Edit: Himee
Khi cả ba quay lại nhà máy đóng hộp, ngọn lửa trong đó vẫn chưa được dập tắt. Sau khi Kỷ Thâm dập lửa, họ tìm thấy nhà kho đã bị trước đó trong đống đổ nát, phá vỡ cửa kho, phát hiện bên trong gần như chứa đầy vật tư.
“Nếu như không gặp em, những vật tư này sẽ luôn để đông lạnh như vậy sao?”
Vân Đào đã biết chuyện xảy ra giữa Kỷ Thâm, Kỷ Hàm và La Võng. Lúc đầu La Võng nhận ra Kỷ Thâm và Kỷ Hàm là thành viên Bạch Sư đang bị truy nã, vì thế lợi dụng tung tích của Vân Đào để dụ hai người đến nhà máy đóng hộp. Không ngờ ngay từ đầu hai anh em họ đã nhìn ra thủ đoạn của La Võng, tương kế tựu kế đi theo, khống chế đại ca La Võng, uy hiếp bọn họ giúp tìm người.
La Võng vẫn luôn là người cầm đầu, không chịu nổi ủy khuất này, sau khi bị sai vặt vài ngày, cuối cùng hắn không thể nhịn được nữa, kết quả rơi vào kết cục cả đội bị diệt.
Khi Vân Đào lái xe tới, bọn họ còn tưởng là cứu binh của La Võng, ai biết người nhảy xuống xe lại đúng là người ngày nhớ đêm mong.
“Ban đầu em định gọi người của căn cứ gần đó đến lấy.”
Bọn họ không có không gian, không thể mang đi được, đốt đi thì quá đáng tiếc, nên thà để căn cứ đến mang đi còn hơn. Đầu năm nay, vật tư tương đương với mạng sống con người.
Thu vật tư vào xong, ba người vội vã chạy tới điểm hẹn, đoạn đường này cũng không hề suôn sẻ.
Sau khi vua zombie xuất hiện, zombie ở khắp mọi nơi như thể có chủ kiến. Đầu tiên, zombie đột biến tăng mạnh, zombie cấp cao tăng lên đáng kể, sau đó, zombie hệ tinh thần dần phát triển trí thông minh, triệu tập zombie để tạo thành nhiều đợt zombie nhỏ, tiến về phía thủ đô.
“Hệ thống, tại sao diễn biến này lại khác với nguyên tác?” Vân Đào phàn nàn.
Trong nguyên tác, vua zombie chỉ xuất hiện sau khi nhóm vật phản diện Bạch Sư log out. Nhưng sau khi xuất hiện cũng không đi về phía thủ đô, dù sao căn cứ thủ đô là nơi có lực lượng vũ trang mạnh nhất cả nước, đi không phải để bị đánh sao?
Sau đó, trong chiến dịch săn giết vua Zombie do Căn cứ Thủ đô và nhóm nhân vật chính cầm đầu, họ đã giăng bẫy vua Zombie, hướng dẫn vua Zombie từng bước đến gần Căn cứ Thủ đô, sau đó vào cái bẫy mà họ đã giăng sẵn từ trước, lúc này mới bao vây và tiêu diệt Vua Zombie.
Nhưng bây giờ thì sao, lần đầu tiên Vân Đào nghe được tin tức về vua Zombie, đó là vua Zombie đã phá hủy Thành phố Lý Tưởng chỉ trong một đêm, không còn ai sống sót trong số 70.000 đến 80.000 người sống sót trong thành phố.
Sau đó lại nghe được tin về vua Zombie, toàn là đã phá hủy nơi tập kết và căn cứ nào đó, hướng đi không thể nghi ngờ chính là căn cứ thủ đô, được nhắm tới rất mạnh.
[ Có thể xuất hiện trước một năm, khác nguyên tác không phải rất bình thường sao? ]
Vân Đào luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, vua Zombie khác với cô. nó là một nhân vật do tác giả thiết kế, dù xuất hiện sớm cũng không thể thoát khỏi thiết lập nhân vật mới đúng.
“Hệ thống, vua Zombie xuất hiện sớm có ảnh hưởng tới nội dung cốt truyện chắc chắn không kém gì tao, mi nói xem liệu Thiên Đạo có quản không?”
Hệ thống chần chờ một chút: [ Nói không chừng muốn quản cũng không quản được. ]
Với trạng thái của Thiên Đạo, vua zombie xuất hiện đã giáng cho hắn một đòn nặng nề, không lập tức khiến hắn sụp đổ cũng coi như hắn lợi hại.
“Không quản được?” Vân Đào ánh mắt sáng lên, “Không quản được thì càng tốt, điều đó có nghĩa là hắn đã suy yếu đến mức không thể làm gì được. Nếu Bạch Sư cùng nhóm nhân vật chính tiêu diệt vua Zombie, nội dung cốt truyện sẽ sụp đổ, Thiên Đạo sẽ bị tiêu diệt, số phận của Bạch Sư sẽ hoàn toàn thay đổi.”
[ Đúng là như vậy, kí chủ. ]
Hệ thống nghĩ, may mà Thiên Đạo không có ở đây, nếu không sẽ bị tức chết rồi, sau đó nó nghĩ, hy vọng kí chủ vĩnh viễn sẽ không biết được sự thật.
