Edit: Himee
Vân Đào ở lại trong xe Sùng Minh đến sáng sớm hôm sau mới rời đi, bởi vì dựa trên sự hiểu biết của cô với mấy người còn lại, nếu buổi tối trở về cô có lẽ sẽ bị **, ở lại tốt xấu gì còn có thể ngủ một giấc, cho dù ngủ ở chỗ Sùng Minh cũng không yên ổn lắm, nhưng ít còn hơn không.
Nhưng cô quên mất Tô Bình Trắc và Sùng Minh ở cùng xe, cô ngủ lại đó thì tất nhiên Tô Bình Trắc phải ngủ lại trong xe cô, vì thế Vân Đào vừa lên xe đã nhìn thấy Tô Bình Trắc đen mặt ngồi trên giường cô.
Có trời mới biết Tô Bình Trắc làm sao chịu đựng qua một đêm này, Vân Đào không có ở đây, nhưng trong xe đều là dấu vết và mùi vị của cô, cái này so với chứng nghiện tình dục còn muốn tra tấn người hơn.
Không hề bất ngờ, hắn một đêm không ngủ.
Tô Bình Trắc thấy Vân Đào chậm rãi đi về phía mình, vừa bực mình vừa buồn cười, “Sao thế, sợ anh ăn em à?”
Vân Đào chợt nghĩ đến bông hoa nhỏ màu trắng ăn thịt người được Tô Bình Trắc dùng dị năng hệ mộc thúc đẩy sinh trưởng ra, cô nuốt nước bọt, “Anh vẫn còn giận à?”
“Em nghĩ sao?”
Vân Đào lại gần, Tô Bình Trắc kéo cô lại ngồi lên đùi hắn, hắn ôm cô, tựa đầu vào bộ ngực mềm mại của cô, nhắm mắt nghỉ ngơi, “Yên tâm, anh sẽ không chạm vào em, để anh ôm một lát.”
Anh ấy có vẻ mệt mỏi.
Vân Đào ôm lấy lưng Tô Bình Trắc, cô nghiêng mặt áp lên đỉnh tóc hắn, “Ngủ đi, em ở cùng anh.”
Tô Bình Trắc thật sự ngủ thiếp đi, hơn nữa còn ngồi ôm cô ngủ như vậy. Vân Đào cẩn thận từng li từng tí đặt Tô Bình Trắc nắm xuống giường, đắp chăn cho hắn, còn cô ngồi ở mép giường, nắm lấy tay hắn, ở bên hắn.
Hệ thống: [ Ký chủ, tôi đã kiểm tra dữ liệu của Tô Bình Trắc trong khoảng thời gian này, phát hiện hắn hoàn toàn không muốn sống, bình quân thời gian ngủ mỗi ngày không đến hai tiếng, hơn nữa dị năng dao động thường xuyên, có vẻ như hắn thường tiến hành quá trình huấn luyện dị năng cường độ cao. ]
[ Bảo sao chưa đến hai tháng, dị năng đã thăng cấp cấp 7, mặc dù có dị năng ánh sáng hỗ trợ, nhưng tốc độ này thật kinh khủng. ]
“Ừ.” Vân Đào áp mặt vào mu bàn tay Tô Bình Trắc, cảm nhận nhiệt độ của hắn, “Hệ thống, có dữ liệu về vua Zombie không?”
Hệ thống: [ Có, nhưng không nhiều lắm. Trong nguyên tác, thiết lập về Zombie không chi tiết như của Tô Bình Trắc. Từ những gì tôi đã thu thập được cho đến nay, ngoài những thiết lập có liên quan đến năng lực và hướng đi của nó trong nội dung cốt truyện, thì nguồn gốc và những cái khác về nó cũng không rõ ràng lắm.]
Vân Đào nhớ lại nội dung có liên quan đến vua zombie trong nguyên tác, càng nhớ lại càng sợ hãi.
Trong nguyên tác, sở dĩ nhóm nhân vật chính có thể giết được vua zombie là vì thiên thời địa lợi nhân hòa.
“Thiên thời” là dị năng của nam chính Lệ Sính thức tỉnh đến cấp chín, chỉ cách cấp mười một bước.
“Địa lợi” là mai phục do căn cứ thủ đô bố trí bằng mọi nỗ lực của cả nước.
“Nhân hòa” là Tần Hạng Chi, một trong hàng trăm người dị năng không sợ chết.
Nhưng hiện giờ thì sao, vua Zombie Vương xuất hiện sớm, dị năng của Lệ Sính vẫn ở cấp tám, vua Zombie lại trực tiếp tấn công căn cứ thủ đô, căn cứ thủ đô hoàn toàn không kịp bố trí mai phục, thậm chí những người dị năng cao cấp khắp cả nước cũng không kịp tụ hợp.
Liệu những con người may mắn còn sống có thật sự giết được vua zombie?
