Editor: Himee
Vân Đào đã trải qua ba lần khảo hạch dưới tay Sùng Minh, lần thứ nhất quá thời gian 0 điểm, lần thứ hai quá hai phút cộng thêm bị thương được 30 điểm, lần thứ ba không quá thời gian nhưng bị thương được 50 điểm.
Lần này cô chỉ quá hai phút, nhưng không bị thương, sao lại được 0 điểm?
Vân Đào như bị sét đánh, nụ cười cứng đờ trên mặt, “Sao lại 0 điểm?”
“Cố ý bị bắt và bị cắn, 0 điểm.”
“Tại sao?”
Sùng Minh thản nhiên nhìn cô một cái, Vân Đào lập tức sợ hãi, “Được rồi, 0 điểm thì 0 điểm.”
Sùng Minh nhìn Vân Đào cúi đầu, khẽ lắc đầu, “Không phục?”
Thanh âm Vân Đào trầm thấp, nhưng không áp chế được sự tự tin của cô, “Tôi có kim loại hóa, có thể bảo đảm bản thân không bị thương.”
“Cho nên, cô cảm thấy kết quả quan trọng hơn quá trình sao?”
Vân Đào ngạc nhiên ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt như hố đen của Sùng Minh, cô lảo đảo lùi về phía sau một bước, sắc mặt trắng bệch, “Không, không phải.”
Nếu kết quả quan trọng hơn quá trình, vậy cô khác gì kịch bản nguyên tác?
Sùng Minh thu hồi ánh mắt, nhìn về nơi khác, “Ngày mai làm lại từ đầu.”
Tiếng nói vừa dứt, người cũng biến mất.
Vân Đào đứng tại chỗ thật lâu không nhúc nhích.
Zombie hệ sức mạnh là zombie yếu nhất, dễ đối phó nhất trong tất cả các loại zombie biến dị. Vân Đào là dị năng giả cấp bốn, còn có ba loại dị năng công kích, kết quả lại khiến người ta khó xử.
Cô có thể giết nó trong ba phút, hoàn toàn dựa vào đầu cơ trục lợi. Cũng không nói đầu cơ trục lợi là sai, nhưng dưới quyền lực tuyệt đối, tác dụng của đầu cơ trục lợi rất nhỏ, thậm chí còn hại lại chính mình, cho nên khó tránh khỏi trong quá trình huấn luyện bình thường.
Vân Đào không biết ư? Vân Đào biết.
Hệ thống: [ Ký chủ, cô quá gấp gáp rồi.]
Phải, cô quá gấp gáp.
Hệ thống: [ Ký chủ đừng buồn, thực ra cô đã rất tuyệt rồi~ cô mới luyện tập dị năng một tháng, đám Diệp Hào đều là dị năng giả đã lăn lộn ba năm, vì thế chênh lệch với họ tất nhiên là rất lớn.]
[ Quan trọng nhất là, dù sao dị năng của cô cũng là dị năng sao chép, tác dụng phụ của dị năng sao chép là làm suy yếu, đương nhiên sức mạnh cũng sẽ giảm đi. Nếu không, không đợi cô thành thạo sử dụng dị năng, cô đã bị tác dụng phụ của dị năng dày vò thành phế vật trước rồi.]
“Ừ.” Vân Đào nhẹ nhàng ừ một tiếng, lúc này từ xa truyền đến thanh âm của Kỷ Hàm.
“Vân Đào, Vân Đào~”
Vân Đào nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy Kỷ Hàm nhảy xuống từ một cây đại thụ xuống ở phía xa, nhanh chóng chạy về phía mình, thanh xuân và tinh thần phấn chấn của thiếu niên trên người cậu gần như muốn hóa thành thực chất, nhấn chìm cô.
“Thế nào rồi? Được bao nhiêu điểm?” Kỷ Hàm còn chưa tới trước mặt, đã hỏi.
Vân Đào vẻ mặt đau khổ, “0 điểm.”
“Ha ha ha ha” Kỷ Hàm cười vô cùng đắc ý, “Vân Đào, sao cô lại ngốc như vậy, tôi và Kỷ Thâm cho tới bây giờ chưa bao giờ được quả trứng ngỗng nào.”
Hai anh em Kỷ Hàm cũng từng trải qua khảo hạch dưới tay Sùng Minh, mãi cho đến khi liên tục lấy được mười lần điểm tối đa mới tính là vượt qua kiểm tra.
Yêu cầu của Sùng Minh đối với Vân Đào cũng giống như vậy, nhưng liên tục mười lần điểm tối đa, chỉ nghĩ đến thôi Vân Đào đã cảm thấy chua xót.
“Nhưng tại sao lại 0 điểm?” Kỷ Hàm vẫn luôn nhìn từ xa, biết biểu hiện của Vân Đào lần này kỳ thực không tệ, cho dù thế nào cũng có thể đạt tiêu chuẩn đi.
Vân Đào nói ra nguyên nhân.
Kỷ Hàm nhanh chóng lướt qua vai Vân Đào, lỗ tai đỏ ửng, “Vậy cô được 0 điểm không oan.”
Thấy Vân Đào giống như một quả cà tím bị sương bao phủ, Kỷ Hàm gãi gãi tai, “Thật ra vừa nãy tôi chỉ lừa cô thôi, tôi cũng từng bị 0 điểm, cô không cần nản lòng, lần sau chú ý lấy điểm tối đa là được.”
Trong lòng Vân Đào cảm thấy ấm áp vui vẻ, với tính tình của Kỷ Hàm, câu nói này nhất định là đang lừa cô.
