Sổ Tay Trọng Sinh Công Lược

Chương 156

Sổ tay trùng sinh công lược [156]

Thuật đọc tâm 16

Chương 156: Chặn đường

Trans: Meounonna

读心术16

第156章: 拦截。

“Tôi muốn đi tìm anh trai ngây bây giờ!” Ô Ly đập bàn một cái.

Ông chú thư kí vẫn còn đang ngơ ngẩn ở đó, “Hả, Tiểu thư, chuyện này, một thư kí bé nhỏ như tôi thật sự không làm được!”

Ô Ly: Thư kí bé nhỏ? Một trong những thư kí riêng của anh trai, thư kí cấp cao nhất còn tự xưng là thư kí bé nhỏ, biết ngay là phường lừa gạt cô gái nhỏ vị thành niên mà, hừ.

Nhưng ông chú thư kí cẩn trọng khó xử lí như thế, Ô Ly cảm thấy bản thân làm thế nào đối phương cũng sẽ không nghe. Dẫu cho cô được anh trai yêu thích cỡ nào, cũng đâu phải anh trai, có nhiều chuyện thật ra họ cũng không thể vượt mặt quyết định của anh trai để giúp cô làm gì được. Ô Ly không muốn làm khó người khác lung tung, cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây nữa, dứt khoát vội vã rời đi hệt như lúc đến, quay về Thôi gia gọi quản gia.

“Quản gia, anh trai đi Sao Tây Thiên Mã rồi, hành động của họ được sắp xếp trong bí mật, phương tiện liên lạc không liên hệ được, nhưng mà bây giờ con có việc vô cùng quan trọng muốn nói với anh trai, cho nên ông phải sắp xếp tàu bay tốc độ nhanh nhất cho con để đi chặn đường anh trai.” Ô Ly đã nói với quản gia như thế.

Quản gia đã từng chứng kiến sóng to gió cả càng thản nhiên bình tĩnh hơn khi trước, lòng ông thầm nghĩ, người trẻ khác biệt thế đó, yêu nhau cũng phải làm rầm rộ long trời lở đất, tình tiết anh đuổi em tìm này chẳng phải là kịch bản của thể loại tổng tài bá đạo thịnh hành nhất trong giới trẻ hay sao, không nghĩ tới lúc sinh thời còn có thể nhìn thấy gia chủ yêu nhau nhiệt huyết như vậy, ấy thế mà còn hơi vui vẻ nữa.

Lão quản gia trong lòng phát sóng phim tổng tài bá đạo máu chó nhưng bề ngoài lại hết sức nghiêm túc, thật sự là dáng vẻ vô cùng đáng tin cậy, “Vâng thưa Tiểu thư, tôi lập tức đi chuẩn bị quang hạm tư nhân của Thôi gia.”

Ô Ly nghe thấy tiếng lòng của quản gia vô cùng muốn phản bác nhưng không biết nên phản bác như thế nào: “Con muốn tàu quang hạm hệ liệt vượt ánh sáng mới được nghiên cứu gần đây nhất.” Không nhanh chút thật sự sắp không đuổi kịp anh trai rồi!

Lão quản gia thầm kinh ngạc trong lòng, quang hạm hệ liệt này được Thôi gia đầu tư chế tạo bí mật, căn cứ địa nằm ngay trên tinh cầu của Thôi gia, có thể nói lãnh thổ của Sao Thôi phủ rộng lớn như thế, bề ngoài chỉ là nơi ở và khu vực hành chính, nhưng thực tế bên trong có rất nhiều sản nghiệp bí mật, chế tạo quang hạm cao cấp chính là một hạng mục trong số đó. Chuyện này rất bí mật, theo lý thì Ô Ly không nên biết.

Nhưng ngẫm lại mức độ yêu thương em gái của gia chủ, lão quản gia lại cảm thấy bản thân chuyện bé xé ra to. Nói không chừng sau này Tiểu thư còn biết trên người gia chủ có mấy nốt ruồi nữa, biết bên dưới Thôi phủ có công xưởng chế tạo quang hạm đã là gì.

Ô Ly: Ông nội quản gia con xin ông làm ơn vào lúc này đừng nghĩ tới những chuyện đó nữa thật đó.

Hít sâu một hơi, Ô Ly tiếp tục yêu cầu, “Và mang theo cả đội hộ vệ tinh nhuệ của Thôi gia!”

Vì thể hiện thành ý của mình, khi gia chủ Thôi gia là Thôi Loan đi đến Sao Tây Thiên Mã gặp thành viên của cuộc họp kín, không mang theo quá nhiều hộ vệ, mặt ngoài là đi khảo sát công việc, ngoại trừ vài trợ lý không có ai khác, nhưng hộ vệ trong tối cũng có không ít, có điều khi đối mặt với người tâm địa xấu xa muốn tiêu diệt anh thì tuyệt đối không đủ.

