Sổ Ước Luân Hồi

Chương 177

--- Lời Tác Thật ---

Khặc khặc khặc. Đánh nhau căng thẳng quá, thêm tí have sếch cho nó giải tỏa bớt nào.

Cảnh báo đặc biệt nha… Đạo tâm cần vững để vượt qua ba phần Đại Kết Cục “Nise”. Thật đáng tiếc nếu đạo hữu nào bỏ cuộc nữa chừng bởi nó như vậy mà không phải vậy. Hé hé. Dự là sao mấy chương Đại Kết Cục này nhiều thanh niên sẽ drop truyện đây.

Lưu ý… trẻ em không nên đọc kẻo hư hết đầu óc… :))

Đkm viết lòng vòng một hồi ta lại trở về với văn phong kể chuyện nghiêm túc khô khan lúc nào không hay. Để đổi phong cách viết thật là khó a.

---[0]---

Vốn dĩ chỉ cần sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến-Biến 2 một lần để nâng cao phòng ngự cơ bản, sau đó vận dụng Ngoại Xác Pháp - Biến 1 tạo ra lớp giáp xác có hoa văn dạng tổ ong mang mức phòng ngự 27 Tinh điểm là đủ rồi. Lớp giáp xác này có thể duy trì tới một phút mà không cần đến Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến hỗ trợ nữa.

Thế thì tại sao khứa Nhiễm Nam lại vẫn hao phí mệnh lực vô ích để sử dụng thêm ba lần Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2, tạo ra cái gọi là 20 giây vô địch để làm gì?

Đây chính là sự cẩn thận và nhạy bén cũng như thông minh của cậu ta lúc đó. Có thể lấy ví dụ như vầy: có một thanh niên đầu đội mũ bảo hiểm kín mít, lái một chiếc phân khối lớn lao như điên trên đường lộ.

Tên này bị tai nạn, đâm thẳng vào ổ voi trên đường rồi lạc tay lái, toàn thân lết dài trên đường, đầu cạ trên đất, mũ bảo hiểm va chạm tóe lửa, mắt nổ đom đóm.

Sau đó xe tải vì bất ngờ không kịp phanh và né, bốn cái bánh xe lần lượt cán lên đầu thanh niên sống vì đam mê tốc độ đó, đầu hắn nảy tưng tưng sau từng cú cán. Xe ô tô con phía sau xe tải vì khuất tầm nhìn nên cũng không né tránh gì, hai cái bánh xe lần lượt cán lên đầu chàng trai. Rồi tới xe máy con cũng không kịp để ý, hai ba chiếc lại cán qua đầu kẻ xấu số. Đến nổi, học sinh đi học về vì mải trò chuyện không để ý mà tiếp tục bước tới, đạp lên đầu anh ta mấy lượt.

Vậy, với chiếc mũ bảo hiểm cực xịn và bền, quá nhiều lần bị cán lên đầu như vậy, tay lái lụa này có bị làm sao hay không?

Câu trả lời cực kỳ rõ ràng. Đầu thì có thể nguyên vẹn nhưng não vẫn tổn thương nghiêm trọng, không chết cũng sống thực vật hoặc nhẹ nhất là điên điên khùng khùng về sau.

Ngoại Xác Pháp cũng giống như chiếc mũ bảo hiểm đó. Nó có thể giúp Nhiễm Nam ngăn cản tất cả các tổn thương dạng trực tiếp va chạm như những cú đấm đá, cào cấu trời giáng của 6 tên trưởng lão. Nhưng không thể nào ngăn cản hết được những luồng lực truyền xuyên qua giáp xác đánh lên cơ thể bên trong được.

Với tốc độ đánh khủng bố của kẻ địch, mỗi cú lại có lực đánh từ 9000 điểm lực đến 9500 điểm, chỉ chưa đến 13 giây đã chịu gần 300 đến 400 cú tấn công, Nhiễm Nam như trái banh bị chúng đánh bay đi bay lại với tốc độ nhanh không tưởng.

Lượng lực thẩm thấu vào trong dồn lại đó cũng đủ biến cu cậu thành nhân thịt bánh bao rồi. Không có Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 liên tục gia trì tăng cao phòng ngự cơ bản lên tới mức 9000 điểm và Ảo Y phân tán 30 phần trăm lực đánh. Nhiễm Nam sớm đã xách đít bỏ chạy té khói từ lâu.

Nhờ có 20 giây vô địch, Nhiễm Nam cố nén ngụm tanh tanh ở cổ họng, mở miệng chọc giận kẻ địch, vừa khiến mấy tên trưởng lão cảm thấy tức khí khi đánh mãi mà không ăn thua, vừa chế nhạo khiến bọn họ cay cú không muốn bỏ qua Nhiễm Nam. Cuối cùng thì lão rắn cũng phải dùng đến sát chiêu như cậu ta mong đợi vì bọn họ cũng phải tranh thủ thời gian còn đi giúp 6 trưởng lão kia và giúp Lão Chủ. Nên biết Phó Lão Chủ Demon Monkey không phải là hạng dễ xơi gì.

