Sổ tay trùng sinh công lược [149]
Thuật đọc tâm 9
Chương 149: Em gái yêu sớm
Trans: Meounonna
“Thật sự không cần anh đưa đi à?”
“Không cần đâu anh trai, anh đi làm đi, em không sao.” Ô Ly đã nói như thế, nở một nụ cười rạng rỡ với anh trai.
Bị nụ cười dễ thương của em gái làm cho choáng váng đầu óc, Thôi Loan không xoắn quýt chuyện này nữa, vô cùng dứt khoát đi làm hệt như ngày thường, bề ngoài trông có vẻ thật sự là một anh trai lạnh lùng đẹp trai mạnh mẽ. Nhưng hoạt động nội tâm của anh thật sự hơi nhiều, Ô Ly đưa anh ra cửa thở nhẹ một hơi, vỗ vỗ ngực, cảm thấy yên tĩnh hơn nhiều.
Anh trai rất tốt, nhưng đôi khi cô thật sự chịu không nổi niềm yêu thích ‘nặng nề’ như vậy của anh trai, nếu những lời anh trai nghĩ thầm trong lòng có thể xuất hiện ở trước mặt, ước chừng có thể nhấn chìm cô luôn.
Giống như lúc nãy, rõ ràng chỉ là một câu nói, nhưng trước và sau câu đó, hoạt động nội tâm của anh trai đi từ “Em gái có sợ đi đến trường một mình không” “Nếu ở trường có người bắt nạt em gái nhưng em ấy không dám nói thì phải làm sao” “Thật ra không đi học cũng không sao nhưng em gái còn nhỏ quá không đi ra ngoài làm quen bạn mới thì rất cô đơn” đến “Nếu em gái đi học xong thấy không thích thì sẽ đưa em ấy về nhà, sau đó mời nhiều thầy cô đến dạy em ấy học” “Chi bằng dứt khoát xây một trường học cho em gái, em gái muốn học gì thì dạy cái đó”.
Trong đó còn đan xen các suy nghĩ “Lỡ như em gái bị bắt nạt thì nên trừng phạt đám bắt nạt em gái như thế nào” “Nếu thầy cô trong trường không thích em gái để em gái chịu ấm ức thì nên đổi giáo viên như thế nào” “Đồ ăn trong trường em gái ăn không quen thì để quản gia đưa cơm” “Em gái không theo kịp tiến độ học tập thì phải làm sao an ủi em ấy.” “Nếu trường học có kẻ nào to gan không sợ chết dám có ý với em gái nên dùng cách gì để làm cho bọn nó biến mất.” Còn có nhiều suy nghĩ biến mất quá nhanh Ô Ly còn chưa kịp tiếp nhận.
Đối với Ô Ly, chuyện thử thách nhất có lẽ không phải là việc làm quen với thầy cô và bạn học trong trường, cũng không phải tiến độ học tập và đồ ăn trong trường, mà là cô có thuật đọc tâm. Thuật đọc tâm xuất hiện một cách khó hiểu này Ô Ly không biết nên che đậy thế nào, hễ là xuất hiện trong phạm vi ba mét xung quanh cô, dù cô không muốn nghe cũng có thể nghe thấy suy nghĩ và tiếng lòng của người khác. Lúc ít người, nếu như cô không muốn nghe, thì cách xa người khác ba mét là được, nhưng trường học là nơi đông đúc nhộn nhịp như vậy, muốn luôn luôn giữ khoảng cách ba mét với người khác là một việc rất khó khăn.
Nhưng cô không thể vĩnh viễn trốn ở nơi không người, Ô Ly hiểu điều này, thế là cuối cùng quyết định bản thân phải đối diện với việc này, có lẽ sau khi quen rồi sẽ không khó chịu như bây giờ nữa.
Ô Ly mặc một chiếc váy xinh đẹp mới tinh, chải chuốt mái tóc bồng bềnh của mình cho thật mượt mà, tạm biệt với mọi người, sau đó được quản gia và trợ lý Đồng Xuyên đưa đến Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất.
