Sổ tay trùng sinh công lược [155]
Thuật đọc tâm 15
Chương 155: Sếp lớn Thôi của Đế Quốc, mang theo thủ hạ của ngài ấy chạy rồi!
Trans: Meounonna
读心术15
第155章: 帝国崔大佬,带着他的手下跑了!
Bộ Tài chính Đế Quốc, vẫn luôn được gọi là bộ phận bận rộn nhất Đế Quốc, ở đây không thể thấy bất kì ai nhàn nhã uống trà lướt quang võng, hầu như ai nấy đều nghiêm túc làm việc với vẻ mặt nghiêm nghị, mỗi ngày các quy trình tài liệu diễn ra ở Bộ Tài chính có thể sánh với quy trình ở tinh cầu thành phố cỡ trung quy mô chục triệu người. Đứng ở toà cao ốc văn phòng Bộ Tài chính ngắm nhìn, dường như ai ai cũng là người cuồng công việc, hệt như bộ phận toàn là người máy.
—- Sếp lớn quân bộ Nhung tướng quân từng đến tham quan Bộ Tài chính đã đánh giá như thế.
Nhưng tỉ lệ thuân với công việc bận rộn là phúc lợi và tiền lương của họ gần như cao gấp 10 lần trở lên so với người cùng chức vụ ở bộ phận khác, văn phòng làm việc cũng thuộc dạng thoải mái hàng đầu, càng đừng nói đến chỗ nghỉ ngơi cung cấp đồ ăn thức uống, cấp trên còn thường cấp phát các loại phúc lợi cho nhân viên ưu tú, hễ là người được sếp lớn đánh giá cao đều sẽ biến thành người có tiền đáng giận.
Dưới sự mê hoặc không thiếu tiền này, cho dù lượng công việc ở Bộ Tài chính Đế Quốc nổi tiếng là rất nhiều, nhưng vẫn thu hút vô số nhân tài hết lớp này đến lớp khác. Dưới sự lãnh đạo của sếp lớn tối cao Thôi Loan, toàn thể Bộ Tài chính là cơ quan vận hành nhanh chóng nhất trong Đế Quốc, đồng thời cũng là cơ quan khó vào nhất.
Bộ Tài chính quản lí nhiều phương diện hơn so với bề ngoài của nó, vì thế bí mật cũng rất nhiều, nếu không phải là nhân viên bên trong, quyền hạn không cao thường sẽ không vào được, khách được phép tham quan càng hiếm hơn, chủ yếu là vì sếp lớn Thôi không thích có người đến Bộ Tài chính ảnh hưởng công việc của người khác.
Bộ Tài chính thường ngày rất yên tĩnh, ngoại trừ vài âm thanh bàn bạc công việc, tiếng bước chân, hầu như không có tiếng bàn tán những việc khác. Nhưng Bộ Tài chính hôm nay hơi có chút ồn ào, mà người thường ngày quản lí tất cả ở đây hôm nay cũng không rảnh để tâm quản lý người khác nữa, vì tất cả mọi người đều đàn bàn luận công cáo mới xuất hiện trên quang võng cách đây không lâu.
Tất cả nhân viên của Bộ Tài chính đều theo dõi trang chủ quang võng của sếp lớn Thôi nhà mình, cũng đều đã quen với việc thi thoảng vào giờ giải lao giữa giờ lướt tin tức khoe em gái của sếp lớn. Hôm nay, không ít người lúc lướt trúng tin tức kết hôn của sếp lớn đều ngẩn người, bất kể ai đang uống trà uống cà phê uống sữa uống gì cũng đều phun ra hết, người nghe người khác nói về tin này bất cẩn tay run xoá đi báo biểu công việc mình vừa mới làm xong, còn có người vì quá ngạc nhiên đi thẩn thơ đụng vào người khác đang ngẩn người, ngã một đống dưới đất. Tóm lại, tin tức đột ngột này đã làm dấy lên không ít náo động ở Bộ Tài chính.