Mấu chốt để Nhiễm Nam có thể chuyển bại thành thắng khi bị mộng lực ảnh hưởng chính là nhờ vào một thứ vừa thức tỉnh vào ngày hôm qua của mình. Khi đó Meow Meow và Lục Hồng Huấn cùng Hắc Vận vừa giết Vlizzard không bao lâu. Cô vừa thưởng cho Viễn Xạ Lục Nguyên Thần Xong thì đi vào Thời Không Giới để trả Hắc Vận sang cho Huỳnh Ni.

Trước khi rời đi, cô phát hiện Nhiễm Nam đang nằm chèo queo một chỗ, vừa nhàm chán đọc tiểu thuyết mạng vừa trị thương cơ thể mất tay mất chân của mình.

“Em đánh nhau với kẻ nào mà thảm quá vậy” Meow Meow hoảng hồn, lo lắng lao lên ôm lấy hắn, đỡ đầu hắn lên tay mình. Hai gò bồng đảo mềm mại áp lên má cậu ta khiến Nhiễm Nam rên lên hưởng thụ.

“Chị đừng lo, em không sao đâu” Nhiễm Nam hai mắt lim dim, cọ gò má vào lớp áo Thú Y của cô nàng mấy cái, nắm lấy bàn tay mịn của cô, nhẹ giọng nói.

“Đừng có cọ, nhột nè” Meow Meow thấy hắn còn sức chọc ghẹo mình thì cũng an tâm hơn, giọng hờn trách mà ngọt ngào nói.

“Bên phía chị sao rồi, có gì khó khăn không?” Nhiễm Nam nhìn cô trìu mến, không ở được bên cạnh cô và Huỳnh Ni để bảo vệ hắn cũng có phần không yên tâm, chỉ mong sao mau chóng kết thúc nhiệm vụ trên quần đảo Hoàng Sơn và Trường Sơn thì có thể nhanh chóng đến giúp hai người rồi.

“Ha, không sao, có Lục Hồng Huấn bày mưu tính kế, lại có Hắc Vận thực lực khó lường nữa nên không ai ăn hiếp được chị với Ni đâu. À, có tin vui và tin buồn cho em nè, em muốn nghe tin nào trước”

Nhiễm Nam ngồi thẳng dậy, vòng tay ra sau eo Meow Meow mà ôm, ngón tay hắn cò cọ thỏa thích vòng eo mềm của cô. Hai người ôm nhau xà nẹo.

“Tin vui và tin buồn gì vậy? Em nghe tin vui trước đi” cậu chàng nghiêm túc nói.

Không cần biết tin vui là gì nhưng mà có tin buồn thì hắn không yên tâm rồi.

“Hi hi, nhìn em lo lắng kìa. Chị đã nói không có gì khó khăn mà, em còn lo gì?”

“Ha ha, em sợ ngày nào đó cái này nó xệ xuống nè” Nhiễm Nam trừng con mắt lên, nhìn đăm đăm vào bánh bao tròn vo dội lên mạnh mẽ từ bên dưới lớp áo bó do Thú Ý biến thành của Meow Meow.

“Quỷ sứ ba trợn, em nói em ước cho chị trẻ mãi không già rồi mà, xệ làm sao được mà xệ chứ. Nó chỉ có ngày càng to ra, to như quả núi đè chết em luôn” Meow Meow đạp Nhiễm Nam lăn long lốc dưới nền cỏ khiến hắn đau tới hét lên.

“Thôi thôi, em sợ mắc nghẹn lắm. Chị là ác quỷ hành hạ người, chị tha cho em”

“Im đi, em nói ai là ác quỷ, có muốn nghe chị nói tiếp không hả?”

“Có có” Nhiễm Nam gật đầu, hai tay bám lên mặt đất, lết trở về nằm lên đùi Meow Meow, thỏa mãn nói “tin vui gì vậy chị?”

“Tin vui là chị vừa phát hiện ra cách để thần khí thức tỉnh đó. Nếu em áp dụng cách này, không chừng hai cái thần khí Khí Bảy Màu của em cũng có thể thức tỉnh linh hồn cũng không chừng á. Chỉ cần nó thức tỉnh, chắc chắn sẽ giúp em mạnh mẽ hơn rất nhiều.”

“Thật hả chị?” Nhiễm Nam mừng húm, bây giờ không có cái gì khiến cậu ta mừng hơn là tăng lên thực lực của mình cả.

“Xì xào, xì xò” Meow Meow ghé vào tai Nhiễm Nam, hai má đào hồng lên trông thấy. Cô nàng kể lại kinh nghiệm giúp thần khí thức tỉnh của mình khiến Nhiễm Nam nghe mà há mồm á khẩu. Vũ trụ quả thật bao la, chuyện lạ gì cũng có a.

