Sổ tay trùng sinh công lược [146]
Thuật đọc tâm 6
Chương 146: Tâm nguyện từ nhỏ của anh trai
Trans: Meounonna
“Sáng hôm nay tôi đã gửi cho sếp xem hồ sơ về việc ở tinh cầu hoang phế cũ- sao Đông Nam Tử Sa phát hiện khoáng vật hiếm có, đây là hồ sơ theo dõi bổ sung kết quả thăm dò cho đến hiện nay, ngoài việc phát hiện hai loại khoáng vật quý hiếm ban đầu ra, còn có khoáng vật đi kèm Lam Tử, như vậy thì cấp độ khai khác cần phải năng lên ba cấp, đội ngũ lúc trước được cử đi e là phải gọi họ quay về. Bây giờ danh sách đội khai thác khoáng sản dự bị cấp năm đã chỉnh lý xong, phải chốt danh sách trong vòng một ngày làm việc.”
“Còn nữa nhà thầu vật tư quân sự sao Bạch Vân ở khu vực phía Bắc gửi thư mời gặp mặt, dẫu sao họ vẫn luôn là một phần trực thuộc Thôi gia, đại nhân nên sắp xếp thời gian gặp một lần thì tốt hơn.”
“Ngoài ra…”
Mạnh Tự Chân nói việc công xong, thở ra một hơi ngồi ở phía đối diện Thôi Loan, giơ tay xoa trán tháo mắt kính trợ giúp công việc trên sóng mũi ra.
Mạnh Tự Chân báo cáo công việc xong, Thôi Loan chỉ ừm một tiếng không lên tiếng nữa, ngồi ở đó không chớp mắt, xử lý các công việc nhanh như bay. Màn hình ở chỗ này của anh chiếm toàn bộ không gian, hầu như tất cả tài liệu tiến độ nhiệm vụ của tất cả thuộc hạ đều được đồng bộ tập hợp ở chỗ của anh, quang võng (mạng ánh sáng) cực lớn này chính là vô số cặp mắt của anh, hễ có ai làm không đúng, anh có thể phát hiện điều khác thường ở lưu trình tài liệu ở bên này- là một hệ thống vô cùng không thân thiện với những người trộm lười biếng. Sau khi xuất hiện hệ thống này, các quan viên Bộ Tài chính ai nấy đều cúc cung tận tụy, đã ba năm liên tục phá kỉ lục Bộ phận xuất sắc nhất Đế Quốc rồi.
Là sếp lớn cao cấp nhất, một mình Thôi Loan tương đương với trái tim và đầu não. Đôi khi Mạnh Tự Chân thấy cách làm việc hệt như hệ thống máy móc của sếp kiêm bạn tốt của mình sẽ cảm thấy anh quá thảm thương. Tuy trí lực của bộ não và khả năng thể chất đều đã trải qua khai phá cường độ cao, năng lực thể chất và tinh thần của anh tốt hơn người bình thường chưa trải qua quá trình cường hóa rất nhiều lần, nhưng toàn bộ năng lực này lại phục vụ cho công việc, bản chất của điều này quá bi thảm.
Cảm thán xong, Mạnh Tự Chân xem đồng hồ, nói với Thôi Loan: “Dù sao hôm nay không có việc gì nữa, tôi tan làm về nhà trước đây, hôm nay em gái nhỏ thứ năm nhà tôi từ trường học về nhà, tôi phải quay về ở bên em ấy~”
Nói xong anh ta chuẩn bị đứng lên, nhưng anh ta còn chưa kịp đứng thẳng eo, đã thấy thiết bị truyền tin quang tấn của mình b*n r* một loạt nhiệm vụ, anh ta hoảng hồn tới nỗi ngồi bịch trở về. Xoay đầu nhìn cậu bạn thân chơi từ nhỏ tới lớn, mặt không cảm xúc của mình, Mạnh Tự Chân hỏi: “Đại nhân, ý ngài là sao?”
Trong lúc bận rộn Thôi Loan dành ra hai giây nhìn anh ta một cái, bảo: “Ý là hoàn thành tất cả nhiệm vụ này cậu mới có thể tan làm về nhà.”