Học Phủ Hoàng Gia và Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất đều nằm ở Sao Học Phủ ở Sao Thủ Đô, chỉ riêng hai ngôi trường nổi tiếng này và các con phố thương mại xung quanh đã chiếm diện tích của cả tinh cầu, diện tích vô cùng rộng lớn. Học Phủ Hoàng Gia rất ít người, ngoài các công chúa vương tử của Vương tộc, thì là con cái của các gia tộc và các gia tộc phụ thuộc, thực hiện chế độ giáo dục tinh anh quý tộc. Còn Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất lại là nơi quy tụ các học sinh xuất sắc của cả Đế Quốc, tuy trong đó cũng có không ít con em quý tộc, nhưng nhiều hơn cả là học sinh bình thường. Trong Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất, thân phận quý tộc không thể mang tới đặc quyền cho học sinh.
Nhưng mà Ô Ly có đặc quyền, vì hơn phân nửa kiến trúc và kinh phí của Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất đều đến từ nguồn tài trợ của Thôi gia, gia chủ Thôi gia thế hệ nào đó còn từng kiêm nhiệm chức hiệu trưởng Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất trong ba nhiệm kì, bây giờ tượng điêu khắc vẫn còn được trưng bày ở viện bảo tàng của trường. Đồng thời gia chủ mỗi đời của Thôi gia đều là một trong những thành viên chủ chốt của ban giám hiệu nhà trường, mỗi năm học sinh tốt nghiệp từ Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất, trong mười người thì có khoảng phân nửa mơ ước đi vào làm việc ở gia tộc Thôi thị. Dưới tình huống này, cho dù Thôi Loan không đánh tiếng, Ô Ly cũng sẽ có được sự chăm sóc đặc biệt như lẽ hiển nhiên.
Em gái của Thôi Loan, thân phận này rốt cuộc đáng sợ như thế nào, Ô Ly đã từng trải nghiệm qua một lần rồi.
Bộ trưởng Tài chính Tối cao của Đế Quốc, Thôi Loan người đàn ông độc thân đẹp trai nhất giàu có nhất trẻ tuổi nhất Đế Quốc, đã tìm được cô em gái thất lạc nhiều năm của mình, tin tức này đã bùng nổ trong phạm vi toàn bộ Đế Quốc rồi, vì bắt đầu từ ngày thứ ba tìm thấy em gái, trên tài khoản quang võng của sếp lớn Thôi cao ngạo lạnh lùng bắt đầu không ngừng khoe em gái. Trước lúc đó, tài khoản của sếp lớn Thôi toàn là bài viết liên quan đến chính sách tài chính của Đế Quốc, nghiêm túc đến mức giống với gương mặt than của anh, toàn bộ là tin tức của chính phủ, không tìm ra được chút nội dung nào liên quan đến cá nhân, quả thực giống như cách máy móc tự động cập nhật tin tức trên quang võng vậy.
Nhưng mà ngày hôm đó, tài khoản của sếp lớn Thôi đột nhiên thay đổi. Tuy câu chữ vẫn rất ít, phần lớn chỉ có một câu nói một ký hiệu dấu chấm câu, nhưng bình quân một ngày ba bài viết, tần suất mỗi bài viết nhất định phải có nhắc đến em gái này, khác thường đến mức làm người ta hoài nghi sếp lớn Thôi có phải đầu óc bị hỏng rồi hoặc là tài khoản quang võng bị người khác trộm mất. Dù sao lúc trước sếp lớn Thôi bình quân ba tháng một bài viết, mỗi bài đăng đều là nội dung tin tức thời sự.
“Quà tặng cho em gái.” Kèm hình hoa và bánh kem.
“Hoa em gái trồng.” Kèm hình chậu hoa mà Ô Ly giục sinh trưởng.
