Sổ tay trùng sinh công lược [154]
Thuật đọc tâm 14
Chương 154: Anh Thôi dân xã hội, quyết đoán không nhiều lời
读心术14
第154章: 社会你崔哥,人狠话不多。
Ô Ly đau lòng ba giây cho Thương Ly Minh vô cớ bị vu oan.
Nếu chuyện này giải thích không rõ ràng, Thương Ly Minh sẽ xảy ra chuyện, nhưng nói rõ… Ô Ly nghĩ, nếu thật sự nói rồi, người xảy ra chuyện có lẽ là bản thân mình. Ô Ly đứng ngồi không yên một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm, nói thì nói, cùng lắm thì bị anh trai thẹn quá hóa giận vứt về tinh cầu hẻo lánh thôi, cũng đâu thể liên lụy bạn bè được.
“Anh trai, em muốn nói với anh một chuyện!” Ô Ly căng thẳng nhìn anh trai sắc mặt u ám trước mắt một cái, và chiếc nĩa bị bẻ gãy trong tay anh.
Thôi Loan nhìn em gái ngồi thẳng ngay ngắn với dáng vẻ chuẩn bị nói tin hệ trọng, trong đầu ong lên một tiếng, anh nghĩ, chẳng lẽ em gái đã có em bé rồi!
Ô Ly: Không phải không phải làm ơn anh đừng có suy nghĩ lung tung nữa!
“Em—Thật ra em không phải là em gái ruột của anh!” Bị âm thanh trong lòng của anh trai làm cho đầu óc tê dại, Ô Ly đã nói to ra ngoài.
Thôi Loan: “Em bé đâu?”
Ô Ly: “Không có em bé… Nhưng mà, lúc nãy em nói, em không phải em gái ruột của anh.”
Nghe thấy không có em bé, Thôi Loan rõ ràng thả lỏng hẳn: “Ờ, chuyện này à, anh đã biết lâu rồi. Vì điều này nên anh mới không yêu cầu em đổi họ Thôi đó.”
Ô Ly: “Biết… Biết lâu rồi?!!” Đâu có đúng, nếu anh trai đã biết từ lâu, vậy lúc cô với anh trai tiếp xúc với nhau từ trước đến giờ, sao chưa từng nghe anh nhắc tới chuyện này trong lòng?! Có phải biểu hiện bình tĩnh quá mức rồi không!
Thôi Loan giơ tay mở ra hệ thống tùy thân lúc nào cũng mang trên người, quẹt ra vài tệp báo cáo. “Những thứ này đều là các loại báo cáo kiểm tra đo lường được tiến hành sau khi đón em về, nội dung trong đó ghi rõ chúng ta không phải anh em ruột, nhưng chuyện này cũng không vấn đề gì, nếu trước khi chết, ba của anh đã nói em là em gái, vậy thì em chính là em gái của anh.”
Một gia tộc như Thôi gia, đương nhiên không thể bị lẫn lộn huyết thống một cách tùy tiện được, cho dù trong kho tư liệu của gia chủ tiền nhiệm có lưu trữ thân phận của Ô Ly, nhưng sau khi đón cô về còn phải làm rất nhiều kiểm tra, vì thế Thôi Loan đã biết từ lâu rồi. Nhưng mà chuyện này chẳng thành vấn đề với anh, dẫu sao anh đã muốn có một cô em gái từ rất lâu siêu lâu rồi, đã vào Thôi gia rồi còn muốn đi á? Chuyện gì xảy ra cũng không thể thả người đi được.
Ô Ly tâm tình rất phức tạp: “…Em tưởng sau khi anh biết thân phận của em, anh sẽ đưa em quay về.”
Thôi Loan nhìn cô: “Em gái anh tìm được bằng chính bản lĩnh của mình, dựa vào cái gì phải đưa về.”
Sau khi hiểu rõ chấp niệm có một cô em gái của anh trai, Ô Ly cảm thấy chuyện về lời nguyền và khế ước hôn nhân kia càng khó mở lời hơn.