Theo lẽ thường, chuyến hành trình này của Thôi Loan cực kì bí mật, cho dù là thành viên nội bộ của Bộ Tài chính cũng chẳng mấy ai biết anh đã rời đi, về phần điểm đến, ông chú thư kí cấp cao như thế mới biết được, bản đồ tuyến đường phải do chính Ô Ly tìm trên hệ thống chính, chính vì cực kì bí mật như thế, Thôi Loan mới không mang quá nhiều lực lượng vũ trang theo để thể hiện thành ý.

Nhưng cuối cùng họ đã xảy ra chuyện, chẳng ai quay về được. Ở trong đó chắc chắn có nội gián! Tóm lại chỉ dựa vào một mình cô không cứu được anh trai, bắt buộc phải mang nhân lực theo!

Ô Ly cũng không đủ sức quan tâm đến chuyện nếu người khác biết được hành tung chuyến đi này sẽ mang tới ảnh hưởng gì nữa rồi, dù sau bây giờ cứu anh trai là quan trọng nhất, sau này nếu có phiền phức gì, anh trai nhất định cũng có thể giải quyết ổn thỏa! Cứ xem như là hình phạt cho việc anh tự ý quyết định tất cả đi!

Lão quản gia là người đàn ông từng phục vụ cho mấy đời gia chủ, tuy bây giờ đã trở thành một ông nội lớn tuổi thích xem phim ngôn tình thần tượng thiếu nữ rác rưởi, nhưng mắt nhìn siêu quần bản lĩnh cao siêu, đối diện với yêu cầu không phù hợp quy trình, ấy thế mà không có ý muốn khuyên bảo ngăn cản nào, sau khi hỏi rõ các yêu cầu khác của Ô Ly xong, không nói thêm lời nào dứt khoát đi sắp xếp.

Nếu đổi thành người khác, đối diện với hành động khó hiểu của Ô Ly, e là bất luận thế nào đều không dám quyết định một cách dễ dàng.

Dưới sự trợ lực của lão quản gia, Ô Ly thành công đi lên quang hạm vượt ánh sáng đời mới nhất, ở đằng sau là một ngàn hộ vệ tinh nhuệ của Thôi gia nề nếp thẳng tấp, cùng với hai người Đồng Xuyên Đồng Sơn.

“Chúc Tiểu thư thuận buồm xuôi gió.” Lão quản gia khom lưng hành lễ, khí chất hòa nhã thân thiện.

Nhưng vào lúc này trong lòng ông đang suy nghĩ: Đợi Tiểu thư và Gia chủ quay về, nói không chừng có thể kết hôn đàng hoàng rồi.

Ô Ly: Xin đừng đặt mục tiêu bừa bãi, mục tiêu về nhà kết hôn lần này con đỡ không nổi!

“Dựa theo bản đồ tuyến đường xuất phát, mục tiêu của chúng ta là chặn đường tàu bay thoi bạc anh trai đang ngồi!”

“Vâng thưa Tiểu thư!” Khoảng một ngàn người trên tàu hưởng ứng nhiệt liệt.

Tàu bay đi vào đường tàu vũ trụ, tốc độ nhanh gấp ba lần quang hạm Thôi Loan dùng để đi công tác, thêm vào đó dưới tâm trạng lòng như lửa đốt lo lắng cho anh trai của Ô Ly, biểu hiện vô cùng sốt ruột của cô làm cho nhân viên phòng điều khiển trên quang hạm áp lực rất nhiều, thế là tốc độ lại lần nữa tăng thêm một bậc, Đồng Sơn chưa từng say quang hạm cũng cảm thấy hình như mình hơi choáng váng.

Vào lúc này đoàn người của Thôi Loan còn chưa đến Sao Tây Thiên Mã, tàu bay thoi bạc của họ xui xẻo gặp trúng bão vũ trụ, chỉ đành tạm thời dừng lại đợi bão dừng lại.

Sau khi Mạnh Tự Chân quan sát cơn bão một hồi, liền chạy đến tìm bạn thân tán gẫu cho đỡ buồn chán.

“Tôi nói này Thôi Loan Loan, cậu vội vã chạy đi như vậy, thật sự không sợ em gái Ô Ly gây sự với cậu à?”

Thôi Loan không để ý tới anh ta.

Mạnh Tự Chân đã quen với dáng vẻ thế này của anh, tiếp tục bảo: “Có cần thế không, chỉ là một tin tức thôi, còn hoãn lại một tháng sau mới đăng, đăng rồi còn lập tức hoảng loạn bỏ chạy, thể diện gia chủ Thôi gia Thôi đại nhân của cậu để ở đâu? Còn những chuyện cậu làm vì người ta nữa, tôi nói này có phải cậu yêu thương chiều chuộng em gái hơi quá rồi không?” Ngay cả Mạnh Tự Chân cuồng em gái kỳ cựu cũng cảm thấy hơi quá, từ đó có thể thấy Thôi Loan xác thực đã trở thành người cuồng em gái cùng cực vượt mặt cả Mạnh Tự Chân.