“Tan làm, ăn cơm cùng với em gái.” Không có hình.
Mỗi ngày trôi qua đều là bài đăng kiểu như vậy, chỉ cần so sánh tin tức quang võng của sếp lớn Thôi ngày trước với bây giờ, thì cho dù người đó có ngu đến cỡ nào cũng có thể nhìn ra được sếp lớn Thôi yêu thích cô em gái này biết bao nhiêu. Kĩ năng khoe em gái này quá tệ, nhưng ngặt nổi người khoe em gái vô cùng đặc biệt, bỗng chốc cư dân mạng quang võng đều đồng loạt cho biết rất muốn có một người anh trai như thế này hoặc cầu mong làm chị dâu của em gái, đương nhiên còn có một số người thể hiện- Có bản lĩnh khoe em gái thì anh ngon đăng một tấm hình chân dung của em gái đi!
Sếp lớn Thôi phớt lờ tất cả, chỉ mỗi ngày giữ vững thói quen đăng bài viết tiếp tục khoe em gái như cũ. Cư dân mạng bứt rứt không yên, sự tò mò với ngoại hình của em gái đạt tới đỉnh điểm, nhưng em gái ở Thôi gia chẳng bao giờ ra ngoài, không thấy được người. Cho nên sau khi không biết ai tung tin em gái cưng của sếp lớn Thôi sắp đi học, trước cửa Học Phủ Hoàng Gia liền chật kín người ngồi xổm muốn vây xem. Đúng vậy, họ đều tưởng Ô Ly sẽ đi học ở Học Phủ Hoàng Gia, dẫu sao với thân phận của cô, vào Học Phủ Hoàng Gia là lẽ đương nhiên.
Chỉ có một số ít người cảm thấy chân lý nằm trong tay thiểu số, thoát ly số đông đi đến trước cửa Học Phủ Đông Phương Đệ Nhất chờ thời.
Chỉ đáng tiếc, Ô Ly ngồi tàu bay cỡ nhỏ trực tiếp hạ cánh ở sân bay chuyên dụng của Thôi gia trong Học Phủ, người muốn vây xem chẳng thấy được gì dù chỉ một sợi tóc. Nhưng người ở ngoài trường không thấy, thầy cô và học sinh trong trường thì không giống vậy, bọn họ quang minh chính đại vây xem.
Ô Ly vừa bước xuống tàu bay đã nhìn thấy hai hàng lãnh đạo và giáo viên Học Phủ đang nở nụ cười tươi tắn, cùng lúc họ tiến đến vây quanh cô, đủ loại suy nghĩ toàn bộ ùn ùn xông vào đầu che trời rợp đất. Ô Ly mặt mày trắng bệch, suýt chút nữa té ngã.
Nữ thần Đồng Xuyên lạnh lùng xinh đẹp đang hét lớn trong lòng “Á á á dáng vẻ em gái bé nhỏ đáng yêu bị những ông chú đáng sợ này dọa thật sự dễ thương quá đi.” Sau đó tự nhiên đi lên trước chặn lại đám người nhiệt tình, tiếp lời hết các cuộc trò chuyện, không để Ô Ly mở miệng. Trên thực tế bây giờ Ô Ly cũng mở miệng không được, cô bị xung kích đến nổi đầu óc choáng váng, cố gắng nhẫn nhịn không để bị ngã xuống là đã tốt lắm rồi, mở miệng thì tạm thời hết cách.
Một hàng người đi về phía lớp học đã được sắp xếp cho Ô Ly, giữa đường gặp được rất nhiều học sinh, đều tụ lại ở một bên thì thầm to nhỏ, ánh mắt phát sáng nhìn chằm chằm Ô Ly ở chính giữa. Những ánh mắt khác nhau này đã làm cho Ô Ly người chưa từng trải sự đời ở kiếp trước bị dọa sợ giật mình, bây giờ cô không còn sợ nữa, nhưng chỉ cần khoảng cách quá gần, cô có thể nghe thấy tiếng lòng của tất cả mọi người, sự ồn ào đó làm cho cô cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Quản gia chú ý đến sự bất thường của Ô Ly, nhẹ giọng hỏi cô: “Tiểu thư sao thế?”
