Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 15

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tôi……” Đổng Thi Thi không nghĩ tới Tần Hoan Hoan sẽ trả lời như vậy, nhất thời nghẹn lời, liền có vẻ hết sức chột dạ.

Mọi người thấy ánh mắt cô ta dao động, nói chuyện ấp úng, trong lúc nhất thời lại càng thêm xác định suy nghĩ trong lòng.

Ngay cả bác gái vốn giúp Đổng Thi Thi nói chuyện cũng lùi hai bước về phía sau, lẳng lặng mà nhìn cô ta bị làm khó, trong đôi mắt lấp lánh tinh quang mang theo chút ghét bỏ.

“Nói đến cùng, tôi cũng rất có duyên với cô em gái này, thích cùng một bộ váy không nói, tới cả nước hoa cùng đều dùng VERSACE Black Crystal Charm (1).”

(1) VERSACE Black Crystal Charm:

Giọng điệu của Tần Hoan Hoan mềm ấm 2 cười đn nỗi mắt to híp lại nhưng mà lời nói lại giống như dao cũng đâm vào trong lòng Đổng Thi Thi như th

Giọng điệu của Tần Hoan Hoan mềm ấm (2), cười đến nỗi mắt to híp lại, nhưng mà lời nói lại giống như dao cũng đâm vào trong lòng Đổng Thi Thi như thế.

(2) Mềm ấm: Mềm mại + Ấm ấp.

VERSACE Black Crystal Charm, mùi thơm của hoa dành dành vô cùng nồng đậm, nhưng mà ngoài ý muốn lại không gay mũi, ngược lại có một loại cảm giác như kẹo sữa bò, hơn nữa trong đó lại trộn lẫn hổ phách ấm áp mà nhiệt liệt, còn có xạ hương và mùi thơm của gỗ đàn hương, hoàn toàn cho người ta một loại cảm giác ngọt ngào, tràn đầy sức sống lại tươi mát.

Nguyên chủ vẫn luôn rất vừa ý nước hoa Versace này, trong nhà cũng có vài bình, ở trong trí nhớ của cô, Tả Quân Trác vô cùng thích mùi thơm này.

Cho nên vào lúc cô tới gần Đổng Thi Thi, mùi nước hoa kia liền không chịu khống chế mà chui vào trong lỗ mũi cô, đầu óc cô liền cạch cạch cạch (3) vận chuyển.

(3) Dùng để diễn tả âm thanh của chiếc bánh răng ở trong đầu lúc đang suy nghĩ.

Tần Hoan Hoan nghiêng mắt, nhìn vẻ mặt trắng bệch như tuyết của Đổng Thi Thi, liền biết cô đã đoán đúng rồi, cô ta nhất định không biết cho tới nay bản thân đều dùng loại nước hoa này.

Đổng Thi Thi nhìn Tần Hoan Hoan cười đến nỗi mặt đầy cảnh xuân, cảm giác chua xót trong lòng khiến ngực cô phát đau.

Cô chỉ cho rằng Tả Quân Trác thật sự thích mùi trên người cô, thì ra…… A, cô chẳng qua là vật thay thế cho Tần Hoan Hoan mà thôi!

“Ôi chao, cô gái nhỏ có tấm lòng quá thiện lương rồi, không phải cô ta trùng hợp đâu, tôi thấy cô ta đang cố ý bắt chước cô đấy!” Bác gái nhiệt tình vừa nãy lại mở miệng nói, chẳng qua lần này đối tượng được hỗ trợ đã thay đổi.

“Dì cũng không thể nói như vậy, trong chốc lát biến thành tội phạm khiến người ta phát bệnh tim thì mệt rồi.” Tần Hoan Hoan giống như đối xử rất tốt với Đổng Thi Thi, thân thiết nói:

“Cái váy này chị cũng không đoạt với em gái nữa, nhân viên, cho cái áo thêu tay lỡ cổ nhọn kia và cái váy màu trắng đồng bộ vào túi cho tôi đi, lấy size nhỏ.”

Đổng Thi Thi nhìn mỗi tiếng nói cử động của Tần Hoan Hoan đều khí chất ưu nhã, trong ánh mắt hiện lên một tia ghen ghét, dựa vào cái gì trời sinh cô ta đã có thân thế cao hơn mọi người một bậc, lớn lên lại có thể gả cho một người đàn ông ưu tú như vậy, dựa vào gì bản thân chỉ có thể quẹt thẻ của người khác, nhăn nhăn nhó nhó còn phải lo lắng hãi hùng!

“Người đẹp, xin hỏi cô còn muốn gói bộ này không?” Một người phục vụ khác thấy phong ba đã ngừng lại, lập tức sải bước đi tới, mang theo nụ cười, hỏi.

Bàn tay cầm váy của Đổng Thi Thi nắm chặt lại, chỉ có một bộ mà phải quẹt hơn mười vạn, cô vẫn có chút do dự, huống hồ vẫn là chiếc váy mà bản thân cô không thế nào thích được……

“Cô gái nhỏ, mỹ nữ người ta cũng đã nhường cho cô rồi, còn không mau thanh toán đi!” Bác gái thấy Đổng Thi Thi chậm chạp không để ý tới nhân viên, liền lập tức thúc giục.

Tần Hoan Hoan thấy vậy, liền cười nhạt một tiếng, cũng không quan tâm đến chuyện của Đổng Thi Thi nữa.

Nếu cô ta không chủ động tới trêu chọc mình, cô còn có thể cố mà không làm khó cô ta, nếu cô ta không tự mình hiểu lấy, vậy cũng không trách được bản thân hành hạ cô ta rồi?

Hành hạ cặn bã, xin hãy bắt đầu từ bây giờ.

Cuối cùng Đổng Thi Thi ở trong ánh mắt của mọi người, bị buộc bất đắc dĩ phải chậm rãi móc ra một cái thẻ, cầm lấy máy POS (4) từ người phục vụ để nhập mật mã.

(4) Máy POS:

Không chờ nhân viên để cô ký tên ngược lại nhìn thấy gương mặt của người phục vụ hơi xấu hổ

Không chờ nhân viên để cô ký tên, ngược lại nhìn thấy gương mặt của người phục vụ hơi xấu hổ:

“Xin lỗi cô, mật mã sai rồi.”
Bình Luận (0)
Comment