Nếu căn cứ thủ đô thất thủ…
Sắc mặt Vân Đào tái nhợt, chợt nảy ra một ý nghĩ khiến cô mất bình tĩnh, “Sự xuất hiện sớm là hiệu ứng cánh bướm do hành động của tao gây ra sao?”
Hệ thống: [ Ký chủ, cô đừng nghĩ như vậy, cho dù chuyện này có lỗi của cô thì cũng không thể trách cô được. Cô không làm gì sai cả, cô chỉ muốn cứu người mà thôi.]
Vân Đào buông Tô Bình Trắc ra, cô sợ cơ thể run rẩy sẽ đánh thức hắn.
“Nhưng tao chưa bao giờ nghĩ đến việc thay đổi nội dung cốt truyện có thể gây ra tai họa cho những người khác hay không.”
[ Cô không phải tiên tri, cũng không phải Thiên Đạo, cô chỉ là một con người mà thôi. Cô không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, cái này rất bình thường nha. Hơn nữa, nếu chuyện gì cô cũng phải cân nhắc mọi thứ thì tiến về phía trước chẳng phải rất khó khăn sao? ]
Vân Đào tất nhiên hiểu ý của hệ thống, nhưng hiểu thì hiểu, vừa nghĩ tới căn cứ thủ đô sẽ phải đối mặt với nguy hiểm, trong lòng cô luôn cảm thấy bất an.
Lòng cô không đủ lớn đến nỗi có thể dùng một câu “Cô chỉ là một con người, cô chỉ là muốn cứu người mà thôi, cô không làm gì sai cả” đã thoát khỏi cảm giác tội lỗi.
Tuy nhiên, lời nói của hệ thống đã khiến cô bình tĩnh lại.
Hệ thống thấy Vân Đào đã nhanh chóng kiểm soát được cảm xúc, nhịn không được âm thầm cảm thán, từ khi bị trói buộc đến bây giờ, ký chủ đã trưởng thành rất nhiều. Rất nhanh, hệ thống lại không nhịn được cảm thán tiếp, từ khi bị trói buộc đến bây giờ, ký chủ cũng vênh váo hơn nhiều.
“Hệ thống, có bao nhiêu khả năng tao có thể thăng từ cấp sáu lên cấp mười trong một lần?
Hệ thống nghi ngờ mình đã nghe lầm, [ Thăng từ cấp sáu lên cấp mười trong một lần? Dựa vào năng lượng tinh hạch sao? ]
“Chẳng lẽ ta còn có cách khác?”
[ Không được!] Hệ thống thét chói tai trong đầu Vân Đào, [ Mặc dù tôi rất vui khi thấy cô làm tình mãnh liệt với những người đàn ông khác, nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cô, ngươi, ý tưởng của cô rất nguy hiểm! ]
[ Cô chơi game bao giờ chưa? Cô biết thanh tiến trình kinh nghiệm không? Thăng từ cấp sáu lên cấp mười hoàn toàn khác khi cô từ cấp một lên cấp bốn nhé?]
[ Hơn nữa trong người cô không còn dị năng ánh sáng nữa, cơ thể cô hoàn toàn không chịu nổi sự đột phá mạnh mẽ nâng cấp! ]
Vân Đào không quan tâm, “Vậy để tao tách ra, thăng từng cấp một nhé?”
Hệ thống: [ Tại sao phải mạnh mẽ thăng cấp? Cứ để những việc như chiến đấu với quái vật và giải cứu thế giới cho nhóm nhân vật chính đi.]
“Chỉ là đề phòng thôi, hơn nữa tao đến đây cũng không phải để làm đấng cứu thế.” Vân Đào trầm mặc một lát, sau đó lại mở miệng, “Như mi đã nói, tao chỉ là một con người, tao cũng không phải thánh nhân, tao không có tình cảm cao thượng như vậy. Tao chỉ muốn yên tâm mà thôi, tao không muốn sau này không thể ngủ được hoặc bị đánh thức bởi những cơn ác mộng khi đang ngủ.”
[ Ký chủ… ]
“Tao cảm thấy việc này có thể làm được, dù sao có mi ở đây tao sẽ không chết, sợ cái gì.” Vân Đào hai mắt sáng lên.
Hệ thống: […] thật sự cảm ơn cô đã tin tưởng tôi như vậy nha!
Nó có linh cảm những đạo cụ mà nó mặt dày xin được khi quay về tổng bộ lần trước có thể sẽ được sử dụng vào một ngày nào đó.
Vân Đào từ trước đến nay vẫn luôn nghĩ là làm, buổi tối hôm đó, cô ăn hết một phần ba tinh hạch Lam Chu để lại cho mình, thành công thăng từ cấp sáu lên cấp bảy.
Dục hỏa đốt người gần như cắn trả cùng lúc cô thăng cấp, ngay cả thời gian phản ứng cũng không cho cô.
Cô bất chấp lao ra khỏi xe, nhìn thấy ai đó liền chui vào lòng, “Úy Lý, giúp em!”
٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶
ミ★ hết chương 128 ★彡