Ô Ly: Hoạt động trong đầu của quản gia cũng nhiều vô cùng, cảm thấy choáng váng hơn rồi.
Ô Ly cảm thấy bây giờ mình như một cái máy thu tín hiệu, tiếp nhận quá nhiều tín hiệu không liên quan, sắp nổ tung rồi, điều này khó chịu hơn nhiều so với những gì cô nghĩ lúc trước. Ô Ly hơi do dự có cần dứt khoát ngã xuống sau đó để quản gia đưa cô về rồi tính tiếp không. Nhưng cô nhanh chóng nghĩ tới chuyện có thể xảy ra sau này, chắc là anh trai sẽ lập tức quay về thăm cô, như thế sẽ làm chậm trễ công việc của anh; Những thầy cô đến đón cô cũng sẽ bị dọa sợ, và lúc cô ra cửa đã thề thốt đanh thép với mọi người trong nhà đảm bảo bản thân sẽ không có chuyện gì, nếu bị đưa về nhà như thế này, thật sự quá mất mặt.
Cố nhịn lại, cố nhịn lại thì sẽ không sao nữa! Ô Ly vốn là một cô bé rất hay cười, nhưng bây giờ vì đang cố chịu đựng các xung kích trong đầu mà biểu cảm trên mặt vô cùng nghiêm túc.
“Quả nhiên là em gái của sếp lớn Thôi, nhìn biểu cảm nghiêm túc kia giống hệt với anh trai của cô ấy, đáng tiếc cho một gương mặt đáng yêu như vậy, nếu là một em gái mềm mại dịu dàng thì hay quá!” Suy nghĩ như thế từ trong đám học sinh bên đường truyền vào trong đầu Ô Ly.
Vào lúc này, có một tốp người từ phía đối diện đi đến, hơn hai mươi người này đi đến gần, những âm thanh ồn ào hơn tràn ngập trong tâm trí của Ô Ly, làm cô bỗng chốc không chống đỡ nổi, cả người ngã về phía bên cạnh.
Đột nhiên có một bàn tay mang găng tay màu trắng đúng lúc đỡ lấy Ô Ly sắp té ngã, “Cậu không sao chứ?” Chàng thanh niên nói chuyện có một đôi mắt vô cùng dịu dàng, bên trong tràn ngập lo lắng nhìn Ô Ly chăm chú.
Tốp người này là đoàn đại biểu của Học Phủ Hoàng Gia, đến thương lượng buổi hội diễn cuối năm học. Người đỡ lấy Ô Ly có tướng mạo thanh tú, mặc đồng phục của Học Phủ Hoàng Gia nịt eo ôm sát cơ thể, trông rất đẹp trai hệt như một Vương Tử- Anh ta đích thực cũng là một vương tử. Thương Ly Minh, đứa con duy nhất do Vương Hậu Tiền Nhiệm của Đế Quốc sinh ra, cũng chính là thất vương tử nhỏ tuổi nhất trong số bảy vương tử.
Ô Ly lúc nãy bị xung kích choáng váng, hoàn toàn chưa nhìn rõ người tới là ai, nhưng ngay khoảnh khắc này, ngay khi được người ta đỡ lấy, tất cả âm thanh ồn ào và huyên náo trong đầu toàn bộ biến mất sạch sẽ, hệt như thuật độc tâm bỗng chốc mất đi hiệu lực vậy. Cuối cùng cô cũng nhìn rõ được người đỡ mình là ai, vừa nhìn, Ô Ly không nhịn được nở một nụ cười vui mừng với người đang đỡ mình.
Cô đã nhận ra người trước mặt rồi, Thương Ly Minh, một trong những người bạn của cô, đồng thời cũng là một nữ phù thủy giống như cô.