“Chuyện gì vậy? Hôm nay đâu phải ngày lễ gì tương tự Ngày cá tháng tư? Chẳng lẽ là đang nói đùa?”
“Ấy thế mà tôi không hề bất ngờ làm sao đây?”
“Đều là người cuồng em gái, lão đại có tiền lệ này, Bộ trưởng Mạnh phân bộ hai sau này liệu có nối gót theo sau không…trời?”
“Muốn đi xem hôn lễ, không biết có thể nhận được thiệp mời không.”
“Tôi cũng muốn đi xem.”
“Tôi chỉ muốn biết nữ chính của hôn lễ này, em gái của lão đại bây giờ có tâm tình gì, vị thành niên đã phải cưới gả thì cũng thôi đi, còn gả cho chính anh của mình nữa.”
Mọi người nhỏ giọng bàn tán ào ào, trong kênh trò chuyện nội bộ cũng đổi mới cập nhật liên tục, mãi đến khi có một tin nhắn đột nhiên xuất hiện trong đủ loại tin tức cuồn cuộn— “Em gái của sếp lớn Thôi một phút trước đã giận dữ đùng đùng xông đến đây, vừa mới đi ngang qua Phân bộ Tài chính chín của chúng tôi, bây giờ đã xông đến Phân bộ Tài chính bảy rồi!”
Cái gì? Em gái sếp lớn Thôi đến rồi à? Vậy là nhân vật chính sắp lên sân khấu rồi sao! Mọi người vội vã xốc lại tinh thần lục tìm lại tin nhắn vừa mới bị trôi do kênh đổi mới cập nhật hồi nãy, còn chưa coi xong, ở dưới lại xuất hiện một tin nhắn mới— “Báo cáo khẩn cấp, em gái sếp lớn Thôi vừa đi ngang qua phân bộ bảy, bước chân thoăn thoắt đi đến phân bộ năm rồi! Thuận tiện nói luôn, em gái thật sự đáng yêu lắm, dáng vẻ tức giận đùng đùng như muốn xù lông luôn vậy, á, đầu tóc của em gái trông siêu bồng bềnh, một cô gái nhỏ nhắn thấp bé, hơi hiểu vì sao sếp lớn Thôi lại cuồng em gái như thế rồi.”
“Đồng chí XX phân bộ bảy, phát ngôn lúc nãy của anh rất nguy hiểm, nếu bị sếp lớn nhìn thấy, anh sắp phải lập tức biến mất khỏi thế giới này rồi đó.”
“Đúng, đừng nên xem thường lòng đố kị của một người cuồng em gái nhé!”
“A a a tôi cũng nhìn thấy rồi, cuối cùng cũng nhìn thấy người thật rồi, tại sao không đi ngang qua phân bộ bốn của chúng tôi chứ, chỉ có thể nằm bò trên tấm kính xem thôi, còn chẳng thể xem kĩ ba trăm sáu mươi độ cho rõ ràng nữa.”
“Lúc nãy chuẩn bị đi xem, bị một đám mất dạy bên cạnh cửa sổ chen lọt ra ngoài, chẳng xem được miếng nào, tức muốn khóc thiệt!”
“Bây giờ muốn đi năn nỉ mấy bạn bên phòng giám sát ghê, muốn xem bản HD rõ nét.”
Ô Ly không biết mình bị người ta vây xem, hai bên cầu cạn cửa kính trên không mà cô đi qua, đằng sau những lớp kính với chất liệu đặc biệt kia đều là một đống người dán sát trên mặt kính quét mắt nhìn cô chằm chằm. Không ít người vì vây xem cô bị đồng nghiệp ép chặt nằm sấp trên cửa kính, biểu cảm vô cùng vặn vẹo, may mà Ô Ly không nhìn thấy, nếu cô thấy chắc sẽ bị doạ sợ mất.