“Vậy vấn đề em bé, là chuyện gì nữa?” Thôi Loan dựa vào lưng ghế, cùi chỏ tì trên tay vịn, hai tay đan xen nắm lại, cảm giác áp bức vô cùng.
Ô Ly đã rất lâu rồi chưa cảm nhận được cảm giác áp bức đáng sợ từ trên người anh trai, trong lòng còn đang rất chột dạ vì chuyện lời nguyền, không nhịn được co rút về sau, quay đầu sang chỗ khác nhìn vào khăn trải bàn, nhẹ giọng nói nhanh chuyện về lời nguyền và cả đứa bé một lượt.
Anh trai ở phía đối diện im lặng rất lâu, ngay cả trong lòng cũng không có tiếng nói nào, yên lặng đến mức đáng sợ. Ô Ly rất hoang mang, cắn răng ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Thôi Loan. Ngay vào lúc này, Ô Ly nghe anh trai bắt đầu đếm số ở trong lòng.
— Hai ngày, bốn ngày, bảy ngày hay là nửa tháng luôn đi, còn một tháng thì nếu sắp xếp tốt chắc là cũng được. Thôi Loan thầm suy nghĩ trong lòng, gọi quản gia đến bằng hệ thống. Trong mười giây, quản gia quần áo gọn gàng đầu tóc vuốt sáp đã có mặt gõ cửa nhà.
“Gia chủ, có gì phân phó ạ?”
Thôi Loan ừ một tiếng, “Ông đi chuẩn bị, ba tháng sau cử hành hôn lễ, sau đó tìm cho tôi một nơi thích hợp nhất để hưởng tuần trăng mật, ngày mai tôi sẽ gửi yêu cầu chi tiết của mình cho ông.”
Quản gia đã quen sóng to gió lớn, vô cùng thản nhiên bình tĩnh mỉm cười hỏi, “Dạ vâng, thưa gia chủ, xin hỏi nhân vật chính của hôn lễ này là?”
Thôi Loan: “Tôi và em gái.”
Một quản gia mẫu mực thì dù có nghe thấy gia chủ nói muốn kết hôn với em gái cũng phải bình tĩnh, đồng thời làm tốt tất cả các công việc gia chủ yêu cầu. Không cần nghi ngờ gì cả lão quản gia rất xứng đáng với chức vụ của mình, tố chất chuyên nghiệp của ông ấy không ai có thể xem thường, biểu cảm trên mặt không có chút thay đổi, tiếp tục mỉm cười trả lời: “Dạ vâng thưa gia chủ, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp ổn thoả mọi thứ.”
Nhưng trong lòng ông ấy hệt như núi lửa Ecuador phun trào, sau khi trời long đất lở ầm ầm bắt đầu rơi vào trầm tư, trước khi lão quản gia rời đi, Ô Ly đã nghe thấy ông ấy nghĩ thầm trong lòng hôm nào rảnh nên hẹn gặp một bác sĩ tâm lý để giảm bớt áp lực nghề nghiệp ông phải chịu đựng.
“Được rồi, vấn đề giải quyết cũng hòm hòm rồi, chúng ta tiếp tục ăn cơm đi.” Sếp lớn Thôi còn thản nhiên hơn cả lão quản gia.
“Làm ơn đổi một chiếc nĩa mới cho tôi với.” Anh nói với một bước tượng gỗ bên cạnh mình, sau đó có được một chiếc nĩa mới.
Ô Ly và những tinh linh phòng ốc khác đều bị kinh ngạc không ngớt, Ô Ly mặt ngờ nghệch nhìn anh trai phía đối diện, môi hơi nhúc nhích, yếu ớt bảo: “Anh…trai, lúc nãy anh đang làm gì?”
Thôi Loan: “Anh đang phân phó chuẩn bị hôn lễ của chúng ta.”
Ô Ly: “Về chuyện chúng ta không phải là anh em ruột, không có ai khác biết sao anh?”
Thôi Loan: “Anh đã khoá hết tất cả tài liệu liên quan, ngoài anh ra không ai biết.”
Ô Ly: “Cho nên, khi nào thì tin này sẽ được công bố ra ngoài.”