“Đừng nói với em, chuyện xấu cũng liên quan tới việc này nha” Nhiễm Nam lanh lợi, nghĩ ngay đến tin xấu mà Meow Meow định nói là gì.

Quả nhiên, chỉ nghe Meow Meow cười khúc khích, lấy tay thon che miệng duyên, ỏn ẻn nói.

“Hi hi, từ nay chị chả cần em nữa, buồn tình chị lại lôi Viễn Xạ Lục Nguyên Thần ra hâm nóng tình cảm khăng khít giữa mẹ con bọn chị, em có ghen không?”

“Em cấm chị nha, nó có ý thức, cũng tính là sinh vật rồi, chị định cắm sừng em thêm hả”

“Đâu có, nó tuy có ý thức, nhưng mọi cảm xúc, ý nghĩ điều là lấy chị làm chủ, nó đâu có tự chủ đâu, không tính là sinh vật, cũng không có máu thịt hay có thể tự sinh hoạt gì, chỉ là đồ vật thôi mà. Kệ em, nếu em không muốn chị dùng nó để tự sướng thì mau mau lớn trở lại như trước đi rồi chị cưng nè”

“Chị đợi đó, em sẽ lớn nhanh lắm. Mới mấy tháng em đã lớn đến 15 16 tuổi rồi, chắc thêm vài tháng nữa là lớn như trước 20 tuổi thôi.”

“Ừ, lớn nhanh chị đợi, hí hí”

Nhiễm Nam sau khi tiễn Meow Meow ra ngoài Thời Không Giới thì lâm vào trầm tư, bỏ thời gian tương đương 10 ngày ra biến 2 cái thần khí Khí Bảy Màu của mình thành búp bê tình dục, tự thủ không biết bao nhiêu lần mà chẳng thấy kết quả gì khiến hắn chán nản buông xuôi.

Trở lại hiện tại. Nhiễm Nam đứng yên như tượng giữa rừng thưa, mắt cậu này thì mở trừng trừng không có tiêu cự gì cả như người chết rồi vậy. Xung quanh là 5 vị trưởng lão Bất Nhân Hình giống như thú nhân hầm hè nhìn hắn, nhìn cái lớp giáp xác khó ưa trên người tên này.

Trưởng lão rắn không biết tự lúc nào cũng nhắm nghiền đôi mắt, một bàn tay đặt lên trán Nhiễm Nam. Giữa hai người có một trường lực vô hình kỳ lạ tỏa ra khiến mấy trưởng lão khác cũng thấy khó chịu không muốn mà cũng không dám tới gần.

---[1]---

Lách cách…

Lách ca lách cách…

Sdklnskjabferhjt;o bfm,sc/;ldfnvekljv[pdfgkurfj[ pẻgtj lfjdsjbcsa.cknbs,mcqwloidher;jwqghewod’sm,ncnsdjcbsmn,cbsdkvhqf;jknerlghroijwelfkbd,.cmndc;iqwekjfhrthkjn.sd,cnsd,cbsmnxcnslvberqlwjf.,nvd.kjvjs;adbcsvm,dsbwqdlvncdm,nsdqewrfqfhdvnsdkjnbsdl;vdnsa/cbsfns,mvnfhq.,gkjvsbmsdslkskbsdklsdkjfhwioehrkdncs,.ma.skdnvsdksk

“Haizz”

Nhiễm Nam thở dài một tiếng ngao ngán. Hay bàn tay buông khỏi cái bàn phím cơ xịn sò của mình.

Đôi mắt hắn nhìn đăm đăm vào cái nick tác giả 10508vinguoiyeu mà mình đăng ký dùng để đăng truyện trên diễn đàn truyện yy và thienvadia, miệng thì lẩm bẩm.

“Chán thật, cái tên trưởng lão người rắn này mình nên cho năng lực ảo mộng của hắn như thế nào bây giờ nhỉ?”

“Là khiến người ta ngủ mơ và bị giết trong mơ giống Mộng Ma trong phim Tây Du Ký của đài TVB hay là năng lực như thế nào bây giờ?”

Đôi mắt hắn lướt xuống dòng chữ vô nghĩa mà hắn vì bực bội trong lòng đã gõ điên gõ khùng trên màn hình desktop dạng ánh sáng của mình.

Thời đại này đã rất hiện đại, màn hình giống như trong phim khoa học viễn tưởng vậy, không cần dùng đến chất liệu nữa mà được tạo hẳn từ công nghệ ánh sáng ảo 3 chiều trong không gian thật tế.