Mạnh Tự Chân nhìn hàng loạt nhiệm vụ xù lông nhím, “Ê ê ê, tôi nói này Thôi Loan Loan, cậu lớn già đầu rồi, có cần nhỏ nhen vậy không, có phải cậu nghe tôi nhắc tới em gái nên ghen tị, mới xấu xa tăng thêm công việc cho tôi nhiều như vậy không hả?!”
Thôi Loan ẩn ý sâu xa cười lạnh một tiếng, “Tôi cần ghen tị cậu có em gái chắc.”
Mạnh Tự Chân: Cười lạnh rồi cười lạnh rồi anh trai này bình thường mặt không cảm xúc, nhưng một khi cười lạnh thì sẽ có người gặp xui xẻo. Hơn nữa miệng bảo không ghen tị, thật ra trong lòng anh đã ghen tị điên lên rồi. Hai người lớn lên cùng nhau, ai mà không biết chút tính toán ý xấu trong lòng của đối phương, hơn nữa loại việc này không chỉ mới xảy ra một hai lần.
Tuy lí trí nói với Mạnh Tự Chân khoe em gái vào lúc này chỉ làm cho tình hình trở nên tồi tệ, nhưng mà thói quen nhiều năm không dễ thay đổi, anh ta vẫn không biết giữ mồm giữ miệng. “Em gái là loài sinh vật đáng yêu nhất trên thế giới, hơn nữa tôi còn có bốn sinh vật đáng yêu này lận đấy! Là một người anh cả trưởng thành điềm tĩnh quyết đoán, dưới yêu cầu ‘Mong anh trai có thể về nhà sớm gặp em’ của em gái, tôi tuyệt đối sẽ không khuất phục trước công việc, không điều gì có thể cản bước tôi về nhà thăm em gái!”
Sau khi nói xong những lời này, Mạnh Tự Chân đã chuẩn bị tinh thần để đón nhận cơn bão tàn phá của sếp, nhưng đột nhiên đối phương để lộ ra một chút thần sắc đồng tình, bảo: “Quả thực nên về nhà sớm để ở bên em gái.”
Mạnh Tự Chân: …? Bạn à hôm nay đầu óc hỏng rồi à?
Một giây sau Thôi Loan khôi phục lại mặt lạnh, “Cho nên tôi mới cần cậu giúp xử lí nhiều công việc như vậy, vì tôi cũng phải về nhà sớm để ăn cơm cùng với em gái.” Nếu như bình thường nói câu này xong anh đã im miệng, nhưng bây giờ tâm tình muốn khoe khoang đã không nhịn nổi nữa, sau đó anh nói thêm một câu với giọng điệu hơi lâng lâng: “’Huynh trưởng đại nhân buổi tối em muốn ăn cơm với anh.’ Em gái của tôi đã nói với tôi như thế đó.”
Mạnh Tự Chân không nhịn được phẩy tay, “Đợi đã đợi đã, Thôi Loan Loan cậu lấy đâu ra em gái, chẳng lẽ cậu muốn có em gái tới phát điên rồi nên bịa đại một em gái ra à? Thấy mẹ chưa cậu đi đến tinh cầu hẻo lánh là để nhận nuôi một em gái, hoặc là đi xuống sàn giao dịch ngầm mua một người về làm em gái à?” Dựa theo chấp niệm của người này với việc có một cô em gái, nói không chừng anh thật sự có thể làm ra được chuyện này đấy!
Thôi Loan: “Ông già nhà tôi trước khi chết đã nói, tôi có một em gái cùng cha khác mẹ, hôm qua tôi đi tìm em ấy, hôm nay vừa mới đón em ấy về.”
Mạnh Tự Chân nghe ra được chút khoe khoang ẩn giấu trong giọng điệu của cậu bạn thở nhỏ, anh ta nghĩ, chẳng phải chỉ có thêm một em gái thôi à, có cái gì hay mà khoe, tôi có bốn em gái đây này. Nhưng miệng anh ta lại hỏi: “Vậy cô em gái cậu đón về bao nhiêu tuổi rồi, tên gì?”
