*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “ha ha, heo đáng yêu, tôi rất thích ăn thịt heo” Kiều Văn Văn trong lòng căng thẳng, cười gượng.
“cô thật tàn nhẫn đồng loại mà cũng muốn ăn “ nói xong câu đó đại boss liền sải bước chân dài của mình đi đến chỗ Trịnh Thạc.
Để lại trợ lí Kiều với vẻ mặt si ngốc, cô thấy kiếp trước nhất định là mình mắc nợ Thịnh Cẩn Minh, nếu không vì cái gì anh lúc nào cũng kiếm chuyện với cô chứ.
Còn nói là anh sợ người rắc rối, thật quá buồn cười, ở trong từ điển của cô, Boss chính là kẻ rắc rối
Hừ! đừng cho là tôi không trị được anh
Kiều Văn Văn vừa nghĩ thế, liền ngay sau đó lấy điện thoại ra nhắn cho Lục Lộ.