Là em gái được lão đại đỉnh cao của nguyên Bộ Tài chính thương yêu, mở ngoặc sắp trở thành vợ đóng ngoặt, quyền hạn của Ô Ly siêu cao, quét mặt ở cổng lớn là chẳng ai dám ngăn cản, sau đó một đường rực lửa mang tia sét đi đến dưới toà nhà tổng bộ, càng chẳng gặp bất kì ai ngăn cản. Thang máy tốc độ ánh sáng chuyên dụng của Thôi Loan và các Bộ trưởng phân bộ cô cũng có thể sử dụng, trực tiếp đi lên tầng văn phòng thuộc về Thôi Loan.
Sau đó, cô ăn ngay một cú vườn không nhà trống.
Anh trai không thấy đâu, anh lại chạy rồi.
“Tiểu thư, Tiên sinh thật sự không có ở đây, sáng hôm nay đúng 8 giờ, Tiên sinh và Bộ trưởng Mạnh phân bộ hai cùng với vài quan chức Bộ Tài chính đã bí mật rời khỏi Sao Thủ Đô.” Một trong những thư kí riêng của Thôi Loan, một ông chú trung niên trông vô cùng yếu đuối, mặt đầy bất lực nói với Ô Ly. “Tiên sinh thật sự có chuyện quan trọng cần phải đi làm, bây giờ tôi thật sự không liên lạc được với họ, nếu không thì, tiểu thư về trước đi đã? Mấy hôm nay chắc là Tiên sinh và những người đó sẽ không về đâu.”
Ô Ly thật sự có hơi giận rồi, có chuyện gì là không thể bàn bạc cho đàng hoàng chứ, sao có thể nói chạy là chạy như thế, còn chẳng chịu nói chuyện cho đàng hoàng. Bình thường tính cô hiền, nhưng một khi nổi giận xụ mặt cũng siêu đáng sợ như Thôi Loan vậy, đây là kĩ năng được huấn luyện ra để chống đỡ cục diện vào đời trước. Cô mím môi, hỏi ông chú trước mặt: “Đoàn người của anh trai đi làm gì?”
Ông chú thư kí: “Cái này thật sự là cơ mật, thư kí cấp bậc như tôi không rõ.”
Ô Ly nghe suy nghĩ trong lòng của ông ấy thật sự không biết, cũng không tiện làm khó ông ấy, liền đổi câu hỏi khác: “… Vậy họ đi đâu? Cái này chú cũng không biết sao.”
Ông chú thư kí: “Ờm, cái này tôi biết, nhưng theo nguyên tắc thì không thể tuỳ tiện tiết lộ được… Đương nhiên tiểu thư không phải người ngoài, cho nên tôi có thể nói.”
Ô Ly tiếp tục xụ mặt, “Vậy chú nói cho tôi biết rốt cuộc anh trai đã đi đâu rồi.” Cô quyết định dù anh trai có trốn đi đâu, cô cũng phải tìm người về nói chuyện cho rõ ràng. Bất kể chuyện gì, nếu không thể nói cho rõ ràng, cuối cùng nhất định sẽ để lại tiếc nuối, đây là kinh nghiệm đời trước cô tổng kết được.
Nhưng mà ông chú thư kí lại nói ra một nơi làm Ô Ly rất kinh ngạc hoảng sợ, ông ấy bảo: “Tiên sinh và Bộ trưởng Mạnh phân bộ hai họ đi tới Sao Tây Thiên Mã.”
Ô Ly sững sờ một lát, tức giận trên mặt vèo một cái lui đi hết, thậm chí mặt hơi trắng bệch, cô truy hỏi: “Chú nói là Sao Tây Thiên Mã?!”