“Tôi nói này cậu thật sự không muốn đăng thông báo giải thích các cậu không phải anh em ruột lên quang võng à? Bây giờ chuyện này ảnh hưởng tới em gái Ô Ly lớn lắm đó, cậu phải suy nghĩ cho người ta một chút chứ.”

Cuối cùng Thôi Loan cũng chịu để ý tới anh ta, anh nói: “Tôi sẽ đăng thông báo giải thích, nhưng không phải bây giờ, phải đợi đến khi đề án được thông qua, tôi và em ấy kết hôn, em ấy chính thức có được vị trí Phu nhân Gia chủ Thôi gia, mới đăng thông báo giải thích.”

Nếu lỡ đề án bị lộ ra ngoài, thân phận người Thôi gia của cô cũng mất luôn, sẽ rất nguy hiểm.

“Nếu cậu suy nghĩ như thế, thì nói rõ với em gái như vậy đi, nếu không cho dù em ấy hiền tới đâu, cũng sẽ tức giận với cậu cho xem.”

Thôi Loan im lặng một lát, đột nhiên xoay đầu đi ho nhẹ một cái. “Trước nay tôi chưa từng thấy em gái tức giận.”

Dẫu sao cũng là bạn thân nhiều năm, Mạnh Tự Chân bỗng chốc hiểu ra hàm nghĩa bên trong của câu nói dang dở của anh: … Cho nên cậu vì để thấy người tức giận nên làm như vậy à? b**n th**! Cậu là anh trai b**n th** đáng sợ!

Thôi Loan: “Không cần lo lắng, em gái của tôi cho dù tức giận cũng sẽ là em gái đáng yêu nhất.”

Mạnh Tự Chân: Ai mà đi lo lắng chyện này! Đáng đời cậu chịu đựng lửa giận của em gái tên xấu xa!

“Cảnh báo! Trong phạm vi năm ngàn năm ánh sáng xuất hiện một quang hạm chưa đăng kí, đang nhanh chóng tiếp cận tàu bay!” Hệ thống quang hạm thoi bạc đột nhiên vang lên thông báo.

Ngay vào lúc then chốt này xuất hiện quang hạm chưa đăng kí? Mạnh Tự Chân nhanh chóng gạt đi nụ cười trên mặt, biểu cảm nghiêm túc, đứng lên mở hệ thống quang hạm thoi bạc ra, liên lạc với người trong phòng điều khiển.

“Mở hệ thống bảo vệ cấp cao nhất của tàu thoi bạc, chuẩn bị sẵn sàng nhảy vọt.”

“Tiến hành kết nối với phòng điều khiển quang hạm của đối phương, làm rõ mục đích của đối phương.”

Mạnh Tự Chân xoay đầu thấy Thôi Loan không lên tiếng, bèn hỏi anh: “Lão đại, cậu cảm thấy đây có phải do ‘bên kia’ nghe được tiếng gió nên chuẩn bị hành động không?”

Thôi Loan phóng to hình của quang hạm được gửi đến từ hệ thống, biểu cảm rất trấn định nói: “Không phải, vì quang hạm chưa đăng kí này là quang hạm hệ liệt vượt ánh sáng do Thôi gia bí mật chế tạo, còn chưa chính thức công bố ra ngoài, người không có quyền hạn như tôi sẽ không thể lấy ra được, cho nên người ở bên trong rất có khả năng là…”

Anh còn chưa nói xong, hệ thống quang hạm thoi bạc đã vang lên tiếng nhắc nhở lần nữa, “Tít, nhận dạng thân phận quyền hạn thành công, giải trừ cảnh báo. Quang hạm của đối phương gửi đến thông điệp thân thiện.”

Ngay giây sau, giọng nói của Ô Ly đã vang lên khắp quang hạm, cô nói: “Anh trai, đường của các anh đã bị chúng em chặn lại hoàn toàn, đừng nghĩ tới chuyện bỏ chạy nữa, mau chóng dừng lại! Còn nữa, tất cả mọi người trên tàu thoi bạc di chuyển đến quang hạm của em ngay!”

Tất cả nhân viên trong quang hạm bao gồm Thôi Loan và mấy người khác, mọi người đều trầm mặc hết. Lời này nghe có vẻ sai sai nhỉ? Em gái của lão đại đến để diệt khẩu à?

Mạnh Tự Chân cười khan nói một câu: “Xong rồi, Thôi Loan Loan cậu nghe gì chưa, em gái cậu hình như rất tức giận đó, đã đích thân đuổi tới đây rồi.”

“Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”

Thôi Loan đứng lên thu dọn hệ thống làm việc cá nhân của mình, chỉnh lại ống tay áo, “Đây chẳng phải chuyện đương nhiên à, em gái tôi kêu chúng ta đến chỗ của em ấy.”

Mạnh Tự Chân đau đớn tột cùng: Kêu cậu đi là cậu đi liền, không thèm vùng vẫy chút nào sao?!

Anh trai hoàn toàn chưa từng nghĩ đến chuyện chống đối, sau đó quang hạm thoi bạc đã thuận lợi được quang hạm hệ liệt vượt ánh sáng tiếp nhận. Khi tất cả mọi người tiến vào quang hạm vượt ánh sáng, đập vào mắt đầu tiên là nhìn thấy Ô Ly đứng ở phía trước cùng với Đồng Xuyên Đồng Sơn hệt như núi băng đứng hai bên trái phải của cô, và cả đội quân vũ trang tinh nhuệ lớn ở đằng sau.

Mạnh Tự Chân bị trận thế này dọa sợ hết hồn che thận của mình lại, không cầm lòng được bắt đầu suy nghĩ thuyết âm mưu, anh ta nhỏ giọng nói với Thôi Loan: “Lão đại, em gái của cậu thật sự không phải muốn cướp đoạt vị trí của cậu à?”

Ô Ly thấy anh mình vẫn nguyên vẹn, cuối cùng trong lòng cũng bình tĩnh lại, huơ tay nói: “Anh trai, và cả Bộ trưởng Mạnh nữa, hai người qua đây.” Sau đó cô nhường vị trí, lộ ra nơi trung tâm được phần lớn hộ vệ tinh nhuệ bảo hộ ở phía sau, “Hai người qua đó ngồi xuống đi.”

Thôi Loan không nói lời nào phối hợp ngay, Mạnh Tự Chân cũng chỉ đành nửa sống nửa chết đi theo qua đó, trong lòng vẫn luôn lẩm bẩm đây là muốn làm gì.

Đợi khi nhìn thấy anh trai và bạn tốt của anh trai đều đã tiến vào phạm vi được bảo vệ, Ô Ly mới hoàn toàn yên tâm, tiếp đó cô mở miệng nói với nhân viên công tác trong tàu thoi bạc đang bối rối khó hiểu: “Tôi biết, trong số các người có nội gián, muốn hại chết anh trai của tôi.”

Cô vừa nói vừa đến gần những người đó, ở trước mặt mỗi người đi quanh một vòng. Thần sắc của mọi người đều rất bình thường, hoàn toàn không nhìn ra được điều gì. Nhưng Ô Ly có kĩ năng hack game, tiếng lòng của mỗi người cô đều nghe rất rõ ràng, cho nên sau khi cô lùi về sau vài bước, đột nhiên chỉ vào một người nào đó, “Bắt lấy hắn!”

Các hộ vệ đã chuẩn bị sẵn xông lên, tóm lấy người đó.

Người đó hét to: “Các người làm gì vậy? Đại nhân! Đại nhân tôi thật sự không phải nội gián gì hết, không có lý do gì cả, sao có thể đối xử với tôi như vậy!”

Ô Ly lại đi loanh quanh hai vòng trước mặt những người còn lại. Sau đó chỉ vào một người nữa, “Bắt lấy hắn.”

Hai người bị bắn, bị cột chặt lại áp giải đến trước mặt Ô Ly và Thôi Loan.

Một người là thư kí được Thôi Loan rất tín nhiệm, còn là bà con nhà ngoại của Mạnh Tự Chân, trong đám người này, ngoại trừ Thôi Loan và Mạnh Tự Chân, người đó có quyền hạn cao nhất. Người còn lại là nhân viên bình thường không hề nổi bật- thành viên phòng điều khiển của tàu thoi bạc, nhiều thế hệ người trong nhà đã từng làm việc cho Thôi gia, hai người dường như không thể nào là nội gián được.

Tên thư kí kia không ngừng giẫy giụa, Mạnh Tự Chân nhìn thấy mà cau mày mãi, không nhịn được nhìn về phía Thôi Loan mặt không cảm xúc.

“Lão đại, tôi cảm thấy chuyện này có phải quá đột ngột rồi không, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chúng ta không ai biết, cậu xem cậu có phải nên nói gì đó không.”

Thôi Loan giơ tay, vỗ tay sáu cái bộp bộp bộp, “Làm tốt lắm.”

Mạnh Tự Chân: Ê ê ê, bây giờ là lúc để cậu vỗ tay khen ngợi em gái mình giỏi à!

(*) Trong tiếng trung 666 nghĩa là giỏi, đỉnh chớp, mang ý ca ngợi.

Bình Luận (0)
Comment