Thôi Loan: “Mười sáu tuổi, còn bốn năm nữa là thành niên, em ấy tên là Ô Ly. Thế nào, cái tên đáng yêu nhỉ.”
Mạnh Tự Chân nghe anh khoe em gái bằng giọng điệu bình thản, biểu cảm có vẻ hơi một lời khó nói hết, “Hơ. Nhưng nếu là như thế, đại nhân Thôi Ha vì sao không nói cho cậu biết sớm hơn, ông ấy chắc hẳn biết từ nhỏ đến lớn cậu muốn có một cô em gái tới mức nào mà… Ờm, chẳng lẽ là vì chuyện đó à?”
‘Chuyện đó’ trong miệng của Mạnh Tự Chân đã xảy ra rất nhiều năm về trước, lúc đó anh ta và cậu bạn nhỏ Thôi Loan mới vừa quen biết nhau không bao lâu, hai người vừa tròn mười tuổi. Thuộc tính cuồng em gái của Mạnh Tự Chân là bẩm sinh đã có, từ nhỏ khi anh ta ba tuổi sau khi em gái đầu tiên được sinh ra đời, anh ta đã xem việc bảo vệ em gái là sứ mệnh cả đời mình, khi quen biết với Thôi Loan, Mạnh Tự Chân đã có hai cô em gái rồi, ngày nào anh ta cũng treo hai cô em gái của mình bên cửa miệng để khoe khoang, quả thật là hư hỏng không ai bằng.
Hồi còn nhỏ Thôi Loan vô cùng muốn có một cô em gái, chấp niệm này bắt nguồn từ việc lúc nhỏ anh lén xem sách cấm liên quan đến dị đoan- Cô phù thủy nhỏ mang theo mèo đen ngồi trên chổi bay bay lượn trên bầu trời, đáng yêu đến mức nằm mơ anh cũng muốn có một cô em gái. Sau này gặp Mạnh Tự Chân, lại bị anh ta k*ch th*ch không ngừng, dẫn đến suy nghĩ muốn có em gái này ngày càng rõ ràng, cuối cùng vào một ngày nọ, anh bạn nhỏ Thôi Loan dám nghĩ dám làm đã làm ra một vụ chấn động.
Anh lợi dụng quyền hạn của mình lấy được loại thuốc nào đó mới nghiên cứu ra bởi Viện Nghiên cứu Hoàng Gia- Loại thuốc có thể làm cho đàn ông mang thai. Anh muốn có em gái, nhưng mẹ đã chết rồi, cho nên để ba mình sinh, logic này hoàn toàn không có vấn đề gì. Loại thuốc sinh em bé khiến đàn ông nhìn thấy là run rẩy này vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu phát triển, thuộc về hạng mục bí mật, người bình thường không thể lấy được, nhưng Thôi Loan là gia chủ đời tiếp theo của Thôi gia, cho dù mới 10 tuổi, quyền hạn cũng cực kì cao, cho nên có thể lấy được thuốc, đồng thời còn không chút do dự lấy người cha đáng thương của anh ra làm thử nghiệm.
Đó là một thử nghiệm thất bại, vì cho dù đàn ông có thể mang thai, anh ta cũng cần có một tế bào nữ để kết hợp, nhưng mà Thôi Loan không biết điều này, trực tiếp đổ thuốc vào trong nước ba mình uống. Kết quả cuối cùng, ba Thôi đương nhiên không mang thai, ông bị thuốc hành hạ làm dạ dày khó chịu cả một tuần liền, bị ép phải trải nghiệm kh*** c*m đau bụng kinh của nữ giới một lần. Hơn nữa loại thuốc đó cuối cùng nghiên cứu thất bại, cho dù ba Thôi có sử dụng đúng cách, cũng không tài nào đẻ một cô em gái cho anh được.