Đời trước anh trai đã bị ám sát tử vong ở Sao Tây Thiên Mã, tình cảnh cũng như bây giờ, Bộ trưởng Mạnh phân bộ hai cũng đi cùng, nhưng chuyện này không nên xảy ra mà, việc này đáng lẽ phải xảy ra vào mấy tháng sau, không thể nào là bây giờ được, chẳng lẽ là đời trước vào thời gian này anh trai cũng đã từng đi Sao Tây Thiên Mã nhưng an toàn quay về? Ô Ly không biết, đời trước cô không dám thân thiết với anh trai, cũng không đi nghe ngóng hành tung của anh, hoàn toàn không biết hành động lần này của anh trai rốt cuộc đời trước có từng xảy ra không.
Nhưng riêng việc địa điểm Sao Tây Thiên Mã và anh trai xuất hiện cùng với nhau, Ô Ly theo bản năng bắt đầu hoảng sợ.
Không được, cô phải lập tức đuổi theo đưa anh trai quay về! Vào lúc này thậm chí Ô Ly hơi hối hận nghĩ nếu biết sớm hơn, cô sẽ dứt khoát nói cho anh biết chuyện anh đi Sao Tây Thiên Mã sẽ gặp nguy hiểm, cho dù bị nghi ngờ vì sao cô biết điều này, cho dù không tài nào giải thích, cũng tốt hơn là anh trai thật sự gặp nguy hiểm.
“Tôi phải lập tức đi kiếm anh trai, chú có thể tìm ra bản đồ tuyến đường tàu quang hạm của anh trai không?”
Ông chú chớp chớp mắt, “Hả?”
Ô Ly trực tiếp đi về phía văn phòng đang đóng kín của anh trai, “Thôi đi, để tôi tự tìm.”
Ông chú thư kí đi theo phía sau cô, “Đợi đã Tiểu thư, văn phòng của Tiên sinh không thể tùy tiện đi vào, không có quyền hạn…”
Ông ấy còn chưa nói xong một câu, Ô Ly đã quét mở được văn phòng của Thôi Loan. Ông chú thư kí bị vả mặt trong một giây nội tâm điên cuồng lướt qua câu ‘Quyền hạn ở đây cũng cấp cho người ta, sếp lớn cuồng em gái giai đoạn cuối hết cứu rồi phải không! Đừng nói với tôi ngay cả quyền hạn truy cập hệ thống chính cũng cấp cho nhé! Nếu thật sự như thế, vậy tôi thật sự muốn cản cũng bó tay!’
Sự thật tàn khốc thế đó, sếp lớn Thôi cuồng em gái không ai sánh được, quyền hạn truy cập hệ thống chính của văn phòng Ô Ly cũng có.
Quyền hạn của hệ thống chính được kết nối với quyền hạn cá nhân của gia chủ Thôi gia các nhiệm kì, bắt buộc chính bản thân gia chủ cấp quyền mới có thể mở nguồn sử dụng hệ thống chính. Đời trước Thôi Loan chết rất đột ngột, khi ấy toàn bộ Thôi gia loạn hết cả lên, trong lúc hoảng loạn Ô Ly bị đẩy ra tiếp quản Thôi gia, cô lại không phải gia chủ Thôi gia đời kế tiếp, mọi người đều cảm thấy cô chắc chắn sẽ không có quyền truy cập, bản thân Ô Ly cũng cảm thấy như thế.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng việc khởi động hệ thống chính chỉ đành nhờ vào Đế Quốc khởi động lại hệ thống Đế Quốc mới có thể sửa lại quyền hạn, không ngờ Ô Ly thử mở lên, ấy thế mà phát hiện cô có quyền truy cập hệ thống chính này. Cô hoàn toàn không hề biết anh trai đã cấp quyền hạn quan trọng như thế này cho cô khi nào.
Đời trước cô tự cho rằng quan hệ của mình và anh trai không tốt, mà đã có quyền sử dụng hệ thống chính rồi, bây giờ quan hệ của họ tốt như vậy, đương nhiên cũng có, Ô Ly không bất ngờ chút nào mở hệ thống chính ra, thành thạo tìm ra tuyến đường tàu quang hạm của đoàn người Thôi Loan, thuận tiện còn biết luôn mục đích họ đến Sao Tây Thiên Mã.