Cô bước tới xoa gáy Kỷ Hàm, “Cảm ơn cậu nha, Kỷ Hàm.”
Tuy cô không buồn vì bị điểm 0, nhưng sự an ủi về đáng yêu này của Kỷ Hàm thật sự khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Kỷ Hàm cảm thấy gáy nóng lên, mặt cũng bắt đầu nóng lên, hắn ra vẻ tức giận trốn sang bên cạnh, “Cô xoa đến rối hết tóc của tôi rồi!”
Vân Đào trừng mắt, “Cái đầu đinh này của cậu, tôi xoa còn lâu mới rối nhé!”
“Cô còn chưa rửa tay!”
Vân Đào: “…”
À, cậu ấy nói đúng, vừa rồi cô còn nắm lấy cổ tay zombie và gỡ cánh tay của nó nữa.
Ngay từ đầu chỉ là Kỷ Hàm tùy tiện tìm cớ mà thôi, thấy Vân Đào chột dạ không nói lời nào, sắc mặt dần thay đổi, dường như cậu ngửi thấy một mùi hôi thối tỏa ra từ sau gáy mình.
“Đi trước đây.” Vân Đào co cẳng bỏ chạy, tốc độ cực nhanh.
“Vân Đào! Cô đứng lại cho tôi!”
Vân Đào rốt cuộc vẫn bị Kỷ Hàm túm lấy, “Tôi không cố ý đâu, tôi quên mất, lần sau tôi sẽ không xoa nữa.”
Không xoa nữa? Vậy thì không được! Vân Đào chỉ xoa đầu cậu, Kỷ Thâm còn không được! Nhưng nếu không nhân cơ hội này kiếm chỗ tốt, cậu sẽ cảm thấy mình bị thiệt.
Kỷ Hàm kéo Vân Đào đến một hồ nước gần đó, “Cô giúp tôi rửa sạch đi, tôi sẽ không trách cô.”
Được thôi, yêu cầu này không quá đáng.
Kỷ Hàm ngồi xổm xuống chỗ nước cạn, Vân Đào lấy tay múc nước rửa cho cậu.
Đây là lần đầu tiên cô gội đầu cho người khác, động tác mới lạ nhưng rất nhẹ nhàng, ngón tay di chuyển qua lại giữa tóc ngắn, thỉnh thoảng chạm vào vành tai và gáy Kỷ Hàm.
Nước trong hồ mát lạnh, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô, hai tay Kỷ Hàm chống ở đầu gối, mu bàn tay gân xanh nổi lên, cậu cảm thấy để Vân Đào giúp mình gội đầu là một sai lầm.
“Chắc là được rồi.” Vân Đào lau sạch tóc ngắn và những giọt nước thừa trên gáy Kỷ Hàm.
“Mùi xác thối đâu dễ rửa sạch như thế, cô ngửi xem, vẫn còn thối.”
Trong lòng Vân Đào thầm nghĩ, đứa nhỏ thật rắc rối, nếu ghét bỏ rửa không sạch sao không về xe dùng dầu gội đầu mà rửa.
“Cô nhanh lên một chút!”
“Được được được.” Vân Đào chuẩn bị lại gần làm qua loa cho xong, ai ngờ còn chưa tới gần gáy Kỷ Hàm, môi bỗng nhiên nóng lên, là Kỷ Hàm nhân cơ hội quay đầu lại hôn cô.
Môi Kỷ Hàm nóng quá, hơi thở cũng nóng, Vân Đào trốn về phía sau, Kỷ Hàm thuận thế đè Vân Đào xuống cỏ.
Lá cỏ dại bị gãy, một mùi thơm tươi mát từ đó tỏa ra, tràn ngập giữa hai người.
Nụ hôn đầu tiên của thiếu niên cực kỳ giống cỏ xanh thơm ngát, sạch sẽ lại ngây ngô.
Kỷ Hàm chưa biết cách hôn, môi chạm môi, một lúc sau mới vươn đầu lưỡi ra liếm môi Vân Đào một cái, giống như một con chó con nhút nhát.
Vân Đào cả người run lên như điện giật, cô chống tay lên ngực Kỷ Hàm muốn đẩy cậu ra, nhưng Kỷ Hàm tuy tuổi còn nhỏ nhưng sức lực không thể khinh thường, dưới tình huống không cần dị năng Vân Đào căn bản không đẩy nổi.
“Cậu đứng… ư.”
Kỷ Hàm thừa dịp Vân Đào nói chuyện hôn càng sâu, cuối cùng đầu lưỡi cũng thò vào trong miệng Vân Đào.
“Ư ưm~” Vân Đào xấu hổ rên rỉ ra tiếng, Kỷ Hàm nhìn thì ngây ngô, nhưng sao lại hôn giỏi như vậy? Đầu lưỡi khuấy đảo trong miệng cô, khiến cả người cô mềm nhũn, càng không đẩy được cậu.
Nụ hôn đầu tiên này kéo dài rất lâu, khi Kỷ Hàm buông Vân Đào ra, cô đã thở dốc nói không ra lời, chỉ có thể oán trách trừng mắt nhìn Kỷ Hàm.
Kỷ Hàm thở hổn hển còn nghiêm trọng hơn cả cô, những giọt nước còn sót lại trên tóc trộn lẫn với mồ hôi tiết ra do nhẫn nhịn trượt qua cằm cậu, tích tụ ở dưới cằm, dường như muốn rơi nhưng không rơi được.
Cậu nuốt khan, thanh âm khàn khàn, “Vân Đào, hôm nay tôi có thể tổ chức sinh nhật 18 tuổi được không?”
٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶
ミ★ hết chương 55 ★彡