“Mà thôi, mà thôi, truyện mình có vẻ không hợp thị hiếu, bây giờ người ta chỉ thích trang bức, nhân vật chính phải trâu bò, chuyên đi gây chuyện đánh nhau, gặp kẻ mạnh hơn chục lần vẫn cứ túm đầu đánh như con, đánh không lại thì chạy đợi mạnh rồi quay lại trả thù, cướp cơ duyên, giành gái này nọ chứ kiểu ăn hành như của truyện mình chắc ít ai còn quan tâm.”

“Chắc là mình cho chương này thành chương cuối, Đại Kết Cục luôn cho rồi nhỉ?” Nhiễm Nam kéo chuột lên chuột xuống dò lại nội dung mấy chương truyện gần đây. Hắn tìm xem có cách nào kết thúc truyện tại đây mà không gây phản cảm lắm không.

“A, có cách rồi. Tất cả những gì từ trước tới giờ chỉ là một giấc mơ của nhân vật chính Nhiễm Nam, thế là giải quyết xong hết. Chương tiếp theo sẽ có tựa là Đại Kết Cục và Nhiễm Nam tỉnh dậy sau một giấc ngủ thực vật lâu ngày. Trong thời gian đó, vợ hắn ở bên ngoài chăm sóc hắn, đọc truyện tu tiên cho hắn nghe khiến não hắn tạo ra giấc mơ về Thần Chủ Nhiễm Nam và những lần luân hồi. Hợp lý quá còn gì. Bây giờ tỉnh lại thì hết truyện là vừa y luôn!”

Nhiễm Nam mừng rỡ nghĩ. Hắn cũng chán khi thấy truyện lẹt đẹt chẳng ai thèm đọc rồi, có tên Vải Quang Hũ nào đó còn chê hắn viết chán, kêu đi viết thuần sex luôn còn hay hơn kia mà. Nhân vật Nhiễm Nam mà hắn lấy luôn tên mình đặt cho nhân vật chính kết thúc cuộc phiêu lưu ở đây thôi. Nick tác giả 10508vinguoiyeu của hắn sẽ không cần sáng lên lần nào nữa, đỡ nhức đầu.

Gần đây kinh tế trong thế giới này sụt giảm do dịch bên Covid20, truyện hắn đăng lên để rồi đặt vip để kiếm thêm thu nhập mua trang bị cho chính mình chả còn mang lại hiệu quả nữa. Có lẽ hắn nên chuyển qua việc khác để cày tiền thôi. Không có tiền, không có trang bị xịn sò. Hắn sẽ khó mà sống nổi với cái thế giới bên ngoài kia.

Nghe đâu mấy ngày trước, bên ngoài tường thành của pháo đài phía đông có sự kiện lớn là vừa bị lũ sinh vật đột biến đó ồ ạt tấn công, chết rất nhiều người. Tuần sau là đến lượt hắn canh tuần ở đó rồi mà trang bị hiện giờ chỉ lẹt đẹt có một cái khiên phản trọng lực và cây kiếm laser cùi mà thôi. Nếu không nhanh kiếm tiền nâng cấp vũ trang, khéo hắn sẽ chết luôn trong lần này chứ ở đó mà quan tâm đến cái truyện vớ vẩn mới có 177 chương của mình làm gì.

Mà hay là mình đem hai thứ kỳ lạ này bán đi nhỉ?

Nhiễm Nam đưa hai bàn tay lên trước, tò mò nhìn hai cái vòng tay bán trong suốt kỳ lạ đang đeo ở cổ tay, bên trong chúng có mấy ánh sao bảy màu khác nhau lấp lánh. Không biết nó là thứ gì và hắn cũng không nhớ được mình làm sao có được nó. Chỉ biết nó có chất liệu rất kỳ lạ, hắn đã dựa vào hình mẫu của nó để đưa vào truyện Sổ Ước Luân Hồi của mình, trở thành thần khí biến hóa đa dạng cho nhân vật chính mang tên của chính tác giả.

Nhắc đến cái tiểu thuyết ba xu mà hắn đang viết đây có tên là Sổ Ước Luân Hồi.

Ban đầu vốn hắn chỉ định lấy tên là Sổ Ước nhưng mà nghe nó không có tính gợi hình gì hấp dẫn cả nên mới cho thêm hai chữ Luân Hồi vào. Ban đầu hắn định viết về một quyển sổ mang điều ước, rồi nhân vật chính dựa vào đó ước đủ thứ, ước cho người con gái hắn thích yêu hắn và hạnh phúc bên hắn để khỏa lấp nỗi đau trong tâm hồn chính mình.

Bởi vì trái ngược với trong truyện, Nhiễm Nam, hắn không hề được gần gũi với người con gái hắn yêu. Hình tượng Huỳnh Ni, Meow Meow, Nguyệt Dạ và Hồng Nhan đều là những mong ước của Nhiễm Nam dùng để khỏa lấp tâm hồn đang tổn thương của mình mà thôi.