Mặc dù bọn Vân Đào rất cẩn thận trên đường đi, nhưng vẫn không tránh khỏi gặp phải làn sóng zombie. Họ trốn trên đỉnh vách đá bên đường quốc lộ, lấp nửa người vào trong bụi cỏ dại.
Dưới đường quốc lộ là vô số zombie không nhìn thấy được điểm đầu và điểm cuối.
“Em nghĩ đến tối chúng ta chưa chắc có thể đi qua được làn sóng zombie này.” Kỷ Hàm hạ giọng, “Hay là chúng ta vòng qua bọn chúng, đi tìm đường khác đi?”
Họ đã trốn ở đây gần hai tiếng rồi.
Vân Đào lấy bản đồ từ trong không gian ra, chỉ vào một lá cờ đỏ nhỏ được đánh dấu trên đó, “Chúng nó đang đi về phía căn cứ Vân Phường, chúng ta phải chạy nhanh đến đó để báo tin, chỉ có con đường này là gần nhất. Nếu đi đường vòng, cho dù có thể truyền được tin trước khi làn sóng zombie tới, căn cứ cũng chưa chắc có thời gian thực hiện các biện pháp phòng ngừa chứ đừng nói đến việc rút lui.”
Kỷ Hàm nhìn đám zombie kẹp lấy các loại zombie biến dị khác, nhìn vào số lượng và cấp độ có thể khẳng định một khi kinh động đến chúng, ba người bọn họ chưa chắc có thể bình an vô sự thoát ra.
Con đường tắt mà họ định đi cần phải vượt qua làn sóng Zombie, đi sang phía quốc lộ bên kia, cũng phải vượt qua một ngọn núi nhỏ, nhưng trước khi đến được ngọn núi nhỏ,, có một bãi đá rộng cả trăm mét cạn nước.
Trên bãi đá cũng không có vật gì che chắn.
Nếu là bình thường, Vân Đào dẫn theo Kỷ Hàm và Kỷ Thâm bay qua hoàn toàn không thành vấn đề, vấn đề là cô không thể che giấu được cả khí tức của Kỷ Hàm và Kỷ Thâm. Hơn nữa trong nhóm zombie có quá nhiều loại hỗn tạp, thậm chí còn có một con zombie hệ tinh thần cao cấp, tùy tiện đi qua sẽ thành bia đỡ đạn… Khoan đã!
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Vân Đào, sắc mặt cô trắng bệch, mồ hôi lạnh trong nháy mắt thấm đẫm quần áo sau lưng.
Đúng rồi, zombie hệ tinh thần, zombie hệ tinh thần cấp bảy, sao cô có thể quên mất nó cơ chứ. Khi phát hiện zombie hệ tinh thần cấp cao của hơn mình thì phải rút lui ngay lập tức, vì sao bọn họ vẫn nằm ngây ngốc ở chỗ này chứ?
Cô chỉ có thể nghĩ ra được một lý do duy nhất, ba người bọn họ đã bị trúng chiêu, bị Zombie hệ tinh thần ảnh hưởng trí nhớ.
Thanh âm của Vân Đào thấp đến mức chỉ như tiếng thở, “Hai người còn nhớ zombie hệ tinh thần mà chúng ta đã thấy không?”
“Làm gì có…” Lời Kỷ Hàm đột nhiên dừng lại.
Bọn họ bị tinh thần công kích chỉ còn những ký ức mơ hồ, một khi được nhắc nhở, những ký ức mơ hồ sẽ trở về như nước lũ dâng lên.
Ba người không để ý đến đám zombie phía dưới, mở rộng phạm vi, nhỏm lên, phát hiện có những con zombie đang đến gần từ phía sau chưa tới hai mươi mét, không chỉ có zombie hệ tinh thần, còn có hai con loại đột biến cấp cao.
Tung tích đã bị lộ, ba con Zombie không hề che dấu khí tức nữa, lộ rõ bản chất, lao về phía ba người họ. Nhưng không ai ngờ rằng ngay lúc chúng xuất kích cũng chính là chúng nó bắt đầu bị hủy diệt.
Màn sương đen chết chóc nồng đậm từ trong bụi cỏ dại tuôn ra quấn lấy cơ thể ba con zombie, ba tia sét từ trên trời giáng xuống thế như chẻ tre đánh vào đỉnh đầu chúng, tiếng gió rít nhọn, tiếng lưỡi dao sắc bén xé gió mà đến, chân của ba con zombie còn chưa kịp di chuyển đã bị cắt thành miếng thịt.
Trước khi những miếng thịt có thể rơi xuống đất, một bông hoa nhỏ màu trắng có thể nhìn thấy khắp nơi đột nhiên biến to, những cánh hoa xòe ra túm lấy tất cả miếng thịt của ba con Zombie rồi kéo xuống dưới lòng đất…
Vân Đào nhìn đến chết lặng, phải mất hai giây cô mới nhận ra điều gì đó. Cô nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn chung quanh, trong tầm mắt mơ hồ, cô nhìn thấy năm bóng người từ phía xa.
Cô lảo đảo chạy về phía họ giống như một đứa bé đi lạc, vừa khóc vừa lau nước mắt. Khoảng cách càng ngày càng gần, năm người ngày càng hiện rõ trong tầm mắt cô.
Cô nhìn thấy rõ vẻ mặt của bọn họ.
Bước chân của Vân Đào dần chậm lại, chậm lại, sau đó dừng lại, quay người bỏ chạy.
Mẹ ơi, cứu con!
٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶
ミ★ hết chương 124 ★彡