Thôi Loan nhìn cô một cái: “Vì sao phải công bố ra ngoài.”
Ô Ly nuốt một ngụm nước bọt, “Nhưng nếu không công bố tin này ra ngoài, những người khác sẽ cảm thấy chúng ta là anh em ruột, vậy thì làm sao cử hành hôn lễ?” Cô đã biết anh trai muốn nói gì rồi, nhưng vẫn không chết tâm hỏi vấn đề này ra.
Cách suy nghĩ của Thôi Loan và phần lớn mọi người không giống nhau, sự băn khoăn và nỗi bận tâm của anh với Ô Ly hoàn toàn không thể hiểu nổi, “Dựa theo cách nói của lời nguyền, chúng ta phải kết hôn, và sinh một đứa con, cho nên ba tháng sau cử hành hôn lễ, nếu thuận lợi đợi em thành niên rồi chúng ta sẽ có một đứa con, về chuyện này chắc em không có ý kiến gì chứ.”
Thật ra Ô Ly rất muốn nói mình có ý kiến, rốt cuộc sao anh trai có thể chấp nhận chuyện này nhanh như vậy được, chẳng lẽ anh không có chút bối rối nào hay sao! Nhưng so sánh với một vấn đề khác, chuyện lúc trước cảm thấy khó chấp nhận bỗng trở nên có thể chấp nhận hơn rồi, hơn nữa vì lo nghĩ cho hai bên, đây đúng thật là sự lựa chọn duy nhất, cho nên cô kiềm chế sự rối rắm trong lòng, khó khăn gật đầu.
“Tốt lắm.” Thôi Loan lại nói tiếp: “Ngoài ra xét về lý do cá nhân của anh, anh vô cùng muốn có một cô em gái, mà anh thì rất thích em, cho nên anh không thể chấp nhận em gái khác nào ngoài em, nên là ngoại trừ vai trò trở thành vợ của anh, anh hy vọng em có thể cùng lúc kiêm luôn vai trò em gái của anh, đây là chút tuỳ hứng của anh, mong em rộng lượng bao dung cho anh nhé.”
Ô Ly: Bao dung cho anh… Chuyện này đâu phải là vấn đề bao dung hay không bao dung anh trai yêu dấu! Tuy anh nói thích em em rất vui nhưng, cho dù là làm vợ hay làm em gái, đây đâu phải là chức vụ công việc, tại sao còn có thể kiêm nhiệm nữa! Anh làm ơn đừng có nói những lời tuỳ hứng bằng vẻ mặt nghiêm túc đó nữa! Tuy đời trước em mới thành niên nhưng đời này em vẫn chưa thành niên vẫn còn là bé gái đó, tại sao phải đặt một vấn đề khó khăn như vậy trước mặt em! Anh muốn em phải làm sao đây!
“Anh trai, nếu tin tức chúng ta không phải anh em ruột không được công bố, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến hình tượng của anh, anh là Bộ trưởng Bộ Tài chính tối cao của Đế Quốc, còn có thân phận gia chủ của Thôi gia, anh sẽ vấp phải ý kiến phản đối trái chiều ấy.” Ô Ly vẫn đang cố gắng nói lý với anh, cô phát hiện mỗi lần mình muốn nói lý lẽ với anh trai đều sẽ thất bại.
“Tuy ban đầu có thể sẽ có nhiều ý kiến trái chiều, nhưng sẽ nhanh chóng biến mất thôi, những lời nói phản đối kia, em đừng lo lắng.” Thôi Loan bảo.
Ô Ly: Nghe thấy những gì anh nghĩ thầm trong lòng kia em không nhịn được càng lo lắng hơn.
Ô Ly: “Anh à, em cảm thấy chúng ta có thể thảo luận thêm một chút.”
“Được.” Thôi Loan nói: “Về địa điểm hưởng tuần trăng mật, quả thực chúng ta cần thảo luận kĩ lưỡng. Nhờ phúc của em, ngày nghỉ của anh ngày càng nhiều, anh xem thử thời gian làm việc mười mấy năm trước của mình, về cơ bản chừng từng có cơ hội sử dụng ngày phép. Em cảm thấy đi Sao Nam Hải ngắm cực quang vũ trụ như thế nào?”