Sau khi sự việc xảy ra, Thôi Loan bị ba Thôi dạy dỗ một trận nhớ đời, suýt chút nữa là Thôi gia đã tuyệt hậu ở thế hệ này rồi. Nhưng kể từ sau lần đó, Thôi Loan không còn ầm ĩ đòi em gái với ba mình nữa, thậm chí không thích có người nhắc tới chủ đề em gái này lắm, thế là mọi người đồng loạt cho rằng có thể Thôi Loan không muốn có em gái nữa.
Thôi Loan vốn hoạt bát sau mười mấy lần khai phá não bộ, cùng với việc anh càng ngày càng thông minh giỏi giang, tính cách cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, anh trở nên ngày càng lạnh lùng khó gần, cho đến bây giờ quả thực là một máy làm lạnh di dộng. Mỗi thế hệ gia chủ của Thôi gia sau khi lớn lên đều phải tiến hành khai phá não bộ, cho nên Thôi gia còn được gọi là Bộ não máy móc của Đế Quốc.
Những người khác bao gồm ba Thôi đều tưởng rằng Thôi Loan đã lớn hiểu chuyện rồi, nên không muốn có em gái nữa, nhưng chỉ có anh bạn nhỏ Mạnh Tự Chân này biết, bạn tốt của mình sâu trong nội tâm vẫn luôn nhiệt huyết, tâm tư muốn có một cô em gái hoàn toàn chưa từng biến mất, mỗi lần anh ta nhắc về bốn cô em gái nhà mình, đều sẽ bị cấp trên âm thầm đố kị sau đó lấy việc công báo thù việc tư giao thêm rất nhiều công việc!
Từ phương diện này mà nói, Thôi Loan Loan có em gái không chừng là một chuyện tốt, như thế sau này anh sẽ không còn chèn ép bóc lột anh ta vì ghen tị anh ta có em gái nữa! Sau khi Mạnh Tự Chân suy nghĩ thông suốt, trên mặt xuất hiện nụ cười hiền hòa, “Hai anh em cậu có thể đoàn tụ đúng là tốt quá đi, là bạn thân của cậu, tôi thật sự vui mừng thay cho cậu. Nhưng để làm một anh trai mẫu mực không phải chuyện đơn giản đâu, cho nên Thôi Loan Loan cậu phải cố gắng đó nhé.”
Thôi Loan mặt mày nghiêm túc, “Tôi hiểu, tôi sẽ cẩn thận suy xét.”
Thấy anh lộ ra vẻ mặt cẩn thận suy xét mức độ cao nhất kia, Mạnh Tự Chân không nhịn được cười khan, “Thật ra cũng không cần như thế, tôi cảm thấy tình hình bây giờ của cậu trước tiên phải bồi đắp mối quan hệ tốt với em gái, phải quan tâm em ấy chu đáo mới đúng, ví dụ như lo lắng chu toàn việc ăn uống thường ngày của em ấy, nhắc nhở thân thiện, cậu có thể mua cho em ấy nhiều quần áo, con gái đều thích quần áo xinh đẹp, và cả đồ chơi, ở chỗ này có một mẹo nhỏ, lúc ra ngoài làm việc xong về nhà, có thể mang cho em ấy chút quà bất ngờ, ví dụ như cậu mua một chiếc bánh kem nhỏ thơm ngon, một bó hoa tươi xinh đẹp ở bên ngoài, tận tay chọn một món quà nhỏ, quan trọng nhất là cảm giác trách nhiệm nặng nề của người làm anh!”
Mạnh Tự Chân càng nói càng tự hào, nhưng Thôi Loan giơ tay ngăn anh ta lại, “Đợi đã, tôi mở một tệp tài liệu mới ghi chép lại đã.”
“Ngoài những điều này còn có gì nữa không?”
“Đương nhiên là có rồi, đây chẳng qua chỉ là một phần nhỏ xíu xiu cơ bản nhất mà thôi, nào nào nào, để người anh trai kinh nghiệm đầy mình tôi đây chỉ cho cậu làm thế nào để làm một anh trai tốt!”