Thôi Loan muốn đi gặp một thành viên quan trọng của Hoàng Thất Đế Quốc, mục đích là thuyết phục đối phương đồng ý . Đạo Luật này được Thôi Loan đề xuất vào hai tháng trước, mục đích nhằm xóa bỏ luật pháp xử trí dị đoan của Đế Quốc, cũng tức là anh muốn giải phóng cái gọi là ‘Dị đoan’.
Đây là một đề án to gan cỡ nào chứ, ngay cả Vương Thượng biết thân phận của Thương Ly Minh, vẫn luôn bảo vệ con gái mình cũng không dám dễ dàng đụng vào vấn đề này. Nhưng Thôi Loan cứ thẳng thắn đề xuất như thế, hơn nữa còn cố gắng đấu tranh cho điều này. Chuyện Thôi Loan đề xuất đề án này, bất kể là đời trước hay đời này, Ô Ly cũng chưa từng nghe nói đến, cho nên đây có lẽ là đề án bí mật không thông qua một cuộc họp pháp lý công khai, được trực tiếp quyết định bởi hội nghị bí mật gồm các thành viên quý tộc Đế Quốc và thành viên trong Vương Thất.
Số người ủng hộ đề án này cũng rất khó nói, có thêm một người ủng hộ thì khả năng thành công sẽ tăng thêm một phần, cho nên Thôi Loan mới đích thân đến Sao Tây Thiên Mã xa xôi hẻo lánh thuyết phục thành viên trong cuộc họp kín.
Đời trước, cái chết của anh trai có phải cũng vì anh đi đến Sao Tây Thiên Mã làm việc này không? Nếu không vì sao đời trước cô mãi không tìm thấy nguyên nhân anh trai đi tới Sao Tây Thiên Mã?
Tất cả các kết quả tìm kiếm đều cho thấy anh trai đi thương thảo công việc, nhưng mà công việc ấy hoàn toàn không cần anh trai đích thân đi làm. Và cả nguyên nhân anh trai đột ngột tử vong có phải vì đề án này của anh đã động chạm vào ai đó? Thậm chí cái chết của cô cũng vì cô cố chấp muốn tra rõ nguyên nhân cái chết của anh trai sao? Ô Ly càng nghĩ càng cảm thấy bản thân đã chạm vào chân tướng đời trước mình không nhìn thấy, không nhịn được bắt đầu hoảng sợ.
Đời trước lúc Ô Ly tiếp quản hệ thống chính hoàn toàn không nhìn thấy đề án này, cho nên rất có khả năng bị người khác trực tiếp tiêu hủy rồi, đề án này vì chưa được thông qua nên tất cả các tài liệu liên quan đều tiêu hủy. Nhưng đề án này Ô Ly đã từng nghe Thương Ly Minh nhắc qua một chút, cô biết không nhiều, chỉ biết rằng trong cuộc họp bí mật có người đề xuất đề án này, cuối cùng bị bỏ dở không được giải quyết. Khi ấy Ô Ly không chú ý, nhưng bây giờ nếu liên kết mọi chuyện lại, thì đã có thể nói rõ hết thẩy.
Ô Ly luôn tưởng rằng đời trước anh trai không biết thân phận dị đoan của bản thân, dẫu sao ngay từ ban đầu cô đã che giấu, nhưng bây giờ ngẫm lại có lẽ anh trai đã biết, nhưng biết trễ hơn bây giờ, cho nên một năm sau khi cô đến Sao Thủ Đô anh mới lấy đề án ra, sau đó bị ám sát.
Còn lần này anh trai đi đến Sao Tây Thiên Mã trước mấy tháng vì anh đã biết thân phận dị đoan của cô trước, nên làm ra đề án này sớm hơn.
Nếu thật sự là như thế… Ô Ly hít hít mũi, cô cảm động đến mức không muốn tức giận nữa rồi.