẽ không bao giờ quên được hình ảnh Lâm Chiếu Hạc đứng dưới ánh mặt trời tựa như đang phát sáng.

Có lẽ ngay từ khoảnh khắc đó, Trang Lạc đã vô thức yêu vị thần do chính tay mình tạo ra. Thế nhưng thần minh lại chẳng hề hay biết.

Cậu bước lên trước, nhẹ giọng hỏi: “Đây là đâu?”

Trang Lạc đáp: “Đây là phòng ngủ của tôi.”

Rõ ràng Lâm Chiếu Hạc không hiểu vì sao mình lại xuất hiện ở đây. Cậu nhìn Trang Lạc, suy nghĩ một lúc rồi bất giác hỏi một câu khiến hắn không nhịn được bật cười. Cậu hỏi: “Vậy… Vậy anh có điều ước nào muốn thực hiện không?”

Vị thần mới nhậm chức vẫn chưa thuần thục thực hiện điều ước của tín đồ, cậu chỉ có thể vụng về hỏi còn mang theo chút thận trọng. Thoạt nhìn không giống một vị thần toàn năng mà lại giống một tân binh vừa mới nhận việc hơn, ánh mắt thăm dò đầy bối rối của cậu khiến Trang Lạc đột nhiên dâng lên một cảm giác yêu thương. Đến mức giọng nói của hắn cũng vô thức trở nên dịu dàng: “Không cần đâu, tôi chẳng có điều ước nào cả.” Hắn vốn dĩ luôn là người dễ dàng cảm thấy thỏa mãn.

“Ồ…” Lâm Chiếu Hạc nhẹ nhàng trả lời, dường như có chút thất vọng.

Trang Lạc hỏi: “Cậu không muốn biết vì sao mình lại xuất hiện ở đây à?”

Lâm Chiếu Hạc đáp: “Không phải là do các anh gọi tôi đến hả?”

Trang Lạc sững người, không biết nói gì. Đọc Full Tại TruyenGG.vison

“Tôi nghe thấy giọng nói của các anh, vậy nên tôi đến.” Lâm Chiếu Hạc trả lời.

Khi đó, bọn họ đều nghĩ rằng, chỉ cần thần linh có thể nghe thấy nguyện vọng của tín đồ thì có thể cứu rỗi thế giới này. Nhưng không ngờ đó lại là khởi đầu cho sự sụp đổ của toàn bộ câu chuyện.

Kế hoạch Tạo Thần đại thành công, vị thần được mong đợi nhất cuối cùng cũng phá vỡ ranh giới giữa các chiều không gian và đến nơi này.

Hắn có mái tóc đen, đôi mắt đen, dáng người mảnh khảnh thoạt nhìn không khác gì người thường. Đây cũng là sơ hở mà mọi người đã cố ý để lại sau khi bàn bạc kỹ lưỡng trước khi bắt tay vào viết sách—— ít nhất, nếu chẳng may thần linh mất kiểm soát, bọn họ vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế.

Thần linh có thể thực hiện nguyện vọng của tín đồ nhưng bản thân lại không phải là kẻ vô địch, không phải không gì phá nổi.

Sự xuất hiện của Lâm Chiếu Hạc nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ tất cả mọi người nhưng cậu lại có vẻ không hòa hợp với thế giới này. Chữ nghĩa của Trang Lạc đã tạo nên con người cậu nhưng chưa từng dạy cậu cách sinh hoạt.

“Cái này dùng để làm gì?” Lâm Chiếu Hạc cầm bàn chải đánh răng tò mò hỏi.

“Để đánh răng.” Trang Lạc giải thích.

“Tại sao phải đánh răng?” Lâm Chiếu Hạc không hiểu.

“Bởi vì nếu không đánh răng, răng sẽ bị hỏng.” Giống như đang dỗ dành một đứa trẻ ngây thơ, Trang Lạc kiên nhẫn giải thích: “Cái này gọi là bàn chải đánh răng, chỉ cần bóp một ít kem đánh răng lên là có thể làm sạch răng rất hiệu quả.”

Lâm Chiếu Hạc nhìn chằm chằm vào bàn chải đánh răng, sau đó làm theo hướng dẫn của Trang Lạc thử bóp một ít kem đánh răng lên rồi đưa vào miệng, chăm chú chải một lúc rồi khẽ lẩm bẩm: “Ngọt ngọt.”

Dáng vẻ này của cậu thật sự quá đáng yêu khiến Trang Lạc không kìm được mà cong khóe mắt mỉm cười.

Vì là người tạo ra thần nên hiện tại Trang Lạc chịu trách nhiệm cho mọi sinh hoạt của Lâm Chiếu Hạc, gần như trở thành cầu nối duy nhất để cậu tiếp xúc với thế giới này.

Trang Lạc vô cùng cẩn trọng, hắn lo sợ sự dữ tợn của thế giới này sẽ khiến Lâm Chiếu Hạc vừa mới đặt chân đến đây hoảng sợ.