Ô Ly đã từng nghe nói về cực quang vũ trụ ở Sao Nam Hải, nghe nói vô cùng xinh đẹp, thuận tiện nhắc luôn, đời trước cô và tiểu vương tử định kết hôn xong đi hưởng tuần trăng mật, cũng chính là buổi tụ họp bạn thân biến tướng, đương nhiên còn mang theo cả hai người là Mạnh Mai và Mộng Mạt nữa, chuẩn bị bốn người cùng nhau đi ngắm cực quang vũ trụ, nhưng cô đã chết mất tiêu, ba người còn lại chắc cũng không đi được.
“Thế nào, muốn đi ngắm cực quang không?”
“Muốn đi.” Ô Ly theo bản năng trả lời.
“Không, không đúng, anh trai, lúc trước em nói thảo luận thêm không phải là thảo luận về vấn đề này.” Ô Ly cố gắng muốn kéo chủ đề lại.
Nhưng Thôi Loan đột nhiên nhìn hệ thống của mình một cái, bình tĩnh nói: “À, anh có chút việc, đi trước nhé, em nghỉ ngơi đi, không cần đợi anh.”
Nói xong anh nhanh chóng rời đi với dáng vẻ vô cùng bận rộn.
“Á anh trai anh đợi đã, đừng có chạy!” Ô Ly chạy đuổi theo đến cửa phát hiện anh trai đã leo lên tàu bay quang tốc đã chuẩn bị trước từ sớm, soạt một cái biến mất ở bầu trời mênh mông, chỉ để lại một dư ảnh màu lam.
Ô Ly: Không muốn đối mặt là chạy! Nhưng mà sớm muộn gì cũng phải đối diện vấn đề này mà! Cho dù hôm nay không giải quyết thì ngày mai cũng phải giải quyết!
Nhưng cô lại nhầm rồi, anh trai của cô sau khi đi từ tối hôm đó, ấy thế mà liên tục một tháng sau cũng chưa xuất hiện trước mặt cô lần nào. Ô Ly cảm thấy áp lực tăng cao, dưới đủ các loại áp lực, cô gần như đã khắc phục được hoàn toàn sự ảnh hưởng của thuật đọc tâm rồi, nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng trước đó, quả nhiên áp lực dễ làm cho người ta trưởng thành nhất.
Trong một tháng nay, Ô Ly và Mạnh Mai Mạnh Mạt đã trở thành bạn của nhau, do cô chủ động trước, may mà anh trai không thật sự bắt ép họ kết bạn với cô, cho nên mối quan hệ phát triển khá bình thường thuận lợi, thông qua mối quan hệ giữa Thương Ly Minh và Mạnh Mai, mối quan hệ của ba người bọn cô đã phát triển nhanh chóng mặt, chỉ có Mộng Mạt, vì thiếu đi sự đồng hành gắn bó của đời trước, tình cảm không so được với khi xưa, nhưng bây giờ hai người là bạn học, mỗi ngày cùng nhau đi học, tình cảm cũng khá ổn.
Cùng với sự phát triển thuận lợi ở những mặt khác, Ô Ly đã bình tĩnh suy nghĩ rất nhiều, Thương Ly Minh và Mạnh Mai cũng cho cô không ít ý kiến, cô định hôm nay nếu còn không liên lạc được với anh trai, sẽ trực tiếp chạy đến Bộ Tài Chính tìm người. Gì mà bận lắm bận dữ lắm, bận đến mức không có thời gian ngủ, chắc chắn là đang nói xạo!
Nếu thật sự bận như thế, vì sao còn có thời gian đăng bài biết trên quang võng! Một ngày ba bài chưa từng gián đoạn!
Lúc Ô Ly giận dữ lướt tin mới trên quang võng, phát hiện trang chủ Thôi gia và trang cá nhân của anh trai, cùng lúc công bố một tin tức, tuyên bố tin hai tháng sau gia chủ Thôi Loan và Ô Ly sắp cử hành hôn lễ. Người trong cuộc là Ô Ly và quần chúng hóng hớt cùng lúc nổ tung.