Trong thế giới hậu tận thế này, hắn chỉ là một tên thất bại. Cô gái hắn yêu tên là Vô Thực Nhi vừa đi lấy chồng một tháng trước.

Cô là một cô gái xinh đẹp tuyệt luân, lại nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt vô cùng đáng yêu. Các mỹ nữ đóng vai chính các bộ phim nói về nữ chính như Sở Kiều Truyện đều không đẹp bằng một phần mười cô. Có thể nói là họa quốc ương dân nếu thời này còn là phong kiến.

Mỗi tối nhắm mắt muốn ngủ thì hình ảnh xinh đẹp đó của cô bị tên chồng đè nằm sấp xuống, kéo mông cô ấy lên cao, quần áo cởi một nữa, làn da trắng ngần đẹp lõa lồ.

Thằng chồng đó sẽ vạch quần nhỏ cô ấy ra, rồi tên đó hôn tai cô, thì thầm yêu đương với cô khiến hắn cay tới ứa nước mắt. Cái tên 10508vinguoiyeu chính là vì hắn hận cô mà đặt ra. Hắn từng muốn thề sẽ không tắm mười năm để ghi nhớ nỗi hận tình này.

Nhưng mà hôi quá thì chả ai chơi với mình nên Nhiễm Nam chỉ đặt nick như vậy mà thôi chứ vẫn tắm rửa thường xuyên, lúc nào cũng sạch sẽ thơm tho.

Lại nhắm mắt, hắn lại thấy cái cảnh tưởng tượng tên chồng xấu xí đó lột quần của chính hắn ta ra, lôi cái con đen đủi to bự đó, một tay nắm lấy nó, một tay dùng ngón mở hé nụ bướm hồng của Vô Thực Nhi.

Rồi từ từ, chậm rãi, thằng khốn nạn đó chạm đầu vật thể vào mép của nàng, mông hắn nhấn mạnh lên, cái của quý cứng ngắc hùng dũng chui vào cô bé của cô ấy một cách mạnh mẽ khiến nàng rên một tiếng sung sướng. Chỉ nghĩ đến đó thôi, Nhiễm Nam đã muốn học máu vì đau khổ rồi.

Sỡ dĩ nhân vật chính trong truyện của hắn không thoát khỏi kiếp mập chính là Nhiễm Nam ẩn dụ cho tên chồng của Vô Thực Nhi. Vì ghét thằng chồng nên nhân vật Nhiễm Nam trong truyện toàn bị bón hành tơi tả hết lần này đến lần khác.

Và phải chăng giận quá mà mất khôn, Nhiễm Nam tạo dựng như vậy chẳng khác nào đang làm xấu chính mình khi mà không biết tên thằng chồng của người yêu, lại lấy tên chính mình đưa vào cho nhân vật.

Nhiễm Nam có lẽ cũng muốn trừng phạt chính mình vì đã để nàng rời xa hắn để đi lấy chồng.

Tại sao chứ?

Nói về độ đẹp trai, từ trước đến nay đi đâu hắn cũng bị tưởng lầm là minh tinh màn ảnh.

Nói về sức khỏe, bụng hắn sáu múi, bắp tay bắp chân đầy mỹ cảm.

Luận về trí thông minh, trong tiểu đoàn đội của hắn, hắn được tin tưởng giao cho chức đội trưởng. Nhờ vào sự nhạy bén mà bao nhiêu bận đối đầu với đám thú triều của sinh vật đột biến hắn vẫn dẫn dắt mọi người còn sống nhăn răng ra.

Thứ hắn thua duy nhất là tiền mà thôi.

Vì tiền chữa bệnh cho cha mẹ anh chị em, cả gia đình có truyền thống bệnh tim mà cô chấp nhận lấy tên vừa xấu, vừa mập, vừa ở dơ đó sao?

Sao cô có thể chịu nổi cái cảnh hằng đêm nằm dạng háng ra cho hắn đút thứ đó vào người kia chứ?

Hay cô vốn không hề yêu hắn? Nếu không như vậy, vì sau mấy ngày trước gặp hắn cô lại làm ngơ như hắn là người vô hình?

Tên biến thái đó, em có biết hay không hắn đã làm những gì để cảnh cáo không cho anh gặp em lần nữa.

Nhiễm Nam quăng bàn phím đi, nó va vào góc tường rồi nút long ra văng tứ tung. Khốn kiếp. Hắn nhớ như in ngày hôm đó. Tên chồng giàu sụ đó của cô cho người chặn đường hắn, dẫn hắn đến một căn phòng. Ở đó, hắn bật một đoạn phim lên chiếu cho cả phòng gần trăm người cùng coi.

Trong phòng lúc đó có tên chồng béo ú xấu xí của Vô Thực Nhi, 100 tên đàn em của hắn và Nhiễm Nam.