Chẳng lẽ vì đều là nữ phù thuỷ, nên khi cô chạm vào cô ấy, thuật đọc tâm sẽ đột nhiên mất đi hiệu quả ư? Ô Ly hơi ngây người, còn trong mắt của Thương Ly Minh điều cô ấy nhìn thấy là có một cô bé nhỏ nhắn yêu kiều đang nhìn cô ấy chăm chú, đôi mắt sáng ngời lấp lánh, đáng yêu hệt như búp bê.
“Ài, hỏng bét rồi, lại có thêm một thiếu nữ đáng yêu bị vẻ bề ngoài của mình mê hoặc trúng tiếng sét ái tình với mình. Mình thật sự là một người phụ nữ tội ác nặng nề.” Thương Ly Minh thầm nghĩ trong lòng như thế mỉm cười dịu dàng, vô cùng lịch thiệp đỡ Ô Ly dậy.
Ô Ly gặp lại được bạn rất vui vẻ, cũng không nghe thấy trong lòng đối phương đang nghĩ gì, cô vui vẻ kéo tay Thương Ly Minh, mỉm cười hỏi: “Mình có thể làm bạn với cậu không?”
Đời trước lúc cô gặp Thương Ly Minh, là do Thương Ly Minh chủ động muốn trở thành bạn với cô, lần này đổi thành cô nói trước cũng rất tốt.
“Mình không muốn chơi đùa với tình cảm của thiếu nữ vị thành niên đâu ê ê ê!” Thương Ly Minh nghĩ thầm như thế trong lòng cảm thấy bản thân hơi khó xử, tuy thân phận của cô ấy bây giờ là Vương Tử, nhưng thật ra là một đứa con gái, không thể yêu đương hẹn hò với em gái được, cho nên có phải từ chối thiếu nữ thì tốt hơn không nhỉ? Nhưng mà thiếu nữ đáng yêu như thế nếu sau khi bị từ chối đau lòng thì phải làm sao?
Thương Ly Minh đang cố gắng muốn từ chối khéo thiện cảm thiếu nữ đột nhiên ánh mắt thay đổi, vì cô ấy cảm nhận được tay của thiếu nữ nắm lấy mình hơi nhúc nhích, tiếp theo sau đó cô ấy cảm nhận được hơi thở ma pháp quen thuộc. Thiếu nữ này là một nữ phù thuỷ! Hơn nữa cô còn nhận ra được thân phận của mình! Thương Ly Minh trong lòng thầm kinh ngạc, ánh mắt nhìn Ô Ly lập tức khác lạ.
Ô Ly tràn đầy thành ý chào hỏi với bạn bằng ma pháp xong, hỏi lại lần nữa: “Cậu có đồng ý làm bạn với mình không?”
“Đương nhiên.” Lần này Thương Ly Minh đồng ý rất dứt khoát. Đồng thời âm thầm trả lời cô bằng hơi thở ma pháp, xem như bày tỏ tình hữu nghị. Bắt buộc phải kết bạn với người này, cô ấy muốn biết đối phương vì sao lại phát hiện ra bí mật của mình.
Tất cả điều này diễn ra nhanh chóng, trong mắt của những người khác ví dụ như lão quản gia, thì chuyện này giống hệt như tình tiết trong phim thần tượng thiếu nữ thanh xuân đang thịnh hành nhất bây giờ, thiếu nữ bị té ngã được Vương Tử đỡ dậy, hai người bốn mắt nhìn nhau thời gian như dừng lại, sau đó yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, hai bên đều nảy sinh thiện cảm với đối phương.
Xin lỗi, gia chủ, tôi đã không thể chăm sóc tốt cho tiểu thư, đã để tiểu thư yêu sớm vào ngày đầu tiên đến trường! Lão quản gia nhìn Ô Ly đang mỉm cười vui vẻ, buồn bã suy nghĩ.