…
Giao lưu với bạn thân xong Thôi Loan hưởng lợi khá nhiều, lòng tốt trỗi dậy miễn đi một phần công việc cho Mạnh Tự Chân, cho phép anh ta mang việc còn lại về nhà làm, sau đó bản thân anh xem thời gian tan làm, dứt khoát tắt hệ thống vận hành công việc, trực tiếp rời đi.
Những quan viên khác của Bộ Tài chính nhìn thấy sếp của mình rời đi sớm nhất từ trước đến nay, không nhịn được bắt đầu hoài nghi mắt kính hỗ trợ công việc của mình đã xảy ra vấn đề, dẫn đến nhìn thấy ảo giác. Lúc Bộ trưởng phân bộ nào đó mang theo công việc đi gặp cấp trên như thường ngày, mới phát hiện văn phòng của sếp lớn không có ai, sếp đi mất rồi, bỗng chốc ngạc nhiên ngây người, gây ra một trận sóng to gió lớn cho cả một Bộ Tài chính. Vốn dĩ Thôi đại nhân hiệu suất công việc ngàn năm đứng đầu xin nghỉ phép một ngày là đã đủ kinh sợ rồi, bây giờ ấy thế mà lại tan làm đúng giờ, quả thực không giống anh chút nào.
Điều khác với anh thường ngày còn ở phía sau, sau khi sếp lớn Thôi tan làm không trực tiếp quay về Thôi phủ, mà là ngồi vào tàu ánh sáng tư nhân cỡ nhỏ đi đển sao thương mại nổi tiếng nhất ở Sao Thủ Đô, đặt một chiếc bánh kem nhỏ ở một cửa hàng mỹ thực cao cấp nào đó, đồng thời mua một bó bông to.
Sếp lớn Thôi kiêu ngạo lạnh lùng đột nhiên bình dị đích thân đi mua đồ, toàn bộ quá trình đều bị theo dõi chụp hình, các tấm hình chụp trộm ven đường nhanh chóng được phát tán lên trên tinh võng (mạng ánh sáng), làm cư dân mạng thi nhau hưng phấn phỏng đoán. Suy đoán “Chẳng lẽ là có bạn gái rồi” được nhiều lượt ủng hộ nhất làm cho một đám đông chị em phụ nữ luôn muốn làm phu nhân sếp lớn và số ít đàn ông tan nát cõi lòng.
Về phần Ô Ly, toàn bộ nơi ở của cô đã được di dời xong, căn nhà cũ và sườn núi được chuyển đến đã được đặt trong một cánh đồng hoa tiên thảo, ở gần phủ đệ tư nhân của huynh trưởng. Lâu đài của cô cũng được dời tới bên cạnh căn nhà cũ, căn nhà cũ và lâu đài hoa lệ trở thành hàng xóm, nhìn có cảm giác quái dị không nói nên lời. Ô Ly đi dạo trong lâu đài một vòng, sau đó quay về căn nhà cũ của mình.
Đời trước đã ở toà lâu đài mấy năm, đến cuối cùng cô phát hiện mình nhung nhớ căn nhà cũ đã đồng hành với mình mười mấy năm hơn. Khi cô muốn nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn, không chút do dự rời khỏi nhà của mình, nhưng mà chỉ khi thật sự nhìn thấy thế giới mênh mông, mới hiểu được, chỉ có căn nhà cũ kĩ ấy mới là nơi làm cho lòng mình yên ổn nhất.
Đối với việc cuối cùng Ô Ly lựa chọn sống ở trong căn nhà cũ của mình, quản gia tỏ vẻ thấu hiểu, chỉ hỏi có cần cho người đến dọn dẹp vệ sinh thường ngày cho căn nhà nhỏ không, và đã bị Ô Ly từ chối. Cô chưa quên bên trong căn nhà của mình còn có rất nhiều tinh linh phòng ốc thích nói chuyện. Thân phận của cô đã bị huynh trưởng phát hiện rồi, may mà huynh trưởng không xem cô là đồ khác loài để xử lý, nhưng nếu bị người khác phát hiện sẽ xảy ra chuyện gì, cô không xác định được.