Nhiễm Nam bị trói trên ghế, hai mắt bị đàn em của tên béo dùng tay banh ra không cho hắn nhắm lại. Sau đó tất cả bọn chúng vừa cười đùa, vừa bình luận rôm rả về các nhân vật nam và nữ chính trong đoạn phim đang được chiếu ở dạng lập thể ba chiều, người xem có thể xoay góc nhìn giống như là có mặt tận mắt tại địa điểm trong phim vậy.

Tất cả vây quanh thành một vòng, ở giữa là đoạn phim ba chiều. Đó là một cái giường rất êm, rất to, rất ấm áp. Trên giường trải đệm màu hường, xung quanh là ánh sáng đèn trắng khiến mọi thứ được chiếu rõ mồn một.

Nhiễm Nam chứng kiến diễn biến trong phim mà đầu óc hắn run lên sòng sọc, một con đau đầu như búa bổ không hiểu lý do gì xuất hiện. Tưởng chừng như linh hồn hắn bị shock mà tổn thương yếu đi vậy. Không, chuyện này không thể xảy ra được, đây là giả, các người làm giả để ta đau khổ, để ta tan nát cõi lòng và linh hồn đúng không?

Trên chiếc giường cực kỳ to lớn đó, Vô Thực Nhi chỉ còn mỗi cái quần lót đã bị xé rách còn vướng trên mắt cá chân ngọc ngà của nàng. Môi cô đang điên cuồng bị ép hôn vào cái mỏ dày của tên chồng béo, hắn đứng thẳng trên giường, người cao gần hai mét, giống như một tên khổng lồ nếu so với thân hình nhỏ nhắn xinh xắn ba mét bẻ đôi của Vô Thực Nhi.

Người cô bị hắn dùng hai tay đỡ lấy hai đùi thon gọn, nâng cô lên ngang với của quý của hắn. Nơi giữa hai đùi cô bị hắn liên tục đập cây gậy chui sâu vào. Mỗi cú đập cô điều rên rỉ từ nơi cổ họng vì va chạm nảy lửa ở bên trong và còn vì cái đó chui vào quá sâu, vào tới nơi mà hết chỗ để có thể vào sâu thêm nữa.

Cô và hắn dính nhau như sam, tay cô vì sợ té mà phải vòng ra sau ôm tấm lưng to bè của tên chồng. Miệng thì ú ớ liên tục vì bị khóa môi và bên dưới bị hắn ra ra vào vào một cách mạnh mẽ.

“Chồng ơi, em… Ư, sướng quá, anh nhớ thực hiện lời hứa thay tim nhân tạo cho mẹ và cha em nhé… Ứ ứ ứ”

Từ sau lưng cô, một tên đàn ông da đen vạm vỡ khác, có lẽ là đàn em của tên chồng. Vũ khí của tên này cũng dài và bự không kém người chống. Hắn ôm người cô từ đằng sau, hai bàn tay thò qua nách cô, bóp mạnh hai hòn ngọc mềm mại.

Cửa hậu của Vô Thực Nhi bị cây chùy của tên này nông ra một lỗ to, nhét vào trong. Phía trước có hàng khủng của tên chồng béo, phía sau có gậy như ý của tên đàn em. Hai thứ nó ra ra vào vào bên trong cô, cách lớp thịt mỏng còn cạ vào nhau rồn rột khiến nàng không cách nào chịu nổi, rên hét thất thanh.

“A a a a sướng quá, chồng ơi, em yêu anh, mạnh nữa lên. Đã quá”

Cả hai lối vào thiên đường của Vô Thực Nhi điều bị bịt chặt bằng một khúc cậy thịt mềm mà cũng cứng. Hai khúc cây này kéo ra kéo vào khiến từ cánh cổng vào thiên đường bắt đầu chảy nước. Từng tia nước đùng đục trong đoạn phim như muốn văng vào khuôn mặt đỏ rực vì tức giận của Nhiễm Nam, thấm ướt từ ngoài da đến tận linh hồn.

“Khốn kiếp, bọn mày xem cô ấy là thứ gì hả?”

“Mày không thấy nàng ấy đang rất hưởng thụ sao? Cho nên á, sau này mày đừng có đến làm phiền cô ấy nữa biết không? Nếu không, mọi đau khổ về sau của cô ấy sẽ do mày gánh chịu. Mày biết nếu đoạn phim này đem lên chợ đen bán thì cũng kiếm được kha khá đó. Ha ha ha” Tên chồng béo chễm chệ nhìn Nhiễm Nam rồi cười rộ lên kéo theo cả bọn đàn em phụ họa.

Tiếng cười khiến đầu óc Nhiễm Nam quay cuồng, mắt bị bọn chúng banh ra phải nhìn trừng trừng cảnh người yêu bị chơi hết cả hai lỗ, ngực bị bóp méo còn kéo núm một cách mạnh tay, môi bị khóa bởi tên chồng trong đoạn phim.