“Cái gì? Sếp lớn sắp kết hôn rồi, vậy ước mơ làm Thôi phu nhân của tôi có phải đã vỡ tan rồi không?!”
“Là ai, là con đi*m nhỏ nào giành trước tôi một bước gả vào hào môn, Sếp lớn Thôi của tôi là của đồng bào chị em phụ nữ chúng tôi!”
“Đợi đã, mấy người bên trên không chú ý tới người gả cho sếp lớn Thôi là ai sao? Ô Ly đó, là em gái thời gian trước sếp lớn Thôi mới nhận về.”
“Chuyện trong gia tộc lớn, chậc chậc chậc, đúng là hỗn loạn.”
“Tôi hơi xem không hiểu tin này, ai tới nói cho tôi biết em gái sắp gả cho người đàn ông có tiền nhất Đế Quốc, là ai? Chẳng lẽ là em gái của sếp lớn Thôi?”
“Thật ra tôi có thể nói tôi đã sớm đoán được có kết cục này không? Nhìn hành động của sếp lớn Thôi sau khi tìm được em gái về mỗi ngày khoe khoang, rõ ràng là người hết sức cuồng em gái, cuối cùng làm ra chuyện em gái gả cho anh trai cũng rất bình thường mà!”
“Chúc mừng chúc mừng, cuối cùng sếp lớn Thôi đã kết hôn rồi, có định rải lì xì phát tài không? 30 tỷ cư dân quang võng đang chờ đợi lì xì tân hôn của sếp lớn Thôi.”
“Đã chuẩn bị sẵn sàng giành lì xì.”
“Đã chuẩn bị sẵn sàng giành lì xì +1.”
“Mấy người nói giành lì xì có còn tam quan không vậy, đây là anh em ruột đó, bên nữ còn chưa thành niên nữa, luật pháp Đế Quốc có còn hiệu lực không vậy, chẳng lẽ Thôi Loan thật sự có thể một tay che trời sao? Yêu cầu pháp luật chế tài mạnh mẽ! @Bộ Luật Pháp Đế Quốc”
“Đứa ngốc lầu trên, anh Thôi nhà tôi ngầu thế đó, anh ấy muốn làm gì không ai ngăn cản được, hơn nữa cậu @ sai rồi, Bộ Pháp vụ Đế Quốc đã sáp nhập vào trận doanh của Thôi gia vào bảy ngày trước cậu không biết à? Bây giờ cậu yêu cầu người ta xử lý cấp trên của mình? Ha ha.”
“Đáng sợ, người có tiền đáng sợ. Nhưng tôi cũng muốn làm một người có tiền, muốn làm gì thì làm.”
“Đ* má bọn quý tộc #¥@%, anh trai em gái*¥#%& kinh tởm…” (Bình luận này đề cập đến công kích nhân thân đã bị xoá bỏ, cảnh cáo người dùng lần thứ nhất.)
“Các đồng chí, đừng nói bậy chửi thề đừng công kích nhân thân, đặc biệt là nói xấu bên nữ, sau khi bị bắt ba lần sẽ bị khoá tài khoản vĩnh viễn đồng thời sẽ nhận được thư khởi kiện của Thôi gia, sếp lớn thật sự sẽ kiện cho bạn phá sản luôn. Đừng hỏi vì sao tôi biết, tội nghiệp cho bản thân ba giây. Bây giờ ngay cả chữ đ* tôi cũng không dám nói nữa, hệ thống giám sát quang võng của Thôi gia thật sự quá đáng sợ.”
“Đồng cảm với lầu trên một giây.”
…
Tin tức bùng nổ lan truyền trên quang võng nhanh chóng mặt, mười phút sau, giáo viên học sinh đi đến phòng học của Ô Ly vây xem Ô Ly đã đông nghẹt kín mít đến mức kiến chui không lọt.
Nhưng mà họ đã đến muộn, Ô Ly ngay giây đầu sau khi xem được tin tức, đã xông thẳng tới Bộ Tài chính Đế Quốc rồi.