Cho nên căn nhà này chỉ có một mình cô sống là được— Ừ thì nói thì nói như thế, nhưng khi huynh trưởng đại nhân đưa ra yêu cầu muốn được sống chung ở nơi này, cô cũng không có cách nào từ chối.
Dù sao huynh trưởng đại nhân đã biết mình là một nữ phù thuỷ, cho nên anh sống ở đây cũng đâu có vấn đề gì đúng không?
Thôi Loan- người đưa ra yêu cầu này- ngồi trong phòng khách của căn nhà cũ, dưới mông là chiếc ghế gỗ bị khí chất của anh doạ sợ tới mức bốn chân mềm nhũn.
“Anh cảm thấy anh em thì nên thân thiết hơn, cho nên sống cùng nhau cũng khá tốt.” Thôi Loan đã nói như thế.
Tuy hôm nay Mạnh Tự Chân đã nói với anh rất nhiều, nhưng chuyện sống cùng nhau này Mạnh Tự Chân không có nói, đây đều là ‘hàng lậu’ Thôi Loan tự mình âm thầm thêm vào. Ngoài việc muốn gần gũi với em gái hơn, anh cũng siêu cấp yêu thích căn nhà cũ- chắc chắc là căn nhà ma pháp này. Những chuyện như: bản thân mình trong tấm gương đột nhiên mỉm cười một cách khó hiểu, ánh đèn không ngừng nhấp nháy, chiếc giường trong lúc anh nửa tỉnh nửa mê đã phát ra tiếng cười kì lạ bên tai anh, và cả nhà bếp nửa đêm đột nhiên tự mình vang lên tiếng leng keng keng keng, tất cả mọi chuyện đều làm Thôi Loan cảm thấy thú vị.
Ô Ly- người trong phạm vi ba mét có thể nghe được tiếng lòng của anh trai: Cái đám xấu xa này đừng có tuỳ tiện doạ anh trai! Tuy hình như anh không hề bị doạ sợ.
“Đây là món quà tặng cho em.” Thôi Loan đưa quà mình mua cho Ô Ly.
Sau khi Ô Ly nhận được quà, đột nhiên cảm thấy mũi cay xè. Đời trước lúc cô mới đến đây rất sợ huynh trưởng, hoàn toàn không đề nghị ăn cơm chung với anh, càng không sống cùng anh, nhưng mà tối hôm đó, cô đã phát hiện một món quà nhỏ thế này ở trong phòng mình, bánh kem rất ngon, là hương vị trước giờ cô chưa từng ăn, hoa cũng rất đẹp, chẳng qua cô vẫn luôn tưởng đây là quà mà quản gia chuẩn bị.
Hoá ra là huynh trưởng tặng.
Mẹ của Ô Ly là một người mẹ tốt, nhưng cơ thể của bà không khoẻ, bà luôn có rất nhiều tâm sự, rất hiếm hoi bà mới có tâm tình vui vẻ. Thêm vào đó từ nhỏ chưa từng gặp cha, Ô Ly chưa từng cảm nhận được quá nhiều sự yêu thương đến từ người thân, mãi đến bây giờ cô càng ngày càng cảm thấy anh trai là người anh trai tốt nhất trên đời, không cầm lòng được bắt đầu đau lòng vì cái chết của anh trai vào đời trước. Nếu cô có thể biết tâm ý của anh trai sớm hơn thì tốt rồi.
Ô Ly đau lòng cực kì, chớp mắt một cái, nước mắt chảy dài bên má, Thôi Loan nhìn thấy biểu cảm này của em gái, bỗng bị doạ sợ mềm nhũn cả người.
Đã bảo là sau khi nhận được quà sẽ vui vẻ nhào tới thơm thơm anh trai một cái mà! Vì sao lại khóc rồi! Mạnh Tự Chân, cậu hay lắm, làm em gái tôi khóc, cậu đợi chết đi! Thôi Loan mặt cứng chân mềm suy nghĩ.
Mạnh Tự Chân: Nói lý đi bạn êi chuyện này có liên quan gì tới tôi đâu…?