Bạch bạch bạch…

Bập Bập Bập…

Tên chồng ở phía trước, đàn em ở phía sau, Vô Thực Nhi ở giữa. Bánh mì kẹp thịt. Cô bị hai tên đó hất hất đẩy đẩy, nước nôi bắt đầu không kìm được mà tuôn ra ào ào…

Hai tên đó đi đến đỉnh điểm cùng cô, phun đầy dịch trắng vào trong cô, từng giọt từng giọt chảy ra tỏng tỏng khi cả hai rút cây hàng ra ngoài. Vô Thực Nhi hơi mệt, cô nằm soài trên giường nghỉ ngơi đôi chút.

Tên béo chưa đã cơn dục, hắn để Vô Thực Nhi nằm ngửa trên giường, hai chân giang sang hai bên đùi cô nàng, mông và đùi cô bị ép lên ngực, cứ thế hắn hạ thân bồ tượng xuống, cầy hàng bự như quả núi thọc thẳng vào cô bé của Vô Thực Nhi lúc này đang bị đùi ép lại khít rịt.

“Oa… ” Cô sướng quá mà uốn éo và hét lên.

Tên chồng to con bắt đầu nhấp, cây hàng của hắn rút ra ngoài bảy phần rồi dập nhanh và mạnh vào trong tới nỗi hai quả bi rồng giống như cũng bị cô bé giữa ngã ba tình của Vô Thực Nhi nuốt mất vậy.

“Ứ hự… hà hà… Chồng là nhất… Ư ư”

Hắn từ chậm rồi đến nhanh, từ nhanh rồi đến chậm. Vừa rồi Vô Thực Nhi đã ra nước lênh láng nay không hiểu từ đâu lại phún nước ra như đê vỡ lần nữa.

Hai người dập nhau tơi tả. Cô cũng chủ động dùng tay banh hai mép đào của mình ra cho tên béo dễ nhấp hơn.

Tên béo thấy thế thích thú vô cùng, càng nhấp hăng hơn nữa.

Đàn em thấy đại ca chơi với vợ kích thích quá cũng lao lên. Vốn Vô Thực Nhi bị ép nâng nửa dưới lên cao nên cửa hậu cũng lồ lộ ra ngoài, tên đàn em liền dùng hai ngón tay chọt thẳng vào trong rồi móc. Thi thoảng ngón tay hắn lại va chạm nảy lửa với của quý của đại ca hắn cách một lớp thịt mềm.

“Oa… ” Vô Thực Nhi rung lên bần bật, trên dưới, trong ngoài cùng kích thích khiến cô “ra” không kìm được.

Hai tên đàn ông vẫn không quan tâm, tiếp tục thỏa thích vui đùa với phần dưới của Vô Thực Nhi.

Hai mắt cô mê ly, lên tiên không biết bao nhiêu lần, nước thấm đẫm nệm giường.

Không dừng lại như vậy. Tên đàn em thứ hai cũng cởi sạch đồ ra, nhảy lên giường. Hắn quỳ trên cổ cô, nhét thằng em vào đôi môi anh đào của Vô Thực Nhi, cánh tay đỡ đầu cô, giúp cô mút hàng của hắn. Còn hắn thì cũng ép cây hàng chui vào tới tận cùng cổ họng cô nàng.

Hai tên khác thấy không còn lỗ nào để giải trí, thế là vừa nhảy lên giường liền đút đầu tới, há miệng cắn lấy hai trân châu hồng đính trên gò bồng đảo. Một tên nghiến răng cứa qua cứa lại. Một tên thì cố mút mạnh đến nổi lôi gò bồng đảo lên cao.

Năm chàng trai và 1 cô gái. Có nghề tay phải và nghề tay trái.

Hàng lành củ to, ga lăng và biết xài. Nhưng em phải đoán xem anh là ai đây

Tình yêu sẽ đến cứ như là phép thần thôi. Đó là chân tình tự nhiên sẽ ghép thành đôi.

Lắng nghe nhịp đập con tim mình đang nói. Mở miệng ra em cùng tiến tới.

[đạo lyrics bài hát của người ấy là ai :))]

Năm tên không để bộ vị nào của Vô Thực Nhi được nghỉ ngơi. Toàn thân cảm xúc dâng trào, dục vọng kích thích.

“Ú… Ớ…. Ư ư ” Môi cô bị đàn em dùng chày chặn mất nên chỉ có thể ú ớ trong sung sướng. Trên dưới uốn éo, đường cong lả lướt, da dẻ hồng hào đỏ lên vì hoạt động mạnh. Tri giác, trực giác gì đó điều là thứ dư thừa. Ở đây chỉ còn là dục giác mà thôi. Khung cảnh đê mê đến nổi Nhiễm Nam dù đang rất tức giận nhưng thằng em vẫn phản chủ ngỏng lên.