Lâm Chiếu Hạc hoàn toàn không hay biết những gì mình sắp phải đối mặt. Cậu cẩn thận nhón lấy một viên kẹo trên bàn, vụng về bóc lớp giấy gói sột soạt đầy màu sắc rồi nhét viên kẹo vào miệng.

Ngọt quá, ngọt hơn cả hương vị khi đánh răng ban nãy, nó mang theo một mùi hương kỳ lạ chưa từng nếm thử, nhanh chóng lan tỏa trên đầu lưỡi của cậu. Đây là một hương vị mà cậu chưa từng nếm, Lâm Chiếu Hạc nheo mắt trông giống một chú mèo con đang thỏa mãn.

“Thích không?” Trang Lạc hỏi cậu.

“Thích.” Lâm Chiếu Hạc gật đầu rất vui vẻ: “Là mùi vị mà tôi thích.”

Trang Lạc mỉm cười.

“Cái này có ăn được không?” Lâm Chiếu Hạc chỉ vào bao thuốc lá đặt trên bàn.

“Không được.” Trang Lạc lắc đầu:“Cái này đắng, không ngon.”

“Ồ…” Lâm Chiếu Hạc có chút thất vọng.

Trang Lạc lại hỏi: “Ngày mai phải gặp mọi người rồi, có căng thẳng không?”

Lâm Chiếu Hạc lắc đầu, cậu không có cảm giác căng thẳng gì cả, cũng không hiểu “gặp mọi người” trong lời của Trang Lạc có nghĩa là gì. Cậu yên lặng dùng đầu lưỡi đẩy viên kẹo trong miệng, nghĩ xem lát nữa có thể ăn thêm một viên nữa không…

Trang Lạc thấy cậu không có biểu cảm gì thì không nói gì thêm nhưng trong lòng lại khẽ thở dài. Bắt đầu từ ngày mai, chuyện Lâm Chiếu Hạc xuất hiện trên thế gian này sẽ không còn là bí mật nữa. Để gia tăng sức mạnh cho cậu, cấp trên quyết định công khai sự tồn tại của cậu để cậu có thêm nhiều tín đồ hơn.

Đây vốn dĩ là một chuyện tốt nhưng trong tiềm thức, Trang Lạc lại nảy sinh một cảm giác bất an khó tả. Trực giác mách bảo hắn rằng dường như mình đã bỏ sót một điều gì đó vô cùng quan trọng, thế nhưng dù có nghĩ thế nào cũng không thể nhớ ra được.

Lâm Chiếu Hạc đã ngồi vào vị trí phỏng vấn. Khác với vị thần sau này mà Trang Lạc cố tình thể hiện với vẻ th* t*c, cậu có thân hình mảnh khảnh, mái tóc đen làn da trắng tựa như một tinh linh vô tình lạc xuống nhân gian. Chỉ cần ngồi đó thôi cũng đã đủ để khiến người ta nảy sinh thiện cảm vô hạn.

Và thiện cảm này, sau khi biết cậu chính là vị thần có thể thực hiện mọi điều ước liền bùng nổ chưa từng có.

“Xin chào mọi người.” Lâm Chiếu Hạc nói: “Tôi tên là Lâm Chiếu Hạc, là vị thần trong cuốn sách này.”

Tỷ suất người xem lập tức tăng vọt gấp mười lần, số lượng người theo dõi khoảnh khắc này đã đạt đến con số gần như không tưởng.

Trang Lạc cũng có mặt tại hiện trường, hắn đang ở ngay gần đó trông chừng Lâm Chiếu Hạc.

Nữ MC xinh đẹp nở nụ cười rạng rỡ, rõ ràng cô cũng vô cùng yêu thích vị thần trước mắt, cô hỏi: “Trong nguyên tác, cậu có thể giúp những người tin tưởng mình thực hiện điều ước, bây giờ cũng vậy chứ?”

Lâm Chiếu Hạc gật đầu.

“Vậy có thể giúp tôi thực hiện một điều ước không?” Nữ MC nói ra lời thoại đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Lâm Chiếu Hạc đáp: “Có thể.”

MC nói: “Tôi hy vọng khu vực dung hợp ở Tây Than có thể khôi phục nguyên trạng.”

Lâm Chiếu Hạc nhìn nữ MC, dừng lại một chút rồi nhẹ giọng nói: “Điều ước của cô đã thành hiện thực.”

Điều ước thực sự đã thành hiện thực. Khu vực từng bị thế giới 2D ăn mòn đến mức không còn nhận ra nhanh chóng mất đi vẻ ngoài dữ tợn, trở về với diện mạo trong ký ức.

Ngay cả ngôi trường từng biến mất cũng đã trở lại. Nhìn thấy vùng đất an toàn mà họ đã lâu không gặp mọi nghi ngờ của đám đông lập tức tan biến thay vào đó là sự cuồng nhiệt không thể kiềm chế.

“Thần linh thực sự đã đến! Ngài có thể thực hiện mọi điều ước!”

“Nếu vậy, còn lý do gì để không trở thành tín đồ của ngài chứ?”

Bình Luận (0)
Comment