Vô Thực Nhi lại rung lên bần bật vì đạt chí cực cảm xúc, tên béo cũng run mông đít lợi hại, thằng em phồng lên hết cỡ nã đạn xối xả bên trong cô bé của vợ hắn.

Tên đàn em móc cửa hậu lại nhét thêm ngón thứ ba vào mà cào mà móc.

Lưng Vô Thực Nhi cong lên, đôi bánh vươn về phía bầu trời như hai quả núi. Hai tên đàn em thích thú mút đỏ lồng ngực cô nghe chùn chụt chùn chụt.

Miệng cô nàng há lớn, tên đàn em đang ra vào trong môi cô cũng phun ra đầy protein bạch sắc, lấp đầy trong họng cô làm cô mém sặc.

Năm tên khiến cô lên tới thiên đàng một lần rồi lật Vô Thực Nhi lại nằm sấp, tiếp tục thi triển kỹ nghệ đưa cô chìm ngập trong sung sướng.

Sau đó, trong căn phòng đó cả gần hai chục tên đàn ông, tính cả thằng chồng thì là 21. Chúng thay phiên nhau đè lên người cô nàng, giao hoan với nàng, phun hết ở bên trong. Khiến cô lên đỉnh nhiều lần tới mệt lả mới thôi.

Cuối đoạn phim dài ba tiếng hơn đó, cô nằm trong bể tinh hoa, đôi mắt lim dim phê giật mồng, người cứ rung nhè nhẹ. Nhiễm Nam xem thấy mà trái tim hắn nát vụn thành từng mảnh nhỏ, đau thấu tâm can cùng cực.

Ba tiếng đồng hồ Nhiễm Nam bị ép xem cho hết. Sau đó bọn chúng đạp Nhiễm Nam ra ngoài, vứt hắn ta vào thùng rác loại to của các cô chú dọn vệ sinh đường phố. Mặc kệ hắn gặm nhấm nỗi đau trong lòng.

"Nhiễm Nam, mày nhớ kỹ đó, đừng có lén phén gì với vợ 2 của đại ca tao. Nếu không tụi tao tung clip lên mạng khiến cô ta thân bại danh liệt cho mày coi. Tụi bây, đi" Một tên đàn em có tham gia cuộc giao hoan tập thể đó với Vô Thực Nhi để lại lời đe dọa rồi dẫn cả đám đồng bọn bỏ đi.

Nhiễm Nam nằm trong thùng rác dơ bẩn mà còn nghe được xa xa tiếng cười, lời nhạo báng hắn là tên vô dụng.

Sau hôm đó. Vô Thực Nhi có bị Nhiễm Nam chặng đường hỏi cho ra nhẽ một lần. Nhiễm Nam bị cô tránh như tránh tà, lời nói vô tình khiến tim hắn thắt lại.

“Anh nhìn anh đi, anh lo được gì cho em và gia đình em? Xin anh tránh xa em ra, đừng để chồng em thấy. Em bây giờ ngày nào cũng sống ngập trong hạnh phúc, sướng biết chừng nào, được trang bị đủ loại giáp trụ, súng máy, đâu có như lúc trước ở bên anh, sống hôm nay sợ ngày mai ra ngoài thành đi tuần sẽ bị lũ quái vật ăn thịt chứ?”

Nhiễm Nam viết xong chương cuối truyện Sổ Ước Luân Hồi rồi hắn không còn tha thiết gì nữa. Mấy ngày sau tới lượt hắn dẫn đội tham gia tuần tra và do thám lũ sinh vật dị biến ở bên ngoài tường thành của pháo đài lớn phía bắc.

Hắn thẫn thờ dẫn mọi người ra ngoài thành tuần tra, ánh mắt hắn lúc lóe sáng như mặt trời lúc lại vụt tắt trở nên đen tối thăm thẳm.

Tinh thần hắn không tập trung, linh hồn như đã sụp đổ khiến mọi người cảm thấy lo lắng không thôi, muốn kết thúc nhanh để quay trở vào trong thành.

Toàn đội dưới sự dẫn dắt vô hồn nhanh chóng bị lũ sinh vật biến dị gớm ghiếc như thây ma zombie tập kích. Chúng rất đông và hung mãnh. Nhiễm Nam cũng không thể thoát được, nhanh chóng bị xé xác thành muôn mãnh và bị chúng ăn thịt.

Cuộc đời cậu đến đây là chấm dứt. Câu chuyện đến đây là kết thúc. Hết!!?

--- Lời Tác Giả ---

Chương Sau: Đại Kết Cục "Nise" Phần 2 (18++).

Quyển 1: Khởi Đầu.

Quyển 2: Quách Gia, Biển Lớn.

Quyển 3: Trái Đất Tân Kỳ.

Bình Luận (0)
Comment